Chương 94: Sinh Tử Đào Vong (1)
Năm đó cha của hắn... cũng mang theo cái thiên phú này.
Vô Song hiện tại không quan tâm được nữa việc Bất Khuất Bá Vương thiên phú có tác dụng gì, hắn chỉ nhớ rõ một việc, loại thiên phú này biến thái ở chỗ... bị thương càng nặng chiến lực càng mạnh, giây phút hồi quang phản chiếu chiến lực thậm chí tăng lên gấp 3.
Một câu nói của mỹ nhân trong ngực cũng làm Vô Song lạnh cả sống lưng hơn nữa Tu La Vương đứng lên đã quá đủ để minh chứng câu nói của nàng.
Ánh mắt của hắn chuyển thành huyết hồng, ánh mắt tràn ngập sát khí cùng điên cuồng đồng thời cái mặt nạ quỷ kia cũng đã bị đánh nát.
Tu La Vương thực sự rất đẹp trai, hơn nữa ngập tràn khí khái nam tử, một đầu tóc đen vuốt về phía sau, khuôn mặt cương nghị đầy nét nam nhân, ngoại trừ đôi mắt sắc hơn bình thường khá nhiều gây cho người ta một loại cảm giác không dễ dàng thân cận thì Vô Song có thể đánh giá... nam nhân này cùng một cấp bậc dung mạo với Âu Dương Khang.
Đương nhiên Vô Song sẽ không quá chú ý tới dung mạo của đối phương như vậy nếu đối phương... không quá giống phụ thân Vô Song.
Dung mạo phụ thân mình đương nhiên Vô Song cũng phải biết, khuôn mặt của kẻ này so với khuôn mặt Vô Song sử dụng khi xuất hiện trong tỉ võ chiêu thân của Mục Niệm Từ thực sự giống nhau đến 5 phần.
Từ khuôn mặt Vô Song không thể nhìn ra tuổi tác của người này nhưng bất giác Vô Song có cảm giác rùng mình đồng thời... hắn hiểu ra tương đối nhiều việc.
Dung mạo tương tự phụ thân hắn.
Nội công tâm pháp tuy không phải Thiên Long Bát Bộ Thần Công nhưng cũng mang hơi hướng tương tự rất nhiều, cái gọi là Địa Ngục Ma Long Công gì gì đó Vô Song có cảm giác chẳng khác gì Thiên Long Bát Bộ Thần Công nhưng không tồn tại long khí mà là ma khí.
Võ công ngập tràn tà khí nhưng cũng mang một chút hơi hướng phật giáo... bản thân Thiên Long Giáo tuy không theo phật giáo nhưng đúng là cũng mang chút hơi hướng phật giáo.
Người này thậm chí còn có thể chất tương tự phụ thân hắn, tất nhiên không mang theo toàn bộ thể chất biến thái như phụ thân hắn.
Về vấn đề cuối cùng là việc đối phương xuất hiện ở Hành Dương.
Thú thật Ngô Ứng Hùng không phải Khang Hy để mà hắn rời nhà đi cưa gái cũng có hai đế vị cao thủ đi theo.
Long Đế đi theo Ngô Ứng Hùng đã là Ngô Tam Quế quá sức ưu ái hắn, làm gì có chuyện lại thêm một vị Tu La Vương?.
Đáp án duy nhất là Tu La Vương cũng có việc phải đến Hành Dương.
Ở Hành Dương có việc gì đáng để đế vị cao thủ phải động thân?, nếu lúc trước Vô Song sẽ nghĩ đến Lưu Chính Phong – chậu vàng rửa tay nhưng mà hiện tại trong đầu hắn chỉ có ba chữ Thiên Long Giáo.
Không phải Mạc Ly nói... để Long Vương trực tiếp gặp mặt thuyết phục Ca Lâu La thì rất có thể kẻ này sẽ chấp nhận trở về dưới quyền Long Vương xây dựng Thiên Long Giáo sao?.
Từ tất cả những cái trên, Vô Song lập tức nghĩ tới hắn đang đối mặt với ai, người có đôi mắt huyết hồng trước mặt chính là chú của hắn, Long Vương Lệ Thương Long.
_ _ _ _ _ __ _
Vô Song đương nhiên không có cảm xúc quá đặc biệt gì với phát hiện này, chung quy chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.
Đừng nói là Lệ Thương Long cho dù Lệ Thương Thiên thú thật trừ việc là phụ thân trên danh nghĩa của hắn ra thì Vô Song không có cảm giác máu mủ tình thân gì.
Vô Song càng không có ý nhận người thân, hắn lúc này cũng hiểu được ý đồ của Đông Phương cô nương.
Vô Song có thể kiên trì cảnh giới đế vị trong khoảng 1 giờ đồng hồ, lúc này thời gian thật sự cũng sắp qua.
Nếu là nàng không nói một câu nói kia, hắn bất kể thế nào cũng dám liều với Tu La Vương một trận nhưng mà hiện tại Vô Song thực sự không dám.
Bất Khuất Bá Vương là một thiên phú kinh người, lúc này chiến lực của Tu La Vương chỉ sợ còn vượt qua trạng thái đỉnh phong của chính hắn, thế thì đánh cái gì?.
Đành rằng hắn sẽ không duy trì được trạng thái này quá lâu bởi hắn thực sự đang bị thương nặng, trạng thái này càng kéo dài sinh mạng hắn càng nhanh chấm dứt nhưng mà Vô Song cũng thật không muốn liều với đối phương.
Hắn hiện tại cũng hiểu những lời nàng nói, nàng vốn muốn kích thương hắn, khiến hắn vận dụng thiên phú đáng sợ này sau đó Vô Song liền mang theo nàng bỏ chạy.
Tu La Vương có thể đuổi theo cũng có thể lựa chọn từ bỏ nhưng mà dù thế nào hắn cũng không thể kiên trì quá lâu, đây là chắc chắn.
Muốn chạy cũng chỉ có một cơ hội này mà thôi.
Vô Song không nghĩ nhiều, ôm lấy vòng eo tinh mỹ của nàng, thân hình lập tức bỏ chạy.
Tu La Vương thấy Vô Song bỏ chạy, ánh mắt hắn trở nên long sòng sọc.
Hắn không muốn cho hai người chạy.
Vô Song thế nào hắn có thể không quá để ý nhưng Đông Phương cô nương hắn nhất định muốn bắt.
Chỉ cần cho nàng uống một viên Độc Long Dịch Cân Hoàn không phải mặc hắn bài bố hơn nữa hắn cũng không thiếu cách đối phó nữ nhân, hắn muốn từ nàng mà đoạt được bí mật của Trường Sinh Quyết.
Nghĩ mà xem, bằng vào thiên phú Bất Khuất Bá Vương lại thêm khả năng hồi phục của Trường Sinh Quyết thì chẳng phải vô địch thiên hạ?, tương lai hắn vượt qua Trương Tam Phong cũng không phải là không thể.
Càng nghĩ Tu La Vương càng cảm thấy có thể, tham niệm của hắn càng lớn, hắn rốt cuộc đuổi theo.
Trong cái trạng thái Bất Khuất Bá Vương này tốc độ của Tu La Vương nhanh vô cùng, nhanh đến mức vượt quá cả tốc độ Quỳ Hoa Bảo Điển của Vô Song, đấy là chưa kể Vô Song còn mang theo một người.
Vô Song rõ ràng là chạy trước nhưng hiện tại lại nghe thấy tiếng gió vù vù ập vào sau lưng, hắn không cần quay đầu lại cũng thấy một đôi mắt ngập tràn sát khí đang khóa chặt mình.
Tốc độ của Tu La Vương quá nhanh, Vô Song biết không qua mấy hơi thở hắn sẽ đuổi kịp.
Vô Song hiện tại đang mang theo Đông Phương cô nương, hắn đương nhiên không muốn chiến đấu với Tu La Vương, hắn rất sợ nàng gặp nguy hiểm.
Trong lòng Vô Song thật sự cũng cảm thấy không biết làm sao, nàng nếu chạy từ đầu đã tuyệt không phải rơi vào hoàn cảnh này, hiện tại thân thể của nàng như vậy cũng là vì mở ra cơ hội bỏ chạy cho Vô Song, nếu Vô Song để Tu La Vương bắt được nàng chẳng phải hắn quá phế vật sao?.
Tay nắm chặt hơn vòng eo của nàng, Vô Song đưa tay ra.
Trong tay Vô Song xuất hiện một đoàn cực dương hỏa, một viên hỏa ngọc như một tiểu thái dương xuất hiện vậy.
"Cút".
Vô Song lạnh giọng một câu, tiểu thái dương bắn thẳng ra ngoài.
Tu La Vương đang đuổi theo lập tức cảm thấy liệt nhật đánh thẳng vào mặt, uy lực của liệt nhật chỉ sợ mạnh gấp 3-4 lần so với Thiên Sơn Lục Dương Chưởng trạng thái lục chưởng hợp nhất.
Dưới uy lực của liệt nhật ngay cả Tu La Vương cũng không dám coi thường.
"Ma Long Hoành Không".
Tu La Vương gầm lên một tiếng, đầu hắc long sau lưng lập tức hiện ra, hắc long gầm thét giữa trời, ma khí bắn ra bốn phương tám hướng, trực tiếp cường công vầng liệt nhật này.
Tiếp theo hắc long bị nổ tung, hỏa diễm ngập tràn cả một mảnh không gian nhưng mà đã không đủ sức ngăn cản bước tiến của Tu La Vương nữa, hắn lập tức xuyên qua cả biển lửa sau đó tiếp tục hướng về phía Vô Song mà truy sát.
Vô Song chạy được một đoạn liền cảm nhận được một đoàn khí thế bám vào mình, cảm nhận được khí tức quen thuộc kia, trong lòng không khỏi trầm lại.
Hắn tiếp tục muốn đẩy ra vầng liệt nhật thứ hai.
Vô Song hiện tại đã luyện đến tầng thứ ba của Cửu Dương Thần Công, hắn có thể xuất ra tổng cộng ba vầng liệt nhật, cũng chỉ hy vọng liệt nhật có thể vì Vô Song kiên trì chút thời gian.
Nằm trong ngực Vô Song, một bàn tay còn đang hơi đưa ra nắm lấy vạt áo hắn, nàng nhìn tất cả trong mắt, trong lòng cũng âm thầm thở dài.
Tu La Vương thực sự quá mạnh, nếu kẻ này không vận dụng thiên phú Bất Khuất Bá Vương thì Vô Song cùng nàng sẽ có một trong hai người không thể thoát, nếu cả hai muốn thoát nhất định phải làm hắn kích hoạt thiên phú này nhưng đổi lại con đường chạy trốn nhất định cửu tử nhất sinh.
Nằm trong lồng ngực Vô Song, nàng thực sự không hiểu, không hiểu chính bản thân mình.
Đối phương tung lời nhục mạ đại ca, nàng đương nhiên rất muốn giết chết đối phương nhưng mà nàng cũng phải tự hiểu Tu La Vương mạnh thế nào, bình thường nàng căn bản sẽ không xúc động đến mức tự mình đi ra quyết đấu cùng đối phương, đây khác gì là chịu chết?.
Ánh mắt hơi hơi ngước nhìn Vô Song sau đó lại nhẹ nhắm lại, nàng cũng không tin tưởng mình sẽ vì cái tên nam nhân này mà tự đẩy bản thân vào nguy hiểm.
Thở dài một hơi, nàng cảm thấy ngày hôm nay mình rất khó hiểu, khó hiểu đến bản thân nàng cũng chẳng giải thích nổi.
"Ngươi giữ chặt ta, ta sử dụng Quỳ Hoa Bảo Điển, hai chúng ta luân phiên công kích".
Giọng nói nàng rốt cuộc vẫn vang lên, giọng nói có chút mệt mỏi.
Vô Song lúc này vừa tung ra vầng liệt nhật thứ hai, vừa lại chạy được một đoạn so với Tu La Vương, hắn nghe nàng nói vậy lập tức lắc đầu.
Hắn dùng bàn tay đang ôm eo nàng nhẹ vỗ, ánh mắt mang theo vẻ kiên định.
"Yên tâm, ta lo được ".
Hắn biết nàng không thích nhiều lời đồng thời chính bản thân hắn cũng không có cơ hội nhiều lời, ở sau lưng Tu La Vương lại một lần nữa chui ra khỏi biển lửa.
Khoảng cách giữa Tu La Vương cùng Vô Song hiện tại là hơn trăm bước.
Tu La Vương duỗi ngón tay ra, ngón tay hóa thành chỉ pháp, gần giống với Nhất Dương Chỉ bắn ra.
"Ma Long Huyết Chỉ".
Vô Song đến nhìn cũng không thèm nhìn, tự động mượn một chiêu Hành Không Na Di, thân hình dịch ngang sang một phương vị khác, để mặc chiêu này lướt qua người.
Tu La Vương thấy thế không khỏi tiếp tục xuất chỉ, hắn cũng không hy vọng dùng chỉ pháp đánh trọng thương Vô Song nhưng nhất định muốn hãm tốc độ của Vô Song lại.
Đáng tiếc Tu La Vương hơi coi thường thân pháp của Vô Song rồi.
Thân pháp không chri bao hàm tốc độ mà còn có cả khả năng né tránh.
Vô Song tốc độ hiện tại thua kém Tu La Vương nhưng hai người đều ở trong rừng cây hành tẩu, tốc độ cũng bị hạn chế vài phần.
Vô Song lợi thế chính là nắm giữ Xà Hành Ly Phiên, Hành Không Na Di, Lăng Ba Vi Bộ cùng Mị Ảnh Thân Pháp, hắn cộng đồng nắm bốn loại tuyệt học chuyên dùng né tráng và chạy trốn, Tu La Vương muốn đuổi theo Vô Song thì có thể nhưng công kích tầm xa dạng như vậy thì không.
Vô Song thân hình như quỷ mị, mang theo một người vậy mà Tu La Vương lại không có cách nào dùng chỉ pháp bắn trúng.
Mặt Tu La Vương hiện tại càng ngày càng trầm lại, sau đó cắn răng đẩy nhanh tốc độ của mình, một đường lại truy sát Vô Song.
Tu La Vương đang chạy đua với thời gian, đến khi cơ thể hắn không chịu được áp lực hắn liền phải từ bỏ truy sát.
Vô Song cũng đang chạy đua với thời gian, đến khi hiệu ứng chiêu cuối cùng trong Quỳ Hoa Bảo Điển biến mất, Vô Song muốn chạy cũng không được.
Nằm trong ngực Vô Song, nàng lần này cũng không nói gì nữa, nàng biết hắn đang chuyên tâm vô cùng, hai mắt nhẹ nhắm lại.
Nàng cũng không tin Vô Song có thể chạy thoát cho lắm, nàng quyết định kiệm lời một chút, sau này nếu Tu La Vương đuổi đến ít nhất còn có sức giao thủ, không đến mức trở thành thịt cá trên thớt mặc đối phương nắm bắt.
Không khí trong cánh rừng bỗng chốc trở nên yên tĩnh cùng lạnh lẽo vô cùng, áp lực như bao trùm cả dãy Hành Sơn.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.