Chương 567: ꧁༺༒ Hung Ngư ༒༻꧂
Mấy người kia vừa dập đầu vừa la lên:
" Sứ giả đại nhân việc này không phải là do chúng ta, là do mấy người này đến đây gây loạn làm ảnh hưởng đến ngài."
" Đúng vậy đại nhân, tất cả đều là do những kẻ này muốn tới nơi đây độc chiếm vùng hồ này."
Mấy tên kia ăn nói lộn xộn nhưng đều có mục chính đó là đổ hết mọi tội lỗi lên những kẻ mới tới. Lam Nhã cùng Ngọc Dung rất nhanh thì đi lại đây, hai nàng nhìn 26 người còn lại đang chật vật đứng cùng nhau đề phòng nhìn hai nàng. Ánh mắt của những người này có phần hoảng sợ nhưng đa phần là thù hận.
Ngọc Dung mang ra một cái bảo vật hình cầu thúc dục nó,viên cầu kia nhanh chóng sáng lên nàng bấm quyết nói lớn:
" Thu."
Theo tiếng nói của nàng mấy chục hộ mệnh phù của 26 người kia liền bị rút mất, khi nhìn thấy những đạo phù văn kia bị Ngọc Dung thu đi thì đám người này ngay lập tức hoảng sợ lên, lúc nãy có hộ phù nên bọn họ mới dám càn rỡ, bây giờ không có một khi chết tại nơi này thì liền đi đời nhà ma.
Dùng súng ma năng chỉ vào đám người, Lam Nhã quát:
" Giao nộp tất cả những vật phẩm mà các ngươi thu được bằng không ta liền giết các ngươi. "
Trong đám người có một tên nam tử cười lạnh nói:
" Con kỹ nữ, người tưởng người là thứ gì lại muốn bảo vật trên người chúng ta, tưởng rằng có thể dùng bảo vật thu đi phù văn của chúng ta thì ngươi muốn làm gì thì làm sao nên nhớ các trưởng lão cũng đang xem xét tình huống nơi đây nếu ngươi dám hạ sát thủ thì lúc ra ngoài không chỉ có ngươi còn có cái thế lực xuất thân của ngươi cũng phải chôn cùng. "
Lời nói tên này vừa ra thì người bên cạnh liền gào lên:
" Đúng vậy con tiện tỳ người nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi chúng ta, biết bọn ta là người nào không? "
" Quỳ xuống."
Lam Nhã còn định làm theo Xuân Đức là lấy mấy tên này làm mồi câu cá nhưng mà nàng nghe mấy tên này nói thì cảm thấy chướng tai gai mắt quá.
Xoet xoet xoet
Liên miên đạo tia sáng đỏ phóng ra, xuyên thẳng qua 26 tên đang kêu gào, mấy người này ngay lập tức cả người biến thành cái sàng, còn tia sáng đỏ thì tiếp tục bắn thẳng vào trong hồ khiến cho cả cái hồ lớn dậy sóng.
Trong giây lát tất cả những người đang kêu gào đều gục trên mặt đất không còn một ai sống sót, trước khi chết bọn họ còn không biết là chuyện gì đang xảy ra. Ánh mắt bọn họ mang theo sư mê man rồi chết đi.
Những người đang quỳ trên mặt cỏ thấy cảnh này thì lạnh run một cái không ai dám hó hé cái gì, bọn họ nhìn khẩu súng ma năng trên tay Lam Nhã mà trong lòng phát lạnh. Mấy chục đệ tử tinh anh cứ như vậy bị tiêu diệt toàn bộ không một lời chăng trối.
[Vào nơi này không chỉ có đám thiên tài từ thế lực bên ngoài mà còn có cả đám con cháu của mấy tên trưởng lão có chức quyền bên trong Đại Đi Hoa Cung, bọn kia hoành hành ngang ngược từ lâu, từ xưa đến nay không có mấy lần đệ tử từ bên ngoài tới dám ra tay với bọn họ nên mấy tên kia mới không kiêng nể gì như vậy.]
" Còn quỳ ở nơi đó làm gì, nhanh đứng dậy mang đám thi thể này đi câu thôn thiên ngư. Tên nào còn cứ chậm chạp không chịu làm việc thì cũng đi làm mồi câu cá."
Bị Lam Nhã quát mấy tên đang quỳ trên mặt đất nhanh chóng đứng dậy đi làm việc, mấy chục người tìm vật phẩm trên người mấy tên vừa bị bắn chết kia còn những người khác chạy đi bố trí bẩy rập.
Rất nhanh có người đã đem tất cả giới chỉ, bảo vật tìm thấy trên người mấy tên kia đưa cho Lam Nhã. Lam Nhã nhìn cũng không nhìn, tất cả đều gói lại một cái bao, mấy món bảo vật thì cho hết vào một cái giới chỉ khác.
[Nhẫn không gian không thể bỏ vào bên trong nhau, trừ khi đạt tới phẩm chất thần khí.]
Quay qua nhìn Ngọc Dung, Lam Nha nói:
" Sau nếu thấy tên nào tới quấy rối thì liền làm như lúc nãy, thu về hộ mệnh phù văn sau đó giết chết, nếu là người của Tĩnh Trúc Lâm thì nói bọn họ rời đi, còn người của thế lực khác nếu không thuần phục liền giết."
Ngọc Dung cúi đầu đáp:
" Vâng, sứ giả đại nhân."
Thu dọn xong đám gây rối, Lam Nhã phân phó xong cho Ngọc Dung thì tiến lại nơi đặt bẫy nhìn xem mấy tên kia đã làm được gì.
***
Tại một khu vực bằng phẳng bên bờ hồ, nơi mà mấy trăm người đang tất bật bố trí trận pháp. Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ không còn một gốc cây ngọn cỏ nào. Khi Lam Nhã vừa đến nơi thì những người này cũng bắt đầu câu cá.
Bọn họ vứt xuống hồ vài cái xác sau đó chờ đợi, rất nhanh mặt nước hồ đang yên tĩnh bỗng nhiên dậy sóng, ngay lập tức đám người kia liền kéo mấy cái xác lên bờ, khi vừa kéo mấy cái xác lên bờ thì từ bên trong hồ nhảy ra đại lượng Hắc Ngư.
Bọn nó có hình thể to như một cái ô tô con, đôi mắt màu xanh, da màu đen, hàm răng nhìn như răng người.
Vừa vọt ra khỏi hồ sâu bọn nó liền điên cuồng đuổi theo mấy cái xác, không qua bao lâu gần 500 con hắc ngư đã đi ra khỏi hồ tiến vào bên trong trận pháp mà mọi người bố trí từ trước.
" Mở trận vây khốn bọn nó. Đội tầm xa tự do công kích"
Một tên phí chỉ huy quát lên, ngay lập tức một trận pháp rộng lớn sáng lên bao vây lấy đàn hắc ngư, gần 200 người thuộc những người tu pháp bắt đầu sử dụng pháp kỹ, băng truy, hỏa cầu, đao phong, cầu sét các thứ liên miên bắn về phía con hắc ngư.
bùm bùm bùm
Dưới công kích như mưa của đám tu sĩ, mấy trăm con hắc ngư nhanh chóng bị tiêu diệt hơn phân nữa nhưng con còn lại thì điên cuồng trận pháp xung quanh, bọn nó phun ra từng đạo thủy tiễn ăn mọi trận pháp.
Có điều bọn nó sức mạnh không đủ nên không có phá được phòng ngự của trận pháp, bị đám tu sĩ bên ngoài vây công tới chết. Khi mấy trăm con hắc ngư vừa chết thì những người kia phân chia làm hai đội ngũ, một đội tiếp tục đi câu cá, một đội khác nhanh chóng thu về đám hắc ngư trên mặt đất. Dù sao mỗi con hắc ngư là một món tài phú không nhỏ.
Tất cả mọi thứ trên người của nó đều là bảo vật, luyện đan, luyện khí, thức ăn đều có. Hơn nữa nếu như săn đủ quái thú thế này nộp lên trên thì cũng không cần phải đi tìm tín vật mà tông môn giấu bên trong nơi này.
Ngày hôm qua mỗi đội ngũ chỉ có 5-8 người nên không ai dám săn bắt loại hắn ngư kinh khủng này, chỉ có hôm nay tụ tập mấy trăm người thì mới có thể làm ra trận thế lớn như vậy.