Chương 161: Thiên Quốc Hiện

Cực Võ

Chương 161: Thiên Quốc Hiện

Hốt Tất Liệt thực sự là một kẻ khó hiểu, ít nhất đến khi hắn rời đi thì Vô Song cũng không hiểu việc gì xảy ra, cũng không thể hiểu con người này đang nghĩ cái gì.


Hốt Tất Liệt rời đi, ở đây chỉ còn lại Nhậm Doanh Doanh cùng Hướng Vấn Thiên, bản thân Hướng Vấn Thiên thì vẫn đang nằm trên mặt đất, cả người bị điểm huyệt không có cách nào cử động được còn Nhậm Doanh Doanh thì lại như người cõi trên, nàng lúc này vẫn đang cảm thấy tất cả những chuyện vừa rồi không thực.


Đương nhiên Nhậm Doanh Doanh rất nhanh có thể 'hoàn hồn', sau khi Hốt Tất Liệt rời đi, nàng sợ hãi nhìn theo phương hướng của hắn sau đó mới hướng về Vô Song mà nói.


"Doanh Doanh đa tạ cô nương cứu giúp ".


Vô Song cũng không muốn ở lại đây quá lâu dù sao nàng đã tốn nhiều thời gian ở đây lắm rồi, nàng còn phải trở về Cổ Mộ gặp Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ bất quá nàng cũng không thể không làm một chút giao tế với Nhậm Doanh Doanh.


"Cũng không cần cảm tạ, ta cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo có giao tình, nếu ta không thấy thì thôi, nếu thấy cũng không thể không giúp ".


Dứt lời Vô Song lại hỏi.


"Ta tuy chưa từng gặp ngươi nhưng mà lại biết Nhật Nguyệt Thần Giáo có một Thánh Cô gọi là Nhậm Doanh Doanh, thân là Thánh Cô dĩ nhiên rời khỏi Nhật Nguyệt Thần Giáo đi tới tận nơi đây? ".


Đây vốn là bí mật của Thiên Hành Giáo, bí mật của Nhậm Doanh Doanh nhưng mà Vô Song lại là ân nhân của nàng, Nhậm Doanh Doanh suy nghĩ một chút rồi đáp.


"Hiện tại Nhật Nguyệt Thần Giáo quá loạn, giáo chủ đã lâu không xuất hiện, Nhật Nguyệt Thần Giáo không có người cầm lái, rất nhiều đại nhân vật của Nhật Nguyệt Thần Giáo đều bị cuốn vào vòng tranh đấu, người không bị cuốn vào tranh đấu thì đều lựa chọn rời khỏi Hắc Mộc Nhai tìm kiếm chút bình yên, Doanh Doanh cũng là lựa chọn như vậy ".


Nghe Nhậm Doanh Doanh nói.. Vô Song căn bản không tin, ẩn sau lớp mặt nạ Vô Song nhẹ cười nhưng mà chung quy cũng không nói gì, nàng cùng Nhậm Doanh Doanh vốn là bèo nước gặp nhau thì có gì để nói đây?.


Nhậm Doanh Doanh kể cả không nói thì Vô Song cũng nhận ra được nhiều lắm.


Nếu Vô Song đoán không lầm chỉ sợ Nhậm Ngã Hành cũng sắp xuất thế hoặc ít nhất là Hướng Vấn Thiên đang muốn cứu ra Nhậm Ngã Hành.


Đông Phương Bất Bại mất tích thì còn cơ hội nào tốt hơn nữa chăng?, đấy là chưa kể một khi không có Đông Phương Bất Bại tồn tại thì khả năng rất lớn Nhậm Ngã Hành có thể làm chủ được Nhật Nguyệt Thần Giáo nhưng mà đây cũng là lúc một đợt gió tanh mưa máu thanh tẩy toàn bộ Hắc Mộc Nhai, đây là điều Vô Song không muốn.


Nhậm Ngã Hành quan trọng hay không?, kẻ này thật ra không quan trọng.


Cái tên này Vô Song từ lâu đã không để trong đầu nhưng mà nếu đối phương một lần nữa xuất hiện trên giang hồ... Vô Song cũng không ngại tiễn Nhậm Ngã Hành đi một đoạn.


"Được rồi, ta đơn giản chỉ tò mò mà thôi cũng không có hứng thú biết rõ việc Nhật Nguyệt Thần Giáo các ngươi, à đúng rồi nơi này gọi là gì?, cái đám người ở nơi này lại đến từ thế lực nào? ".


Doanh Doanh có chút bất ngờ với câu hỏi của Vô Song bởi vì nàng còn tưởng đây vốn là thường thức tuy nhiên nàng rất nhanh mỉm cười nói.


"Nơi này gọi là Ngũ Bá Cương, trên Ngũ Bá Cương có một đám tam giáo cửu lưu gọi là Thiên Hành Giáo, cái đám người này hiện tại do Doanh Doanh làm chủ, không biết Doanh Doanh có thể mời Tây Thi cô nương tới Thiên Hành Giáo làm khách hay không? ".


Vô Song đương nhiên sẽ không đồng ý, quá tốn thời gian.


Nàng hướng về Nhậm Doanhh Doanh khẽ lắc đầu.


"Hiện tại không thể rồi, ta còn có tục sự quấn thân, nếu có dịp thì hẹn ngày khác sẽ tới Thiên Hành Giáo một chuyến ".


Nhậm Doanh Doanh nghe vậy cũng không níu kéo Vô Song, ôn nhu mỉm cười.


"Vậy Doanh Doanh liền đợi Tây Thi cô nương hạ giá tới Thiên Hành Giáo, Doanh Doan nhất định sẽ làm tận lễ chủ nhà ".


Cứ thế... lần gặp mặt đầu tiên giữa Nhậm Doanh Doanh cùng Cơ Vô Song kết thúc nhưng mà Nhậm Doanh Doanh nào biết được cuộc trò chuyện này lại khiến Cơ Vô Song nghĩ ra bao nhiêu điều?.


Đầu tiên, Vô Song nhất định phải về tra một chút Thiên Hành Giá rốt cuộc là cái thế lực gì, nàng cũng sẽ không tin lời của Nhậm Doanh Doanh nói hơn nữa Thiên Hành Giáo có một chữ tương tự với Nhậm Ngã Hành liền nói rõ rất nhiều điều.


Cái giáo này chỉ sợ là một phần của Nhật Nguyệt Thần Giáo tách ra, là những kẻ trung thành với Nhậm Ngã Hành không phục Đông Phương Bất Bại lên làm chủ nhưng mà lại lo sợ Đông Phương Bất Bại chém giết liền rũ nhau đi tới phương Bắc, chiếm Ngũ Bá Cương mà thành Thiên Hành Giáo.


Vô Song vốn đã coi Nhật Nguyệt Thần Giáo là vật trong túi của mình, nàng há lại để cho cái đám Thiên Hành Giáo này bàn ngày đông sơn tái khởi, làm ảnh hưởng tới cơ đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo?.


Từ biệt Nhậm Doanh Doanh, Cơ Vô Song rất nhanh rời khỏi Ngũ Bá Cương mà trở về Chung Nam Sơn, chuyến đi này của nàng đã rời khỏi Chung Nam Sơn tương đối lâu, bản thân Vô Song có chút nhớ Long nhi cùng Quá nhi rồi.


_ _ _ _ __ _


Thời điểm Cơ Vô Song rời khỏi Ngũ Bá Cương, Vô Song cũng trở về thuyền lớn với Thanh Thanh.


Ngày hôm nay có thể nói Vô Song thu được đại kỳ ngộ, cánh cửa Thất Long hiển hiện ngay trước mắt hắn, nếu không có gì bất ngờ Vô Song chỉ cần thêm từ một đến hai ngày trong Cổ Tế Đàn thì sẽ chạm được đến cảnh giới Thất Long.


Vô Song không rõ Thất Long rốt cuộc cường đại ra sao nhưng mà nếu cứ nhìn Lục Long mà đoán... Vô Song có tự tin trở thành thiên hạ đệ tam.


Tại sao lại là thiên hạ đệ tam?, Vô Song quả thực còn chưa chắc có thể thắng được Trương Tam Phong cùng Đế Thích Thiên.


Hôm nay Vô Song đương nhiên cũng rất mệt thế là hắn lại ngủ bất quá khi bình minh còn chưa lên Vô Song đã bật dậy, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn về phía Bồng Lai Đảo.


Ngày hôm nay Bồng Lai Tiên Đảo thay đổi, có một thứ ánh sáng từ trung tâm Bồng Lai Tiên Đảo bắn thẳng lên không trung, sau đó Vô Song gần như không thể tin vào mắt mình, hắn thấy từng đám mây di chuyển rồi tụ lại, toàn bộ mây xung quanh Bồng Lai đều bị kéo về phái cột sáng sau đó như tạo thành một mảnh không gian riêng trên trời.


Từng đám mây tụ lại cột sáng khổng lồ kia, nó như khiến người ta cảm giác phía trên Bồng Lai là một hòn đảo mây, một hòn đảo thuộc về tiên nhân.


Mọi việc càng khó tin ở chỗ sau khi rất nhiều đám mây tập kết rồi gắn lại với nhau thì một hư ảnh mờ mờ ảo ảo hiện lên, một hư ảnh cung điện, một hư ảnh của thiên giới.


Thiên giới rõ ràng là ảo ảnh nhưng theo thời gian nó bắt đầu ngưng thực, trở nên sống động vô cùng thậm chí trên Thiên Giới còn xuất hiện bóng ảnh của các thiên thần vờn quanh, những thiên thần được dân gian Phù Tang gọi là Thiên Cẩu.


Tất cả mọi sự biến đổi đều rất nhanh, trước sau chưa tới nửa tiếng đồng hồ.


Trời chưa sáng hẳn vẫn còn trong trạng thái tờ mờ nhưng mà hiện tại Bồng Lai Tiên Đảo lại như mang ánh sáng chiếu khắp không gian.


Thiên quốc hiện lên, thiên hạ cộng bái.


Tại Bồng Lai có hàng loạt âm thanh vang lên, có tiếng chuông chùa, có tiếng gõ mọ niệm phật, có cả những âm thanh của tiếng đàn réo rắt vang vọng hư không.


Vô Song nhìn sự thay đổi của Bồng Lai liền hiểu giờ khắc đã đến.


Bồng Lai thay đổi là bởi nó muốn đón người, Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân chỉ sợ đã đến gần lắm rồi, chỉ sợ khi trời tờ mờ sáng liền xuất hiện ở hải vực Bồng Lai Tiên Đảo.


Vô Song cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn vội ôm lấy Thanh Thanh còn đang say ngủ, ôm lấy túi lương khô rồi lập tức tiến vào Bồng Lai, nếu Vô Song còn ở ngoài biển thì chỉ cần gặp hạm đội hoàng thất Phù Tang khi đó sẽ cực kỳ phiền phức.



_ _ _ _ __ _ _


Thời điểm Vô Song rời khỏi thì ở một nơi khác cách xa vài chục hải lý, cả một đại hạm đội tàu đều dừng lại, ở chỗ bọn họ không thể thấy được dị tượng rõ như Vô Song nhưng hoàn toàn có thể thấy được Thiên Quốc, đắm chìm trong thứ ánh sáng đầy thần thánh của Thiên Quốc.


Giờ khắc này trong nội thuyền có một cặp nam nữ đều đang nhìn về phía thiên không, cả hai người đều không có một mảnh vải che thân.


Nam tử rất trẻ, nhìn kiểu gì cũng chỉ như thanh niên 20 nhưng ánh mắt đã tràn ngập uy quyền bất quá thứ uy quyền kia khi nhìn về Thiên Quốc cũng trở nên mông lung, đầy vẻ chờ mong.


Về phần nữ tử, cả người cuộn tròn trong lòng nam tử, ngón tay dài nhẹ mân mê lồng ngực của nam nhân, ánh mắt cũng hướng về bầu trời xa xa.


Nữ tử này chỉ có một đặc điểm đó là xinh đẹp, xinh đẹp không bút nào tả xiết, nếu Vô Song ở đây mà nhìn thấy dung mạo của nàng lập tức sẽ kinh hồn táng đảm, nữ tử này có dung mạo giống hệt Ngu Mỹ Nhân tại mộ địa cũng đồng nghĩa với việc nữ tử này có khuôn mặt giống hệt Tây Thi ở thế giới kia.


Bằng cái dung mạo này... điên đảo nhân thế có gì khó?.