Chỉ Một Mình Em Thôi

Chap 5

Long đưa tay ra thắc mắc: LÀm gì vậy?
Đeo vào tay long một cái vòng bạc có chữ " AYL ".. trông cái vòng thật đẹp, Tay Long lại trắng trông rất hợp với cậu.. LẠi còn AYL nữa cậu thích lắm..
Long: AYL là gì vậy?
Lâm ANh: biết rồi còn trả bộ.. sau này dù có chuyện gì thì cái vòng này cũng như tui luôn bên cạnh nắm tay ông bước qua tất cả..
Long: BÀ cũng có lúc tình cảm vậy hả.. khác hẳn Lâm ANh nha..
Thông báo sân bay: HÀnh khách đi chuyến 56 VIETNAMELINE vào lúc 9h45 xin mời lên máy bay để chúng ta ổn định chỗ ngồi chuẩn bị cho chuyến bay!! xin hân hạnh!
Long: được rồi Long đi nha Lợn khùng
Lâm Anh: đi bình an nha.. sAng đó khi nào ổn định rồi nhắn tin về cho ANh nha..
Long: Ừ biết rồi..
Nhìn theo sau Long cho tới khi khuất bóng.. những giọt nước mắt chia xa lăn dài trên má.. cảm xúc này phải diễn tả như thế nào đây..
VÀi ngày sau khi ổn định trường học, nơi ở, cuộc sống cậu nhắn tin về cho LÂm ANh..
Long: LỢn hấp, tôi ổn định mọi thứ rồi:")
Thấy tin nhắn của Long, LÂm Anh mừng vì cậu sang tới nơi an toàn..
Lâm ANh: tôi lại tưởng ông bị rơi máy bay chết ở đâu rồi chứ.. haizz
Long: HỨ biết ngay mà bà thì có mấy lúc tình cảm chứ..
LÂm ANh: haha thôi k chêu ông nữa, bên đó chắc xa lạ lắm nhả??
Long: ừ bắt đầu cuộc sống ở một nơi hoàn toàn mới quả thật rất khó!
LÂm ANh: cố gắng lên.. tôi luôn ở đây!!
Ngày nào cũng vậy, cứ như một thói quen. Hai đứa luôn kể cho nhau về chuyện ngày hôm nay diễn ra nhưu thế nào.. cũng chẳng biết từ khi nào mà Anh và Long lại thương nhau đến vậy.. Về phía Long, cậu luôn là nguwoif an ủi Anh khi cô yếu lòng, là người lau nước mắt cho cô, kéo cô đứng dậy mỗi khi cô vấp ngã.. Con gái mà, ai chả mềm yếu chỉ là họ che giấu quá giỏi thôi …
An: DẬY MAU! Hôm nào cũng phải để gọi mới dậy ngủ như lợn ấy!
Lâm Anh: Ư.. Hôm nay lợn được nghỉ!
Vì con nhỏ không phải đi học nên An cứ để cho nó ngủ rồi ra chợ mua vài đồ.. An đic hợ rồi mà nhà ồn giữ vậy, Anh bực bội, dám phá ngta ngủ, uể oải ra phòng khách.. À thì ra hôm nay lớp An liên hoan, có them mấy ông lắm mồm, bảo làm sao mà không ồn cho được. Bước ra phòng khác bao nhiêu cuộc chuyện trò dừng hết lại, gần ấy ánh mắt dọi vào cô, ai cũng có trận cười hả hê. Con gái gì đâu 9-10h mới bình minh, đầu tóc bù xù, quần áo sộc sệch, mắt lim da lim dim, mặt cứ nghệch ra ai mà nhịn cười cho nổi. Con nhỏ này lạ gì tính nó chứ, biết ngại là gì
Lâm ANh: Buồn cười ha!! Chưa thấy tui ngủ dậy bao giờ hả??
Hồng: thôi Anh bà vô nhà tắm vệ sinh cá nhân ngay đi, trông có khác gì con ma dại không??
Nam: Nhign anh mà em tưởng ma..
Gõ đầu Nam cô gắt: Ngứa đòn ha!!
Nam: AA.. Đau giữ vậy
Lâm Anh: mạnh thế mà không đau à:’// xía
Thành: thôi mà hai đứa.. Lâm Anh vô đánh răng rửa mặt đi rồi xống phụ các bạn nữa làm bếp kìa..