Chương 340: Tà Ma tổng tấn công

Cầu Đạo

Chương 340: Tà Ma tổng tấn công

Chương 340: Tà Ma tổng tấn công

Đại sảnh chính của Ngọc Lâm hồ bây giờ đứng đầy người. Cao tầng của Ngọc Lâm hồ, chỉ cần không phải bận công chuyện thì đều được triệu tập đến. Ngọc Lâm đạo nhân, Đông Liên phu nhân, Đông Liên tiểu thư,... cả thảy có đến hơn ba mươi người; từng kẻ, từng kẻ, nếu như không phải sở hữu tu vi bất phàm thì cũng là người có địa vị đặc thù tại Ngọc Lâm hồ.

Mỗi một vị tu sĩ của Ngọc Lâm hồ đều mang ánh mắt khẩn trương nhìn về phía đoàn sứ giả của Đạo Nguyên tông đang chiếm giữ vị trí trung tâm trong đại sảnh. Chỉ có mười hai người, thế nhưng, bất luận là khí tràng, thần thái cho đến biểu hiện bề ngoài đều ép phía trên người của Ngọc Lâm hồ một đầu.

Dẫn đầu nhóm người của Đạo Nguyên tông, đứng tại chính giữa, ở vị trí chúng tinh phủng nguyệt, là một nam tử trẻ tuổi, thân mặc áo bào tím, trên hông đeo một khối ngọc bội nổi bật khắc một chữ 'đạo'. Gương mặt của hắn tuấn lãng, vóc người thẳng tắp như một thanh trường kiếm sừng sững giữa thiên địa, toàn thân hắn không một giây phút nào ngừng tỏa ra cỗ khí chất bế nghễ tự tin, quét ngang thiên hạ, phù hợp hoàn mỹ với thân phận của hắn.

Đệ tử thân truyền của Đạo Nguyên tông.

Trước khi tu sĩ vực ngoại giáng lâm; không, dù là tính đến thời điểm này, địa vị của hắn cũng được xem như là cao quý nhất trong giới tu sĩ trẻ tuổi tại Vân giới.

Ngọc Lâm đạo nhân nhận ra người này. Hứa Thanh Long, một đời đệ tử thiên tài của Đạo Nguyên tông, niên kỷ chưa đến ba trăm, tu vi đã bước vào Thiên Nhân cảnh, vang dội toàn bộ Vân giới.

Hứa Thanh Long đã tiếp cận ba trăm tuổi mà thực lực chỉ tương đương với Tam phẩm tầng sáu mà xem thường. Điều kiện tu hành của Vân giới vốn không tốt như Minh Nguyệt giới, bất kể là nồng độ linh khí mỏng manh hay pháp tắc không hoàn thiện bằng đều hạn chế gắt gao tốc độ tu luyện của tu sĩ. Hơn nữa, cảnh giới càng cao, đòi hỏi cảm ngộ càng nhiều, tu hành lại càng khó khăn.

Đến nỗi, chém giết Tà Ma trợ giúp tăng cao tu vi loại hiện tượng gian lận này chỉ xuất hiện trong khoảng gần mười năm trở lại đây mà thôi.

Tạm thời không đề cập đến điều kiện tu hành tại Vân giới. Quay trở lại đại sảnh Ngọc Lâm hồ.

Đi cùng Hứa Thanh Long còn có tám tên đệ tử nội môn khác, niên kỷ đều ngoài hai trăm, tu vi thấp nhất cũng là Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, khá hơn có thể là Nguyên Thần cảnh trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ. Ngoài ra, đóng vai trò trấn tràng còn có hai vị cao thủ của Đạo Nguyên tông, tu vi là Thiên Nhân cảnh hậu kỳ cùng với một vị hộ đạo giả của Hứa Thanh Long, khí tức thâm sâu không lường được, tựa như vực sâu không đáy vậy. Ngọc Lâm đạo nhân chỉ vừa đưa ánh mắt qua liền không tự chủ rung rẩy. Hắn không biết vị hộ đạo giả này mạnh đến bao nhiêu, tu vi chính xác là cao đến nhường nào. Thế nhưng, hắn khẳng định, đối phương là tu sĩ Pháp Tướng cảnh trở lên.

Một vị Pháp Tướng cảnh trở lên tu sĩ, ba vị Thiên Nhân cảnh cao thủ, tám vị Nguyên Thần cảnh nội môn đệ tử; đội hình xa hoa bực này đủ để hủy diệt Ngọc Lâm hồ trong nháy mắt.

Ngọc Lâm đạo nhân càng nghĩ, nội tâm lại càng kinh sợ không thôi....

Thế mà, để cho Ngọc Lâm đạo nhân nhẹ nhàng thở ra là vị này đệ tử thân truyền của Đạo Nguyên tông dường như không có ý đinh truy cứu sâu vấn đề cái chết của hai tu sĩ vực ngoại. Hắn chỉ qua loa hỏi thăm tình tiết, lấy lệ thúc giục Ngọc Lâm đạo nhân điều động đại lượng tu sĩ, sớm ngày tra rõ chân tướng, trả lại công bằng cho những đồng minh đến từ vực ngoại, không thể để cho bọn họ chịu uất ức trên lãnh địa của Đạo Nguyên tông được.

"Vâng, vầng. Lão hủ nhất định cố gắng hết sức, mang những kẻ cùng hung cực ác này ra ngoài ánh sáng, trả lại cho Đạo Nguyên tông cùng đồng minh đến từ vực ngoại một cái công đạo." Ngọc Lâm đạo nhân vội vàng vỗ ngực đảm bảo, cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ bằng mọi giá.

Hứa Thanh Long hài lòng gật đầu với biểu hiện của đối phương, hắn nói: "Rất tốt, ta chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của Ngọc Lâm đạo hữu. Nếu như đạo hữu sớm ngày tìm ra hung thủ, ta sẽ báo lên sư tôn cùng các vị trưởng lão sư thúc, sư bá. Công này liền tính vào Ngọc Lâm đạo hữu."

"Nếu vậy thì, lão hủ xin đa tạ trước Hứa đạo hữu giúp đỡ." Ngọc Lâm đạo nhân kính cẩn chắp tay.

"Không có gì, này là việc ta phải làm." Hứa Thanh Long phất tay, chẳng đáng nói.

Chỉ là, sau khi hắn dứt lời, biểu cảm của hắn trở nên nghiêm nghị, khí thế trên thân biến đổi, tựa như một ngọn núi lửa lúc nào cũng có thể phun trào.

Ngọc Lâm đạo nhân khẽ run một cái. Cứ việc tu vi của đối phương thấp hơn hắn một cái tiểu cảnh giới, hắn vẫn như cũ cảm nhận được cỗ nguy hiểm nồng nặc từ trên thân nam tử trẻ tuổi này.

Hứa Thanh Long trầm giọng nói: "Ngọc Lâm đạo hữu, lần này, ta làm sứ giả thay thế Đạo Nguyên tông tới đây, điều tra sự tình tu sĩ vực ngoại gặp nạn chỉ là một chuyện. Bên ngoài việc này, còn một chuyện quan trọng hơn cần truyền đạt lại cho Ngọc Lâm hồ."

Tinh thần của Ngọc Lâm đạo nhân căng thẳng. Hắn một lần nữa nhìn lại Hứa Thanh Long, cẩn thận nói: "Còn mời Hứa đạo hữu nói rõ."

"Hai tháng trở lại đây, đệ tử của Đạo Nguyên tông chúng ta điều tra được, Tà Ma đang có dị động. Số lượng của bọn chúng đột ngột tăng mạnh. Hơn nữa, căn cứ hướng di chuyển, Tà Ma đang có xu thế tập kết thành những đàn lớn, quy mô lên đến hàng tỷ cá thế, tập trung lại ở khu vực phía đông. Chưởng môn sư tôn và các vị sư thúc, sư bá phán đoán rằng, bọn chúng đang tập hợp lực lượng, chuẩn bị cho một đợt tấn công khổng lồ vào địa vực của chúng ta, hòng tìm kiếm cơ hội, một lần quét sạch tu sĩ Vân giới, nếu không thì cũng là trọng thương chúng ta."

Ngọc Lâm đạo nhân kinh hãi.

Tất cả tu sĩ của Ngọc Lâm hồ có mặt trong đại sảnh cũng hoảng sợ.

Không một ai nghĩ rằng sẽ phát sinh ra chuyện lớn đến như vậy.

Gần một trăm năm Tà Ma xâm lược Vân giới, bọn chúng đã reo rắc nỗi kinh hoàng lên toàn bộ sinh linh giới này. Tuy nhiên, dù rằng lãnh địa của Tà Ma không ngừng mở rộng, tu sĩ Vân giới không ngừng bại lui, thế nhưng, bước tiến của Tà Ma không tính là mãnh liệt. Mỗi năm đều có những trận đánh to to nhỏ nhỏ khác biệt. Tu sĩ Vân giới có thắng cũng có thua, bất quá, thua, bọn hắn cũng không tính thua đến mức thê thảm.

Thế mà giờ đây lại xuất hiện tình huống này. Thậm chí, đủ để tông chủ Đạo Nguyên tông cho rằng có nguy cơ Vân giới diệt vong.

Nên biết, hiện tại, tu sĩ Vân giới còn nắm giữ phân nửa lãnh thổ giới này. Muốn tai trong một lần quét sạch bọn hắn, độ khó phải cao đến nhường nào? Lực lượng Tà Ma phải hùng mạnh đến bao nhiêu?

Cả đại sảnh lâm vào trong tĩnh lặng trước tin tức đáng sợ.

Qua thật lâu, Ngọc Lâm đạo nhân mới chậm rãi hồi phục. Hắn vẫn có chút không dám tin, cẩn thận hỏi lại: "Hứa đạo hữu, không phải là lão phu không tin tưởng lời nói của đạo hữu, bất qua, tin tức này, độ tin cậy là bao nhiêu?"

Hứa Thanh Long hừ lạnh một tiếng, nghiêm nghị nói: "Đây là tông chủ cùng các vị trưởng lão trải qua suy tính từ vô số tình báo mới đưa đến kết luận, há lại không chính xác?"

Ngọc Lâm đạo nhân cười khổ: "Không phải là lão hủ không tin được các vị tiền bối, chỉ là loại tin tức này quá kinh thế hãi tục, trong lúc nhất thời, lão hủ khó mà tin được."

Hứa Thanh Long phất tay, không kiên nhẫn nói: "Lời thừa thãi không cần nói nhiều nữa. Thông báo chuyện này chỉ là một nửa, ta còn có chuyện quan trọng hơn cần thay mặt Đạo Nguyên tông truyền đạt."

Ngọc Lâm đạo nhân ẩn ẩn cảm thấy bất an, cắn răng hỏi: "Đạo Nguyên tông còn có lời truyền đạt nào, còn mong Hứa Đạo hữu nói thẳng."

"Như vậy, ta cũng không đi đường vòng." Hứa Thanh Long nghiêm nghị nói: "Tà Ma có động tĩnh lớn như vậy, Đạo Nguyên tông hiệu lệnh các phương thế lực, tập trung tài lực cùng tu sĩ, trong vòng nửa năm tập hợp về tiền tuyến phương Đông, chuẩn bị chống cự lại Tà Ma xâm lấn."

Ngọc Lâm đạo nhân xem như đã hiểu. Hắn gật đầu, trầm giọng đáp ứng: "Ngọc Lâm hồ, thân là thế lực phụ thuộc của Đạo Nguyên tông, tự nhiên cần phải chấp hành nghiêm chỉnh hiệu triệu."

"Tốt lắm." Hứa Thanh Long không dài dòng, nói: "Đây là danh sách tài nguyên cần đống góp."

Thế rồi, hắn đưa cho đối phương một khối ngọc giản.

Ngọc Lâm đạo nhân sử dụng thần thức, thăm dò qua một lượt, rồi ngay lập tức cả kinh. "Nhiều đến như vậy?"

Tại bên trong danh sách này, đan dược, phù lục, pháp khí, trận pháp,... các loại vật tư tài nguyên yêu cầu có nhiều lắm, cơ hồ dùng con số khổng lồ để hình dung cũng không đủ. Nếu như tiêu chuẩn tài nguyên không đủ để đáp ứng, như vậy đòi hỏi linh thạch đến thế chấp thay. Ngọc Lâm đạo nhân thô giản tính toán một lần, lập tức phát hiện, con số này có lẽ đã đạt đến ba thành tích lũy của Ngọc Lâm hồ.

"Nhiều?" Hứa Thanh Long cười lạnh: "Không nhiều. Bây giờ chúng ta đối mặt với diệt thế đại chiến, nguy cơ trùng trùng. Một trận chiến này nếu như thất bại, giới này chỉ sợ cũng không còn. Như thế còn là nhiều?"

Ngọc Lâm đạo nhân há hốc mồm, lại không biết nên phản bác như thế nào.

"Còn nữa, một trận chiến này, Ngọc Lâm hồ cần đóng góp hai vị nửa bước Thiên Nhân cảnh tu sĩ, tám vị Nguyên Thần cảnh tu sĩ, cho đến cảnh giới thấp hơn, Đạo Nguyên tông cũng đã có yêu cầu chi tiết tại bên trong ngọc giản." Hứa Thanh Long một lần nữa lên tiếng.

"Không thể." Ngọc Lâm đạo nhân theo bản năng đáp lại: "Nếu như điều động đi ngần ấy tu sĩ, Ngọc Lâm hồ còn như thế nào vận hành, còn như thế nào phân bố đầy đủ tu sĩ tọa trấn các nơi?"

Số lượng tu sĩ này thực sự là nhiều lắm. Tại Ngọc Lâm hồ, ngoại trừ hắn vị này Thiên Nhân cảnh trung kỳ tú sĩ, chỉ có ba vị nửa bước Thiên Nhân cảnh, mười bốn vị Nguyên Thần cảnh tú sĩ. Con số tu sĩ mà Đạo Nguyên tông yêu cầu đã đạt tới hai phần ba lực lượng của Ngọc Lâm hồ sở hữu. Nếu như điều đi toàn bộ, đây chính là đả kích mang tính hủy diệt đối với Ngọc Lâm hồ.

Bất quá, Hứa Thanh Long cho thấy thái độ cường ngạnh. Hắn nói: "Ngọc Lâm đạo hữu, ta chỉ nhắc lại một lần nữa mà thôi. Diệt thế đại chiến sắp mở ra. Vận mệnh của thế giới này đang đứng bên bờ vực diệt vong. Nếu như thế giới này rơi vào tay Tà Ma, Ngọc Lâm hồ giữ lại được thì có ích lợi gì?"

Dừng tạm, hắn hạ giọng nói: "Huống chi, ta lại không nói Ngọc Lâm đạo hữu ngươi tự thân xuất mã. Chỉ cần ngươi tôn này Thiên Nhân cảnh trung kỳ tu sĩ còn đó, Ngọc Lâm hồ ngã không được."

Nhìn thấy Ngọc Lâm đạo nhân còn có chút do dự, Hứa Thanh Long lại nói: "Lần này, chiến đấu với Tà Ma, Bát Đại Thế lực sẽ căn cứ vào chiến tích ghi chép, lấy đó làm căn cứ để quyết định danh ngạch bước vào Thiên Môn. Danh ngạch lần này không hạn chế tại bất cứ thế lực nào, cũng không nhìn thân phận, tu vi, địa vị của bất cứ ai. Chỉ cần là người đánh giết đủ nhiều Tà Ma, dù là tán tu cũng có cơ hội đi vào Thiên Môn, có ngang bằng cơ hội cạnh tranh với đệ tử của Bát Đại Thế lực. Cơ hội này chỉ có một mà thôi. Ngọc Lâm đạo hữu nhìn lấy mà làm."

Ngọc Lâm đạo nhân, Đông Liên phu nhân cùng với hết thảy tu sĩ trừng lớn con mắt, khó có thể tin được.

Cái gọi là Thiên Môn, kỳ thực chính là lối vào một bí cảnh đặc thù, cách mối trăm năm sẽ mở ra một lần. Không ai biết, mảnh không gian này có từ bao giờ, do ai tạo nên và mục đích tồn tại của nó là cái gì. Người ta chỉ biết rằng, mảnh không gian này ẩn chứa vô thượng tạo hóa, vô thượng cơ duyên, đủ để làm cho vận mệnh của một con người thay đổi hoàn toàn. Đã từng có những ví dụ sống được ghi chép lại, một tu sĩ tư chất thường thường, ngộ tính không nổi bật, lại thu được cơ duyên nghịch thiên cải mệnh ở trong Thiên Môn, từ đó một đường hát vang, thành tựu cảnh giới đỉnh cao, trở thành một đời đại năng vang vọng thế giới.

Đáng tiếc, Thiên Môn chịu sự giám sát gắt gao của Bát Đại Thế lực. Danh ngạch tu sĩ có thể bước vào Thiên Môn một mực bị bọn hắn nắm chặt đến bảy thành, ba thành còn lại là cách để bọn hắn thu được sự trung thành từ các thế lực phụ thuộc.

Cho đến tán tu?

Trừ phi bọn hắn được vận khí nghịch thiên, vô tình thu được tư cách đi vào, nếu không thì cũng đừng mơ tưởng.

Vậy mà bây giờ, Bát Đại Thế lực lấy danh ngạch bước vào Thiên Môn ra làm phần thưởng?

Thế mới biết, một lần này, Bát Đại Thế lực bỏ ra lớn đến nhường nào quyết tâm.

Cũng đúng, nếu như thế giới này tiêu vong, vậy danh ngạch đi vào Thiên Môn lại có ý nghĩa gì?

Bát Đại Thế lực đang nỗ lực hết sức, bằng mọi giá tập trung sức mạnh một giời để chống đỡ Tà Ma.

"Tốt. Ngọc Lâm hồ sẽ dốc toàn lực cho cuộc chiến này." Ngọc Lâm đạo nhân quyết tâm nói.

Bất luận là nhìn từ trên góc độ đạo đức, tình cảm cho đến lý lẽ, lợi ích cá nhân, không có lý do gì để Ngọc Lâm đạo nhân cùng Ngọc Lâm hồ chùn bước tại phía sau. Thậm chí, nếu như không phải hắn còn phải tọa trấn Ngọc Lâm hồ, không phải hắn niên kỷ đã quá cao, cùng với tự nhận bản thân thiên phú có hạn, hắn cũng nghĩ tranh thủ cho mình một cơ hội xông xáo.

Hứa Thanh Long hài lòng nói: "Chúng ta chỉ có nửa năm để chuẩn bị, mong Ngọc Lâm đạo hữu thu xếp nhanh chóng."

"Ta đã hiểu. Đa tạ Hứa đạo hữu nhắc nhở." Ngọc Lâm đạo nhân đáp lại.

Khi hắn quay người, nhìn lại người của Ngọc Lâm hồ, quá nửa trong số đó đã biểu lộ rõ sự phấn khích, đấu chí hừng hực cùng với chờ mong.

"Xem ra, Bát Đại Thế lực một nước đi này coi như là đánh vào tâm khảm tất cả tu sĩ đi." Ngọc Lâm đạo nhân âm thầm nghĩ lấy.