Chương 4: Bloody Da Vinci

Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 4: Bloody Da Vinci

Chương 4: Bloody Da Vinci

Chi nhánh của tập đoàn Kazamatsuri tại nước Đức,

"Hoàng tử điện hạ, ngài Kazamatsuri có việc bận rộn. Xin hãy kiên nhẫn đợi một lát. " Một nữ tiếp tân trẻ tuổi lễ phép hướng về phía Alan cúi đầu.

"Không sao, ta cũng chưa tính trước tiên gặp mặt hắn. " Alan tự nhiên mà đáp lại.

Quan hệ không tệ là một lý do, lấy thực lực bản thân, hoàn toàn đủ để bỏ qua ăn nói khép nép khi đứng trước tập đoàn Kazamatsuri.

Đừng thấy trong Liên Minh sở hữu A cấp đầy rẫy mà xem nhẹ. Dân số địa cầu bao nhiêu? Riêng tại thế giới này đã là ít nhất 10 tỷ.

Khác với Đồng Minh gồm các quốc gia rộng lớn như Nga, Mỹ, Trung Quốc, và Ả rập Saudi. Liên Minh (viết tắt của Liên Minh Quốc Gia Ma Pháp Kỵ Sĩ) là sự liên hiệp giữa vô số nước nhỏ hơn như Pháp, Ý, Estonia, Nhật Bản... và tất nhiên cũng bao gồm Cradleland lẫn Vermillion. Phạm vi thống trị của Liên Minh tổng cộng phải chiếm cứ hàng chục quốc gia, gần một phần năm dân số toàn cầu.

Một ngàn cá nhân mới có được một người sở hữu thiên phú ma lực trở thành Blazer, 250 Blazers mới may mắn nặn ra một C cấp, còn B cấp, một khu học viện đào tạo kỵ sĩ mỗi năm ra được 1 cái đã xem như may mắn. A cấp là vô cùng hiếm thấy, có khi gần chục năm tại một quốc gia mới xuất hiện được một.

Dù là đối với cường quốc như Nhật Bản, tại độ tuổi học sinh trên mặt nổi chỉ có duy nhất một cái, Kurogane Ouma - Tật Phong chi Kiếm Hoàng, truyền nhân dòng chính của anh hùng Kurogane Ryouma, người đã từng đánh lui Tyrant, thủ lĩnh của Phản Loạn Quân hiện tại trong thế chiến thứ II.

Vì vậy, Blazer được đánh giá tới A cấp, tức ít nhất phải bước vào Chiến Lược Cấp, hoàn toàn xứng đáng xưng làm cường giả.

Và Alan cũng không phải khách sáo, so với một gã trung niên lớn tuổi cứng nhắc, đúng thật là có người mà hắn muốn gặp hơn....

Không nhanh không chậm bước dọc theo hành lang, Alan hứng thú mà quan sát hàng loạt những bức tranh được treo ở hai bên tường.

"Vẫn là như thế... ấn tượng. " Hắn lần nữa than thở.

Bản thân cũng sở hữu kỹ năng hội họa, nhưng so với những tác phẩm này, Alan phải công nhận rằng mình còn chênh lệch một khoảng cách lớn, kỹ thật tuy đều đạt đỉnh cấp nhưng lại thiếu đi cái quan trọng nhất là ‘thần vận’.

Không có biện pháp, lấy tính cách của hắn, khó thể nào mà toàn tâm toàn ý lao đầu vào vẽ tranh a.

Trên đường đi, hàng loạt những lọ màu vẽ vương vãi, khung tranh khắp nơi tán loạn, nhưng thực tế bất kỳ một tác phẩm nào, dù bị vứt bỏ hay đang dang dở cũng có thể được bán đi với cái giá trên trời, khởi bước chí ít vài triệu đô la.

Đơn giản bởi vì, tác giả của bọn chúng không ai khác ngoài họa sĩ nổi tiếng thế giới với nghệ danh ‘Mario Rosso’, con nuôi của chủ tịch Kazamatsuri Kouzou, đồng thời cũng là người mà Alan dự định gặp.

Đây thật sự là một trong số những dịp hiếm hoi Alan cảm thấy thân phận hoàng tử của mình... hóa ra không đáng tiền tới mức như thế.

Dừng chân trước cửa một gian phòng rộng lớn, nam tử trẻ tuổi theo thói quen yên tĩnh đứng mà ngắm nhìn thiếu nữ vẽ tranh.

Mái tóc vàng bồng bềnh dài quá vai, vài lọn còn dính lấy màu nước, không những không làm giảm đi vẻ đẹp mà lại còn tô điểm thêm cho nàng một mỹ cảm độc đáo.

So với những vật chết, tuy xinh đẹp đáng tiền, nhưng trong cảm nhận của Alan, cảnh tượng thiếu nữ chăm chú sáng tác nghệ thuật, mới là trong gian phòng này tác phẩm mỹ lệ nhất. Từng động tác nhịp nhàng uyển chuyển, tràn đầy ý thơ, khiến bất kỳ ai đều khó mà dời đi ánh mắt.

Không biết qua bao lâu,

"Ngươi... tới lúc nào?" Thiếu nữ tóc vàng hơi nghiêng đầu, chớp chớp cặp mắt to. Đối với Alan, người có thể cùng mình trò chuyện về hội họa, Sara còn là khá quan tâm.

"Từ tận tối hôm qua! "

"Lâu như vậy? Sao lại không lên tiếng a." Giọng nói lúc này mang theo một tia oán trách nhè nhẹ, nàng cảm thấy nam tử trước mắt quả thật rất đần. À, phải nói là ít nhất so với mình còn đần.

Tâm trạng Alan chỉ còn dư lại bất đắc dĩ. Mới thử một chút đã lòi rồi.

"Ngươi thật sự... thức suốt đêm để vẽ đi? Sara Bloodlily!"

"A... thức khuya, ta không có!!!" Thiếu nữ bắt đầu ấp úng phản bác, nhưng hai vệt quần thâm tại nơi mí mắt, nhìn qua không có sức thuyết phục gì.

Thân thể Sara vốn rất yếu ớt, bẩm sinh đã mắc chứng ‘giòn xương’ từ di truyền. Nói đến cũng nhờ kỹ thuật y khoa hiện đại vô cùng tân tiến, và bản thân vẫn là một Blazer sở hữu ma lực, nàng mới có thể cầm cự được tới giờ.

"Chẳng lẽ Kazamatsuri không cho người nhắc nhở ngươi? "

Alan thật sự khó hiểu. Nơi đây ở ngoài Nhật Bản, em gái của Sara, Rinna không có tại chỗ, Kazamatsuri phải chú ý quan tâm một chút mới đúng?

"Vì... quá ồn, làm ta khó mà tập trung vẽ, cho nên... dùng năng lực giúp bọn họ ngủ một hồi... " Tiếng nói bất tri bất giác nhỏ đi, cũng may thính giác của Alan hơn xa người bình thường, câu cuối mới có thể nghe được.

"Ngươi tại sao không dùng năng lực giúp chính mình ngủ một giấc đi?" Khóe miệng Alan bắt đầu co giựt.

Nói trắng ra không phải là đánh ngất xỉu sao...

Dù nhìn qua giống như một trận gió là bị thổi bay, nhưng Sara thật sự có thể sánh ngang với Blazer đẳng cấp cao nhất.

Lượng ma lực kinh người đồng thời nắm giữ năng lực dạng khái niệm ‘hội họa’, nàng hoàn toàn có thể dễ dàng tái hiện lại vô số hiện tượng tự nhiên cho tới vũ khí tân tiến như bom nguyên tử, thậm chí cụ hiện ra bản sao của những Blazer cường đại nhất trên thế giới.

《 Bloody Da Vinci》, ngoại hiệu bá khí của Sara Bloodily, mặc dù máu (blood) ở đây... thực tế là chỉ bản thân nàng trong chiến đấu vì cơ thể yếu ớt nên rất dễ bị thương đổ máu, điển hình công cao phòng mỏng, chứ thiếu nữ thực tế còn chưa giết được một con gà.

Do không thể hiện toàn bộ năng lực mà được Liên Minh đánh giá tạm thời chỉ đạt tới C cấp, nhưng Alan hiểu rất rõ Sara có bao nhiêu cường đại. Nếu nàng nghiêm túc lên, kể cả Stella hiện tại cũng khó mà thắng lợi.

Vì vậy, khi một họa sĩ kiêm chức siêu phàm giả, lại còn mạnh mẽ quá đáng, đúng là đã không ai có thể ‘cứu’ được.

Nga, người bình thường thì quả thật không đủ tư cách mà xen vào, nhưng với Alan thì rất dễ giải quyết.

"A!!!"

Cưỡng ép dùng hai tay bế lên thiếu nữ, động tác nhanh chóng mà êm ái, lấy hắn đối với cơ thể khống chế, hoàn toàn không lo lắng khiến cho Sara bị tổn thương.

"Mau... buông ta ra... "

Cảm thụ được khí tức nam tử xộc vào mặt, không hiểu sao lúc này trong lòng Sara hơi nổi lên một cảm giác khá kỳ quái.

Tim đập, cũng dường như nhanh hơn một tia...

Trên một chiếc giường nhỏ,

"Về chuyện ngươi làm người mẫu cho tranh vẽ của ta... " Thiếu nữ dùng ngón tay bám lấy vạt áo của nam tử tóc đen, cặp mắt long lanh như một chú cún con sắp bị vứt bỏ.

"Người mẫu bình thường?" Alan như cười mà không cười.

"Tất nhiên... là khỏa thân rồi. Ta cần số liệu hoàn chỉnh từ thân thể ngươi. " Giọng nói bình thản, nhưng rất dễ dàng nhận ra quyết tâm rõ rệt trong đó.

"Khỏa thân, chẳng lẽ ta khỏa thân chỉ để đứng yên một chỗ thôi sao, sợ ngươi vẫn chưa chịu được... Ha, Sara ngươi còn trẻ tuổi lắm, đợi vài năm nữa đi. "

Không để ý tới sự trêu chọc của tên lãng tử, Sara nghiêm túc suy ngẫm một hồi, sau đó mới mở miệng.

"Họa kỹ của ta, thật sự còn có thể được cải thiện... nhưng ngươi đã hứa rồi a, thêm mấy năm nữa?

Nhìn chằm chằm! Sara tỏ vẻ mình hoàn toàn nghiêm túc về việc vẽ khỏa thân, giờ lại đến phiên sắc mặc Alan cương cứng.

Hoàn toàn không cùng ở một tần số!

"Đây coi là gì? Mở phòng đều hẹn trước... cha nuôi ngươi Kazamatsuri biết được khẳng định sẽ lột da ta. "

Nói thật, bàn về độ ngây thơ, muội muội của hắn Stella đã phải tính hết sức nổi bật, nếu không phải một thân sở hữu thực lực cường đại, đã sớm bị người lừa bán đến cả áo lót đều mất.

Nhưng dạo này Alan lại phát hiện Sara mới chân chính là cực phẩm bên trong cực phẩm, hoàn toàn không có thường thức gì có thể nói, đặc biệt với sự khác biệt giữa nam nữ.

Chẳng những là về tính cách, ăn mặc cũng thật khiến cho người trố mắt. Do cơ thể rất dễ bị tổn thương, thiếu nữ chỉ toàn mặc những thứ có khả năng tháo ra thuận tiện, như lúc này phía trên người chỉ khoác một chiếc tạp dề, còn lại.. hoàn toàn trống không một mảnh.

Làn da trắng nõn và vòng một bắt đầu đã hình thành quy mô như ẩn như hiện.

May là lão sói xám Alan có công lực thâm hậu, lịch duyệt phong phú, chứ như bao thiếu niên trẻ tuổi khí huyết xông lên đầu thì mỗi lần gặp nàng cũng đã nói năng không mạch lạc....