Chương 32: Băng Dung Tâm Thể và Âm Hoan Thể.

Chấn Kinh Thiên Địa!

Chương 32: Băng Dung Tâm Thể và Âm Hoan Thể.

- Á aaa….

- Cha, mẹ cứu con.

- Cứu con, hu hu, aa… aaa…

Sợ hãi tột độ, mặt mày trắng nhách, mắt đỏ đầy nước, kêu la thảm thiết, cọ quẩy dữ dội trong lòng của Liêu Lang mà không cần để ý đến hắn mạnh mẽ ra sao chỉ để thoát thân, thế nhưng Trúc Mai Linh dù làm thế nào đi nữa thì vẫn sẽ không thể thoát, không thể rời khỏi ma chưởng của hắn.

- Tiền bối tha cho con của vãn bối.

- Mong tiền bối tha cho nó.

Hai vợ chồng thành chủ liên tục dập đầu xuống sàn nhà van xin to lớn giúp con gái.
Bình thường trong tình huống này, vợ chồng thành chủ chắc chắn sẽ liều cái mạng già cứu con gái ra, bất quá thì Liêu Lang quá mạnh mẽ, vả lại trước đó hắn cũng đã nói rằng nếu hai người cử động gì lạ thường, hắn sẽ lập tức giết Trúc Mai Linh ngay trên tay. Hai người chỉ có thể đỏ mắt gồng mình, khuất nhục cầu xin hắn đừng làm hại gì nàng.

- Con của vãn bối là đệ tử của Lạc Vân Tông, mong tiền bối bỏ qua cho nó.

Giây lát hấp tấp, thành chủ cuối cùng cũng nhớ ra bùa hộ mạng mà nói lớn. Hắn tin tưởng người đeo mặt nạ nghe đến uy danh của Lạc Vân Tông sẽ buông tham không chỉ cho con gái họ mà còn là cả gia đình.

- Đúng vậy tiền bối, con gái chúng ta chính là đệ tử hạch tâm của Lạc Vân Tông, là Lạc Vân Tông.

Thiếu phụ lên tiếng nhấn mạnh hơn ba từ "Lạc Vân Tông" văng vẳng trong phòng, ngụ ý hòng nhắc nhở người đeo mặt nạ nhớ rõ ba từ Lạc Vân Tông uy danh đỉnh đỉnh.

Tiếc là Liêu Lang lại đáp lời với họ bằng một nụ cười nhẹ trong khi hai tay đã ôm trọn thân hình nóng bỏng, mềm mại vào lòng theo kiểu ngực đối ngực, mặt đối mặt.

- Các ngươi sẽ không hiểu, ta chính là đang giúp các ngươi, cho nên tốt nhất các ngươi nên im lặng theo dõi sẽ rõ.

- Và một lần nữa, các ngươi còn nói hay hành động điều gì, tất phải chết, ta sẽ giết chết từng người một.

Lạnh lùng nói đến như ma âm với vợ chồng thành chủ, tay phải hắn đồng thời vuốt nhẹ dài từ eo Trúc Mai Linh đến cổ nàng.

Liêu Lang ghìm nhẹ đầu Trúc Mai Linh vào bờ vai hắn như đôi tình nhân đang ôm nhau, hưởng dụng hương thơm tựa hoa lan tuần khiết tỏa ra từ người nàng, hắn nói nhỏ vào tai nàng nhưng ngữ từ tràn đầy sự uy hiếp không che.

- Bé con, ngươi còn thêm một sự la hét, cử động, ta sẽ giết chết cha mẹ ngươi ngay trước mặt ngươi, hiểu chứ?

Lời hắn ra, Trúc Mai Linh vốn đã cứng ngắc ngay khi bị hắn ôm trọn liền tiến hóa cấp thành cứng ngắc vô hồn, im lặng cơ thể trong trắng mặc hắn muốn làm gì thì làm. Thậm chí ngay cả nước mắt tự chảy xuống nàng cũng không có cảm giác.

Nàng là điểm yếu của cha mẹ, cha mẹ cũng là điểm yếu duy nhất của nàng, người đeo mặt với sức mạnh tuyệt đối dễ dàng tiêu diệt bọn họ đã nói như thế, nàng chỉ biết cố gắng vô cảm với thân thể, mặc người sắp dùng sức giày xéo.

Thế giới thực lực vi tôn và không một ai muốn bản thân phải chết đi, cho nên Liêu Lang chỉ dùng vài ba câu lập tức khiến bầu khí trở nên yên ắng dị thường, thế nhưng hắn biết rằng tại một phương diện khác gọi là "nội tâm con người", ba cái nội tâm đang lửa giận hừng hực bao trùm, tiếng nguyền rủa đủ các kiểu, thậm chí là đào ra 7 lần 7 ba mươi sáu đời tổ tông của hắn ra mà thăm hỏi.

Liêu Lang chỉ có thể thầm than hắn có lòng tốt nhưng lại bị người trách mắng.

"Nếu ta đoán không lầm thì…"

Hắc mặc kệ ba người, tay kéo găng tay đen bên phải xuống rồi dùng một tay vuốt nhẹ đầu Trúc Mia Linh an ủi, còn tay phải đã để lộ ra bản tay của một người trẻ tuổi thì mò xuống dưới, đi qua hai cặp mông vểnh tròn, trườn nhè nhẹ đến nơi "đó", một nơi mà có rừng cây lại có hang động, lâu lâu lại còn có thác nước đổ xuống kì dị.

*Tác:))

- Ư…

Tay Liêu Lang xuống, Trúc Mai Linh dù đã gắng gượng không màn nhưng vẫn không thể được tiếng kêu hoang dã đến từ bản năng khiến nam nhân điên cuồng.

Vợ chồng thành chủ thấy tình cảnh, hai tay siếc chạy đến chảy máu, mắt đỏ như bột ớt vẫn không dám dộng đậy dù chỉ là duỗi tay, duỗi chân.

"Phập"

Đặt thẳng tay vào nơi đó (giống như dùng tay che mắt chứ ko phải đâm vào), che đậy đi hang động tuyệt mỹ do thiên nhiên ban tặng riêng cho nữ nhân, Liêu Lang nhắm mắt âm thầm đưa linh lực nhỏ yếu vào dò xét hang động, khuấy đảo lửa nóng.
Liêu Lang làm tất cả như vậy từ đầu đến giờ cũng chỉ vì một suy đoán, một suy đoán về thể chất đặc thù của thiếu nữ.

Vốn dĩ ban đầu hắn đến gặp thành chủ sẽ giải quyết rất nhanh mọi chuyện, nhưng ngay khi đến gần căn phòng cả gia đình đang trò chuyện, hắn chợt cảm ứng ra một điều thú vị đến từ thiếu nữ duy nhất trong phòng, thế là mọi chuyện lại thành ra thế này.

Tại không gian lệnh bài Bạch Minh Thần Tông, Liêu Lang đã từng lần đọc qua một quyển sách ghi chép và đánh giá về tất cả các loại thể chất và linh căn tồn tại trên đời. Trong đó, xếp hạng thứ 59 có nói về một loại thể chất được gọi Băng Dung Tâm Thể, trên hạng Băng Thần Thể rất nhiều.

Băng Dung Tâm Thể là một loại thể chất chỉ xuất hiện trên nữ giới, nhìn sơ thì khi mà người sở hữu chưa đạt đến cảnh giới cực hạn của Linh Sư cảnh, nó trông sẽ khá giống với Âm Hoan Thể xếp hạng thứ 7834, một loại thể chất có thể trợ giúp nam nhân tăng lên tu vi bằng việc "đẩy xe" nhưng đổi lại người nữ sẽ nhanh chóng chết đi vì bị hút cạn Âm khí. Bằng suy luận của hắn, thiếu nữ này trúng tuyển đệ tử hạch tâm của Lạc Vân Tông chắc cũng chỉ là bề ngoài, đợi sau này được người bồi dưỡng thành Linh Hải, Hóa Anh cảnh sẽ bị hiếp đến chết, chẳng khác gì một cái lô đỉnh.

Còn nếu khi người đạt đến cực hạn Linh Sư cảnh, Băng Dung Tâm Thể sẽ tiến hành một cái lột xác đột biến giúp người sở hữu trực tiếp tiến thăng Thiên Nhân cảnh, đồng thời trong cơ thể sản sinh ra một thứ gọi là Băng Tâm.

Có Băng Tâm, người sở hữu cứ mỗi lần tiến cảnh sẽ đạt được lợi ích khó có thể tưởng như thư quyển, trí tuệ, sự lĩnh ngộ, thần thông, thuật pháp,… Chưa hết, khi gặp nguy hiểm, Băng Tâm sẽ thay chủ nhân lãnh ba đòn chí mạng, hết ba đòn, Băng Tâm vỡ, người sở hữu trở lại thể chất bình thường vốn có.

Băng Dung Tâm Thể quá mức bá đạo như thế nhưng lại có một nguyên tắc khiến người đau đớn, đó là khi người sở hữu bị lấy đi sự trong trắng, họ sẽ biến thành một tảng băng vĩnh cửu trường tồn theo năm tháng, một kết quả đau buồn. Điều này có nghĩa, nữ nhân phải ở giá xuất đời cho đến chết, đó là lời nguyền có từ tỷ tỷ năm trước do Băng Dung Tâm Tiên Tử chốn Tiên giới vĩnh hằng lưu lại.

Liêu Lang lúc này sờ mó, bất quá chỉ là kiểm tra xem có thật là thiếu nữ có Băng Dung Tâm Thể như hắn đang suy đoán, chứ hắn không rãnh để làm vài chuyện vô vị trong khi thiếu nữ không đẹp bằng Ngọc Phù Dung hay Tuyết Nguyệt, so với tiêu chuẩn của hắn lại còn kém không thấy điểm đích, nhưng mà dùng để "đẩy xe" thì cũng được, thà vậy còn hơn tự mình "vuốt ve".

Để phân biệt giữa Băng Dung Tâm Thể và Âm Hoan Thể đó là dưa vào sự co bóp của nơi "đó". Khả năng bóp bình thường, không gì đặc biệt chính là Âm Hoan Thể, còn chỉ vừa đưa vào liền như bị máy ép bông gòn nịch chặc lại, không "ra" liền không được, cảm giác khoái lạc cứ như bay trên chín tầng trời chính là Băng Dung Tâm Thể.

Về mặt phương pháp, Liêu Lang đơn nhiên là không thể đưa cục thịt của hắn vào, đó là còn chưa kể nó có lên được hay không lại là một vấn đề lớn, bởi lẽ cơ thể hắn không có vấn đề gì nhưng chính cái tư tưởng của hắn lại có vấn đề. Một thằng bất tử như hắn không biết đã gặp, đã "đẩy xe" không biết bao nhiêu nữ nhân, phải nói là dường như đã nếm đủ tất cả các loại tư vị, thành ra hắn đã bị chai sạn, không còn hứng thú gì nữa.

Bây giờ nếu muốn tiểu đệ hắn đứng thẳng đầu lên chỉ có hai cách. Một là do chính hắn muốn, cách này hắn thường dùng để trừng phạt những nữ nhân khiến hắn bực bội, nói trắng ra là cưỡng hiếp. Hai là do "nương tử quái vật" của hắn, bề ngoài dường như hai người có xích mích, không mấy tốt đẹp với nhau nhưng mà có một số bí mật không ai biết ngoài hai người.

Không đưa cục thịt vào, Liêu Lang kiểm tra bằng cách dùng linh lực thẩm thấu đưa vào, hình thành nên một cục thịt vô hình chà chà vào tường thành, đúng hơn như là gãi ngứa để cảm nhận sự co bóp.

- Ư…

Liêu Lang chỉ là dùng một gãi nhè nhẹ, Trúc Mai Linh mặt mày đã biến dạng, hai tay vịnh vai hắn cũng cấu mạnh lại như là muốn cào xé thân thể Liêu Lang ra nhiều mảnh. Tay phải của Liêu Lang đã cảm thấy một mảng vừa ướt vừa nhớt.

"Vẫn chưa đủ"

Cảm thấy còn thiếu, Liêu Lang lại gãi mạnh hơn, để rồi ngay lập tức Trúc Mai Linh như mèo bị đạp phải đuôi, cơ thể nàng dựng đứng hẳn lên đầy run rẩy, gương mặt biểu cảm khó tả vô cùng, nước dãi từ miệng cũng đã nhiễu nhãi hết ra bên ngoài.

"Xèee …"

Kết quả đã biết, Liêu Lang thu tay phải về cũng là lúc thác nước bỗng chốc xối xả đổ xuống quần hắn, làm ướt hết cả nơi cư ngụ của tiểu đệ đang yên giấc.

Hai vợ chồng thành chủ nhìn hình ảnh con gái ngây thơ đang thoát lực không khỏi đau đớn vô cùng, nhưng… họ vẫn không thể làm gì ngoài oán độc với người đeo mặt nạ.

- Hà… hít hà…

Nước đã xả hết, Trúc Mai Linh mềm oặc ngã vào lòng Liêu Lang, đầu đặt lên bờ vai hắn mà thở hổn hển vì mất hết lực.

Liêu Lang tranh thủ cơ hội, hắn khẽ nghiêng mặt nạ qua một bên để làm lộ ra phần miệng rồi nhẹ nâng lên gương mặt trắng hồng có mùi thơm thuần của Trúc Mai Linh.

Hắn hôn lên môi say đắm trong năm giây, tặng cho nàng một cánh hoa liên ngay tại mi tâm liền buông ra.

- Ra là vậy.

Cách không trả lại con gái cho vợ chồng thành chủ, Liêu Lang chỉnh tề mặt nạ lạnh nhạt nói.

- Con gái các ngươi thật tội nghiệp.

"Tất cả đều là do tên chó nhà ngươi gây ra chứ ai"

- Là như thế nào thưa tiền bối, ý ngài?

Thiếu phụ bên trong lòng oán độc mắng ngay khi nghe hắn nói, thế nhưng bề ngoài nàng lại nhíu mày hỏi trong khi ôm chặc con gái vào lòng, không để ai cướp đi nữa.

- Con gái các ngươi sở hữu Âm Hoan Thể…

Liêu Lang nhàn nhạt nói, hai vợ chồng thành chủ cũng giương tai lắng nghe.

- Tư chất xem như có thể sánh với Linh Thể nhất tinh quý hiếm, bất quá thì nàng sẽ phải chết sớm thôi.

- Chết… chết sớm?

Hai vợ chồng thành chủ cùng giật mình kêu lên.

- Đúng là như vậy.

Liêu Lang sau cái gật đầu lại nói.

- Các ngươi kiến thức non hẹp nên không biết, Âm Hoan Thể chính xác mà nói thì chính là đỉnh lô nữ nhân để người nam nhân tiến cấp tu vi. Lạc Vân Tông chắc cũng là nhắm vào điều này nên mới thu con các ngươi làm đệ tử hạch tâm, họ định nuôi dưỡng nàng thành Linh Sư cao cấp liền sẽ thay nhau hấp thụ hết tu vi của nàng, đúng hơn là dùng "đẩy xe đại pháp", nó chỉ đơn giản như vậy.

- Đây là sự thật dù các ngươi có tin hay không.

Liêu Lang nói thì nói như vậy nhưng hắn vẫn biết chắc, đôi vợ chồng này sẽ bắt đầu sợ hãi từ đây dù cho không cần biết thông tin đó có chính xác hay không. Nó cứ tựa như việc ai cũng biết khi nhức đầu uống thuôc sẽ khỏi, nhưng bỗng có một hôm có một vị danh y chẳng biết từ chốn nào chui ra nói người này bị nhức đầu lạ, không như bình thường, sẽ không sống quá ba ngày khiến người có thể không tin, nhưng nỗi sợ, nỗi lo lắng nó thành sự thật là không tránh khỏi.

- Tiền bối, vậy… vậy chúng ta phải làm như thế nào mới cứu được nhi nữ?

Nghe Liêu Lang nói, thành chủ bắt đầu trắng sắc mặt hỏi gấp, người khác hắn có thể không tin nhưng nếu là cường giả, hắn phải tin, nhất là khi Lạc Vân Tông lại cũng chỉ nói Mai Linh có thể chất đặc thù chứ không nói rõ là gì, đây quả là một cái dấu hỏi thành chủ đặt trong lòng bấy lâu, hiện giờ nghe người đeo mặt nạ nói thế, hắn tựa ngộ ra chân lý.

Về thiếu phụ, nàng chỉ nhíu mày không nói, bởi nàng không dám chắc chắn.

- Không biết, không quan tâm. Bây giờ đến chính sự mà khiến ta đến đây.



Mười phút sau, Liêu Lang rời khỏi phủ thành chủ với những thông tin, giấy tờ cần thiết.

- Nơi này… không có linh lực thuộc tính.

Thở dài một tiếng, Liêu Lang dần khuất bóng vào dòng người đông đảo nơi đường lớn bên trong thành.

Với câu hỏi của thành chủ, hắn không trả lời cũng không chửi vào mặt đã là rất may mắn, muốn cứu con từ tay ai thì tất nhiên phải có thực lực đánh bại người đó, câu hỏi dễ trả lời như vậy cũng hỏi, thật là khiến Liêu Lang rất bực mình, điều đó lập tức khiến hắn bỏ mặt tất cả mà lâm vào chính sự đòi giấy tờ và tra khảo xem có ai sở hữu linh lực đặc thù thuộc tính, xong việc hắn cấp tốc rời đi.

Chuyện hắn lầm vẫn còn rất nhiều.