Chương 1: Giới thiệu về thằng main

Con Hàng Này Mà Là Tiên Đế

Chương 1: Giới thiệu về thằng main

Bốp...Bốp....Đùng....Đùng...
"Đúng rồi, CMN tát nó cho bà, uây uây, thằng kia đạp mạnh lên cho bà. DM, thằng này mày chưa ăn cơm hay sao mà đánh nhẹ thê. Đánh chết CMN cho chị." - Nguyệt Nhi nói.

" Bẩm tiểu thư, con phò này công nhận cũng dai thật, đánh, đập, đạp, tát không biết bao nhiêu lần mà vẫn chưa chết. Nhưng tiểu nhân vẫn không làm nhục mệnh, bây giờ nó chỉ còn 1 hơi thở. Mong tiểu thư, người qua ngay." - Một tên trung niên dáng cao, vạm vỡ nhưng nếu ai nhìn khuôn mặt thì phải tránh xa bởi vì có thể nhầm lẫn là bạn gay. Nhưng thực tế là như vậy.

"Được, ta đến ngay"- Nguyệt Nhi nói.

Cô nàng bước đến và nở nụ cười như được thỏa mãn việc gì đó, ngay trước mắt cô là một cô nàng khác. Tuy vòng 1 ko đuọc to như cô gái đang đứng, nhưng từ khuôn mặt có thể nói, Nguyệt Nhi so sánh tuổi loz.

"Vì..... sao....." - Hoàng Như run rẩy hỏi.

Nguyệt Nhi đến áp sát Hoàng Như, tay cầm cái cằm nhỏ kia lên, trừng mắt nhìn và nói

" Chỉ vì con phò như mày mà Độc Long công tử trước mặt từ chối lời cầu hôn của ta. Chưa kể hắn còn nói hắn đã có một người con gái khác và không thể yêu được ta."

Bà chằn này dừng lại rồi tát nhỏ vài cái

" Ngươi có hiểu cái cảm giác ấy không, người có hiểu được cảm xúc ấy đau đớn tới tột cùng nào không. Khi người con trai tao thích lại thích một con nhỏ yếu ớt đến tổn thương, cảnh giới Ngưng Đan, chưa kể là Phế Đan. Nếu đổi lại là các tiểu thư bên Cổ Môn, ta sẽ ko hé nửa lời. Nhưng ngươi lại khác, cho dù ta ko ra tay nhưng ai biết Nguyệt Thi, Mai Hằng, Cơ Nhi, Chúc Hồng sẽ giết ngươi nha. Các nàng ra tay nhanh hơn ta nhiều."

Cô nàng tỏa ra khí thế Võ Thánh đè ép xuống Hoàng Như.

" Bây giờ ngươi muốn chết như thế nào"- Nguyệt Nhi hỏi.

Bây giờ, Hoàng Như bây giờ có thể được miêu tả là "như là chết đuối khi đang bơi, cá mập nó cắn khi ra khơi, chơi nhầm thuốc giả mà qua đời, chết vì kiệt sức khi đang...". Nàng chỉ mỉm cười rồi run rẩy lắp bắp nói

" Là vì Long huynh sao, nếu là vậy thì ta sẽ không hối hận. Ta biết từ rất lâu hai ta không thuộc về nhau, nhiều lúc ta cũng tưởng đó là mơ. Ta chỉ là một tên phế vật bị trục xuất khỏi nhà. Nhận hết bao tủi nhục cho tới khi gặp huynh ấy và cũng chính nhờ huynh ấy, ta thấy được ánh sáng chỉ tiếc ko thể thấy hết đc."

Nàng nói xong, bỏ quên khí thế của Võ Thánh mà tay run lẩy bẩy móc một con dao nhỏ từ sau lưng khắc rất đẹp rồi cắt đứt mạch tay.

Nếu nói ra việc này thì Nguyệt Nhi chắc có việc xấu hổ mà chết, không phải vì giết người mà là việc con nhỏ kia di chuyển được dưới khí thế của của nàng. Để xem nào, thằng tác tính lại chút. Luyện Khí, Ngưng Khí, Trúc Cơ, Nguyên Anh, Ngưng Đan, Phân Thân Kỳ, Đại Thừa, Độ Kiếp, Võ Đế, Võ Thần, Võ Thánh.

Uhm, cách nhau 6 cảnh giới mà di chuyển như thường thì có thể nói chuyện này truyền ra, chắc cô nàng Nguyệt Nhi chúng ta sẽ bị lão tổ nhà mình giết nha. Nhưng nàng ko quan tâm đến việc đó. Nàng quay lại nói với thằng gay bên cạnh

" Đội ngươi đi dọn dẹp đi, không thể để huynh ấy phát hiện, không thì tháng này, người chắc chắn sẽ không có một người đàn ông để chơi."

"Dạ, thuộc hạ sẽ làm hết mình"- Hắn nói, mồ hôi chảy trên trán từ lúc nào không hay.

Hắn nhìn cô chủ đi xa rồi, hắn quay xuống mấy thằng tiểu đệ quát:

" DM, tao cho tụi bây hết thảy 69 giây để dọn lại hiện trường rồi ra ngoài bìa rừng sâm lâm gặp. Thằng nào trễ nửa giây, trừ 50 linh thạch thượng phẩm, nãy giờ ta nói chuyện là hết 15s rồi. Các ngươi còn 52s để hoàn thành sau câu nói này"

Hắn thoáng cái biến mất để mấy thằng tiểu đệ nhìn nhau như mấy thằng bị cô gọi lên trả bài mà bài cô trả là bài học từ tuần trc.

"A"

Một thằng nói rồi ngay lập tức chạy ngay xử lí thi thế, mấy thằng còn lại như sực tỉnh rồi bắt đầu làm việc.
———————————————————————————

Khoảng 3 canh giờ sau, thằng main của chúng ta bước về nhà.

"Uhm, mình nhớ mình đi đúng đường mà, từ cửa rừng đi vào, quẹo qua Đầm chết, đi qua Rừng gai rồi bơi qua Huyết Hà. Mà thế đéo nào, ngôi nhà của mình đâu rồi." - Main chúng ta lầm bầm.

Khoảng 1h sau,

" Cái dm, Clgt, cmn, nhà mình đâu rồi. Đi qua đi lại hết 6 lần trong khu rừng, chưa kể hết 9 lần thả ra hồn thức dò xét. Mà thế bất nào lại không thấy. Cuộc đời con mẹ nhà bà cha nó bất công"- hắn vừa đi, vừa tức giận nói.

Cho đến khi hắn tức giận đá trúng tảng đá, táng đả trúng cây gỗ mục, ngã xuống đàn Hoả Kê đang kiếm ăn, đàn Hoả Kê như giật mình bay lên, bay lên chưa được bao lâu thì đập đầu trúng nhánh cây, nhánh cây gãy rơi xuống đất trúng cây Phong Xấu. Cây Phong Xấu đang ngủ bỗng bị trúng, giật mình tỉnh dậy, gió từ trên nụ hoa thổi ra. Cách đó không xa có bụi lá mục, gió thổi làm hiện lên xác của Hoàng Như. Và tất nhiên anh main chúng ta thấy cái xác chứ ứ thấy cảnh vi diệu được miêu tả trên.

"Hoàng Như...." - Độc Long gào lên, chạy tới đỡ nàng.

" Mạch tắt, không thở ra hơi, tim chết, mắt trắng. CMN nàng chết rồi a. Uhm nàng chết rồi, hả nàng chết."- Long thả ngay khí thế một vị Thiên Quân cảnh giới làm cho không khí va chạm nhau tạo ra những vòng xoáy mơ hồ, mông lung.

(Trên Võ Thánh là Thiên Tiên, Thiên Thần, Thiên Vực, Thiên Quân, Tiên Nhân, Kim Tiên, Địa Tiên, Tiên Vương và Tiên Đế)

Xong rồi, hắn ngay lập tức thả ra một luồng ánh sáng xám rồi chém vào hư không, rút ra một dải vài dài cỡ 2m. Hắn thả ngay khí thế của mình vào tấm vải ấy, ngay lập tức hình ảnh thời gian 4h trước xảy ra trước mắt hắn.

Hắn gầm lên

" Được lắm một cái Nguyệt Như, được lắm một cái Cổ Môn, đừng cho rằng nhà ngươi lão tổ là một vị Tiên Vương 9 kiếp, chỉ cần ta tăng lên thực lực là ta thề trên tiên giới này sẽ không còn họ Huỳnh."

Hắn nhìn vào Hoàng Như đang nằm trên tay hắn, từ hư không lấy ra một cái gương rồi thu thi thể nàng vào trong.

" Nghe đồn rằng Song Địa Thất Vương Đan có thể cứu người sống trở lại. Thế nhưng ta không biết luyện đan. A luyện đan".- hắn nói xong rồi cười, bỏ mặc ra đi.