Chương 2:Nhị Di Nương

Chu Gia Đích Nữ

Chương 2:Nhị Di Nương

Năm đó,Chu thị gia tộc là đại gia đứng đầu Lư Giang thành,là phú hào bạc vạn đương thời.

Tổ phụ y là Chu Cảnh và thúc phụ Chu Trung đều từng là Thái úy, phụ thân y Chu Bá Trân cũng từng đảm nhiệm chức huyện lệnh Lạc Dương.


Nhưng thời bấy giờ, khi "Lạc Dương còn là đế đô của Đại hán" thì dù là một huyện lệnh cũng là một chức vị khác xa bình thường.

Giống như chức thị trưởng của Bắc Kinh ở thời hậu thế với thị trưởng của Trịnh Châu vậy. Tuy rằng đều là thị trưởng nhưng rõ ràng thị trưởng ở Bắc Kinh vị thế cao hơn thị trưởng của Trịnh Châu. Hai địa vị này hoàn toàn không giống nhau, Dương huyện lệnh vị thế nhìn thì không cao nhưng không phải ai cũng có thể động chạm đến y, cũng không phải ai cũng có thể quen y được.

Ngoài ra, thúc phụ của ta, Chu Thượng chính là Thái thú của Đan A.

Sau loạn giặc Khăn vàng, Chu Bá Trân bị bãi chức quan, quay trở về quê nhà. ta cũng theo phụ thân rời khỏi Lạc Dương.


...





...

Chu gia



Yên Mai các



"Haha,tỷ có giỏi thì tới bắt muội đi!"

"Nha đầu,muội chết chắc rồi!"

Trong sân có 2 tiểu nữ hài.Hồng y nữ hài tầm 7,8 tuổi,giày thêu hồ điệp ngũ sắc phối cùng xiêm y thêu hoa trà mi xinh đẹp nhu thuận đáng yêu.Bạch y nữ hài thoạt nhìn nhỏ hơn một cái đầu,y phục làm từ lụa Thanh Diên,môi trắng răng hồng,lại hoạt bát dễ thương khiến người ta yêu thích.Tơ lụa Thanh Diên thượng hạng này khắp Tô châu chỉ có 5 cuộn tiến cống triều đình,nhưng hiện tại là thời loạn lạc,chư hầu tranh quyền,thương nhân tranh lợi,Chu gia vì là thế gia giàu có nên trong những năm nay thu được không ít tài vật,quả thực so với trước đây còn hào phú hơn.

Chu Dị nhìn hai nữ nhi chơi đùa trên sân mà lòng ông ấm lên hẳn.Ông tự hào không chỉ là một phú nhân giàu có bậc nhất đương thời mà trong hậu viện còn có Đại phu nhân Ngô thị hiền lương thục đức mà ông luôn kính trọng cùng đôi long phượng thai Chu Du -Chu Linh Tà.Nhị di nương tuy xuất thân kĩ nữ phong nguyệt nhưng lại đối với nhất mực chung tình,lại còn sinh cho hắn đại nữ nhi Chu Thục Khuê.

Tên của các nhi tử đều do đích thân Chu Dị đặt cho,đều là ngọc quý.Nhưng Cẩn Du và Linh Tà là loại ngọc hiếm có trân quý vô cùng,còn Thục Khuê chỉ là ngọc đẹp mà thôi.Điều này quả thực đã nói rõ:đích thứ khác biệt.

"Lão gia đang nghĩ gì mà trông vui vẻ ra mặt thế,nói cho thiếp biết với được không?"

Dứt lời,một mỹ phụ xinh đẹp bước tới. Da nàng như băng, xương thì như ngọc, mặt như hoa đào,mắt phượng nhu tình như thủy cùng đôi môi đỏ tươi nho nhỏ.Quả thực xinh đẹp như hoa xuân, trong sáng như trăng thu. Yên Mai các này tuy trồng nhiều loại mai trân quý khắp thiên hạ nhưng so với nàng quả thực thất sắc đi nhiều.


Chu Linh Tà nghe giọng liền nhận ra ngay,không phải nhị di nương Tiêu thị Tiêu Yên Đan thì là ai.Nàng thật lòng không thích Nhị di nương cho lắm,trong nhận thức nàng luôn cho rằng Tiêu Yên Đan chỉ là kĩ nữ thấp hèn vì dùng thủ đoạn leo lên giường phụ thân mới có vị trí như bây giờ mà thôi.Thứ tiện nhân như này mà muốn ngồi ngang hàng với mẫu thân,ngươi không xứng.

Tiêu thị tươi cười đi đến bên phu quân,yêu thương nhìn nữ nhi của mình,có chút tiếc hận Thục Khuê ưu tú như vậy chỉ có thể mang thân phận thứ nữ.Lại nhìn sang Chu Linh Tà hoạt bát khéo léo lại thiên sinh lệ chất,đẹp như hoa sen mới nở,biết ngay sau này nhị tiểu thư chắc chắn thiên tiên mỹ mạo, diễm áp quần phương.

Nàng tuy phần nào đoán được vị nhị tiểu thư này không thích mình nhưng lại không thể nào đoán biết được tiểu nữ hài 5 tuổi này nghĩ gì.Vốn dĩ nàng xuất thân kĩ nữ,học được rất nhiều cách níu giữ trái tim nam nhân cùng thuật nhìn người kín kẽ nên mới có thể khiến Chu Dị say mê như vậy.Nhưng Chu Linh Tà mắt nhỏ thuần khiết khiến nàng không thể nhìn ra điều gì,trừ lần ở hoa viên nghe nàng trách phạt nữ tì Thanh Nhi,tuy lúc ấy giọng nàng thánh thót như oanh yến,dư âm vang vọng,nghe như đang hát,khiến người ta không khỏi say mê nhưng đáy mắt lạnh lẽo như băng,ẩn hiện tia tàn độc.Từ lúc ấy,nàng đối với nhị tiểu thư có chút đề phòng,hơn nữa sự lo ngại của nàng đối với Chu Linh Tà càng ngày càng lớn.

Chu Dị thấy nàng tới,cười cười nói:"Ta có được phu nhân hiền lương thục đức lại cần kiệm hiếu thảo như Ánh Nguyệt,có thiếp xinh đẹp như nàng còn có 2 nữ nhi đáng yêu cùng nhi tử thông minh như Du Nhi,quả thực chẳng mong gì hơn."

Nhị di nương cười nhẹ như gió xuân,dịu dàng nói:"Thiếp cũng có tin vui cho phu quân đây!Chàng có háo hức muốn biết không?"

Chu Dị mắt nổi lên chút tò mò,hớn hở nói:"Là tin vui gì?"

"Thiếp có hỉ rồi!"Tiêu thị ngượng ngùng đáp lời.

Chu lão gia vui mừng ra mặt,cười lớn nói:"Tốt tốt tốt"

Ba chữ tốt này quả thực thể hiện rõ được sự trông đợi của ông vào đứa trẻ này.Tiêu di nương mắt hiện lên tia vui sướng,biết phu quân vui như vậy chắc rằng sẽ vô cùng sủng ái hài nhi sắp ra đời.Nhưng nàng quả thực vui quá mà lơ là đi cảnh giác,không nhìn thấy trong mắt Chu Linh Tà hiện lên tia trào phúng mà âm độc...