Chương 37: Đêm trước lập giáo đại điển

Bách Thế Trùng Tu

Chương 37: Đêm trước lập giáo đại điển

Theo thời gian trôi đi, ngày lập giáo đại điển cũng càng ngày càng đến gần, khách nhân từ khắp nơi cũng lục tục đến. Ngoại dự liệu của mọi người, nhóm đầu tiên đến lại là Tiên Linh Tông, một trong tam đại thế lực của tu tiên giả. Đệ tử của Vân Kiếm Tông đều vô cùng kinh ngạc, nhưng đến khi Tiên Linh Tông tông chủ phu nhân đến bái kiến Bạch Thuỷ đạo tôn, khấu đầu gọi sư phụ thì mọi người mới hiểu hết nguyên nhân.

Đến ngày lập giáo còn ba ngày, lúc này khách nhân cũng đã đến gần đủ. Điều khiến mọi người kinh ngạc là không chỉ có Tông chủ của ba đại tông phái bên tu tiên giả có mặt mà ngay cả thủ lãnh của ba đại thế lực tu ma giả cũng đồng thời đến.

Còn các nhị, tam lưu tông phái thì đều có mặt hết, ngay cả các tông phái của tu yêu giả cũng gửi sứ giả đến. Cảnh này khiến cho mọi tán tu đều nghị luận sôi nổi về việc lập giáo của Bách Thế Tán Nhân (tên này do tác giả đặt cho Âu Dương Gia Vũ, ám chỉ hắn bách thế trọng tu).

- Đạo hữu, Bách Thế Tán Nhân là người phương nào vậy? Có thể có đủ danh khí để mời tông chủ của tu tiên tam đại thê lực mà ngay cả thủ lãnh của tu ma tam đại thế lực cũng đến xem lập giáo đại điển?

- Không biết, cũng chưa từng thấy qua nhân vật này, tự nhiên xuất hiện, quả thật quá thần bí!

- Ta xem Bách Thế Tán Nhân sợ là hữu danh vô thực. Nếu không sao trước giờ chưa nghe đến tên người này trong số những cao thủ hàng đầu.

- Chắc là không đâu! Nếu không đủ thực lực cùng danh khí làm sao có thể mời được các tông chủ của các thế lực tại Tu Chân Giới đến đây? Các tông phái đều phái người đến.

- Ta nghĩ ở đây nói chuyện là vô ích, chi bằng ba ngày sau có thế biết ngay mà!

- Chính xác.

Tiếng nghị luận tại các ngọn núi đều có, nhưng bên trong tĩnh thất của các thế lực lớn đều không có xuất hiện, càng không có ai nghị luận gì, hình như cũng biết việc các tán tu bàn luận là bình thường vì Bách Thế Tán Nhân quả thật khiến cho người khác có cảm giác thần bí.

Mặc dù tu ma giả cùng với tu tiên giả tranh đấu nhiều năm, giữa các đại tông phái truyền xuống đều có cừu hận, nhưng đối với các tán tu kể cả tu ma giả hay tu tiên giả thì cũng không có thù hận gì lớn. Vì vậy mà đông đảo tán tu tuy đều được an bài cùng nhau tại các tĩnh thất trên các ngọn núi xung quanh cũng an phận, không có gây nên chuyện gì làm cho Lữ Dật Thanh và Hà Nhược Như (Tông chủ Vạn Hoa Phái) phải bận tâm nhiều.

Tu tiên giả của tam đại tông phái cùng tu ma giả của tam đại thế lực đều được Lữ Dật Thanh và Hà Nhược Như an bài tại những tĩnh thất riêng biệt.

Tiên Linh Tông được ở trong một tĩnh thất lớn nhất. Bên trong tĩnh thất lúc này, một lão giả từ mi thiện mục, râu dài quá ngực, nhắm mắt ngồi ngay ngắn tạo chỗ cao nhất. Sở Thiên Sanh đứng cung kính ngay trước mặt, hai mắt chú ý nhìn thần sắc của lão giả đang biến động.

Lão giả hai mắt bỗng dưng mở bừng, quang mang bắn ra khiến người khác kinh sợ, nhưng rất nhanh quang mang đó lập tức biến mất, gương mặt khôi phục vẻ bình tĩnh.

- Đại trưởng lão, tình huống thế nào?
Sở Thiên Sanh ánh mắt khẩn trương, nhanh miệng hỏi.

Lão giả đó đúng là Tiên Linh Tông Đại trưởng lão, Đạo Trần chân nhân, tu vi là Bát kiếp tán tiên, chỉ còn cách lần độ kiếp tiếp theo có hơn mười năm. Lần này nếu không phải sự việc trọng đại, Sở Thiên Sanh cũng không dám phiền lão xuất quan.

Đạo Trần chân nhân lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng, nói:
- Không có phát hiện tung tích của Bách Thế Tán Nhân.

Sở Thiên Sanh nhíu mày, từ khi nghe được thông tin từ phu nhân Lăng Lan Nhi, hắn đã liên lạc cùng trưởng bối tại tiên giới nhưng tin tức truyền về khiến hắn nghi hoặc không thôi. Tiên giới trưởng bối không tra ra người này là ai, hơn nữa còn yêu cầu vì tránh chuyện xấu xảy ra nên cần tra ra tu vi của Bách Thế Tán Nhân. Chính vì vậy hắn mới thỉnh Đại trưởng lão, mặc dù biết tại Đông Lam Sơn dùng tiên thức điều tra là đắc tội với người, nhưng Sở Thiên Sanh vẫn đề nghị Đại trưởng lão tiến hành vì trên truyền xuống tin tức phi thường trọng yếu, chỉ có cách đó chứ không còn cách nào có thể đoán được chuyện gì trên người Bách Thế Tán Nhân. Sở Thiên Sanh muốn biết thực lực của Bách Thế Tán Nhân sớm một chút để có thể có thái độ đối xử cho hợp lý.

- Xem ra chỉ có thể chờ đến ngày mai, lập giáo đại điển thôi.
Sở Thiên Sanh trầm ngâm, ánh mắt loé lên tinh quang.

Trong tĩnh thất của Thần Lôi Tông

- Nhị trưởng lão, người nói Bách Thế Tán Nhân rốt cục là từ đâu đến? Như thế nào mà từ trước đến giờ không nghe qua người này chứ?
Thanh Sa đạo trưởng nghi hoặc hỏi Nhị trưởng lão Lôi Quang chân nhân.

- Người này không thể xem thường, vừa rồi ta dùng tiên thức tìm tòi, nhưng không thể phát hiện được hắn, chỉ có thể là...!
Lôi Quang chân nhân ánh mắt phiêu hốt, đột nhiên nói.

Thanh Sa đạo trưởng nói tiếp luôn:
- Có thể như thế sao?

Lôi Quang chân nhân lông mi vừa động, chậm rãi nói:
- Thứ nhất, Bách Thế Tán Nhân không ở Đông Lam Sơn. Thứ hai hắn ẩn thân tại một nới mà tiên thức không thể điều tra ra. Thứ ba, tâm thần tu vi của hắn cáo hơn ta nhiều.
Nói đến trường hợp thứ ba, Lôi Quang chân nhân khoé miệng có chút giật giật.
Thanh Sa đạo trưởng nghe vậy, hít vào một ngụm lãnh khí, xem ra hết thảy ngày mai lập giáo đại điển hãy tính, không nên vọng động ảnh hưởng tới đại sự.

Tiêu Thuỷ Tông, tĩnh thất trung.

- Nhị trưởng lão, không nghĩ tới Bách Thế Tán Nhân lại làm ra động tĩnh lớn như vậy. Xem ra động đến hắn cũng không phải dễ dàng, dù sao Tiên Linh Tông đối với bọn họ quả thật có một quan hệ không tồi.
Liễu Dịch cảm thán than một tiếng.

Lạc Lam tinh quang trong mắt loé lên, sắc mặt âm trầm bất định, vừa rồi hắn sử dụng tiên thức nhưng không thể tìm ra tung tích của Bách Thế Tán Nhân. Tiên thức của hắn cùng mấy lão chạm nhau, hiểu ngay tâm tư bọn họ đều giống nhau. Trước nhất cứ để ngươi kiêu ngạo đi đã, dù sao tất thảy cứ để ngày mai hãy tính.

- Hết thảy để ngàu mại đại điển hãy nói, chuyện lập giáo cũng không phải dễ dàng gì.
Lạc Lam trâm mặt, nghiên giọng nói.

Cửu U Luyện Vực, Xích Huyết ma Tông, Đoạn Thiên Cốc trong tĩnh thất của mình cũng đều diễn ra một cảnh tượng tương tự. Đều âm thầm đoán thực lực của Bách Thế Tán Nhân, nghĩ xem ngày mai nên xử sự thế nào tại Đông Lam Sơn.

Đông Lam Sơn, trong sơn động, Âu Dương Gia Vũ tâm thần vừa động, đang cùng Mộ Dung Hạ Thu song tu, nháy mắt cảm ứng được, cả hai cùng chậm rãi thu công.

Âu Dương Gia Vũ cảm nhận trong cơ thể mênh mông chân nguyên, mơ hồ sắp đột phá Độ kiếp hậu kỳ, nhìn lão bào tu vi cũng đã là Xuất khiếu trung kỳ, hiệu quả tu luyện quả thật kinh nhân.

- Lão công, làm sao vậy?
Mộ Dung Hạ Thu nghi hoặc hỏi, vừa rồi mặc dù có thể cảm ứng được Âu Dương Gia Vũ dừng lại là có ý tứ, nhưng cũng không hiểu chuyện gì.

Âu Dương Gia Vũ thoáng một tia quang mang khác thường, lạnh nhạt cười nói:
- Thời gian qua thật nhanh, ngày mai chính là ngày lập giáo đại điển, xem ra người muốn tìm chúng ta gây phiền toái quả không ít a.

Mộ Dung Hạ Thu nhíu mày hỏi:
- Lão công, có người muốn tìm chúng ta gây phiền toái sao?

Âu Dương Gia Vũ gật đầu nói:
- Vừa rồi có vài đạo tiên thức tìm tòi quét qua, chắc là muốn tra tìm tung tích của ta, chỉ là đạo hạnh của bọn họ muốn tìm ta thì quả thật còn kém quá.

- Vậy nếu ngày mai trên đại điển lập giáo mà bọn họ muốn làm khó ta thì phải làm sao?
Mộ Dung Hạ Thu lo lắng hỏi.

Âu Dương Gia Vũ trầm ngâm chốc lát, từ từ nói:
- Không cần lo lắng, cái này ta tự có biện pháp giải quyết.
Tâm trạng cảm thán, giải trang làm cao nhân không sơm thì muộn cũng bị phát hiện, chỉ có bản thân thực lực nâng lên cao mới là vương đạo.

Tiên Linh Tông, bên trong tĩnh thất. Đạo Trần chân nhân bỗng dưng sắc mặt đại biến, cả người run rẩy, mò hôi lạnh trong nháy mắt tuôn ra, phảng phất gặp phải cái gì đáng sợ. Ngồi ngay ngắn bên cạnh, Sơ Thiên Sanh sợ đến sắc mặt biển đổi liên tục, không biết xảy ra chuyện gì.

Đợi Đạo Trần chân nhân khôi phục một chút, Sở Thiên Sanh mới cẩn thận hỏi:
- Đại trưởng lão, phát sinh chuyện gì vậy?

Đạo Trần chân nhân trên mặt còn lưu trữ vẻ kinh hãi, thì thào nói:
- Quá mạnh mẽ, ít nhất cũng là Đại La Kim Tiên cấp bậc.

Sở Thiên Sanh trong lòng vừa động, một ý nghĩ chợt đến, không thể tin được nói:
- Đại trưởng lão, người vừa nói...

Đạo Trần chân nhân định tâm lại, thở một hơi dài nói:
- Không sai, vừa rồi một đạo tiên thức quét qua đây, ít nhất cũng là Đại La Kim Tiên cấp bậc. Hơn nữa đối phương còn là cố ý để cho ta phát hiện, bằng không tiên thức của ta làm sao có thể phát hiện. Đây rõ ràng là hàm ý cảnh cáo, ngoài Bách Thế Tán Nhân còn ai vào đây?

Sở Thiên Sanh mặc dù đã đoán được vài phần, nhưng khi nghe Đại trưởng lão nói lại vẫn nhịn không được, hít một ngụm lãnh khí. Đại La Kim Tiên cấp bậc! Kết hợp với lời nói của phu nhân Lan Lăng Nhi, kết quả quá rõ ràng. Chính là tại sao tiền bối tại tiên giới lại yêu cầu điều tra người này. Bách Thế Tán Nhân quả thực quá thần bí.

Xem ra ngày mai thái độ nhất định là tán thành Bách Hợp Giáo lập giáo thôi. Phía tiên giới truyền xuống, với sự kiện trọng đại như vậy mà tiên giới cũng chỉ phái xuống Đại La Kim Tiên cấp bậc thôi. Bây giờ Bách Thế Tán Nhân chính là Đại La Kim Tiên a, chuyện lớn rồi. Cũng may là Tiên Linh Tông bởi vì có Lăng Lan Nhi nên quan hệ với Bách Hợp Giáo cũng hơn các tông phái khác nhiều.

- Chúng ta ngày mai quyết định công khai ủng hộ Bách Hợp Giáo lập giáo.
Sở Thiên Sanh sắc mặt ngưng trọng nói.

- Ân!
Đạo Trần chân nhân âm thầm gật đầu. Làm Tiên Linh Tông Đại trưởng lão, tin tức bên trên truyền xuống hắn phi thường rõ ràng, tự nhiên hắn biết phải làm gì.

Đồng thời, Thần Lôi Tông, Tiêu Thuỷ Tông, Cửu U Luyện Vực, Xích Huyết Ma Tông, Đoạn Thiên Cốc mấy vị tu vi ngoài Lục kiếp tán ma, tán tiên đêu bị cỗ tiên thức cường hãn cảnh báo. Trong khoảng thời gian ngắn, kế hoạch tốt của các tông pháivà mọi người đều phải thay đổi, vốn định ngày mai trên đại điển lập phái sẽ so đo với Bách Thế Tán Nhân nhưng đều loại bỏ ngay ý định đó trong đầu.

Một đêm trôi qua, mọi thảo luận đều đã trôi qua.