Chương 3:Thế giới và tu luyện

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 3:Thế giới và tu luyện

"Tốt!",Trong lòng của Tứ Linh hiện nay chỉ vang lên một chữ như vậy.Tất cả đều nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc thì bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công.

"Như vậy thì bắt đầu luôn đi!"Bạch Dạ có vẻ như đã không thể chờ được nữa, hắn muốn mạnh lên,hắn muốn khám phá thế giới này,hắn muốn….trở về nhà,trở về thế giới cũ của hắn.


Không biết vì lí do gì mà Bạch Dạ lại kích động đến thế. Cũng đúng, dù gì một thân một mình ở nơi đất khách quê người, tuy cha mẹ cũng có(tuy rằng đã chết) nhưng làm sao có thể so được với cha mẹ ruột được!

"Từ từ đã nào, tuy nói là phải mạnh lên nhưng ngươi có biết phải mạnh lên như thế nào không?"Giọng nói của Chu Tước nhẹ nhàng vang lên cắt đứt dòng hồi tưởng.

Bạch Dạ mờ mịt lắc đầu, tuy rằng hắn đã dung hợp kí ức của chủ nhân thân xác này nhưng đó chỉ là kí ức của một đứa trẻ 6 tuổi thôi, hắn chỉ biết hắn là một cô nhi, cha mẹ đã qua đời mà thôi.Ngoài ra hắn chả biết gì về thế giới mới này cả.

Tất cả những thứ như địa lí, lịch sử,văn hóa và cả những kẻ được gọi là "hồn sư" nữa, hắn gần như mù tịt về thế giới này.

Thấy hắn lắc đầu,dường như chỉ chờ có vậy, Bạch Hổ cười khẩy:

"Đấy ta biết mà, một tên nhóc như ngươi thì làm sao mà biết được những tri thức cao thâm được như ta chứ,tuy luyện là một quá trình gian khổ, trải qua biết bao cay đắng sóng gió mới có thể lớn mạnh được một tí, với cái trí thức nông cạn đó làm sao mà hiểu được sự cao thâm cảu tu luyện cơ chứ, nếu ngươi cầu xin thì bổn đại gia đây sẽ từ bi nói cho…."(Đừng ai cản ta, để ta một cây viết giết hắn)

Trông thấy khuôn mặt dần dần đen lại của Bạch Dạ, Chu Tước gắt

"Bạch Hổ, im lặng! Ngậm miệng một chút thì không ai nói ngươi câm đâu"

"Nói gì hả con gà khốn kiếp kia, ta đã nhịn ngươi lâu lắm rồi, không có Thanh Long đại ca ở đây thì ngươi..."Bạch Hổ bắt đầu nổi đóa,dường như nóng tính đã là bản chất rồi.

"Tất cả im lặng!!"Giọng của Thanh Long vang lên, bình thản nhưng mang theo cỗ uy nghiêm làm cho người ta khó có thể trái lại.

Cả Tứ Linh không gian như rung lên rồi chợt im bặt, Bạch Hổ và Chu Tước vốn đang bùng nổ tới nơi thì như quả bóng xì hơi, cũng im bặt.Thanh Long lại mở miệng, hướng về phía Bạch Dạ mà nói:

"Nơi đây được gọi là Đấu La đại lục, một nơi mà động vật được gọi chung là "Hồn Thú" và con người đều có khả năng tu luyện hồn lực,chỉ khác ở chỗ sức mạnh của con người và hồn thú tăng tiến khác nhau, sức mạnh của các hồn thú gia tăng theo số năm tu mà chúng sống và tu luyện, có những bậc mốc lớn trong cuộc đời của chúng là năm thứ 10, năm thứ 100,năm thứ 1 000,năm thứ 10 000 và năm thứ 1 000 000, cứ mỗi một mốc là mỗi con hồn thú sẽ có sự nhảy vọt về sức mạnh.

Hơi dừng để Bạch Dạ tiêu hóa thông tin, Thanh Long tiếp tục

"Lại nói về hồn thú, sau khi một con hồn thú chết đi thì sẽ rơi ra một một hồn hoàn, mỗi một cột mốc sẽ cho ra một hồn hoàn với màu sắc tương ứng,ví dụ như 10 năm sẽ rơi ra hồn hoàn màu trắng, 100 năm thì là màu vàng(vàng đất chăng? do hồn hoàn của Hoắc Vũ Hạo là vàng kim) và cứ thế tiếp tục với ba màu tím, đen và đỏ.Còn hồn sư là những kẻ loài người có khả năng tu luyện, khi đã tới một bình cảnh thì việc giết hồn thú để lấy hồn hoàn là việc phải làm để hồn sư có khả năng đi tiếp trên con đường tu luyện.Với mỗi hồn hoàn có được sẽ cho các hồn sư các kĩ năng đặc biệt được gọi là hồn kĩ,đối với một số hồn kĩ mà các hồn sư tự sáng tạo ra thì lại được gọi là tự sáng hồn kĩ.Điều cơ bản nhất để một người bình thường có thể bước lên con đường tu luyện thì người có cần có một vũ hồn và một tiên thiên hồn lực lớn hơn 0"

Bạch Dạ chăm chú lắng nghe từng chữ một, từ lời Thanh Long hắn biết được sự muôn màu muôn vẻ của thế giới này.

Hồn Thú

Hồn Sư

Hồn kĩ

Hồn hoàn

Những từ ngữ mới lạ khiến hắn hưng phấn, muốn khám phá thế giới này.

Bỗng nhiên lông mày hơi nhíu lại,dường như nghĩ đến điều gì,hắn nhìn về phía Thanh Long,hỏi:

"Như vậy thì tiên thiêm mãn hồn lực là gì? với cả thanh đao này là sao?"

Dứt lời, một thanh đao lẳng lặng xuất hiện trên tay theo lời triệu hoán của hắn.

Tới giờ hắn mới có dịp quan sát kĩ vũ hồn của hắn

Thanh đao toàn thân màu đen, lưỡi đao xám xịt ánh lên sự huyền bí, chuôi đao màu sáng bạc. Thanh đao không có vẻ thô kệch như những thanh khác, nó tinh tế hơn nhiều, lưỡi đao là một đường cong ưu mĩ. So với đao, vũ hồn của Bạch Dạ càng giống một thanh katana hơn, nhưng nó lại hơi to và dài để gọi là katana (mãi mới có dịp để miêu tả cái này và ta nhận ra khả năng miêu tả của ta như lìn)

Đây là vũ hồn của ta à?

Như nhìn thấu sự nghi ngờ của Bạch Dạ, Chu Tước trả lời

"Như Thanh Long đã nói, mỗi hồn sư cần có một vũ hồn để đi lên con đường tu luyện, đó là vũ hồn của ngươi, nó sẽ gắn liền với linh hồn ngươi và đồng hành cùng ngươi trên con đường thành thần"

Bạch Dạ có cảm giác rất thân thiết với thanh đao này, có cảm giác như nó với hắn vốn là một.Rời mắt khỏi vũ hồn của mình mà không chú ý tới thanh đao vừa chợt lóe lên ánh sáng bạc yêu dị,nó giống như một lời kêu gọi, kêu gọi chủ nhân của mình,nhưng đáng tiếc,chủ nhân của nó đã rời mắt khỏi nó, Bạch Dạ hỏi tiếp

"Thế còn vụ tiên thiên mãn hồn lực là sao?"

"Tức là hồn lực trời sinh của ngươi đã đạt max,cũng có thể hiểu là đã đến bình cảnh cấp 10,ngươi đã có thể săn hồn thú và trở thành một hồn sư.Trời sinh hồn lực của mỗi người mỗi khác, có người sinh ra đã cao ngất đến 8-9 còn có kẻ sinh ra chỉ với vỏn ven 2-3 còn có kẻ còn chả có tư cách tu luyện vì trời sinh hồn lực là 0.Ngươi nên cảm thấy may mắn vì điều đó.Tiện đây nói luôn về hệ thống phân chia đẳng cấp ở đây,tại cấp 1-9 gọi là hồn sĩ, 10-19 là hồn sư, đại hồn sư ở cấp 20-29 và cứ thế ở các bậc hồn tôn, hồn tông,hồn vương, hồn đế,hồn thánh,hồn đấu la và đỉnh cao của đại lục là phong hào đấu la.Ta có chút mong chờ phong hào của ngươi khi đến cấp bậc đấy, nhưng mà để xem ngươi có còn sống mà đến được đấy không đã"

Bạch Dạ có chút bất ngờ vì Huyền Vũ lại mở miệng nói chuyện,đặc biệt còn trên 150 từ nữa chứ(Đừng hỏi vì sao ta rãnh, con tác nó mới rãnh), kém chút là hắn đã quên sự tồn tại của kẻ lười biếng này rồi.Và hắn nhận ra được thêm 1 điều: có vẻ như tên Huyền Vũ này rất xấu bụng thì phải, hắn nhớ kiếp trước lúc gặp Huyền Vũ ở dạng hình người đâu có vậy đâu ta?

Hắn chỉ hơi im im chứ tốt lắm mà?

Hừ! Chắc chắn là do tên Bạch Hổ!

Ném những suy nghĩ ấy ra khỏi đầu, Bạch Dạ lại có nghi ngờ mới

"Thế tức là ta đã có thể trở thành một hồn sư rồi à"Trở thành một hồn sư và đi khám phá thế giới là một việc rất đáng mong chờ- Bạch Dạ nghĩ đến

"Chưa nhanh vậy đâu nhóc"Bạch Hổ lại cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.

"Ý ngươi là sao hả Bạch Hổ?"Lúc này khuôn mặt Bạch Dạ đã hơi cau lại, bị cắt đứt dòng suy nghĩ liên tục khiến hắn khó chịu, cũng bởi vì hắn vốn đã ghét tên Bạch Hổ với cái điệu bộ không nghiêm túc rồi.

"Đừng lộ ra vẻ mặt đó, tuy nói là tu luyện nhưng ngươi đã biết cái khỉ gì về cách hấp thu và sử dụng hồn lực đâu nào?"Bạch Hổ hơi khó chịu nói, bản tính nóng nảy đã ăn sau vào máu hắn.Nhưng hắn không phải loại nóng nảy dễ mất lí trí, một cái nhịn bằng mười cái lợi, hắn hiểu, với cả việc bon hắn đã là người ngồi trên một thuyền nên hắn quyết định nhượng bộ.

"Cần phương pháp nữa à? không phải chỉ ngồi xuống rồi cảm nhận tự nhiên như những tên trong truyện tiểu thuyết gì gì ấy à?"Bạch Hổ đã tỏ ra nhượng bộ, Bạch Dạ cũng không được nước lấn tới.

Bạch Hổ trả lời,tuy giọng vẫn nóng nảy nhưng đã có vẻ hòa hoãn nhiều,"Ngồi xuống và hấp thu?Đó là cách của những kẻ tầm thường mới nghĩ ra, thứ chúng ta giao cho ngươi là một bản công pháp mang tên "Tứ Linh Vệ Hồn", bản công pháp này sẽ giúp ngươi hấp thu và tinh lọc hồn lực ở mức độ cao, còn cao đến đâu thì dựa vào ngươi"Trong giọng nói vẫn mang vẻ khinh khỉnh khó ưa, có vẻ như đã thành bản tính của Bạch Hổ.

"Tại sao lại dựa vào ta?"Bạch Dạ thật sự ghét cách nới không đầu không đuôi của Bạch Hổ.

"Một thân thể hoàn mĩ cùng một phương pháp tu luyện hoàn mĩ sẽ chứa đựng một sức mạnh hoàn mĩ"nói xong rồi lại im bặt, Huyền Vũ từ trước đến nay luôn luôn thờ ơ với mọi việc, cách nói không đầu không đuôi của hắn lúc nào cũng khiến Bạch Dạ điên lên.

"Trong qua trình hấp thu và tính lọc, độ tinh khiết của thân thể cũng sẽ ảnh hưởng nhất định đến hồn lực được hấp thụ, nếu như cơ thể ngươi tràn đầy tạp chất sẽ khiến cho hồn lực bị ô uế theo, hãy tưởng tượng thân thể ngươi là một cái bình, nếu bình không sạch thì nước có tinh khiết không? Tuy rằng hồn lực tinh khiết sẽ giúp ngươi tinh lọc cơ thể nhưng điều đó quá lãng phí, đó là không thể chấp nhận"Chu Tước có vẻ rất chấp nhất với vụ tinh khiết hay không tinh khiết này, ai bảo cô ta là phượng hoàng cao quý cơ chứ?

Đã hiểu độ quan trọng của hồn lực đối với một hồn sư, Bạch Dạ cũng không có quá nhiều ý kiến,"Ta hiểu, nhưng một thân thể hoàn mĩ? Nghe có vẻ rất khó để đạt tới? Có cách nào không?"

"Luyện tập",như nói ra một điều hiển nhiên,Thanh Long nhìn về phía Bạch Dạ, nói:

"Chỉ có luyện tập mới có thể tạo ra một thân thể hoàn mĩ để mà chứa đụng sức mạnh của chúng ta, việc ngươi cần làm là tiêu hao hết hồn lực trong cơ thể, đến lúc đó thì ngồi dậy và đọc trong đầu pháp quyết của "Tứ Linh Vệ Hồn",hồn lực sẽ tràn vào cơ thể ngươi và tất nhiên sẽ được lọc lại, chỉ để lại những gì tinh khiết nhất, đó là về hồn lực, những kĩ năng tấn công và phòng thủ Bạch Hổ và Huyền Vũ sẽ dạy cho ngươi, trong khi đó Chu Tước sẽ hướng dẫn ngươi cường hóa linh hồn và tinh thần lực"

"Thế còn ngươi, ngươi sẽ dạy ta cái gì?"Ai cũng có riêng một sở trường của mình,chỉ có Thanh Long là vẫn chưa có việc gì làm, cho nên Bạch Dạ "tìm việc" cho hắn.

"Ồ suýt nữa thì quên, có vẻ ta vẫn chưa nói cho ngươi về sự quan trọng của việc điều khiển hồn lực nhỉ,lấy ví dụ 2 người cùng cấp với những hồn kĩ có sức mạnh như nhau thì khi kẻ chỉ biết đánh mà không không biết vận dụng hồn lực hợp lực hợp lí sẽ ngã xuống thì kẻ còn lại-kẻ có khả năng vận dụng hồn lực một cách hoàn mĩ mà không hao phí chắc chắn còn ít nhất 1 phần 3 hồn lực dự trữ, điều đó càng quan trọng hơn trên chiến trường nơi mà chỉ 1 phần trăm hồn lực cũng có thể thay đổi kết quả của một trận đấu"

Hơi dừng lại chờ Bạch Dạ tiêu hóa, Thanh Long tiếp tục,"Lại nói, trong quá trình tu luyện,sẽ có không ít hồn lực bị hao phí, năng lượng không tự sinh và mất đi, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác, trong lúc vận dụng hồn lực để tu luyện, một ít hồn lực sẽ bị hao đi không rõ lí do, điều ngươi cần làm là đưa những hồn lực lệch quỹ đạo đó trở về và dự trữ trong kinh mạch của ngươi.Điều này có lợi cho chương trình tu luyện của ta, trên thân thể con người có 100 kinh mạch bị bịt kín cực kỳ khó thấy, và cũng không ai tìm hiểu tới nó vì họ nghĩ đấy là phế mạch, không thể vận chuyển được"(Tất nhiên nãy giờ em chém)

"Và họ đã sai?"Bạch Dạ nghi hoặc hỏi

"Đúng,họ đã sai, sai trầm trọng, vì đó là món quà ẩn khi thượng đế tạo ra loài người, không có hành động nào là vô nghĩa cả, chúng ta đã tìm hiểu rất lâu và biết được rằng đó chính là 100 bậc thang để bước đến thần giới, mỗi một khi lên một cấp hồn lực, ngươi sẽ phải sử dụng những hồn lực được đã được ngươi đưa về dự trữ và thông lại các đoạn kinh mạch bị bịt kín ấy, vùa tránh được lãng phí hồn lực, vùa đưa ngươi tiến gần hơn đến thần vị, một công đôi việc tại sao lại không làm?"(Vụ này cũng là em chém)

Nghe Thanh Long nói đến đây, Bạch Dạ nghiêm túc suy nghĩ về phương hướng tu luyện mà Thanh Long đã vạch ra cho hắn. Dường như việc tăng tiến sức mạnh trong tương lai sẽ rất khó, mỗi bước một bước sẽ là một lần vượt ải, khó khăn trùng điệp nhưng Bạch Dạ lại hoàn toàn không nghĩ tới nó, trái lại còn rất hứng thú với việc tu luyện.

"Ta bắt đầu luôn đi nào"Bạch Dạ đầy hứng khởi nói ra

"Vậy thì...Khoan đã! có người tìm ngươi, tạm thời hoãn lại đã, xử lí kẻ lạ mặt này đi"

Đó là những từ cuối cùng của Thanh Long trước khi hắn bị đẩy khỏi Tứ Linh không gian.

Trong một căn nhà cũ kĩ, Bạch Dạ xuất hiện cùng với một cơn chóng mặt, thầm nghĩ phải quen với việc này chứ không sau này còn chịu khổ dài dài.

Thầm than một lúc thì ngoài của truyền tới giọng nói:

"Xin cho hỏi đây có phải là nhà của Bạch Dạ không? Tôi là người của học viện Sử Lai Khắc đây"