Chương 228: ꧁༺༒ Các Ngươi Đây Là Muốn Dũ Dỗ Con Gái Nhà Lành Sao ༒༻꧂
Nơi ở của đám người Ác Ma Điện được an bài là một biệt viện lớn vô cùng, cả vài vạn người ở còn thấy rộng chứ đừng nói chỉ có 100 người và một lão già, nơi đây khắp nơi là hoa hoa thảo thảo, sương khói lượn lờ, chim hót líu lo, thi thoảng lại còn có thể thấy được mấy con tuyết hồ chạy nhảy leo treo bên trên các tiểu viện phía xa.
Khi đám thiếu niên kia nôn nóng đi vòng vòng như dưới mông có đống than thì một âm thanh vang lên bên tai mọi người, tuy nghe rất bình thường nhưng không hiểu làm sao mà khi mọi người nghe vào thì thấy lành lạnh cứ cảm giác như bị rắn độc theo dõi vậy.
" Các ngươi tính đứng đấy đến khi nào, muốn vào bên trong thăm mấy nha đầu kia thì đi vào đi, đi qua bên phải rồi tiếp tục đi thẳng là tới".
Mấy tên thiếu niên nghe thấy âm thanh này đầu tiên là giật mình, nhưng sau đó là mừng như điên, cuối cùng cả đám cúi đầu xuống đạo:
" Cảm ơn tiền bối đã cho phép".
Cúi chào xong thì cả đám nhanh chân tiến vào bên trong biệt viện theo lời của vị trưởng lão kia mà đi. Vị lão giả ngoại sự trưởng lão sau khi thấy mấy tên kia cả lũ kéo nhau đi vào thì nham nhở cười cười, lão lẩm bẩm:
" Mấy tên ngốc, các ngươi cứ vào đi ta xem mấy nha đầu kia có làm thịt các ngươi không. hắc hắc"- Nói xong lão giả lại quay lại với công việc hàng ngày của mình.
..........
Mấy tên thiếu niên này là đám học viên thi đấu giao lưu lần này, không biết bị mấy người nữ môn đồ Ác Ma Điện làm gì mà mới qua một đêm không thấy mà mới sáng đã vác mặt tới đây, trong này cũng có tên ngu người Lăng Siêu, trên tay còn đang cầm một cái lọ nhỏ không biết là đựng cái gì.
Khi mấy tên này đến nơi ở của đám nữ môn đồ Ác Ma Điện thì bọn này dừng lại, vì bọn họ nghe thấy bên trong đang có tiếng bàn luận của mấy nữ nhân, cả đám nổi lên tính tò mò,không thèm gõ cửa nữa mà tìm một nơi để nghe lén, an vị một lúc thì bọn họ nghe rõ ràng bên trong truyền ra một âm thanh tò mò vang lên.
" Bạch Cốt đại tỷ, tỷ thử nói xem điện chủ là người như thế nào, tại sao muội chưa từng thấy người xuất hiện, có phải hay không Điện Chủ cũng có bộ dáng như thánh vật này"- Thánh vật nàng nói ở đây là bức tượng của Xuân Đức, cái này được tạo ra cho mọi người quỳ bái, từ những người quỳ bái này thì Xuân Đức có thể hấp thu được lực lượng tín ngưỡng, để tăng lên sức mạnh nhất thời. Tuy có hay không việc này cũng không phải rất quan trọng với Xuân Đức nhưng cái này lại là vật bất khả xâm phạm với thành viên Ác Ma Điện nói riêng.
Người được gọi là Bạch Cốt sau khi kết thúc cầu nguyện thì đạo:
" Tỷ cũng giống như muội mà thôi, mới vừa gia nhập Ác Ma Điện không lâu nên cũng không phải rất rõ ràng, nhưng nghe mấy vị tiền bối gia nhập trước kia có lần được gặp mặt vị Điện Chủ thần bí của chúng ta, theo như mấy người đó nói thì Điện Chủ là người rất hiền lành, rất vui vẻ, tuổi tác thật thì không ai biết nhưng bộ dáng bình thường bên ngoài thì cũng giống chúng ta thôi khoảng tầm 20 tuổi lớn hơn một chút. Còn cái bức tượng này không phải là chân thực hình dáng người mà là do Phó Điện Chủ tự mình thiết kế mô phỏng tương tự mà thôi. Chuyện tỷ biết cũng chỉ có vậy?".
Thiếu nữ còn lại nghe vậy có chút buồn rầu đáp:
" Điện Chủ nếu là người tốt như vậy thì được người thu làm đệ tử kí danh thôi thì muội cũng coi như mãn nguyện rồi. Mà thôi chỉ cần cho muội nhìn xem Điện Chủ một lần là được ".
Bạch Cốt thiếu nữ mỉm cười đạo:
" Cũng không phải là không thể nếu như muội cố gắng tu luyện đạt được năng lực mới như trị liệu thì chắc chắn sẽ được Điện Chủ nhận làm đệ tử".
" Bạch tỷ lại đùa muội rồi, trị liệu hệ trong gần 10 năm này nghe nói mới có một người duy nhất thức tỉnh, bây giờ muội là Tinh Anh cấp 1 muốn lên cấp 2 đã khó lại càng thêm khó, muốn lên tới Vương Giả cấp 1 thì chắc đợi kiếp sau quá".-Thiếu nữ này xụ cái mặt ra đạo.
Mấy thiếu nữ cạnh đó cũng bát quái chen vào, một thiếu nữ tên Kim Trúc có khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu lên tiếng:
" Không nói mấy chuyện đó nữa mấy tỷ, càng nói càng thương tâm mà thôi, bây giờ là phải thư giãn thì cả người thoải mái, tu luyện mới mong có cơ hội tiến bộ được, hì hì, mà bây giờ ở bên ngoài kia có mấy tên nghe lén, theo mấy tỷ nên làm gì mấy tên này".
" Kệ mấy tên đó đi, lần trước cũng vậy còn gì, mấy tên này yêu thích mấy người bọn tỷ muội chúng ta nên tới thôi cũng không có ác ý gì, không cần đùa bọn họ như lần trước, các muội ra nhận quà của mấy tên kia tặng là được, nếu không thì gọi mấy tên đó vào trong nói chuyện một chút cũng không sao cả "- Bạch Cốt thiếu nữ nhẹ nhàng đạo.
Cô gái tên Kim Trúc gối đầu lên hai chân Bạch Cốt nhìn nàng đạo:
" Bạch Cốt tỷ thật là hiện dịu quá mức đi mà, muội cảm thấy tỷ tỷ nên đổi tên khác đi. hì hì. Mà thôi đại tỷ đã có lời thì bọn tiểu muội cũng không dám cải lời. Tha cho mấy tên kia lần này đấy.".
Giọng nói mấy nàng cũng không che giấu gì nên mấy tên đang nghe lén bên ngoài đều nghe thấy, cả đám đỏ bừng cả khuôn mặt, sau một hồi quẩn bách mấy tên này đánh liều đẩy cửa bước vào trong, mới vừa vào bên trong 100 cặp mắt đều nhìn về phía mấy người, khiến cho mấy tên thiếu niên này càng thêm lúng túng.
Bạch Cốt thấy mấy tên này nhu thuận như mèo con đứng đó thì cười cười đạo:
" Cũng không cần phải giấu giấu giếm giếm làm gì, thấy tỷ muội chúng ta bị thương nên các ngươi lần này tới thăm phải không?".
Nghe câu nói này đám thiếu niên như vớ được cây cỏ cứu mạng, cả đám cùng gật đầu rồi đạo:
" Vị tiên tử này nói rất đúng, mấy người chúng ta lần này tới cũng là vì mục đích này " - nói tới đây hắn liếc mắt đám đồng bọn, đám này hiểu ý lập tức lấy ra những thứ chuẩn bị từ trước.
Sau giây lát đã có một đống thứ linh tinh xuất hiện ở trong phòng, nào hộp ngọc,nào hoa quả, linh dịch đủ loại...
Bạch Cốt nhìn đống đồ trước mắt thì cười cười, khuôn mặt diễm lệ thêm vào nụ cười yêu mị khiến cho mấy tên thiếu niên trái tim đập nhanh vài lần, một lúc sau nàng lại hỏi:
" Thôi các ngươi nói thật đi lần này tới đây lại mang theo nhiều lễ vật thế này là muốn dụ dỗ những thiếu nữ nhà lành chúng ta đi đâu".