Chương 5: Cực Đồng Linh Triệu

Cuộc Chiến Thần Quyền

Chương 5: Cực Đồng Linh Triệu

Cực Đồng Linh Triệu là một trong các trạng thái tối cao của thiên phú Linh Triệu. Nó có tỉ lệ xuất hiện vô cùng hi hữu, chưa đến một phần vạn khả năng xảy ra. Trong lịch sử được ghi chép của Nhân giới vẫn còn sót lại một vài sự tích về loại trạng thái kỳ bí này. Hầu hết các dòng chú thích đều viết rằng Cực Đồng Linh Triệu là một điềm đại hung rất khó tránh. Khi nó xuất hiện, đất trời bỗng nhiên xám xịt, vạn vật trở nên hỗn loạn, một mặt gương phản chiếu cái bóng của kẻ thủ ác dần dần ló dạng. Cái bóng càng lớn, càng rõ, tai họa mà Cực Đồng Linh Triệu dự báo càng gần. Trong phạm vi ngàn dặm xung quanh, chín phần sinh linh chắc chắn bị tuyệt diệt. Suốt hàng triệu năm qua chưa từng có một lần ngoại lệ.

Những thông tin về Cực Đồng Linh Triệu lướt qua trong đầu Harvey. Sau sự kiện gây ồn ào vào tám năm trước, hắn từng nghe rất nhiều về loại trạng thái hiếm gặp này. Nhưng nếu so với lúc tự mình nhận thức, cảm giác đáng sợ không thể nào so sánh bằng. Tâm trạng của tên quái nhân đầu trâu bỗng trở nên hoảng hốt. Hắn lắp bắp hỏi lại ông Trung:

- Hoàng... Hoàng thống lĩnh. Thật... thật sự là Cực Đồng Linh Triệu sao?

- Ngươi đã từng nghe về thảm biến thành Tây Đô tám năm trước. Vậy chắc hẳn phải biết rằng ta là một trong mấy Nhân linh còn sống sót, đúng không?

Ông Trung hờ hững hỏi, ánh mắt thâm sâu khó có thể nắm bắt. Bách phu trưởng Harvey dường như bị dọa sợ, dáng vẻ thẫn thờ không nói thành lời. Cơ hội sống sót chưa đến một phần, phạm vi ngàn dặm lại quá xa để chạy trốn. Liệu ai gặp phải tình huống trên vẫn có thể giữ được bình tĩnh hay không?

Hoàng thống lĩnh không để ý đến tên thuộc hạ đứng chết lặng bên cạnh, tay phải lần nữa đặt lên Cầu Mật Đàm. Một đoạn lời nói truyền thẳng tới ý thức của chú thỏ Án Tư đang ở dưới tầng một tháp canh phía Tây:

- Án Tư, ngươi lập tức truyền tin đến Thạch tướng quân. Báo với ngài ấy rằng thành Thái Vi xuất hiện Cực Đồng Linh Triệu, xin mau chóng đến cứu viện.

- Dạ, rõ.

Án Tư cung kính thi lễ trước sự ngạc nhiên của những Nhân linh xung quanh, trong tâm thức không quên lễ phép đáp lời. Thân thể chú thỏ màu bạch kim nhanh như cắt di chuyển vào một căn phòng kiên cố gần đó. Chú ngồi trên chiếc ghế trong cái lồng hình quả trứng dựng đứng, những động tác nghiệp vụ liên tục được thao tác rất thành thục và mau lẹ. Khi nắp lồng đóng lại, toàn bộ hình dáng của Án Tư đều bị che kín bởi lớp vỏ màu nâu sẫm. Ánh sáng trong lồng lóe lên, len lỏi qua các khe rãnh khúc xạ ra phía ngoài. Tin tức cầu viện của thành Thái Vi nhanh chóng được chú thỏ Án Tư phát đi.

Phía bên ngoài tòa tháp, ba mặt trời chói chang đang cùng dắt tay nhau chậm chạp di chuyển giữa bầu trời trong xanh. Chúng giống như những kẻ thờ ơ không biết bận tâm chuyện xảy ra phía dưới. Thi thoảng chúng sẽ núp mình sau những đám mây nhỏ đang trôi lững thững, giả làm mấy kẻ hiếu kỳ hay ló cái đầu tròn tròn ra mà nhìn ngó xung quanh.

Cứ mải mê chơi đùa, ba mặt trời quên mất việc điều tiết hào quang của bản thân, khiến cả dãy núi Xích Thiên phải oằn mình chống chọi với cái nóng. Từng chiếc lá rũ rượi cố gắng đung đưa theo cơn gió, tránh né những tia nắng gắt hắt tới. Trong khi đó, vô số chim muông núp mình ở những nơi mát mẻ, ồn ào than phiền đủ loại chuyện. Trên mặt đất đôi lúc sẽ bị xáo động bởi một vài toán sinh vật kỳ lạ di chuyển không cẩn thận. Chúng là những sinh vật với hàng chục vết sẹo xếp chằng chịt trên thân thể, đan xen cùng một số ụ nước màu xanh lục bắt mắt. Khi nhìn ra phía xa đằng sau, những nhóm sinh vật kỳ lạ giống như từ dưới đất mọc lên, xuất hiện ngày càng nhiều. Chúng lẳng lặng bước đi, khuôn mặt bị biến dạng lạnh băng, nhìn vô cùng đáng sợ.

Trên một mỏm đá cao gần nơi đoàn sinh vật kỳ lạ di chuyển, có hai kẻ bí ẩn đang yên lặng quan sát mọi chuyện phía bên dưới. Một trong hai kẻ có vóc dáng của một người trưởng thành, toàn thân được trùm kín bởi chiếc áo choàng dài chạm đất. Phía sau kẻ mang áo choàng nửa bước, một con sói xám mặc chiến giáp bằng huyền thiết đang đứng sừng sững. Con sói xám có thân hình vô cùng lực lưỡng, thêm kiểu đứng thẳng trên hai chân trông càng cao to vạm vỡ. Một mắt ở bên phải của nó bị chột phải dùng bịt mắt che lại, hợp cùng khuôn mặt sói tạo cảm giác mạnh mẽ hơn là dữ tợn. Trên lưng nó có một cái bướu được tạo nên bởi vô số ụ nước hình tròn màu xanh lục, to bằng nắm tay. Lớp thịt bong ra ở chân cái bướu và dòng nước liên tục chảy qua các ụ khiến người ta nhận ra đó là một phần thân thể của con sói xám. Dưới ánh nắng chói chang, những tiếng sôi ùng ục ở các ụ nước nghe thật kỳ dị, giống như đang phản ứng lại với bầu không khí ngột ngạt xung quanh...

Thời gian dần trôi qua, phía đằng xa dường như xuất hiện biến cố khiến hai kẻ bí ẩn đồng thời ngẩng đầu. Nhìn từ phía chân núi hướng ra, tại trung tâm vùng đất trũng cạnh đó có một tòa thành nhỏ hình chữ nhật. Bên trên tòa thành từ khi nào đã treo lơ lửng một hình chiếu mũi thương sắc bén trông như thật. Dù bọn họ ở cách xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự áp bách to lớn từ trên mũi thương truyền ra. Lúc này, người mặc áo choàng đen bỗng nhiên giơ lòng bàn tay trái lên, một ngọn lửa màu lam nhạt to như quả táo vụt xuất hiện. Đầu người mặc áo choàng đen hơi cúi xuống nhìn vào ngọn lửa, giọng nói khàn đặc của con gái bất chợt vang lên:

- Tin tức cầu viện vừa được gửi đi. Xem ra đã đến lúc các ngươi phải xuất hiện rồi...

- Xin hội phó hãy hạ lệnh!

Giọng nói ồm ồm của con sói xám truyền ra. Nó cung kính đặt bàn tay phải lên ngực, ánh mắt mong chờ nhìn người mặc áo choàng đen phía trước. Cái đầu dưới mũ trùm hơi ngẩng lên nhìn về tòa thành ở phía xa, tên hội phó kích động lên tiếng:

- Đi đi, Đăm Yi. Hãy thỏa sức mà giết chóc. Để bọn khốn Ác Nô phải run sợ dưới móng vuốt hận thù của ngươi...

- Rõ!

Con sói xám hưng phấn đáp lời, đoạn lao nhanh tới phía trước. Từ trên mỏm đá cao, nó phóng thẳng xuống phía dưới không chút do dự. Tiếng gió lướt qua bên tai càng khiến nó thêm hào hứng, ánh mắt say máu chỉ trực chờ con mồi xuất hiện mà vồ tới.

- Ầm!!!

Thân thể vạm vỡ của con sói xám mạnh mẽ đáp xuống một nhánh cây to trong rừng, khiến tầng tầng tán lá cây rung lắc dữ dội như đang xảy ra động đất. Bầu không khí bí bách bị hành động này phá vỡ hoàn toàn. Con sói xám ngẩng đầu hú dài đầy phấn khích, báo hiệu cho đồng bọn bên dưới về mệnh lệnh của chỉ huy.

Những sinh vật kỳ lạ trên núi dường như bị kích động. Chúng hò hét ầm ĩ đáp lại tiếng hú của con sói, cả đám bắt đầu chạy như điên xuống chân núi, hướng về nơi trung tâm của vùng đất trũng. Mặt đất rung động ngày càng kịch liệt, tiếng rầm rầm liên tiếp vang lên lấn át hết mọi âm thanh trong phạm vi mười dặm. Những lớp khói bụi theo đó bốc lên mù mịt che khuất khung cảnh phía sau của đám sinh vật kỳ lạ.

- Báo!

Tiếng hô của một tên lính con người truyền khắp tầng tám tòa tháp canh phía Tây thành Thái Vi. Hắn hớt ha hớt hải chạy đến trước mặt Hoàng thống lĩnh, người đang ngồi bên chiếc bàn đặt ngay cạnh bậc tam cấp của bệ đỡ Cầu Mật Đàm. Tuy trong lòng gấp gáp nhưng tên lính không dám lỗ mãng, cung kính đứng chắp tay một bên, yên lặng đợi lệnh. Ông Trung nhìn bộ dạng lo lắng của tên lính, biết có sự tình không hay, vội bảo:

- Nói! Có chuyện gì?

- Bẩm báo Hoàng thống lĩnh, phía tây bắc có một nhánh quân đang ồ ạt đánh tới. Khoảng cách chừng ba mươi dặm, số lượng hiện chưa rõ.

- Cuối cùng cũng đến rồi sao? - Ông Trung khẽ lẩm bẩm, đoạn lên tiếng hỏi tên lính trước mặt. - Có xác định được phẩm cấp cao nhất trong quân đội của kẻ địch hay không?

- Báo cáo. Hiện đã xác định được quân đội kẻ địch có khoảng mười Nhị Đẳng Tông Sư cấp. Chưa có dấu hiệu xuất hiện của Tam Đẳng Tông Sư hoặc cao hơn.

- Chỉ có chừng đó thôi hả? - Ông Trung nhíu mày hỏi lại.

- Dạ.

Tên lính cúi đầu nhỏ giọng đáp. Nhìn bộ dạng của hắn có vẻ không được tự tin lắm với câu trả lời của bản thân.

Ông Trung biết không thể kỳ vọng gì nhiều, chỉ tùy tiện phất tay đuổi tên lính đi. Harvey đứng bên cạnh sớm đã lấy lại được bình tĩnh, ánh mắt chăm chú nhìn vị sư thống lĩnh tôn kính chờ đợi. Hai bàn tay đặt trên bàn của ông Trung đan vào nhau, siết chặt trong vô thức. Trên gương mặt già nua, đôi lông mày nhíu chặt chưa từng một lần thư giãn. Mọi ngóc ngách của tấm bản đồ lập thể trước mặt đều được ông tỉ mỉ quan sát qua mấy lần. Sau khi cẩn thận cân nhắc, ông quyết định lên tiếng phân phó:

- Harvey, ngươi cầm lấy lệnh bài của ta, dẫn theo năm ngàn ngoại binh thuộc Phiêu Kị quân xuất thành. Mục tiêu của các ngươi là do thám và làm chậm bước tiến của đám quân phía tây bắc. Nhất định không được ham chiến, nếu thấy tình hình có biến thì lập tức rút lui.

- Rõ!

Harvey nhận lấy lệnh bài từ tay ông Trung, sau đó nhanh chóng rời đi triệu tập binh lính xuất thành.

Hoàng thống lĩnh một lần nữa đi tới Cầu Mật Đàm. Ông bắt đầu truyền thêm một loạt các mệnh lệnh, nhằm chuẩn bị cho những tình huống có thể phát sinh trong khoảng thời gian sắp tới. Dù biết rõ thứ mà Cực Đồng Linh Triệu cảnh báo cực kỳ kinh khủng nhưng ông sẽ không dễ dàng từ bỏ. Thảm cảnh tám năm trước đối với ông là một ký ức đau khổ khó có thể phai nhạt. Tất cả bạn bè, thuộc hạ… đều rời bỏ ông chỉ trong một ngày ngắn ngủi. Cảm giác mất mát lớn đến nỗi khiến ông phải qua rất lâu mới có thể chấp nhận được hiện thực. Vì vậy, ông nhất định sẽ không để chuyện như thế xảy ra thêm một lần nào nữa. Đó là trách nhiệm, là lời hứa ông phải giữ cho đến lúc lìa đời... Đôi mắt nâu hơi đục lóe lên những tia cố chấp, nắm đấm siết chặt dường như đang hạ quyết tâm. Vị sư thống lĩnh già bỗng nhiên xoay người bước đến cánh cửa đi lên tầng chín. Mỗi lần ông nhấc chân như có muôn vàn gánh nặng níu giữ nhưng khi đặt xuống, thứ còn lại duy nhất là dũng khí, càng ngày càng lớn.