Chương 8: Fate Stay Night - TX107

Chủ Tể Phản Diện

Chương 8: Fate Stay Night - TX107

Tinh cầu hai người bọn họ đến gọi là TX107, các sự kiện chính trong tinh cầu này xảy ra quanh Cuộc Chiến Chén Thánh, nơi các Master chém giết lẫn nhau giành quyền sở hữu.

Địa Ngục chỉ việc chạm nhẹ vào vai Akiko, thân ảnh họ tức khắc biến mất khỏi phòng. Akiko đến cả phản ứng cũng không kịp cho đến khi cô thấy Trái Đất ngày càng xa, hệ mặt trờ dần mờ nhạt mới hét lên: "Áhhhh"

"Bình tĩnh nào", hắn cóc nhẹ lên đầu Akiko trấn an.

"Chúng ta đang ở ngoài vũ trụ sao?", Akiko mắt đẫm lệ ngước nhìn hắn hỏi.

"Thế ngươi nghĩ mình đang ở đâu?", hắn xoa nhẹ đầu nàng trêu. Thực ra nếu muốn dịch chuyển trực tiếp từ Trái Đất đến tinh cầu TX107 hắn có thể làm được nhưng cơ thể yếu đuối của Akiko rất có thể sẽ không chịu nổi.

Trước đây hắn cũng từng ao ước nhặt được bàn tay vàng như mấy tên trong tiểu thuyết nhưng kể từ khi tiếp nhận đại lượng trí thức truyền thừa từ Địa Ngục đời trước hắn biết việc đó là không thể.

Việc để bất kỳ một cá nhân, tổ chức nào thâm nhập bất hợp pháp nhằm phá hoại sự liên kết số mệnh của tinh cầu đều sẽ bị tiêu diệt.

Thế giới dù thuộc dạng hạ cấp cũng có ý chí của riêng nó, đó là chưa kể đến lực bài xích sẽ trực tiếp trục xuất hoặc xóa bỏ những kẻ xuyên việt hay sở hữu hệ thống.

Tuy nhiên điều đó chỉ áp dụng đối với bản gốc bởi xung quanh một thế giới bất kỳ sẽ tồn tại rất nhiều thế giới song song quanh nó. Sự can thiệp của Vận Mệnh lên chúng yếu hơn rất nhiều so với bản gốc, đó chính là cơ hội của hắn.

"Đến nơi chưa vậy?", Akiko rúc trong ngực hắn lí nhí hỏi. Cô nàng thậm chí còn không dám thò đầu ra ngoài dù chỉ một lần.

"Mở mắt ra đi"

Akiko từ từ hé mắt, đập vào mắt nàng là một hành tinh dạng cầu dẹt khá giống Trái Đất. Bao phủ toàn hành tinh là những dãi mây và tầng khí quyển dày đặc.

"Nhìn nó giống hệt Trái Đất, ta không thấy khác chỗ nào cả?"

"Với trình độ của ngươi thì sao có thể nhìn thấu?", hắn cười nói.

"Hứ", Akiko bĩu môi bộ dáng chẳng quan tâm.

Địa Ngục đột nhiên chụp lấy bả vai Akiko trầm giọng: "kể từ bây giờ mọi hành động của ngươi phải tuyệt đối nằm dưới sự chỉ huy của ta...nghe rõ chưa?"

"Rồi...ta làm theo là được chứ gì!!!, người đâu mà khó hiểu", cô nàng chu mỏ đầy bất mãn.

Địa Ngục từ chối cho ý kiến. Đôi bàn tay hắn như một nghệ sỹ piano thực thụ liên tục điểm những đốm sáng theo một quỷ tích tối nghĩa, dần dần chúng hóa thành một đồ án ma pháp khổng lồ bao trùm lấy toàn bộ tinh cầu bên dưới.

"Ngươi đang làm gì thế?", Akiko ngơ ngác thật rồi. Lần đầu tiên nàng thấy những thứ phi khoa học như thế.

"Đi thôi"

"Ngươi còn chưa trả lời ta cơ mà...đi.. đi cái gì?"

Mặc kệ Akiko cự lại, Địa Ngục vác nàng lên vai đi vào trung tâm ma pháp trận. Nơi đây không có ánh sáng cũng không có bóng tối mà thuần một màu xanh lam huyền ảo. Không âm thanh không sự sống, tĩnh lặng tuyệt đối, đây là nơi các anh linh yên giấc ngàn thu chờ ngày triệu hồi hay nói cách khác là nơi Chén Thánh chuẩn bị cho họ chờ ngày tham dự cuộc chiến để kết thúc sứ mệnh còn dang dỡ.

"Nghe này, ta không thể trực tiếp xuất hiện tại thế giới này vì thế chỉ có thể thông qua linh hồn lực truyền đạt ý nghĩ đến ngươi, ngươi chỉ việc nghe theo mà làm."

"Ta không biết đánh nhau, cứ lao vào chém giết thế này nhức đầu lắm với lại ta cũng không thích đánh nhau", Akiko vẻ mặt lo lắng nói.

"Dễ thôi", Địa Ngục cười nhẹ.

Giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một ấn ký hình đầu rồng dưới dạng ngọn lửa đen thuần khiết với đôi con ngươi tử sắc lập lòe.

"Êhrr...ngươi tính làm gì?...đừng... đừng", Akiko hốt hoảng lùi ra sau thủ thế khi thấy Địa Ngục đưa đốm lửa ma quái về phía mình.

"Nó gọi là Myst Vearn, một sinh vật được tạo thành từ hàng vạn năm tích tụ năng lượng bóng tối dưới Địa Ngục, đừng sợ hãi mà hãy tiếp nhận nó"

"Ý ngươi là để cho nó ký sinh trong cơ thể ta hả? đừng hòng ta cho ngươi toại nguyện", cứ nghĩ đến có thứ gì đó trong cơ thể mình là Akiko thấy tởm không chịu được, cô nàng dứt khoát 100% không nhận lấy.

"Đơn giản nó chỉ xuất hiện khi chiến đấu thôi, khoảng thời gian còn lại ngươi có thể tự do hành động. Thế nào?, hấp dẫn chứ?"

"Ta vẫn thấy tởm thế nào ý?"

"Ngươi không thấy mấy người cosplay hử?, nó giống như mang một món trang sức trên người vậy. Ngươi không thấy nó rất ngầu hay sao?"

Akiko suy đi nghĩ lại rốt cuộc cũng đồng ý, đâu phải ai cũng may mắn như nàng có vé du lịch xuyên hành tinh miễn phí thế này. Đã thế còn có cơ hội gặp mặt những nhân vật anime mình hâm mộ bấy lâu nữa chứ, nhất cử lưỡng tiễn ai mà không thích.

"Được rồi, xem như ta đây chịu thiệt thòi miễn cưỡng đồng ý, vậy giờ ta nên làm gì đây? À mà còn ngươi nữa? ngươi tính làm gì tiếp theo?"

"Chờ", Địa Ngục đáp lại bằng một câu gọn lõn.

"Chờ...mà chờ cái gì?"

Địa Ngục cười bí hiểm, bằng tốc độ kinh thế hãi tục hắn điểm một chỉ giữa mi tâm Akiko.

"Ngươi..."

Akiko không thể nghe thấy những lời cuối cùng của hắn, cơ thể nàng trôi vào dòng không gian mờ ảo kia. Từng sợi xích tổ hợp từ pháp tắc khắp bốn phương tám hướng khóa chặt nàng cố định lại một chỗ. Kể từ giây phút này Akiko chính thức được tinh cầu này chấp nhận và xem như một thành viên trong gia đình của nó.

"Bảo vệ cô ta cho tốt vào", giọng nói thay đối 180 độ đầy lạnh lẽo vô cảm.

Ấn ký đầu rồng giữa mi tâm Akiko run bần bật dưới cái nhìn khủng bố của Địa Ngục, nó run rẩy đáp lại: "thần xin lấy sinh mạng mình đánh đổi vì sự an toàn của cô ấy"

"Tốt...hãy nhớ lấy lời ngươi nói."

Không gian một lần nữa trở về sự yên tĩnh. Địa Ngục với tư cách là một thực thể vô hình, hắn cứ thế trôi nỗi quanh hành tinh này mà không sợ bị phát hiện.

Hắn nhìn hoạt động thường nhật của Akiko thông qua đôi mắt của Myst Vearn, mọi thứ cứ như xem qua màn hình tivi vậy, rất chân thực và sinh động.

Tham gia Cuộc Chiến Chén Thánh chỉ có bảy người đó đã là qui luật không thể thay đổi trừ trường hợp ngoại lệ của Gilgamesh, kẻ đã tồn tại từ Cuộc Chiến Chén Thánh lần thứ 4 và đạt được sự chấp thuận của Chén Thánh.

Đã có trường hợp thứ nhất dĩ nhiên sẽ có trường hợp thứ hai do đó Akiko được gửi tới một nơi khác trên hành tinh này chờ ngày cốt truyện bắt đầu.

"Chén Thánh...hmm...dù chỉ là hình thái sơ khai...chỉ cần ta gom góp đủ các mảnh vỡ thần tính lưu lạc trong tinh không cùng với các bảo vật khác thì có thể đạt đến cảnh giới kia...các ngươi cũng nghĩ như vậy đúng không?", hắn ngước lên cao nhìn bầu tinh không tĩnh lặng.

Các cấp độ trong tinh không chia thành nhiều đẳng cấp khác nhau lần lượt là: " Phàm Cảnh, Bán Tiên Cảnh, Tiên Cảnh, Thánh Nhân Cảnh, Vương Giả, Hoàng Giả, Sáng Thế Giả, Diệt Thế Giả, Tối Cường Giả và Thần Vị.

Ở mỗi cấp độ lại phân thành mười bậc nhỏ khác nhau tùy theo con đường mà mỗi cá nhân chọn cho riêng mình.

Cả tinh không này chỉ có bốn người đạt đến Tối Cường Giả tại thời điểm hiện tại, đó là bốn vị Chí Tôn Thần. Gọi là Thần thực chất lại không phải, Thần là thực thể duy nhất tồn tại, kẻ định ra quy tắc, một tay xây dựng cả tinh không này.

Hắn lúc này sau khi hấp thụ ký ức và chuyển sinh thành Địa Ngục thì chỉ đạt tới cảnh giới Thánh Nhân cảnh sơ kỳ đỉnh phong, khoảng cách để hắn có thể bỏ qua rào cản thế giới còn rất xa. Ít nhất cũng phải đạt đến Vương Giả đẳng cấp mới có thể.

Đứng từ ngoài tinh không, Địa Ngục lờ mờ nhìn thấy hư ảnh chiếc chén vàng óng khổng lồ trôi nỗi quanh vòng xoay vận mệnh phủ kín hành tinh này, hắn hơi nhíu mày tự hỏi: "liệu nó có phát hiện sự tồn tại của ta?, liệu ta có phải biến số duy nhất hay là..."

"thật tuyệt khi không phải ở một mình", hắn cười dài nhìn theo ngôi sao băng xẹt qua bầu trời tinh cầu TX107.