Chương 40: Linh hồn tội lỗi

Âm Lộ

Chương 40: Linh hồn tội lỗi

Ngồi trong một căn nhà hoang, khu ít người qua lại. Thiện run bần bật, nhớ lại những gì đã xảy ra ngày hôm qua. Hai cánh tay bó gối dính máu đỏ lòm
……………………………………….
-Leng keng!!!-Tiếng những mặt dây chuyền hình chữ thập chạm vào nhau
-Hỡi Đấng cứu thế, hãy cho con sức mạnh, để đối đầu với một linh hồn đã bị vấy bẩn, ngập trong sự khát máu, trụy lạc
Nắm chặt mặt dây chuyền hình thánh giá trong tay, nhắm chặt hai mắt, những bước chân vô định hướng về một ngôi nhà hoang
…………………………………..
Đêm trăng tròn. Thiện ẩn náu trong một ngôi nhà hoang, tự xích mình lại bằng những sợi xích to bự. Thiện ngồi đó, co giật liên hồi. Thỉnh thoảng đôi mắt Thiện lại trở thành màu vàng, nhưng Thiện nhắm nghiền mắt lại, và lắc đầu thật mạnh. Tay chân Thiện bắt đầu to lớn, áo, quần Thiện bắt đầu rách toạt ra. Ý thức bắt đầu mờ dần, mắt Thiện trở thành màu vang chóe, sáng lóe lên trong góc nhà. Mồ hôi túa ra, Thiện vẫn cố gắng chống lại "con thú" trong mình. Cậu đập mạnh đầu mình vào tường
-Rầm!!!! Rầm!!!!!
Bức tường nứt ra, rồi từng mảnh tường rơi ra. Đầu Thiện chảy máu đỏ cả mặt. Những cơn đau giúp Thiện tỉnh thêm đôi chút, nhưng những cơn đau cũng bắt đầu mờ dần. Mặt Thiện bắt đầu thay đổi, lông mọc ra che khuất cả khuôn mặt. Ý thức cũng đã bị che lấp mất, bởi sự hưng phấn, khoái lạc
-Grrrrừ!!!!
Trên một con đường vắng, một thằng ăn cướp tính xyz với một cô gái. Nó kẹp chặt cô gái vào, tường, tay mò mẫm lung tung
-Hế hế!!!-Gã ta cười khoái trá
-Buông tôi ra!!-cô gái gào thét một cách vô vọng
-Ầm!!!!!
Một cái gì đó đập mạnh xuống đất, tung bụi lên mù mịt. Gã ta một tay che mặt, tay kia vẫn giữ chặt cô gái.
-Cái đek miệ gì thế???-Hắn nói
Từ trong lớp bụi mù mịt. Một sinh vật lông lá từ từ bước ra, đôi mắt nhìn gã đê tiện khoái trá. Gã ta bắt đầu run cầm cập, tay chân run rẩy. Gã buông tay cô gái ra, lùi từ từ, rồi quay lưng định chạy đi. Con thú nhảy mạnh về phía trước, và đáp cái rầm xuống trước mặt gã ta.

Gã nọ đứng đực ra nhìn con thú đã áp sát mình. Khuôn mặt của gã méo xệch, trông như một thằng hèn
-Hãy tha…tha cho tôi..Tôi sẽ không như thế nữa…-Gã van xin con thú
Con ma sói có màu lông của đêm đen lạnh lùng thụi mạnh vào bụng gã. Một cú đấm mạnh? Không! Nó mạnh hơn bất cứ cú đấm nào mà gã du côn từng bị đấm. Nó đau hơn, kèm theo những cơn đau xé da xé thịt. Gã nhìn xuống, nắm tay của con thú đang giữ một cái gì đó, tự nhiên mắt gã ta hoa lên nên không thấy rõ. Con thú giơ nắm tay lên gần mặt của gã du côn. Lúc này gã ta mới thấy rõ những gì trong tay của con thú. Một đoạn ruột đỏ lòm vẫn còn ấm nằm trong tay con thú màu đen, cả cánh tay nhuộm đỏ máu của gã. Gã du côn mặt xanh lét, lịm dần rồi đổ cái rầm xuống đất. Cô gái kia nãy giờ trông thấy cảnh tượng đó, hai chân bủn rủn không chạy nổi. Con ma sói nghe tiếng động, nhìn qua. Khi biết con thú đó đang nhìn mình, cô gái càng hoảng sợ hơn. Con ma sói bước từng bước lại gần cô gái. Cô gái lấy hết can đảm quay đầu chạy, nhưng con sói đã nhanh hơn một bước.
-Phập!!!!!
Máu văng đầy con đường vắng. Tiếng tru hoang dại vang lên trong đêm tối, nhem lên chút sợ hãi, bất an ở những người vô tình nghe phải.
…………………………………………………………..
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn vào cánh tay dính đầy máu, Thiện đã biết được chuyện đêm qua. Cậu ẩn mình trong bóng tối, nơi những tia nắng không chiếu tới. Trong những giấc ngủ thoáng qua vài phút của cậu, cậu thấy những người lạ mặt xuất hiện, bắt trói cậu ra ngoài. Khi nhìn lại, thì thấy Khang, Hùng, Xuân Khang, và các bạn khác đang nhìn mình khinh bỉ. Giật mình, bật dậy, Thiện thở dài khi nhận ra đó chỉ là một cơn ác mộng đáng sợ.
-Kétttt!!!!
Tiếng cánh cửa dưới nhà mở ra kẽo kẹt. Thiện tưởng mình vẫn còn mơ, nhưng không, đây là sự thực. Thiện hồi hộp lắng nghe từng bước chân.