Chương 554: ꧁༺༒ Tư Chất Hiếm Có༒༻꧂

Cân Cả Thiên Hạ

Chương 554: ꧁༺༒ Tư Chất Hiếm Có༒༻꧂

[Chú Ý: Tư chất phân chia làm mấy đẳng cấp sau đây.

Linh căn có năm loại, cùng năm loại thuộc tính thiên địa linh khí kết hợp lại, theo thứ tự là kim linh căn, mộc linh căn, Thủy linh căn, Hỏa Linh Căn cùng thổ linh căn.
Chỉ có được một chủng nào đó linh căn người, xưng là Đơn Linh Căn, dựa vào này loại suy, còn có Song Linh Căn, Tam Linh Căn, Tứ Linh Căn, Ngũ Linh Căn.

Không phải cứ đơn linh căn là tốt mà còn phụ thuộc vào độ tương thích của linh căn đó. Lấy ví dụ như.
Độ tương thích nhỏ hơn 14%: Về nhà làm ruộng.(Kém)
Độ tương thích từ 15%-30%: Tu luyện cả đời cũng không bằng gặp cơ duyên một lần tốt nhất nên đi tầm bảo.(Bình Thường)
Độ tương thích từ 31%-60%: Chịu khó tu luyện sau này không thành thiên tài cũng thành thi hài.(Tốt)
Độ tương thích từ 61%-90%: Làm chơi ăn thật.(Hiếm)
Độ tương thích từ 91%-99%: Không làm vẫn có ăn, tu vi ngày đi vạn dặm.(Tuyệt Đỉnh)
Độ tương thích = 100%: Không cần tu luyện cũng thành tu sĩ, nằm không cũng tăng tiến tu vi(Hoàn Hảo).]

***

Rất nhanh đã có một tên chấp sự đi về phía bọn người Xuân Đức, tên này là một nam tử, vẻ mặt y cương thi không hề có cảm xúc. Trên tay hắn lúc này đang cầm Thiên Linh Ngọc để kiểm tra. Thiên linh ngọc có hình dạng cầu, khi kiểm tra tư chất thì nó sẽ sáng lên, người có nhiều linh căn thì sẽ càng nhiều màu sắc hiện lên, độ tương thích càng lớn thì ánh sáng càng mãnh liệt.

Tên này nhìn mọi người một cái rồi gọi.

" Thái Bình Dương tiến tới."

Ngay sau đó một thanh niên lưng hùm vai gấu bước ra, nhìn hắn có vẻ rất tự tin với tư chất của bản thân. Hắn sờ tay lên Thiên Linh Ngọc ngay lập tức thiên linh ngọc hiện lên ánh sáng 3 mà, màu vàng sáng chói nhất.

Mọi người ở bên cạnh thấy vậy thì trầm trồ khen ngợi không thôi.

" Không ngờ là tam linh căn, kim thuộc tính độ tương thích đạt tới 72% quả là có thiên phú hiếm có.)

Tên chấp sự mặt cương thi lúc này mặt mày cũng dãn ra nói:

" Rất tốt, thiên phú thuộc dạng hiếm có. Đi về phía dãy số 3 đằng kia."

Tên thanh niên Thái Bình Dương nghe vậy thì mừng như điên, hắn quay lại cười với mọi người rồi nhanh chân chạy về nơi chỉ điểm trước đó. Cũng vào lúc này đây liên tục có tiếng kinh hô.

" Trời ạ, là song linh căn mà lại là tuyệt đỉnh tư chất, không hổ là Thiên Uy công tử."

Ngay ở một nơi khác lại có một đám đông kinh hô:

" Trời ạ, tam linh căn tất cả đều là tuyệt đỉnh linh căn, Loan Nguyệt tiên tử không hổ là thiên tài nổi bật nhất trong nhóm người chúng ta."

Bầu không khí trong cái tiểu thế giới này trong lúc nhất thời náo nhiệt hẳn lên, vì có sự xuất hiện của mấy tên thiên tài tuyệt đỉnh khiến cho đa phần đám môn nhân đều hào hứng hẳn lên, tư chất cùng linh căn đều có thể được tăng dần trong quá trình tu luyện nhưng đến một mức độ nào đó sẽ định hình. Nếu là ở phẩm chất hiếm thì giới hạn cũng chỉ là đỉnh phong của phẩm chất hiểm mà thôi.

Có điều đời sinh ra cũng không phải ai đều là thiên tài nên rất nhanh một đống đệ tử tư chất chỉ thuộc dạng tốt đi qua một bên ủ rũ không thôi, có người chỉ thiếu một chút liền đạt tư chất hiếm thì khóc như mưa. có người vừa đủ đạt tới hiếm thì lại cười phớ lớ.

Rất nhanh đã đến phần kiểm tra của Lam Nhã, nàng đi lên bàn tay có chút run run đặt lên Thiên Linh Ngọc. Nhưng rất nhanh ánh mắt nàng trở nên ngốc trệ. Nàng chỉ thấy Thiên Linh Ngọc sáng lên một ánh sáng màu xanh, lúc đầu chỉ là lờ mờ, về sau thì càng ngày càng sáng, sáng tới độ nó chiếu sáng cả một góc tiểu thế giới.

Dị tượng này ngay lập tức bị mấy lão quái đang ở phía bên trên chú ý tới, trong đó có một cô gái dung mạo như tuyệt thế ngay lập tức rời khỏi chỗ ngồi bay thẳng tới nơi đang phát ra quang mang màu xanh kia, theo sát ngay nàng cũng là một cô gái khác có dung nhan không kém nhưng lại tỏa ra một khí tức yêu mị(đám tu sĩ dung nhan thường trẻ trung xinh đẹp, trừ một vài tên thích phong cách khác, do quá nhiều người xinh đẹp nên khi so sánh hai cô gái với nhau thì cần so về khí chất mỗi người.)

Ở phía dưới này, mọi người Tĩnh Trúc Lâm thấy vậy thì liền trợn tròn xoe mắt mà nhìn, đến cả tên chấp sự mặt cương thi lúc này cũng không kiềm được mà động dung, hắn nhìn lên Lam Nhã mấy lần, làm sao cũng không thể nghĩ rằng một thiên tài tuyệt thế lại chỉ là một cô gái đến từ thế lực chi nhánh như vậy.

Xuân Đức đứng phía sau Lam Nhã nói:

" Thất thần cái gì, nhanh né qua để sư huynh kiểm tra cho xong rồi về nào."

Lam Nhã nghe được âm thanh của Xuân Đức thì ngay lập tức hồi thần, nàng nhu thuận đứng qua một bên để Xuân Đức đi lên kiểm tra. Tên chấp sự thấy vậy thì nhướng mày lên, phải biết rằng tư chất của Lam Nhã là hoàn mỹ sau này ắt được trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng hắn cũng không có nói gì mà chờ cho Xuân Đức kiểm tra tư chất.

Xuân Đức cũng đặt tay lên Thiên Linh Ngọc, ngay lập tức một hào quang màu xanh cũng giống như Lam Nhã sáng lên, càng lúc càng sáng. Xuân Đức thấy cái món bảo bối này chơi vui, chỉ cần rót một ít mộc thuộc tính vào thì có thể phát sáng, hắn muốn xem cái Thiên Linh Ngọc có thể sáng tới mức độ nào. Nếu mà vừa ý sau này hắn liền thu gom một ít về làm đèn đường.

Nghĩ vậy Xuân Đức lại rót thêm một chút năng lượng mộc thuộc tính nhưng mà không có cảnh tượng hoành tráng như hắn nghĩ.

Bụp... loảng xoảng,

Quả cầu Thiên Linh Ngọc vỡ thành vô số mảnh rơi trên mặt đất, cả đám đệ tử đến Từ Tĩnh Trúc Lâm ngây ngốc, tên chấp sự cũng ngây ngốc, đến cả hai cô gái mới tới cũng đứng ngây ra như phỗng, Xuân Đức nhìn từng mảnh Thiên Linh Ngọc rơi trên mặt đất sau đó nhìn tên chấp sự hỏi:

" Đại ca mặt lạnh, cái này hình như là đồ kém chất lượng đụng vào liền hư, không phải do lỗi của ta đâu, vì vậy ta không phải đền tiền phải không nào? "

Tên chấp sự bị hỏi mà cái mặt cứ đần thối ra không nói một lời nào, cứ nhìn chăm chăm vào hắn như vừa nhìn thấy một con sinh vật ngoài hành tinh vậy. Xuân Đức hình như cảm thấy mình vừa làm chuyện không nên làm rồi, cái quả cầu kia hình như là chí bảo của Đại Di Hoa Cung thì phải,bây giờ đang có mười mấy đạo thần thức nhìn về phía này, chú ý lên quả cầu bị vỡ kia, hắn cảm thấy tốt nhất không nên ở nơi này.

Nhưng khi hắn đang lùi lại định chuồn đi nơi này thì bị một bàn tay mềm mại giữ lại, một âm thanh mang theo sự thú vị hỏi:

" Ngươi định chạy đi đâu? "

Xuân Đức lấy tay cầm tay của nàng ta ném qua một bên, trừng mắt với cô gái nói:

" Còn làm gì, nhanh rời đi nơi này bằng không tí nữa tên kia sẽ bắt đền ra làm vỡ Thiên linh Ngọc, ngươi không có việc gì thì tránh ra nào."

[Tác hại của việc phong ấn cái tôi tà ác cùng việc dùng gần như tất cả thần hồn vào việc học tập kỹ năng, nhân vật chính đã biến thành một đứa trẻ thuần khiết, ẩn sau vẻ thuần khiết chính là một con quỷ khát máu, chờ đợi sự tàn ác của nhân vật chính lần nữa bộc phát.]