Chương 156: Việc Thú Vị.
Cơ Vô Song không biết quái nhân này nhưng mà nếu nàng nghe tên thật của hắn thì nhất định sẽ bất ngờ bởi vì kẻ này chính là Hốt Tất Liệt.
Hốt Tất Liệt tới Trung Nguyên cũng đã có cả tháng, tại thời gian này Hốt Tất Liệt hết ăn lại nằm, cùng lắm là ra ngoài thăm thú cảnh quan Trường An dưới sự tiếp đãi tận tình của quan viên Đại Thanh.
Một tháng này Hốt Tất Liệt ở Đại Thanh được tiếp đón cực kỳ chu đáo nhưng mà nội tâm của hắn thì lại không vui vẻ gì bởi hắn đang nhớ tới một nữ nhân, một nữ nhân làm cho hắn chết mê chết mệt ngay trong cái nhìn đầu tiên, nữ tử này gọi là Hương Hương Công Chúa.
Hốt Tất Liệt đến Trung Nguyên không hề đóng vai trò chủ đạo gì, hắn tới đây chỉ có thể coi là một người đại diện cho có, nói rõ đế quốc Mông Cổ coi trọng lần hòa đàm này với Đại Thanh.
Sau một tháng lần hòa đàm này rốt cuộc kết thúc bất quá hai người Thoát Hoan cùng Ô Mã Nhi thì vẫn cứ ở lại Đại Thanh, có một số việc khiến cả hai còn chưa dứt ra được, chưa thể trở về Mông Cổ.
Hốt Tất Liệt thì khác, nhiệm vụ của hắn đã hết vì vậy thản nhiên tách đoàn, mang theo vài bộ hạ thân tín sau đó tự mình trở về Mông Cổ, đương nhiên lần trở về này của Hốt Tất Liệt vẫn có đại quan lễ bộ của Đại Thanh theo sau, vì hắn mở đường, đảm bảo một đường không gặp bất cứ trắc trở gì.
Hốt Tất Liệt lười quan tâm tất cả, hắn lúc này chỉ mong mau mau về Mông Cổ sau đó dẫn người tới Hồi Tộc cầu hôn Hương Hương Công Chúa.
Hương Hương Công Chúa mỹ lệ vô song, nàng là nữ nhân đẹp nhất Hồi Tộc, đẹp nhất đại hoang mạc đồng thời cũng là nữ nhân đẹp nhất trong mắt Hốt Tất Liệt.
Nói về tình cảm thì Hốt Tất Liệt sẽ không hẳn có tình cảm với Hương Hương chỉ là hắn bị sắc đẹp cùng khí chất của nàng làm cho hoàn toàn say đắm, giữa hai người thậm chí còn chưa từng chân chính gặp mặt, ít nhất Hương Hương Công Chúa – Kha Tư Lệ chưa từng gặp Hốt Tất Liệt.
Với Hốt Tất Liệt... hắn muốn trở thành hoàng đế Mông Cổ thậm chí hắn lập chí vượt qua phụ thân Thiết Mộc Chân, tầm mắt của Hốt Tất Liệt rất xa rất xa, hùng tâm của hắn không phải ai cũng có thể so được, bàn về tài năng Hốt Tất Liệt không kém Thiết Mộc Chân thời trẻ đương nhiên Thiết Mộc Chân là Thiết Mộc Chân, Hốt Tất Liệt là Hốt Tất Liệt.
Thiết Mộc Chân yêu thích nhất là chiến đấu, là săn bắn còn với Hốt Tất Liệt yêu thích nhất của hắn chính là mỹ vị cùng mỹ nhân.
Trong mắt hắn Hương Hương Công Chúa là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, cũng chỉ có dạng mỹ nhân này mới xứng với hắn, giữa hắn cùng Hương Hương không phải là tình yêu mà là dục vọng, dục vọng chiếm đoạt một cách thuần túy nhất.
Hốt Tất Liệt thừa hiểu Hương Hương Công Chúa – Kha Tư Lệ không phải là bậc nữ trung hào kiệt, không phải là dạng nữ nhân có thể giúp chồng thành đại nghiệp nhưng mà Hốt Tất Liệt hắn há lại phải cẩn một người phụ nữ giúp mình thành đại nghiệp?.
Cái hắn cần là một bình hoa, một bình hoa đẹp nhất thiên hạ, một bình hoa xứng với ngôi vị hoàng đế Mông Cổ tương lai, một vị hoàng đế không kém Đại Khả Hãn – Thiết Mộc Chân.
Từ khi gặp Kha Tư Lệ thú thật Hốt Tất Liệt cảm thấy mỹ vị vào miệng ăn cũng không ngon, trong đầu đầy hình bóng mỹ nhân, càng nghĩ dục vọng chiếm đoạt của hắn càng mạnh vì thế hắn càng gấp giải quyết xong việc ở Trung Nguyên rồi trở về Bắc Cương.
Dĩ nhiên lúc này mới có một cái việc thú vị xảy ra.
Trên đường trở về Bắc Cương thì không thể không đi qua thành Tương Dương.
Tại thành Tương Dương bản thân Hốt Tất Liệt ở lại Quách phủ vài ngày trong sự tiếp đón của vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân.
Người Mông Cổ tuy cực kỳ căm thù Quách Tĩnh, trong mắt bọn họ Quách Tĩnh là kẻ phản bội nhưng mà thân là sứ giả giữa hai nước bản thân Hốt Tất Liệt cũng sẽ không để mất mặt Mông Cổ, cũng sẽ không mang thù hận áp vào việc này, phải nói mấy ngày ở Quách phủ của Hốt Tất Liệt trôi qua tương đối bình thường.
Ở Quách phủ cũng không có cái gì quá mức hấp dẫn hắn, có lẽ hấp dẫn duy nhất với Hốt Tất Liệt chính là vị nữ gia cát – Quách phu nhân kia.
Với Hốt Tất Liệt thật ra Quách phu nhân không tê, dung mạo chưa đủ đả động ánh mắt Hốt Tất Liệt nhưng mà trù nghệ nhất tuyệt, trù nghệ quả thực có thể khiến Hốt Tất Liệt hai mắt tỏa sáng.
Ở lại Quách phủ vài ngày, Hốt Tất Liệt một lần nữa theo đoàn trở về Mông Cổ nhưng mà ngay thời điểm hắn hướng về phía ngoại thành Tương Dương mà đi thì Hốt Tất Liệt thấy một thân ảnh, một thân ảnh đi lướt qua đoàn xe của hắn.
Thông thường nhìn thấy đại đội nhân mã của Hốt Tất Liệt lại thêm đại kỳ Mông Cổ thì ai dám không tránh đường?, ai dám không dừng lại đứng ở một bên bất quá Vô Song thì khác, Cơ Vô Song nào cần tránh đường cho ai?.
Đường tương đối lớn, cũng không phải không thể không đi hơn nữa nàng lúc này tương đối gấp thế là trực tiếp lướt qua đoàn nhân mã của Hốt Tất Liệt.
Tại thời điểm này ánh mắt Hốt Tất Liệt trừng lớn, từ khe cửa sổ xe ngựa cả người Hốt Tất Liệt khẽ run lên, từng thớ thịt đều trở nên rung động.
Hắn ngửi thấy mùi, một mùi hương nhẹ dịu quen thuộc, một mùi hương làm hắn ngày nhớ đem mong, mùi hương trên người Kha Tư Lệ.
Trong giây phút đó Hốt Tất Liệt vốn như một đầu trư hết ăn lại nắm bất chợt xoay người như hùng sư, ánh mắt xoáy chặt vào thân ảnh Vô Song.
Vô Song mặt một thân áo trắng, một đầu tóc đen, khuôn mặt hoàn toàn bị mặt nạ che kín hơn nữa nàng xuyên qua đoàn nhân mã rất nhanh, chính Hốt Tất Liệt cũng không quan sát được rõ ràng nhưng mà hắn đột nhiên cảm thấy... nếu mình không bám theo Vô Song liền sẽ... cực kỳ hối tiếc.
Hốt Tất Liệt cứ thể bất quản, thân hình béo núc nắc liền di động, trước khi rời đi để lại vài câu với đám cận thần sau đó lập tức biến mất, lập tức đuổi theo hình bóng Vô Song.
Hốt Tất Liệt mang theo hứng thú rất lớn bám theo Cơ Vô Song, lúc này sự việc mới càng thêm thú vị.
Trong hai ngày nay Cơ Vô Song khổ với Hốt Tất Liệt bao nhiêu thì Hốt Tất Liệt khổ với nàng bấy nhiêu.
Cơ Vô Song dùng hết tốc độ của mình cũng không thể cắt đuôi được Hốt Tất Liệt hơn nữa kẻ này thủy chung giữ một khoảng cách tương đối xa, chỉ cần thấy nàng lại gần liền sẽ bỏ chạy, tốc độ của Hốt Tất Liệt không dưới Vô Song vì vậy giữa hai người bắt đầu lâm vào giằng co, rốt cuộc nàng cũng không thể làm gì được đối phương.
Hốt Tất Liệt thì cũng như Vô Song, trong hai ngày nay hắn cơ hồ dùng hết bản lĩnh mới có thể theo gót nàng, nếu không phải khả năng truy tung của Hốt Tất Liệt kinh người thì đã sớm bị Vô Song bỏ lại, Hốt Tất Liệt xin thề trong hai ngày nay hắn tiêu tốn năng lượng bằng cả hai năm cộng lại.
Thời điểm này Hốt Tất Liệt thấy Cơ Vô Song vậy mà trực tiếp khoanh chân không rời đi nữa, bản thân Hốt Tất Liệt cũng lựa chọn nghỉ ngơi hồi sức, hắn nằm ngang trên một cành cây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vô Song.
Trong mắt Hốt Tất Liệt, Kha Tư Lệ là đệ nhất mỹ nữ.
Điều này Hốt Tất Liệt chưa bao giờ hoài nghi nhưng mà thời điểm này hắn vậy mà cực kỳ có hứng thú nhìn dung mạo của Cơ Vô Song, hắn tò mò muốn biết... nếu hai người cùng có một mùi hương chí mạng kia thì dung mạo của cả hai ai cao ai thấp?.
Ngoại trừ cái này Hốt Tất Liệt thực sự cảm thấy một loại kích thích chảy trong người mình, một thứ kích thích mà Kha Tư Lệ không thể cho hắn.
Bằng quyền lực của Đế Quốc Mông Cổ, chẳng khó để Hốt Tất Liệt mang Kha Tư Lệ về bên người, bình hoa đẹp nhất thiên hạ chắc chắn sẽ rơi vào tay Hốt Tất Liệt hắn bất kể Kha Tư Lệ có muốn hay không trừ khi nàng chấp nhận cho cả Hồi Tộc biến mất khỏi thế gian.
Cơ Vô Song thì lại khác, cho dù Hốt Tất Liệt chẳng hiểu gì về Vô Song cả nhưng sau hai ngày nay thì hắn cũng biết thực lực của Vô Song thế nào, dạng người như Vô Song bất kể nam hay nữ thì đều đã siêu thoát khỏi phạm trù quyền lực thế gian, rất khó bị ngoại vật chi phối hơn nữa Đại Thanh càng không phải Hồi Tộc nho nhỏ có thể so sánh được.
Trong lúc miên man suy nghĩ về Vô Song, Hốt Tất Liệt liền thấy đám người Thiên Mão Đạo Nhân.
Hốt Tất Liệt ở trên cây khẽ nhếch miệng cười gằn, hắn là bậc đại cao thủ hiếm có trong thiên hạ sao không nhìn ra hiện tại Cơ Vô Song đang ở trong trạng thái tĩnh tâm, cho dù Hốt Tất Liệt không hiểu lý do nhưng mà cũng sẽ không để cái đám a miêu a cẩu này quấy rối Vô Song.
Mỹ nữ trước mặt chẳng nhữ không xuất thủ tương trợ?, ai thì không rõ nhưng Hốt Tất Liệt thích nhất là anh hùng cứu mỹ nhân.