Chương 235: Tình thế bên ngoài

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 235: Tình thế bên ngoài

Trong lúc tổ đội Tự Do cùng cô nàng thánh nữ bị ghẻ lạnh Jane Audrey đang ở trong một tình thế rất nguy hiểm, thì ở bên ngoài kết giới Shazam, mọi thứ đang sôi trào! Sự xuất hiện của toà thành và những người mạo hiểm liên tục mất tích đã dấy lên một hồi chuông báo động với các thành phần cấp cao của Nghiệp đoàn người mạo hiểm.

Lần lượt từng thành viên cấp cao đã tới Shazam để điều tra, người sau lại mạnh hơn người trước, song chẳng một ai có thể tiến sâu hơn vào bên trong thế giới đó. Và mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn khi ngôi nhà một chân của Tà nhãn ma nữ xuất hiện! Veronica là ai? Là một trong những người làm phép tà ác bị giáo hội truy nã hơn ba trăm năm mà vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Cùng với những thẩm pháp và nhân viên thần chức khác ngã xuống, số tội danh cùng lòng hận thù của giáo hội dành cho Veronica càng ngày càng tăng, tới mức đích thân Giáo Hoàng còn phải ban ra thần dụ: Veronica là công địch của toàn bộ giáo hội! Điều này có nghĩa là bất cứ ai có thể bắt hoặc giết được Veronica sẽ có quyền yêu cầu Giáo Hoàng làm một chuyện, miễn sao ông ta có thể hoàn thành!

Đối với một con quái vật khổng lồ mang tên giáo hội, được Giáo Hoàng hoàn thành một tâm nguyện tuỳ chọn có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Ngươi có thể ước muốn mình trở thành một đấu sĩ, một pháp sư mạnh mẽ nhất lục địa, và giáo hội sẽ dồn tài nguyên để bồi dưỡng bằng được ngươi thì thôi! Tất nhiên những yêu cầu quá phận như yêu cầu Giáo Hoàng tự sát hay giải thể giáo hội thì nghĩ cũng đừng nghĩ, trừ phi ngươi muốn trải nghiệm lửa thánh nóng như thế nào!

Không ít những kẻ đã bắt đầu mài dao soàn soạt khi thấy cánh cổng nhà cô ta mở ra. Dù Tà nhãn ma nữ có nổi danh vì nhiều thủ đoạn tàn độc, thì hiện tại số cường giả tụ tập về Shazam cũng không ít! Hai tay khó đấu lại nhiều người, chỉ cần họ ùa lên thì sợ gì không bắt được cô ta!

Về phần chia chác giải thưởng như thế nào? Cái này có thể từ từ rồi tính cũng được! Mọi chuyện đều phụ thuộc vào bản lĩnh, ai công to người đấy hưởng nhiều! Nhìn vào đây để thấy những kẻ sở hữu sức mạnh, đa phần đều chẳng khác biệt gì so với chính họ lúc còn yếu kém, vẫn chỉ biết bắt nạt kẻ yếu và sợ hãi kẻ mạnh! Đó cũng là lí do bọn người này không bao giờ leo tới đỉnh được, bởi chúng không có tâm thái của một cường giả thật sự.

Chỉ có điều thứ bước ra từ cánh cổng lại không phải là nàng thầy pháp gợi cảm tới cực điểm, mà là một người đàn ông mặc áo choàng đen, trên mặt đeo một chiếc mũ giáp che kín mít, chỉ để lộ khe hở cho mắt nhìn. Đây chắc chắn là sản phẩm do Veronica đích thân chế tạo, vì ngay cả những tồn tại vô cùng mạnh mẽ cũng chẳng thể nào nhìn xuyên qua được nó.

Tất nhiên, việc che mặt với mặc đồ khác cũng chỉ là thủ tục thôi, vì thanh Lửa Đen và gậy Mây Trắng đặc trưng của giáo hội thì chẳng có cách nào che giấu được. Tuy nhiên cuộc sống mà, dù nhìn biết rõ ràng mười mươi, nhưng khi không có bằng chứng rõ ràng thì có tố cáo cũng chẳng ai thèm nghe đâu!

Huống chi, việc này chắc chắn đã có sự đồng ý ngầm từ Giáo Hoàng, nếu không cho tiền thẩm phán Drake cũng không dám đứng công khai với người chị của ông ta thế này. Việc Tà nhãn ma nữ và Thẩm phán Drake là hai chị em thì trong giới siêu mạnh ai cũng biết hết, song cũng chẳng ai có thể làm được gì. Một phần bởi hai chị em họ đều mạnh quá đáng, và thứ hai là ngoài mặt họ biểu thị không đội trời chung rồi!

Còn "người đàn ông giấu mặt" này nào phải Drake đúng không? Muốn chứng minh đó là Drake, tốt thôi, cứ rút được linh hồn của kẻ đó ra rồi tính! Mọi thứ đều có thể mô phỏng, bất kể là thần thuật, võ thuật hay pháp thuật, chứ đừng nói mấy món vũ khí sử thi cùi rách. Chỉ có chấn động của linh hồn là không có cách nào làm giả được!

Và đây cũng là lí do vì sao mà tấm thẻ hội viên của Hiệp hội người mạo hiểm được coi là một trong những công cụ có tính bảo mật cao nhất, vì chúng ghi nhận cả dấu hiệu linh hồn, thứ không có cách nào làm giả! Nếu như có kẻ nào có khả năng đăng ký tới hai chiếc thẻ thành viên khác nhau... vậy thì có lẽ người đó nên nhìn kỹ lại bản thân một lần đi!

- Kẻ nào dám đụng tới chị... à nhầm, chủ nhân của ta?

Chắc chắn là Drake! Chắc chắc chắn là Drake! Một đám cường giả nấp bên dưới những rặng cây đồng loạt cúi đầu, gào thét trong lòng. Mặc dầu trong lòng họ ngập tràn bất mãn, song chẳng có ai dám lên tiếng vạch trần vị thẩm phán này cả.

Đùa gì thế, chị em người ta mà liên thủ thì ngay cả Sirius cũng chỉ có nước lui tránh mũi nhọn, dăm ba đám đấu sĩ pháp sư cấp cao cấp huyền thoại này lấy gì ra đánh? Và sự xuất hiện của Drake càng làm dấy lên một nghi ngờ của những người mạo hiểm!

Di tích này đáng giá tới mức giáo hội phải ngấm ngầm hợp tác với một trong những kẻ địch lớn nhất của mình sao?

Từ phía sau lưng Drake, một người phụ nữ xuất hiện. Cô nàng mặc trên người bộ áo lụa màu đỏ rực, với mái tóc màu vàng rực rỡ, cùng khí tức nguy hiểm đến cùng cực. Cô đưa tay xoa xoa đầu Drake, gật đầu hài lòng.

- Chó con ngoan lắm!

Những người mạo hiểm lại tiếp tục dán sát cằm vào ngực! Đây là lần đầu tiên họ thấy có người dám hành động như thế với một trong những cường giả mạnh nhất thế giới, và họ chỉ hi vọng Drake không nổi điên lên giết người diệt khẩu mà thôi!

- Giờ thì bà đây tuyên bố, ruồi muỗi cút hết, đầm lầy Shazam này bà mày chiếm! Không phục thì ra đây đánh một trận!

Veronica hô lớn, tràn đầy khí phách. Bằng phép thuật cùng với thể chất phi thường, giọng của Veronica vang vọng ra khắp nơi, hiển hiện thành một đợt sóng màu bạc khổng lồ. Những đấu sĩ, pháp sư yếu kém bị trúng phải đợt sóng này không khỏi tức ngực, hộc máu, song không một ai bị thương tổn tới tính mạng hết.

Đợt sóng lan được một đoạn thì bỗng nhiên từ phía xa, có một cột sóng khác phóng tới. Khác với âm thanh của Veronica, vốn lan tỏa ra theo hình tròn, cột sóng này vô cùng ngưng tụ, giống như một viên đạn không khí nén, xé toạc hết mọi thứ trên đường bay của nó.

Những người mạo hiểm khác không thể nghe được âm thanh nào bên trong cột sóng đó cả, mà chỉ có Veronica cùng Drake, hai kẻ đứng mũi chịu sào mới biết được. Đó là âm thanh sang sảng như chuông đồng, hùng hồn như núi cao, mang theo bá khí bức người!

- Cô định đuổi cả mỗ sao, Veronica? Hai chị em nhà cô nếu muốn đánh, thì mỗ đây xin chiều!

- Hừ, con chó già cuối cùng cũng chịu xuất hiện sao?

Veronica hậm hực giậm chân. Chỉ thấy một đoàn người, số lượng không rõ song chắc chắn là rất đông, dần dần xuất hiện. Trung tâm của đoàn người là một chiếc kiệu làm hoàn toàn từ kim loại quý, khảm bên trên đủ loại bảo thạch. Chiếc kiệu này lớn tới mức nó to bằng cả một căn phòng, và đúng là một căn phòng thật!

Bởi vì phía trên bề mặt chiếc kiệu đó, là một căn buồng với giường ngủ khổng lồ, có mái che, phủ bên ngoài là rèm màu phấn hồng mang đậm màu sắc khêu gợi và dâm đãng. Nhìn vào bóng của những người bên trong, và tiếng rên phóng túng của đám đàn bà là có thể biết họ đang làm gì trên giường!

Chiếc kiệu này cần tới mười sáu người khiêng, tất cả đều là đấu sĩ cấp trung. Đi xung quanh kiệu là bốn đấu sĩ cấp cao, người nào cũng xinh đẹp như hoa như ngọc, trên tay cầm hoa tươi rải khắp dọc đường. Nhiệm vụ của họ là dẹp đường để đảm bảo đoàn kiệu không thể bị ngăn cản.

Với bốn đấu sĩ cấp cao, mười sáu đấu sĩ cấp trung, có thể nói đây là một trong những đoàn hộ tống xa hoa tới cực điểm! Cần biết rằng đấu sĩ cấp trung đã đủ làm đội trưởng đội cận vệ hoàng gia ở một số quốc gia nhỏ, còn đấu sĩ cấp cao thì làm hộ quốc đại thần còn được!

Vậy mà họ đều chịu cam nguyện làm trâu ngựa, kẻ tôi tớ cho người ngồi trong kiệu. Kẻ đó rốt cuộc là ai mà có thể khuất phục được cả những tồn tại thuộc hàng cao cấp của lục địa? Không phải ai khác, đó chính là Sirius, chiến thần Sirius, lang vương Sirus!

Có quá nhiều mỹ danh cũng như tên xấu dành tặng cho người đàn ông mạnh mẽ nhất thế gian này! Sirius là một người vĩ đại, đó là điều không thể phủ nhận. Những chiến công của ông đủ làm rung chuyển cả lục địa, và đích thân Sirius là người đã thay đổi toàn bộ vận mệnh của các đấu sĩ.

Có thể nói, Sirius chính là vị thánh mà mọi đấu sĩ đều nên tôn thờ! Bởi nếu không có ông thì giờ này họ còn đang đóng vai những con tốt thí cho Hiệp hội người làm phép, chứ không phải nhảy nhót tưng bừng như hiện tại đâu!

Tuy nhiên anh hùng khó giữ khí tiết tuổi già! Theo thời gian, vị anh hùng của lục địa dần dần đổ đốn, bê tha rượu chè, sa vào mỹ sắc. Tính tình của ông cũng trở nên gàn dở hơn, nóng giận thất thường. Khi vui, Sirius có thể vung tiền như mưa để thưởng cho người dưới.

Còn khi tức giận... cứ nhìn vào việc Cung điện Sói tuyển người làm quanh năm suốt tháng là có thể hiểu!

Chiếc rèm được vén lên, để lộ ra một người đàn ông đang trần truồng, ngồi trên giường. Xung quanh ông ta là vô số các loại mỹ nữ, thuộc đủ chủng tộc, người nào người nấy cũng xinh đẹp xuất chúng, gợi cảm mê người.

- Đại nhân, chơi với chúng em chút nữa đi!

- Đại nhân, người ta muốn!

- Người ta cũng muốn!

Những tiếng ỉ ôi như tơ đủ khiến bất kỳ người đàn ông nào phải sôi trào vang lên, và Sirius chỉ mỉm cười.

- Được rồi, lát nữa ta sẽ về ban thưởng cho các em! Chỉ không biết các em có chịu được không thôi!

Nói xong, ông ta cúi xuống hôn lên môi một cô nàng tộc người mèo, hai tay thì tranh thủ nắn bóp một mỹ nữ tộc rắn.