Chap 7
Ngồi Cạnh dãy của long là một bạn nữ, tóc ngắn ngang vai.. (giống Lâm ANh của cậu nè) chẳng khi nào nhìn dõ mặt cô bạn đó cả.. người gì như câm vậy sáng toàn đi học muộn, trong giờ chẳng nói đến một câu, nhưng học giỏi nè, bài kiểm tra nào cũng toàn 90 trở lên thôi.. Hết tiết rồi ra về.. Tò mò về cô bạn đó..
Long: Ê Jack
Jack: Há??
Long: BẠn kia tên gì vậy?? Bị bệnh gì hả mà sao chẳng bao giờ nói chuyện, tiếp xúc với ai vậy..
Jack: Nhỏ đó hả.. kệ đi khỏi để ý..
Long: Ơ..
Tối đi dạo với HaNa về cậu nhắn tin với L.ANh kể về ngày hôm nay của cậu.. L.Anh cũng kể về ngày của cô.. Bỗng nhớ tới bạn nữ ở lớp hôm nay Long lên giọng:
Long: XÍa.. bà là bà như cái máy nói.. Cứ dừng một phút là như trập điện đến nơi rồi ý.. mấy bạn nữ bên này nữ tính dịu dàng lắm.. có bạn còn cả ngày không mở mồm 1 câu nào nun á.. bà cả Nhi cứ như hổ vậy.. chả biết đùa nữa chứ.. MÀ cũng không bao giờ lôi tui ra chút giận, không bắt tôi cho đi chơi, bắt tôi làm trò cười rồi suốt ngày làm nũng đòi mua kẹo như bà đâu..
Cô đã phiền cậu nhiều đến vậy sao? Đọc tin nhắn mà cứ rưng rưng nước mắt.. Cảm giác này là sao chứ?? Trước kia đi học Long mà dám kêu Lâm ANh này nọ là cô đấm cho " to đầu" rồi đó.. sao giờ lại ngồi góc giường bó gối khóc thế này chứ.. Mà Long này điên thật chứ, ai lại so sánh như vậy chứ.. mỗi người một vẻ chứ đừng chê ai.. LÀ con gái luôn muốn được cưng chiều. Thấy không rep lại tin nhắn cậu chọc ghẹo..
Long: trồi ôi, hôm nay lại ngoan không cãi lại kìa, sáng uống thuốc chưa vậy hay uống lộn rồi??
Lâm ANh: ừ.. quá liều chứ lộn gì nữa..
Long: chết lên viện rửa ruột nhanh..