Chương 9: Lần Đầu Gặp Mặt

Chủ Tể Phản Diện

Chương 9: Lần Đầu Gặp Mặt

Tham gia Cuộc Chiến Chén Thánh gồm bảy người đó đã là qui tắc bất biến nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ của nó vì ngay ngày hôm nay trên hành tinh này đã xuất hiện thêm hai biến số.

"Tích...tích"

Để chuẩn bị cho cuộc xâm nhập này hắn phải chuẩn bị thật hoàn hảo, ngoài việc liên tục khắc cổ ngữ bổ sung cho ma pháp trận nhằm suy yếu các mắt xích cấu hình nên vận mệnh ra còn phải thiết lập các thông đạo dẫn đến Địa Ngục.

Hắn trích tinh huyết của mình vẽ thêm một đồ án dị biệt nằm chồng lên ma pháp trận đầu tiên. Nếu ma pháp trận đầu tiên có tác dụng che dấu vận mệnh, ngăn cản sự dò xét đến từ Thiên Đạo thì cái thứ hai có tác dụng qua mặt luân hồi và Vong Linh giới.

Kể từ khi Địa Ngục biến mất thì luân hồi và Vong Linh giới thay nhau tiếp quản số sinh linh đã chết, chúng tạo thành một vòng tuần hoàn vô tận. Hắn bây giờ chỉ có thể đánh cắp có hạn lượng số mạng nhất định, tránh kinh động đến giới cao tầng trong luân hồi, nếu bị phát hiện sẽ rất rắc rối.

"Về cơ bản đã ổn định...hmm...tới giờ nhập tiệc rồi", hắn nở nụ cười mãn nguyện nhìn thành quả của mình rồi thả người vào trung tâm ma pháp trận.

Ngay khi hắn tiến đến vị trí trung tâm thì hai đồ án đang bất động cấp tốc xoay tròn, chúng phát ra tiếng lạch cạch rất nhỏ như cách chuyển động của những bánh xích. Nhìn từ bên ngoài vào, cả hành tinh được bao phủ bởi hai màu sắc tuyệt đẹp, một xanh lam và một huyết sắc.

Tuy thế mọi sinh vật bên trong hành tinh này vẫn không phát hiện được điều gì, ánh trăng mờ ảo cùng các vì tinh tú như thường lệ vẫn tỏa sáng giữa bầu trời đêm, dòng người vẫn vội vã mà không biết rằng Địa Ngục đang chờ đón họ dù rằng đó là sau khi chết.

Trong một nhà hàng lớn tại trung tâm Seoul, Akiko một mình một bàn theo đúng nghĩa, cô nàng thản nhiên gắp hàng tá thức ăn thượng hạng cho vào miệng trước con mắt trợn tròn của các thực khách trong nhà hàng. Nhìn lớp chén dĩa xếp thành đống bên cạnh bàn đủ biết sức ăn cô nàng này kinh khủng đến mức nào.

Thế nhưng không một ai phàn nàn hay bất mãn mà họ tỏ ra hứng thú đối với hành động của cô gái trẻ này. Một số còn lôi máy ra bấm hay tự nhiên hơn là xin chụp chung một tấm hình.

Kỳ thực tạo hình Akiko lúc này rất bắt mắt, mái tóc bạch kim tùy ý thả qua vai cộng thêm thân hình trên cả chuẩn người mẫu nên hấp dẫn rất nhiều ánh mắt đấng mày râu xung quanh.

"Phù!!!, no quá không ăn nổi nữa...thật tuyệt vời", cô nàng vuốt nhẹ cái bụng tròn căng của mình đầy thích ý.

Một vài người tỏ ra ngạc nhiên, xì xào bàn tán: "cô ta không phải người Hàn Quốc sao?"

"Xinh thế hẳn là người nổi tiếng?, cô ta cosplay à?..."

Rất nhiều lời bàn luận cùng ánh mắt soi mói đổ vào nhưng đối với Akiko thì giống như vịt nghe sấm bởi cô nàng chẳng có tí kiến thức về Hàn ngữ trong đầu.

"Cốt truyện sắp bắt đầu, đến lúc tới Fuyuki rồi", Myst Vearn truyền âm cho Akiko.

Akiko hơi ngạc nhiên một chút bởi đây là lần đầu tiên Myst Vearn chủ động truyền âm cho nàng, cảm giác mang thêm thứ gì đó trong người khá là khó chịu, may thay nó chỉ xuất hiện mỗi khi chiến đấu.

"Phục vụ...tính tiền", Akiko có chút đỏ mặt nói bằng giọng Anh lớ ngớ của mình rồi không chờ phục vụ bàn tới, cô nàng đặt xấp 100$ lên mặt bàn chuồn thẳng.

"Tiền thừa cô ơi...", nam phục vụ hớt hải chạy theo đưa lại tiền thối cho Akiko nhưng bóng cô nàng đã khuất tự khi nào.

"Hôm nay thần may mắn mỉm cười với mình rồi", anh ta cười hơ hớ nhét mớ tiền thối vào túi, sau đó thản nhiên đi vào như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Này...cái thứ đen xì kia, chúng ta về Nhật bằng máy bay hả?", Akiko hỏi nhỏ.

"Ta có tên đàng hoàng, ta là Myst Vearn nghe rõ chưa?", Myst Vearn hơi gắt gỏng nói.

"Biết rồi, giờ thì chúng ta đi máy bay hả?"

"Hỏi nhiều, đưa quyền kiểm soát cơ thể cho ta là được"

"Để làm gì?", Akiko nghi ngờ hỏi. Tiền thì còn một đống mà không đi bằng cửa chính lại đi chui, đôi khi Akiko cảm thấy cái thứ đen xì này thật ngớ ngẩn.

"Hỏi ngu, ngươi có mang theo giấy tờ tùy thân không?"

"Ờ há", Akiko chợt tỉnh ngộ gật gù khen phải.

"Từ giờ cho đến khi kết thúc Cuộc Chiến Chén Thánh, ngươi chỉ việc giao hết quyền kiểm soát cơ thể cho ta là được"

"Ngươi tưởng ta ngu hả?, lỡ như ngươi chiếm mất cơ thể này thì sao?, ai biết được ngươi có cái tư tưởng biến thái bệnh hoạn nào đó hay không?"

Myst Vearn chảy mồ hôi trước mớ suy luận không hợp lẽ thường của bà cô này rồi. Đến kẻ bệnh hoạn nhất chưa chắc nghĩ ra được cách này, hắn than thở: "chúng ta thuộc hai chủng tộc hoàn toàn khác nhau, việc này giống như ngươi nhập xác vào một con lợn cái, chẳng lẽ ngươi sẽ sinh hoạt và giao phối với lợn đực giống như vậy?"

Akiko nghe thế liền rùng mình, bắt nàng làm chuyện đó đã thế còn sinh hoạt giống một con lợn thì nàng không làm được.

"Coi như ta thua, mà này ta cấm ngươi đừng dùng thân xác của ta làm mấy cái chuyện trái với đạo đức đấy nhé", trước khi chuyển giao thân thể, Akiko không quên nhắc Myst Vearn.

Khoản tiền bất hợp pháp nàng nắm trong tay không biết ở đâu chui ra nhưng chắc chắn là tên này giở trò bởi trong thời gian nó chiếm hữu thân xác này thì nàng sẽ lâm trạng thái ngủ say, mọi việc sẽ do Myst Vearn quyết định.

"Yên tâm...hãy tin vào nhân cách của ta", Myst Vearn cười hì hì bảo đảm.

Nếu Akiko thông minh hơn một chút sẽ phát hiện ra điểm bất thường trong lời nói của tên này bời chỉ có con người mới có nhân cách còn Myst Vearn là quỷ thì phải gọi là quỷ cách mới đúng.

"Hừ...đừng để ta biết được ngươi giở trò đồi bại gì...nếu không..."

Một nhóm người Nhật đi ngang qua Akiko bất chốc thở dài: "khổ thân, đẹp mà bị điên"

Akiko liền nhận ra tình thế của mình, nàng đang đi ngoài đường mà tự sự thế này chẳng khác người tự kỷ. Nãy giờ nhập tâm quá nên quên mất rằng đang ở ngoài đường, nếu có cái hố Akiko tình nguyện nhảy xuống không chút do dự.

Nghĩ đến thế thôi nàng liền nhanh chân chạy mất.

Ngồi trong một nhà vệ sinh công cộng, Akiko khẽ nhắm mắt lại. Giữa mi tâm nàng một ấn ký đầu rồng hắc sắc dần nổi lên, cơ thể hữu hình bỗng chốc hóa thành vô hình đại biểu cho việc Myst Vearn đã nắm quyền kiểm soát.

"Bắt đầu rồi", Địa Ngục ngồi giữa đồ án huyết sắc cười mỉm. Bộ vest đen hắn mặc nay thay bằng chiếc áo choàng đen kịt tà dị. Hắn cứ thế ngồi một mình ở đó chăm chú theo dõi đường đi nước bước của kẻ dị biệt và các phản ứng hồ điệp xuất hiện sau đó, đôi mắt tựa Thiên Uy ngạo thị toàn thể chúng sinh bên dưới.

Myst Vearn trong nhân hình Akiko di chuyển về phi trường. 9h tối nay sẽ có một chuyến bay từ Seoul tới Kyoto, tuy không gần Fuyuki nhưng dưới dạng linh thể thì chuyện này dễ dàng hơn rất nhiều.

Myst Vearn dễ dáng vượt qua các trạm và đội ngũ an ninh hùng hậu bố trí dọc phi trường, hắn thoải mái chọn một ghế hạng sang ngồi xuống.

"Có cơ thể thật tuyệt, chỉ cần làm tốt vụ này thì con đường tương lai của ta sẽ sáng lạng hơn bao giờ hết...kiu kiu kiu kiu...", tiếng cười man dại làm rợn người các hành khách trên tàu, một vài trong số đó bất an ra mặt.

Không phải đợi lâu, sau khi máy bay hạ cánh thì Myst Vearn vọt thẳng hướng thành phố Fuyuki đi như tên bắn, cốt truyện đã bắt đầu, hắn cần nhanh chóng nhập tiệc.

...

Rin đã triệu hồi thành công Archer và họ hiện đang có mặt tại tòa biệt thự nhà Tohsaka.

"Hử?...chuyện gì thế?", Rin mém sặc nước vì biểu hiện nghiêm trọng của Archer, nàng gian nan đặt cốc trà lên bàn rồi lau miệng.

Archer theo như nguyên tác là một trong những Servant mạnh nhất, sức mạnh của hắn thậm chí còn lấn át cả Saber, người được cho là mạnh nhất trong số Servant.

Đặt nhẹ cốc trà trên tay xuống, Archer đăm chiêu nhìn về phương xa nói: "xem ra có kẻ đợi không được muốn ra tay trước, như thế cũng đỡ phiền toái"

"Ố chà chà...không nghĩ mi có thể phát hiện ra ta", Myst Vear hơi bất ngờ, thân ảnh hắn dần thực thể hóa xuất hiện.

"Ngươi là ai?...Assassin, Rider hay Berserker, ngươi đến đây làm gì?", Rin tỏ ra bối rối trước khí tức kỳ lạ của Myst Vearn, nhìn từ bề ngoài hắn có vẻ giống Rider hơn nhưng cái ấn ký kỳ lạ trên đầu lại mang nét đặc trưng của Berserker, đã thế còn có thuật ẩn mình cao minh không khác gì Assassin, rất khó nắm bắt lai lịch và khả năng của hắn.

"Đừng khẩn trương thế", Myst Vearn cười dài. Hắn khoan thai ngồi xuống uống một ngụm trà, bộ dáng thưởng thức đậm chất nghiệp dư.

"Rốt cuộc ngươi muốn gì?", Rin lùi ra đồng thời trên tay Archer xuất hiện hai thanh đoản đao sẵn sàng chiến đấu.

"Một giao dịch", hắn nở nụ cười bí hiểm.

Nụ cười của ác quỷ, kẻ đang ngồi nơi đây không phải là con người mà là một con quỷ đội lốt người theo đúng nghĩa. Đôi mắt tử sắc lập lòe trên ấn ký đã chứng minh điều đó.