Chương 46: Hành Dương Thành – Bán Nghệ Không Bán Thân (2)
Tại sao Vô Song lại muốn làm vậy?, hắn ít nhất phải làm cho hình ảnh của Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội không còn hoàn mỹ vô khuyết, nhất định phải kéo hình ảnh hai hội này xuống, ít nhất cho Vi Tiểu Bảo biết bọn chúng không tốt đẹp như vẻ bề ngoài.
Chỉ cần một mực nhằm vào cái vấn đề này, Vô Song hoàn toàn tự tin có thể từ trong tay Thiên Địa Hội hoặc Hồng Hoa Hội đoạt Vi Tiểu Bảo, đưa hắn về Thiên Long Giáo.
Chỉ có thân là người xuyên không như Vô Song mới biết có Vi Tiểu Bảo ở trong cung đình nhà Thanh là trợ lực lớn đến nhường nào.
Tại thế giới này nước rất sâu, triều đình nhà Thanh cũng tuyệt chẳng đơn giản như trong Lộc Đỉnh Ký nhưng mà Vô Song vẫn tin tưởng vào Vi Tiểu Bảo, nhân vật chính dù có thế nào cũng vẫn là nhân vật chính.
_ _ _ __ _ _ _ _
Ở bên Vi Tiểu Bảo, đứa nhóc này nhắc đến ‘bán nghệ không bán thân’, mấy chữ này vô tình lại làm Vô Song nhớ ra mục tiêu của mình tiến vào Lệ Xuân Viện này, thế là hắn không khỏi cúi thấp người, ngồi xổm xuống mà hỏi Tiểu Bảo.
"Tiểu Bảo, mấy chữ bán nghệ không bán thân này là ai dậy ngươi? ".
Câu hỏi này đương nhiên là hỏi thừa, thân ở Lệ Xuân Viện lớn lên, Tiểu Bảo sao lại chưa biết.
Tiểu Bảo lúc này bĩu môi mà nhìn Vô Song.
"Có gì mà không biết chứ, kim bài danh kỹ của Lệ Xuân Viện ai không treo cái biển này? ".
Ở đây lại phải làm rõ một chú, tại Lệ Xuân Viện cao cấp nhất là Kim Bài Kỹ Nữ cùng Kim Bài Danh Kỹ.
Trước đây chỉ có Kim Bài Danh Kỹ tồn tại nhưng mà hiện tại thì có thêm Kim Bài Kỹ Nữ.
Ban đầu danh kỹ vốn cùng nghĩa với kỹ nữ nhưng từ sau thời đại Trần Viên Viên thì danh kỹ được mang theo một loại hàm nghĩa khác, đại khái đi liền với năm chữ ‘bán nghệ không bán thân’.
Ban đầu danh kỹ chỉ là kỹ nữ cao cấp nhưng mà hiện tại danh kỹ liền mang ý nghĩa khác về phần kỹ nữ cao cấp thì đã đổi thành Kim Bài Kỹ Nữ.
Vô Song nhìn thấy biểu cảm của Vi Tiểu Bảo theo dạng ‘ta không lạ gì’, hắn liền khẽ cười.
"Ồ, Kim Bài Danh Kỹ sao?, vậy theo Tiểu Bảo mà nói Kim Bài Danh Kỹ nào ở Lệ Xuân Viện là tốt nhất? ".
Lần này như nói đúng chỗ ngứa của Vi Tiểu Bảo, đứa nhóc này lập tức tỏ ra hào hứng.
"A, Kim Bài Danh Kỹ của Lệ Xuân Viện bản thân Tiểu Bảo cũng không lạ gì, kỹ nữ muốn lập đền thờ mà thôi, cái gọi là bán nghệ không bán thân chỉ là cách tăng giá của Lệ Xuân Viện chúng ta, bất quá mấy vị tỷ tỷ đó đúng thật là xinh đẹp, đại ca ngươi muốn có một đêm Thiên Thương Nhân Gian với bọn họ chỉ sợ phải bỏ ra vài trăm lượng bạc một lần bất quá đảm bảo sẽ không phí phạm, đảm bảo sẽ làm đại ca hài lòng".
VI Tiểu Bảo hiện nay không ngờ đóng tốt vai một người trong ngôi nhà Lệ Xuân Viên, dĩ nhiên vì Lệ Xuân Viện mà ‘pr’.
Vô Song tiếp theo lại bắt đầu hỏi thế nào là Kim Bài Danh Kỹ, sau đó hắn liền không thể không phục độ hắc của Lệ Xuân Viện.
Bản thân Kim Bài Danh Kỹ đa số đều sẽ chỉ biết hai loại ‘kỹ’, hoặc là nhạc kỹ hoặc là vũ kỹ.
Muốn nhìn nhạc kỹ cùng vũ kỹ, một lần chỉ phải bỏ ra vài chục lượng bạc, đương nhiên chưa tính tiền thưởng cho các nàng, rồi tiền đồ ăn, tiền rượu... tính ra cũng phải cả trăm lượng bạc.
Không làm gì cũng mất trăm lượng bạc, theo lời Vi Tiểu Bảo đây cơ hồ đã sánh ngang với một đêm tiêu dao bên người Kim Bài Kỹ Nữ của Lệ Xuân Viện.
Tất nhiên cái này gọi là mặt mũi, là phẩm giá, người giàu có chân chính sẽ không để ý số tiền này, đại khái như Vô Song hắn sẽ không để ý.
Ngoài việc thưởng thức ‘kỹ’ của mấy Danh Kỹ này ra, nếu muốn có ‘phục vụ ngoài luồng’ liền phải tiêu tốn số tiền gấp 5 lần, chỉ sợ 500 lượng bạc mới có thể cùng các nàng tiêu dao khoái hoạt một đêm, giá trị bản thân của Danh Kỹ chính là gấp 5 lần so với Kỹ Nữ, cá biệt thậm chí tại Lệ Xuân Viện có những Danh Kỹ được định giá ngàn lượng một đêm, một đêm của những nữ nhân này có khi còn đủ chuộc thân cho kỹ nữ tầm thường trong Lệ Xuân Viện.
Tiểu Bảo được dịp liền nói rất nhiều thứ liên quan đến Danh Kỹ trong Lệ Xuân Viện cho Vô Song, bất quá khi Vô Song một lần nữa hỏi Tiểu Bảo, tại Lệ Xuân Viện thì Danh Kỹ nào cao cấp nhất, Tiểu Bảo không ngờ lại tỏ ra ngập ngừng.
Lúc này Tiểu Bảo đứng bên cạnh Vô Song, một mặt cúi đầu, phải suy nghĩ một lúc mới mở miệng.
"Đại ca, phải xem ngươi lựa chọn thế nào rồi ".
Lần này Vô Song lại bất ngờ, không khỏi càng thêm hứng thú.
"Lựa chọn?, còn phải lựa chọn ra sao nữa? ".
Vi Tiểu Bảo nghĩ nghĩ một chút, lại vì Vô Song giải thích.
"Tại Lệ Xuân Viện này có tứ đại danh kỹ lần lượt là Thu Trà, Ngân Xuyên, Đổng Quỳnh, Linh Nhi, bốn vị tỷ tỷ này... bất cứ ai đều có giá trị thiên kim hơn nữa... cũng không bao giờ xuất hiện cùng nhau, tùy từng ngày đại ca ngươi mới có thể thấy bọn họ, đại khái thì cứ hai ngày một người mới xuất hiện, kim bài mới được đề lên, hôm nay nếu đệ không nhớ nhầm là ngày của Ngân Xuyến tỷ ".
"Cả bốn người cũng không giống danh kỹ bình thường, cầm kỳ thi họa bốn hạng đều thông. Hôm nay đến phiên Ngân Xuyên tỷ tỷ, Ngân Xuyên tỷ vũ kỹ thực sự rất tốt, vòng eo tinh mỹ tuyệt luân, đệ nghe nói Ngân Xuyên tỷ tỷ theo học danh sư Tây Vực, thuật múa bụng có thể làm hài lòng bất cứ khách nhân nào, thân hình như xà tinh trong truyền thuyết vậy".
Nói tới đây Vi Tiểu Bảo ngập ngừng một chút rồi mới lên tiếng tiếp.
"Đại ca ngươi muốn tìm Kim Bài Danh Kỹ tốt nhất Lệ Xuân Viện lúc này cũng chỉ có Ngân Xuyên tỷ tỷ bất quá... bất quá gần đây Lệ Xuân Viện chúng ta xuất hiện một yêu nữ".
Vi Tiểu Bảo không nói thì thôi, hắn vừa nói xong thì Vô Song không thể không bị hấp dẫn, lập tức hứng thú nồng đậm mà hỏi.
"Yêu nữ?, là thế nào? ".
Trên đời này đương nhiên không có yêu nữ nhưng mà theo lời Vi Tiểu Bảo nói... việc này đúng là kỳ hoa.
Nữ nhân này mới đến Lệ Xuân Viện trong 7 ngày gần đây, nàng từ khi tiến vào Lệ Xuân VIện đến cả hình dáng thế nào cũng không một ai thấy, cho dù là ăn cơm uống nước hay tắm rửa sinh hoạt thì nàng cũng chưa từng xuất hiện.
Tất cả mọi sinh hoạt của nữ nhân này liền do hai nha hoàn đứng ra sắp xếp.
Hai nha hoàn của nàng một người gọi là Ngọc Huyền, một người là Thanh Thanh, điều làm Vi Tiểu Bảo khó hiểu nhất là hai tỳ nữ này... đều có thể coi là cực kỳ xinh đẹp thậm chí không hề thua bất cứ danh kỹ nào của Lệ Xuân Viện, cho dù là tứ đại danh kỹ cũng vậy.
Thanh Thanh thân hình dong dỏng cao, tóc dài quá lưng mượt mà vô cùng, khuôn mặt hoàn toàn giống với mỹ nữ Trung Nguyên, là dạng khuôn mặt thon gọn với chiếc cằm nhọn xinh xắn, đặc biệt phải nói cho dù là Vi Tiểu Bảo sinh ra ở nơi Thanh Lâu, một đời cũng không gặp được người nào thân hình hoàn mỹ như Thanh Thanh.
Về phần nha hoàn thứ hai gọi là Ngọc Huyền, thân hình không có tốt như Thanh Thanh thậm chí có thể coi là có chút đầy đặn, thân hình cũng không quá cao, khuôn mặt lại tương đối tròn, khuôn mặt không giống với nữ nhân Trung Nguyên bất quá... nữ nha hoàn này có nụ cười hớp hồn không biết bao nhiêu thực khách, nói là nụ cười tỏa nắng cũng không quá.
Một người thiên sinh lệ chất, một người thì lại ngọt ngào gần gũi, Vi Tiểu Bảo thực sự không hiểu chủ nhân của hai người còn thế nào?.
Nữ tử này thậm chí từ ngày đến Lệ Xuân Viện liền được định là Kim Bài Danh Kỹ, cũng chưa từng một lần hạ Kim Bài xuống, 7 ngày liên tục vẫn treo Kim Bài tiếp khách nhưng mà tất cả khách nhân từ đầu đến cuối đều chưa thể nhìn thấy dung mạo của nàng, thậm chí trực tiếp nói chuyện với nàng cũng không có mấy người.
Nữ tử này có thể... tạm coi là chân chính Bán Nghệ Không Bán Thân, dù sao từ đầu đến cuối vẫn chưa có thực khách nào của Hành Dương có thể lên giường với nàng, đến cả nắm tay nàng cũng chưa nghe ai nói.
Khách nhân muốn gặp nàng hoặc là vượt qua ‘thử thách’ nào đó mà Vi Tiểu Bảo không biết hoặc là trực tiếp bỏ ra 5000 lượng bạc bất quá khi đối diện vẫn phải cách một lớp bình phong.
Bỏ ra 5000 lượng bạc cũng không phải trực tiếp có thể gặp nàng mà nói chuyện nhân sinh, bỏ bạc xong liền nghe nữ nhân này tấu một khúc nhạc, một khúc nhạc tầm thường vô cùng nhưng mà khách nhân vừa nghe xong đều toàn bộ quay đầu rời đi, trên mặt biểu tình hài lòng cực điểm sau đó... vài ngày sau lại tiếp tục đến ‘cống’ tiền.
Lệ Xuân Viện không thiếu ‘tài’ nữ, cầm kỹ của các nàng cũng không tệ bất quá không một ai hiểu được tiếng đàn của nữ nhân kia, cũng không một ai cảm thấy đây là khúc đàn hay.
Dần dần người trong Lệ Xuân Viện đều coi nàng là yêu quái, có khả năng mị hoặc nhân tâm, đồng thời danh tiếng nữ nhân này càng ngày càng lớn, lớn đến độ bậc đại phú đại quý trong thành Hành Dương không ai không đến, không ai không muốn một lần nhìn thấy dung nhan của nàng.
Cũng không rõ có phải ‘thử thách’ của nàng quá mức khó khăn hay không nguyên khoảng thời gian này cũng chưa có ai vượt qua được, chỉ có thể dùng ngân lượng trực tiếp đến nghe một khúc đàn của nàng.
Đương nhiên vẫn rất nhiều người chọn vượt ‘thử thách’, thứ nhất mỗi lần đăng ký chỉ mất 50 lượng bạc, thứ hai liền sẽ được gặp Thanh Thanh hoặc Ngọc Huyền, nói thật với 50 lượng bạc liền có thể nhìn thấy hai đại mỹ nhân phong tình hoàn toàn khác nhau với một số người chỉ sợ sẽ sẵn sàng bỏ ra.
Vi Tiểu Bảo lớn lên ở Lệ Xuân Viện còn chưa bao giờ nhìn thấy quái sự như vậy, càng quái hơn ở chỗ vị Tổng Quản của Lệ Xuân Viện còn không biết nàng là ai, không được diện kiến dung mạo của nàng, nghe nói... Kim Bài Danh Kỹ của nàng chính là do chủ nhân của Lệ Xuân Viện tự mình hạ xuống, bằng vào cái lời đồn này trên dưới Lệ Xuân Viện lại càng không dám làm gì nàng.
Vi Tiểu Bảo càng kể, Vô Song càng hứng thú.
Rốt cuộc là nữ tử nào bá đạo như vậy.
Tấu một khúc nhạc đòi 5000 lượng bạc?, hơn nữa một ngày nàng ta tấu cũng không phải chỉ một khúc, một ngày thu nhập chẳng nhẽ cả vạn lượng bạc?.
Nữ tử này Vô Song bắt đầu cảm thấy... không gặp không được.
............
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan