Chương 34: Tổ sư khai phái
Vân Lâm Sơn gồm có hai đỉnh lớn và hai mươi bảy đỉnh nhỏ, trên núi có động, có suối, có những động kỳ lạ với nhứng cái tên rất lạ như Tiên Vân Động, Dị Nhân Động, Song Môn Động, Tiểu Tuyền Động…
Tổng đàn của Vân Kiếm Tông đặt tại Vân Tiên Động trên Vân Thạch Phong, toàn bộ diện tích lên đến mấy ngàn dặm, động phủ chỗ cao nhất là hơn trăm trượng, kéo dài vài trăm dặm. Bên trong động uốn lượn khúc triết, thạch nhũ khắp nơi với các hình thái khác nhau. Thạch châm, thạch duẩn, cột đá, thạch tháp, thạch bộc phân biệt các màu sắc hồng, vàng, trắng, hạt đẳng sắc, ngũ thải tân phân làm cho người ta hoa cả mắt.
Vân Thạch Phong, Vân Tiên Động. Hai nhân ảnh trong nháy mắt xuất hiện tại cửa Tiên Vân Động.
- Tham kiến Lăng Phong sư thúc tổ!
Hai đồng tử canh giữ trước sơn động nhìn thấy Lăng Phong vội vàng hành lễ, trong ánh mắt kỳ quái nhìn Âu Dương Gia Vũ.
Lữ Lăng Phong thấy nháy mắt công phu đã trở về tới Vân Kiếm Tông, trong lòng không khỏi cảm thán, hắn biết nếu tự mình phi hành thì có khi cần đến cả tháng trời. Khi đồng tử canh cửa hành lễ, hắn mới từ từ hồi phục tâm thần, quát:
- Đây là tổ sư gia, còn không mau hành lễ!
Hai đồng tử thủ sơn tu vi thấp kém, lại đang còn nhỏ làm sao có tư cách nhìn thấy hình ảnh của tổ sư khai phái, mặc dù kỳ quái nhưng vẫn cung kinh hành lễ nói:
- Tham kiến tổ sư gia!
- Ân! Không cần đa lễ, đứng lên đi!
Âu Dương Gia Vũ khoát tay, tâm trạng thoáng cảm thán, địa phương này mặc dù tốt nhưng so với Đông Lam Sơn thì làm sao có thể so sánh, xem ra lần này cần phải đem các đồ tử đồ tôn về bên kia thôi.
- Tham kiến tổ sư gia!
Một loạt âm thanh từ động khẩu truyền tới, cũng là do Lữ Lăng Phong dùng linh thạch truyền tin về, tất cả các cao thủ Hợp thể kỳ trở lên đã thuần di đến để bái kiến tổ sư gia.
Âu Dương Gia Vũ nhẹ phất ta, nhu hòa nói:
- Các vị không cần đa lễ, đều cùng đứng dậy đi.
- Tạ tổ sư gia!
Mọi người cung đáp. Khi ngẩng đầu lên nhìn Âu Dương Gia Vũ mọi người đều kích động, cả người phát run, thật sự là khai phái tổ sư đã trở về sao? Vừa tiếp nhận linh thạch truyền tin là khai phái tổ sư gia đã trở lại, mọi người mặc dù lập tức thuần di đến đây để bái kiến, nhưng tâm lý vẫn có chút nghi hoặc, dù sao khai phái tổ sư có ai là thấy mặt đâu.
Bên trong sơn động, tại một thạch thất rộng, Âu Dương Gia Vũ ngồi trên ghế cao nhất, phía dưới án theo tu vi thứ tự ngồi xuống (từ Hợp thể kỳ trở lên), Lư Lăng Phong bởi thân phận đặc thù nên cũng được ngồi ở đó.
Âu Dương Gia Vũ ánh mắt thâm thúy nhìn quanh một lượt, có chút gật đầu, mọi người tu vi cũng không tệ lắm, tán tiên cũng có không ít, tu vi cao nhất chính là người ngồi thứ nhất bên trái, lục kiếp tán tiên. Chính mình sẽ không cần đi tìm hộ pháp cùng cung phụng nữa, đưa toàn bộ Vân Kiếm Tông qua là được.
- Văn Lâm Sơn, Vân Thạch Phong mặc dù không tệ, nhưng nơi này vị trí địa lý không thích hợp để phát triển tông phai, các ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai toàn tông theo ta đến Táng Ma sơn mạch, Đông Lam Sơn, đó mới là nơi thích hợp để tông phái phát triển.
Âu Dương Gia Vũ vẻ mặt cao thâm nói.
Hồng Minh chân nhân, lục kiếp tán tiên nghe vậy kinh ngạc nói:
- Táng Ma sơn mạch, Đông Lam Sơn? Tổ sư gia, chẳng phải nơi đó do một vị bát kiếp tán ma chiếm cứ, chúng ta có thể công chiếm địa phương của hắn sao?
- Nơi đó bây giờ chính là địa phương của bổn tôn, các ngươi chỉ cần qua đó là được.
Âu Dương Gia Vũ thần sắc lạnh nhạt nói.
Minh Hồng chân nhân nghe vậy vui vẻ, lập tức thầm mắng mình là vô não. Tổ sư gia phỏng chừng là đã phi thăng tiên giới hơn ba ngàn năm. Tuy bây giờ không biết tu vi của tổ sư gia là cấp bậc gì, nhưng một người bát kiếp tán ma trước mặt tổ sư gia hẳn chí như con kiến nhỏ bé. Về phần tổ sư gia như thế nào lại từ lại quay về Tu Chân Giới thì hắn cũng không thể hiểu nổi. Chỉ cần biết Vân Kiếm Tông do tổ sư gia đái lĩnh nhất định sẽ trở thành đệ nhất tông phái trong Tu Chân Giới.
- Vâng, tổ sư gia!
Mọi người cùng kêu lên đáp. Trong lòng ai cũng có một chút suy nghĩ giống Hồng Minh chân nhân, nhất thời săc mặt ai cũng lộ vẻ vui mừng.
- Ân! Cứ như vậy đi. Sau khi tu thập thỏa đáng, các ngươi cứ xuất phát, không cần thỉnh ý ta.
Âu Dương Gia Vũ nói xong thuần di biến mất.
Mọi người thấy Âu Dương Gia Vũ biến mất, đều kích động như nhau, trở về theo phân phó thu thập vật phẩm, chuẩn bị rời đi.
Vạn Hoa Phái
Vạn Hoa Cốc danh xứng với sự thật, các loại trên đời đều có thể thấy trong cốc. Hai vạn năm trước Phượng Vân Yên đi ngang qua cốc này, chứng kiến trong cốc vạn hoa đua nở, trong lòng thích thú, nên tại đây sáng lập Vạn Hoa Phái.
Âu Dương Gia Vũ nhìn trận pháp trước mặt thất vô cùng quen mắt, mỉm cười lững thững đi vào, chỉ chốc lát đã vào trong cốc. Chỉ thấy trước mắt, vạn hoa đua nở, mặc dù tiên thức đã thấy qua, nhưng chính thức đang ở đso mới cảm thấy tâm thần sảng khoái cỡ nào.
- Người là… AA… tham kiến tổ sư gia!
Trước mặt là một tiểu cô nương, vốn nàng đang kỳ quái sao lại đột nhiên xuất hiện một nam nhân, vừa định quát hỏi thì nhìn thấy diện mạo của nam nhân này, vội cuống quít hành lễ tham kiến.
Bởi vì Vạn Hoa Phái tất cả mọi người đều biết từ khi khai phái đến nay, ngoại trừ tổ sư khai phái thì không hề có nam nhân (thật ra khai phái là Phượng Vân Yên, nhưng do nàng luôn tưởng kính sư tôn nên mới đưa Âu Dương Gia Vũ thành tổ sư khai phái). Vì vậy tất cả mọi ngừi trong phái đều khắc sâu hình ảnh của Âu Dương Gia Vũ, nên một tiểu cô nương cũng có thể nhận ra hắn.
- Ân! Không cần đa lễ!
Âu Dương Gia Vũ nhìn tiểu cô nương trước mặt, đoán chắc sau này lớn lên sẽ vô cùng xinh đẹp, đáng yêu, tự nhiên hảo cảm tăng nhiều. Quan sát thì nàng tu vi cũng đạt Kim đan trung kỳ, nên lấy từ trong trữ vật giới chỉ một thanh phi kiếm màu bạc, mỉm cười đưa cho nàng. Mặc dù chỉ là hạ phẩm linh khí, nhưng nếu hắn đưa cho nàng đồ tốt hơn thì cũng không dùng được. Hạ phẩm linh khí đừng nói là Kim đan kỳ, cho dù là Phân thần kỳ cũng là ít người có được.
- Cảm ơn tổ sư gia!
Tiểu cô nương hoan hỉ tiếp nhận phi kiếm, nói.