Chương 5: 12 tông đồ

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 5: 12 tông đồ

Chương 5: 12 tông đồ

Trên tầng cao nhất của tòa nhà,

"Lần nữa cảm tạ, Alan. "

Giọng nói Kazamatsuri Kouzou mặc dù bình tĩnh, nhưng Alan nhạy bén phát giác trong đó còn mang theo một tí áy náy.

"Việc điều trị không có tiến triển sao?" Hắn thuận miệng hỏi thăm.

"Đại giáo sư bên kia... nói rằng vẫn đang tìm cách, tạm thời chỉ có thể khống chế không cho bệnh tình trầm trọng thêm. "

"Đại giáo sư? Ha!" Alan cười một cách mỉa mai, đối với lão già kia thật sự không có chút nào hảo cảm.

Đại giáo sư (Grand Professor), Carl Islands, trên thế giới vô cùng nổi danh, giống với Kazamatsuri và Wallenstein đều là một trong 12 tông đồ trực thuộc Phản Loạn Quân, địa vị chỉ xếp dưới thủ lĩnh Tyrant.

Nói đến 12 tông đồ, theo Alan được biết, thành viên hơn phân nửa cũng chỉ là người bình thường, như các nhà tư bản nắm giữ thế lực kinh tế chính trị khổng lồ, điển hình là tài phiệt Kazamatsuri, phân bố ở khắp mọi nơi toàn cầu. Tuy Blazer đến hiện nay tồn tại rất nhiều, trên thế giới đa số ngành nghề vẫn do người bình thường làm chủ.

Thủ lĩnh Tyrant, Alan tới giờ chưa có cơ hội thâm nhập hiểu rõ. Chứ đám tư bản thao tác tao như vậy, ở hắn xem ra, giống hệt với ôm đoàn đoàn sưởi ấm nhằm phản đối lại xu hướng thống trị bằng vũ lực cá nhân từ các Blazer.

Còn khẩu hiệu của Phản Loạn Quân đại loại như ‘Blazer chính là người được chọn, thiết lập xã hội mới’, nghe thì nghe một chút thôi, không làm vậy thì thế nào kéo người dưới sự cai quản trật tự của Liên Minh và Đồng Minh. Chỉ có đầu óc một cây gân như Wallenstein mới thật sự tin.

Về phần Carl Islands, thì lại là một Blazer, tuy không rành chiến đấu, nhưng do sở hữu năng lực thiên phú ‘điều khiển tế bào’ và trí tuệ xuất sắc, đối phương trên lĩnh vực y học đạt được nhiều thành tựu to lớn. Tiếc rằng phẩm đức nên có của thầy thuốc sao...

"Người sáng suốt đều nhìn ra được, hắn cố ý kéo dài bệnh tình của Sara, không chữa trị hoàn toàn, rõ ràng là để uy hiếp ngươi, ngài Kazamatsuri! "

Alan biết đến, so với số tiền lên tới hàng tỷ đô la do Sara kiếm được từ việc bán tranh, Kazamatsuri phải trả giá e rằng còn nhiều hơn vô số lần. Nhưng dù vậy vẫn chưa uy no được con cá mập tham lam đó. Đây không phải bắt chẹt thì là gì?

"Alan, ta cũng thật sự không có biện pháp... " Nhận thấy được nam tử đối diện phẫn nộ, Kazamatsuri Kouzou trừ cười khổ còn có thể khác sao, bệnh tình của Sara đã dính tới lĩnh vực về Gene di truyền, ngoại trừ Carl Islands đúng hiện tại trên toàn thế giới khó mà tìm ra một ai nắm chắc.

Giữ vững không cho tình huống tồi tệ thêm, xem như đã rất may mắn. Phụ thân đã qua đời của Sara vốn là bạn tốt của hắn, trả giá cao thế nào đều xứng đáng.

Không tiếp tục dây dưa vấn đề này, Alan hỏi sang chuyện khác.

"Nhiệm vụ lần này đây?"

"Ngươi tự mình xem đi. " Kazamatsuri tự tay đưa cho Alan một chiếc máy tính bảng.

Ánh mắt mau chóng đảo qua thông tin, lấy tố chất của Alan bây giờ, chỉ cần đọc lướt thì khó có thể mà quên được, cả hình ảnh lẫn văn tự.

"Hắc, gia tộc sát thủ Abgrund phụ thuộc vào Phản Loạn Quân bị diệt tộc, sống sót chỉ còn một hài tử duy nhất hơn 10 tuổi. Thủ phạm lại là thành viên phản bội, đang chạy trốn hướng về vùng Trung Đông... "

"Muốn ta đi xử lý nàng?"

Cái kịch bản máu chó như vậy... khá quen thuộc a.

Gia tộc Abgrund tại thế giới ngầm vẫn rất có danh tiếng, Alan cũng từng tiếp xúc qua, mặc dù không mấy vui vẻ, phá hủy vài cái phân bộ, chụp chết bảy tám chục Blazer mà thôi. Ai bảo bọn họ chán sống, có gan tiếp nhiệm vụ nhằm vào hoàng gia Vermillion.

Hắn đối với cái tổ chức chuyên đi khắp nơi ‘thu nhận’ những bé gái nhỏ tuổi, huấn luyện các nàng trở thành sát thủ máu lạnh không từ thủ đoạn, quả thật khó mà dậy nổi hảo cảm.

Wallenstein tuy cũng là kẻ ác ôn chuyên dụ dỗ nhi đồng có thiên phú, nhưng đối với Alan vẫn dành cho một phần tôn trọng cơ bản, có chút mùi vị sư đồ, đồng đội cùng chung chí hướng. Nhưng gia tộc Abgrund lại khác, hoàn toàn là đem sát thủ làm thành công cụ, còn ép đám nữ hài khi huấn luyện chém giết lẫn nhau để sàng lọc.

Nếu không phải không rõ tổng bộ ở nơi nào, Alan đã sớm tới làm thêm một cuộc đại đồ sát, giải cứu những mỹ thiếu nữ trong nước sôi lửa bỏng, rồi thuận tiện thì an ủi một chút, thể xác lẫn tinh thần.

Đoạn cuối chỉ là tiện thể, thật sự?

"Nhưng mà, mấy chuyện xử lý phản đồ, không phải Wallenstein thích làm nhất sao?"

Alan thật sự cảm thấy khá quái dị. Chặt kẻ phản bội, phải là chuyên chúc của độc thủ kiếm sĩ Wallenstein a. Chẳng lẽ tên đại thúc mặt sẹo kia đã treo?

Trầm mặc một hồi, Kazamatsuri mới tiếp lời.

"Ngài Wallenstein... cùng một vị sứ đồ khác có chút xung đột. Hiện tại bất tiện động thủ... " Hắn không dự tính nói rõ chi tiết.

"A, vậy là còn chưa chết? Nhưng đại thúc đó hẳn cũng ăn quả đắng rồi. "

Alan và Wallenstein thật sự không hợp nhau lắm. Lúc trước nhiều lần đi cùng thực thi một số nhiệm vụ của Phản Loạn Quân, cả người đều khó chịu. Đầu óc lão ca cụt tay đó nóng lên lại đi chém người, thương hoa tiếc ngọc thì càng đừng hi vọng.

Thứ duy nhất mà Alan thưởng thức, thì phải nói đến phong cách ám sát của Wallenstein. Thỏa thỏa khai vô song như Grand Assassin, cầm đại kiếm giết toàn bộ nhân chứng xem như là ám sát một cách hoàn mỹ, ngưu bức tận trời.

Có điều thực lực của đối phương dường như... vẫn kém chút, đặc biệt là lần này.

"Đáng đời! Không đủ mạnh mà thích trang bức, giờ lãnh đủ đi! Ha ha." Alan cười trên nỗi đau của người khác.

"Lời này... ngươi tốt nhất đừng nhắc tới trước mặt ngài Wallenstein, Alan. " Kazamatsuri đóng vai lão người tốt khuyên bảo.

Nhưng lập tức hắn lại cảm thấy đau đầu. Đương nhiên, cũng không phải lo lắng cho Alan, vị chủ tịch này thấy sầu là vì tương lai của mình.

Cấu tạo thành viên của Phản Loạn Quân so với Liên Minh hay Đồng Minh còn phức tạp, tất nhiên không phải đoàn kết một lòng, từ lúc thủ lĩnh Tyrant dừng việc công khai lộ diện cho tới nay, xung đột nội bộ xảy ra vô cùng thường xuyên.

Thế lực phía dưới, sợ rằng đã sớm bị Liên Minh và Đồng Minh thấm thành một cái sàng. Nhiều người chỉ chờ Phản Loạn Quân xong đời là lập tức chuyển đội.

Tài phiệt Kazamatsuri... cùng Phản Loạn Quân dây dưa quá sâu. Liên Minh cùng Phản Loạn Quân thì gần như không đội trời chung. Quốc tịch của hắn lại thuộc về Nhật Bản, hoàn toàn đoạn tuyệt con đường ngã hướng Đồng Minh.

Bản thân còn là một trong 12 vị tông đồ. Phản Loạn Quân mà sụp đổ, Kazamatsuri khẳng định sẽ nằm trong danh sách bị thanh toán.

Tuy hắn thường xuyên cùng bạn cũ, thủ tướng Nhật Bản Tsukikage Bakuga mắt đi mày lại, kết cục không tới nỗi ngồi xổm bóc lịch, nhưng từ bỏ phần lớn gia tài và địa vị là chắc chắn. Sản nghiệp của tổ tiên để lại cũng như chục năm phấn đấu xem như đổ sông đổ biển.

Hít sâu một hơi, Kazamatsuri lại bổ sung:

"Nhiệm vụ lần này... không bắt buộc. "

Gia tộc Abgrund, đã hoàn toàn hết giá trị lợi dụng, người đều chết sạch sẽ. Hành động truy sát kẻ phản bội, xem như là cho những thành viên khác một câu trả lời, làm cái bộ dáng thôi. Alan không phải là người duy nhất được sai phái.

Thành công thì tốt, thất bại... cũng đừng miễn cưỡng. Vì một tên sát thủ đã phản bội mà hưng sư động chúng? Thật vô nghĩa. Ngoài ra, đối phương có thể xử lý toàn bộ gia tộc Abgrund, chắc chắn sẽ không phải là kẻ dễ đối phó.

"Được rồi, ngày mai, ta sẽ đi một chuyến. "

Thù lao thật sự rất nhiều, Alan thấy mình không có lý do gì từ chối.

Lấy thực lực hắn bây giờ, hầu hết nhiệm vụ chiến đấu thực tế rất khó mà mang tính khiêu chiến. Đã rất lâu chưa từng có một Blazer nào có thể khiến cho Alan nghiêm túc xuất ra toàn lực.

"Quan trọng hơn, trận đấu sắp xếp thế nào?"

Nhiệm vụ chỉ là tiện thể. Trường hợp thông thường chỉ cần người truyền tin là ổn, cần gì phải đích thân đến nơi đây. Ngoài thăm hỏi một chút Sara, hắn thật sự có chuyện khác cần làm. Việc này hiển nhiên không thể nào mà nói thật với Astrea.

"Ngay tại hôm nay buổi tối! Ta dùng giá cao mời được đối phương ra sân. Nhưng mà... "

"Theo ta thấy, tên kia thật sự khó đối phó, ngươi phải hết sức cẩn thận. " Kazamatsuri nghiêm túc dặn dò.

Mấy năm nay, Alan giúp mình xử lý rất nhiều phiền phức đến từ đối thủ cạnh tranh, hơn nữa nam tử này với hai đứa con gái của mình có quan hệ rất tốt. Kazamatsuri lo lắng hắn khinh thường để rồi chịu thiệt.

Đấu trường ngầm tại Đức, là không tồn tại luật lệ hay bảo đảm an toàn gì có thể nói.

Nếu là chính thức quyết đấu, Blazer ra tay thường vẫn dùng ‘ảo tưởng hình thái’ của Device, người bị chém trúng sẽ không chịu tổn thương vật lý, cùng lắm ngất xỉu mà thôi. Nhưng đấu trường ngầm thì hoàn toàn khác, đao thật kiếm thật, tỷ lệ bại trận tử vong cao tới hơn 95%.

Đội cứu hộ và khoang con nhộng IPS với công dụng lành vết thương cấp tốc là có túc trực, nhưng phải hỏi xem Blazer ở giữa sân, và khán giả liệu có đồng ý hay không mới được.

Bên cạnh đó, sàn đấu còn tập trung nhiều quyền quý và Blazer cường đại, kể cả nhà tài phiệt lớn như Kazamatsuri cũng không thể nào mà dễ dàng can thiệp đến kết quả, chỉ có thể dựa vào chính bản thân Alan.

Nghe tới đây, nam tử tóc đen nhếch miệng, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.

"Tài sản gửi tại tập đoàn Kazamatsuri, toàn bộ áp cho ta thắng a!"