Chương 176: Nghỉ ngơi chốc lát

Bạo Chúa (Viết Lại)

Chương 176: Nghỉ ngơi chốc lát

Gatrix trỏ xuống phía dưới mặt nước. Ở nơi đó, có một con rắn vô cùng khổng lồ đang liên tục quấy động, táp bên này đớp bên nọ. Và điều kinh dị nhất là con rắn không hề nhận ra, phía trên mặt nước đang có một con chim khổng lồ, nhìn chòng chọc xuống như đang chờ đợi một thời cơ vậy. Rất hiển nhiên, con chim này cũng là quái vật cấp cao!

- Trong tài liệu của anh có nhắc tới quái vật cấp cao không?

Vera khẽ thì thầm bên tai Gatrix. Khi biết được bọn họ đang ở rất gần hai sinh vật cấp cao thì cả đội không thể không cảnh giác! Mặc dù có thể con chim đã nhận ra sự tồn tại của họ rồi, nhưng trong mắt nó, có lẽ Vera hay Cyrax cũng chẳng khác gì những con vật đang sinh sống bên trong thân cây khổng lồ này.

Nói một cách ngắn gọn, họ là đồ ăn vặt! Đây không phải là muốn hạ thấp đội Tự Do, mà bởi trong mắt sinh vật cấp cao, thì chẳng có gì bổ dưỡng hơn chính những đối thủ cùng đẳng cấp. Chỉ có động vật có trí tuệ mới có khái niệm ăn vì muốn thỏa mãn vị giác, chứ thật sự nếu như Sophia muốn, cô nàng có thể chẳng cần ăn bất cứ thứ gì cho tới tận khi nhắm mắt xuôi tay.

- Không! Mà có tới hai con quái thú cấp cao như thế này ở đầm Shazam thì lại càng là một chuyện khó hiểu!

Ma thú cấp cao, cũng giống như đấu sĩ hoặc người làm phép cấp cao, đều là của hiếm trong một quần thể. Việc xuất hiện một tồn tại như thế này đã đủ để đánh dấu cảnh báo nguy hiểm trong phạm vi rộng lớn xung quanh vùng đất đó rồi. Và đây có tới tận hai con!

Trong lúc Vera và Gatrix đang bàn bạc, thì Cyrax tìm cách quan sát toàn cục. Con rắn nước có thân hình vô cùng khổng lồ, và nó cũng là sinh vật mạnh mẽ, thế nên gã có thể tạm coi vùng nước nó đang nằm là chỗ nước sâu nhất của đầm lầy.

Con rắn như đã được ước lượng, có thân hình dài đủ quấn quanh một con phố, to thì ngang một căn nhà trọ. Để có một chỗ ở thoải mái thì chỗ nước đó phải sâu tương đương một tòa nhà bốn tầng! Tính từ điểm đó tới gốc cây họ đang leo này, mặt đất sẽ cao dần lên, giống như địa hình lòng chảo vậy.

Cyrax không nhìn được vị trí cắm rễ, nhưng dựa vào việc gã đang ở trên điểm cao nhất của gốc cây, cùng với tỷ lệ của con rắn trong mắt gã, Cyrax có thể ước chừng khoảng cách từ mặt nước tới nơi gã đứng sẽ vào khoảng năm tầng cao!

Kế tiếp, Cyrax ước lượng độ nghiêng của mặt bùn - tức là khi càng rời ra xa con rắn nước, thì đất dưới chân họ sẽ càng cao lên cho tới khi tiếp nối với đất liền. Và nếu Cyrax không nhẩm nhầm thì phần gốc cây chìm dưới mặt nước này cũng phải cao khoảng năm tầng lầu! Tính cả trên cả dưới, thì đây là một gốc cây cao mười tầng, to thì như một phòng trọ.

Hoang đường!

Chưa nói tới việc gốc cây quá dài so với đường kính thân cây, chỉ riêng việc nó cao tới quá đáng như thế này cũng đủ biến nó thành một đặc điểm đáng lưu ý của Shazam rồi. Một cánh rừng nguyên sinh mới có thể đản sanh ra những gốc đại thụ chọc trời như thế, còn đầm lầy Shazam, theo như người dân truyền miệng lại, mới chỉ hình thành khoảng trên dưới một trăm năm.

Và điều đáng sợ nhất là dù đứng ở gốc cây cao như thế này, nhưng Cyrax lại có cảm giác gã chỉ đang lọt thỏm giữa muôn vàn những gốc cây khác mọc xa xa. Từ bao giờ Shazam lại có nhiều gốc đại thụ thế này?

Việc tìm hiểu về sự sinh trưởng bất thường của thảm thực vật Shazam là một đề tài thú vị, nhưng điều trước mắt họ cần làm là phải tìm được đất liền đã. Cyrax nheo mắt, vận đấu khí lên cường hóa hai con ngươi.

Cách bọn họ khá xa về... dẹp đi, Cyrax chẳng có cách nào phân biệt phương hướng nữa rồi, có một mỏm đất đang chìa ra! Điều quan trọng hơn, mỏm đất đó cũng là nơi Tòa thành cổ đang dựng sừng sững lên, khiến Cyrax không khỏi quan ngại về độ hùng vĩ của nó khi có thể nổi bật lên giữa cái khu vực quái dị như thế này!

Cyrax rụt người lại sâu bên trong gốc cây, trong khi Gatrix đã bắt đầu chế tạo bếp và kiểm tra khối thịt của Cyrax mang theo. Con Goblin khịt khịt mũi, cố gắng lục lọi bản năng của mình để xem thứ này có thể "ăn" được không, nhưng có vẻ như các Goblin chưa từng được nếm một thứ thịt đặc thù như thế này.

- Lúc cậu xẻ thịt con lươn, cậu có thấy lũ thủy quái lao vào ăn không?

- Có!

- Như vậy chúng ta có thể tạm khẳng định loại thịt này không có độc tính, hoặc độc tính đủ nhẹ để các loại sinh vật nơi đầm lầy này có thể chịu đựng được.

Gatrix đưa tay lên gãi cằm. Bên cạnh hắn, Vera đã tiến vào giấc ngủ từ bao giờ. Bọn họ cần phải tranh thủ từng phút từng giây để nghỉ ngơi, đặc biệt là khi màn chào hỏi của Shazam với họ không mấy làm thân thiện!

- Cứ thử xắt nó ra xem thế nào! Cậu đã nhìn được vào nội thế giới chưa?

Nội thế giới là một khái niệm trừu tượng mà Gatrix tạo ra để cho Cyrax thấy được gã đang đứng ở đâu trên con đường học Chấn động. Như Gatrix đã khẳng định, Chấn động hoàn toàn có thể đưa người luyện tập nó lên tới tầng bảy.

Tầng tám, hay còn gọi là chủ thần có rất nhiều đặc điểm nhận diện. Thế nhưng bất kể họ thuộc hình dạng sống gì, sở hữu năng lực nào, họ cũng phải thỏa mãn được hai điều kiện dưới đây.

Có được quyền thống trị tuyệt đối với cơ thể!

Là duy nhất!

Quyền thống trị tuyệt đối ý chỉ rằng một chủ thần có thể khống chế cơ thể và linh hồn tới mức độ tinh vi nhất. Cho dù thế giới xung quanh có ra sao, thì họ vẫn là chúa tể của chính mình. Điều này khi diễn giải ra dưới góc độ phàm nhân thì chủ thần sẽ không chịu bất cứ loại phép thuật hệ tinh thần nào. Ví dụ như miễn nhiễm nguyền rủa, điều khiển trí não chẳng hạn.

Còn duy nhất, đúng như tên gọi, chủ thần đó là độc nhất vô nhị, không có nhân bản nào trong khắp cả vũ trụ này! Để làm một chủ thần, sinh vật tầng bảy sẽ phải dần dần hoàn thiện bản thân, cho tới khi có thể thỏa mãn hai điều kiện này.

Bất kể là họ đi khắp vũ trụ, săn lùng những "họ" khác, hay tự cắt mình ra thành một cá thể độc lập, duy nhất, cũng đều là những cách mà một chủ thần phải trải qua.

Những dữ kiện này có vẻ khá quen thuộc đúng không?

Quay trở lại với câu chuyện của Cyrax, thì Chấn động cho phép Cyrax có thể kiểm soát tới từng vi chất nhỏ nhất trong cơ thể ở cảnh giới cao nhất. Và đó cũng chính là một phần của quyền thống trị tuyệt đối. Tất nhiên Cyrax còn khướt mới đạt tới cảnh giới đó được!

Nếu như nói một người bình thường có thể khống chế khoảng mười phần trăm cơ thể, và cảnh giới tối cao của Chấn động là trăm phần trăm, thì Cyrax hiện tại cỡ mười một phần trăm mà thôi! Gã có thể nhìn vào bên trong cơ thể mình, có thể khống chế tương đối một số khí quan.

Điều này cũng có nghĩa là Cyrax có thể "xem" về ảnh hưởng của miếng thịt lươn khi tiến vào dạ dày là như thế nào, qua đó cảnh báo cho Gatrix khi cần.

Con Goblin rút ra một cây đao - miếng thịt này cao tới cằm hắn lận! Hồng Trần quá nhỏ và thiếu sự sắc bén để xẻ thịt, hơn nữa mục đích của nó cũng không phải là để chém vật chất.

Trái với mọi lần, Gatrix hạ đao rất từ từ và cẩn trọng, chứ không phải vung đao soàn soạt như cũ! Và nó khiến Cyrax không khỏi cảnh giác! Quả nhiên khi miếng thịt đầu tiên được xẻ xuống, một vệt trắng bỗng phóng vụt ra từ khối thịt!

Gatrix vung tay lên, chộp lấy sợi màu trắng. Phần thân dài của nó lập tức quấn chặt lấy cẳng tay hắn, siết chặt, phòi hết cả phần thịt màu xanh lên. Nơi Gatrix đang nắm là phần đầu của sinh vật lạ. Nó trơn bóng, không có mắt, chỉ có một cái miệng nhỏ lởm chởm răng. Từ phần thân dài màu trắng của nó, một luồng điện phóng ra, khiến lông tóc trên người Gatrix dựng hết cả lên!

- Súc sinh!

Gatrix nghiến răng, bóp mạnh một cái. Con vật thân dài chỉ kịp ré lên một tiếng, sau đó xụi lơ. Gatrix dùng dao cắt thân thể con quái vật ra khỏi tay hắn. Chỉ mới bị siết qua vài cái hô hấp mà cẳng tay Gatrix đã hằn lên những vết ngang dọc rồi!

- Thứ này là một dạng sinh vật ký sinh bên trong thịt, anh tạm gọi nó là sán. Như cậu thấy đấy, con lươn này mang thuộc tính điện, thế nên sán ký sinh cũng phải mang hệ điện để thích nghi, nếu không nó đã bị cháy thành tro rồi. Vấn đề ở đây là trong khối thịt này còn bao nhiêu con?

Cyrax hiểu ý Gatrix. Gã khệ nệ bưng khối thịt lên, dùng một khúc gỗ to dài xỏ xuyên qua. Tiếp đến gã đặt lên hai thanh giá gỗ mà Gatrix đã tạo sẵn từ trước.

- Những con sán này thứ nhất là động vật tính thủy, thứ nhì là hệ điện, thế nên chúng sẽ rất kị với lửa. Chỉ cần chúng ta nung khẩu thịt này một lát là chúng chui ra hết cho mà xem!

Quả nhiên Gatrix vừa dứt lời thì một vệt trắng đã phóng vọt về phía Cyrax. Tên khổng lồ vung tay, đấm mạnh vào con sán một phát, khiến cho thân thể nó vỡ tan thành nhiều mảnh!

- Vừa rồi cậu đấm sai tư thế, nên lực phát ra không được như ý! Cậu cũng cảm nhận được chuyện đó đúng không?

- Ừm! Rõ ràng là em thấy cứ có gì đó vướng mắc, mà không biết nó ở đâu!

Gatrix xoay xoay lưỡi đao, xé nát một con sán định bay vào trước mặt hắn thành từng khúc, rồi nhanh chân đá chúng vào lửa. Giống loài này có sức sống rất mãnh liệt, không băm chúng ra thành mảnh vụn hoặc bóp chết thì còn lâu chúng mới chết!

Cứ thế, Gatrix và Cyrax luyện tập những động tác của Chấn động, trong lúc chờ miếng thịt lươn chín. Thỉnh thoảng bọn họ cũng xẻ bớt khối thịt ra thành những khối nhỏ hơn để thịt dễ chín hơn, và hiển nhiên là lũ sán cũng nhiều lên gấp bội - với chiều dài ngắn đi đáng kể. Chỉ có nàng quỷ hồn nhiên là vẫn ngủ ngon được thôi!