Chương 42: Dank night

Âm Lộ

Chương 42: Dank night

Bước xuống sân bay VN, Hùng hít một hơi dài, cảm thấy dễ chịu hơn hẳn khi trở về nước mình. Định bụng sẽ đến nhà Khang trước, tiện đó bàn luôn về kế hoạch HellGate. Vừa bước ra khỏi cổng, chợt
-Vút!!!
Hùng xoay ngang người, né đòn từ bên hông, tay rút cặp súng sau lưng ra, chĩa ra hai bên, cùng lúc đó, từ hai bên hai con dao phóng tới ngay cần cổ Hùng. Hai họng súng nhắm thẳng vào đầu của hai người ở hai bên, chỉ cần bóp cò. Nhưng Hùng chợt khựng lại khi nhìn ra hai bên
-Huy?? Xuân Khang??? Hai người mún hù tui chết àh?-Hùng gắt
Huy và Xuân Khang đứng ở hai bên Hùng, thu dao về, hai người cười
-Tụi này cũng mới về, thì thấy mày đằng sau, nên hù chơi vậy ấy mà, mày pro lên nhiều há!-Xuân Khang cười
-Làm như hai người không mạnh hơn vậy!-Hùng rút súng về, cài chốt an toàn
-Hì! Nhóm mình đủ cả, chỉ thiếu thằng Thiện!-Xuân Khang nhận xét
Từ trong một bụi cây sau lưng ba người, một cái gì đó tông ra, cái áo choàng dài che hết tầm mắt của ba người, và mỗi người bị ăn một ký vào đầu
-Shit! Đứa nào?-Hùng nói
-Mày chết rùi nhóc!-Xuân Khang gầm gừ
-Tao sẽ thiến mày!-Huy giận dữ
Ba người cùng một lúc hất tấm áo choàng ra, tấm áo choàng rơi xuống, để lộ ra trước mặt ba người một hình bóng quen thuộc
-Thiện???-Hùng hỏi
-Là mày sao??-Xuân Khang hỏi dồn vào
-Bằng xương bằng thịt!-Thiện quả quyết
-Vậy là anh em mình đông đủ rồi! Qua hội đồng thằng Khang đi!-Huy ra ý kiến
-Đc đc! Phải cho nó thốn!-Thiện xoa hai tay vào nhau, mặt đểu hết sức có thể
Bốn đứa dung dăn dung dẻ tới phòng trọ của thằng Khang. Nhưng khác với mong đợi, khi mở cửa ra, thứ mà bốn đứa thấy là một thanh niện cởi trần, xăm hình ngoằn nghèo, tóc để bờm ngựa, băng bó đầy mình, đang nằm trên giường Khang, bên cạnh có cô Loan và Sam
-Ủa!? Cô Loan? Sam? Khang đâu rồi?-Xuân Khang hỏi
-Khang…-Sam nói với vẻ gấp rút-Đã đến chỗ HellGate, nằm trong thế giới ngăn giữa Trần thế và Âm phủ, mọi người hãy đến đó giúp Khang đi
-Được rồi! Tụi này đi ngay! Huy, anh biết chỗ đó chứ?-Hùng nói
-Để tôi dẫn đường, các cậu ráng mà bám theo nhá-Huy nói
Huy và Hùng chạy ra trước, Xuân Khang và Thiện vừa định chạy theo, thì Sam níu Xuân Khang lại, và cô Loan kéo Thiện lại
-Cẩn thận nhé!-Sam nói với Xuân Khang
-Đừng chết đấy!-Cô Loan nói với Thiện
Hai thằng con trai ngẩn ra một lúc, rồi cười
-Mọi thứ sẽ ổn thôi mà!-Thiện và Xuân Khang cùng nói
Rời khỏi phòng trọ của Khang, bốn người nhanh chóng tiến đến nghĩa trang thành phố. Trời mây đen mịt mù, sấm sét đánh rần rần, gió thổi liên tục không ngăn được bước tiến của họ, cũng như đã không ngăn được Khang. Đáp xuống nghĩa trang thành phố, Huy tiến đến một cây cổ thụ lớn, trước nó có một bia mộ bằng đá to lớn, trên bia mộ có những chữ cái bằng cẩm thạch "GetHalle"
-Get….Halle…??-Hùng hỏi
-Nó không có nghĩa!!!-Thiện nhận xét
-Suỵt!!!-Xuân Khang ra hiệu
Huy tiến đến, những ngón tay nhấn mạnh vào các chữ cái, và dời chúng từ từ, và ba đứa kia nhận ra những chữ cái từ từ ghép thành "HellGate"
-Chơi xếp chữ??-Hùng ngớ người ra
-Đơn giản thế thôi-Huy cười
Đằng sau bia đá sáng lên, cả bọn ló đầu ra sau, nhìn thấy đằng sau bia mộ xuất hiện một cái gì đó, trông như cổng không gian. Cả bọn bước từ từ đến
-Cổng vào đây àh???
Vừa đủ gần, bất ngờ những cánh tay xương xẩu thò ra tóm gọn cả bọn, kéo vào trong. Cứ như bị rơi vào địa ngục thật sự, những tiếng la hét thảm thiết, những thân người bị cắt xé, những bộ phận cơ thể trôi lền bền trong cái không gian ấy. Cả bọn tuy đã quen với ma quỷ, nhưng vụ này thì lại là một vấn đề khác. Mùi hôi thối bốc lên từ mọi hướng khiến cả bọn muốn nôn mửa, bịt mũi lại, nhắm mắt. Bốn đứa thở chầm chậm, và khi hết chịu nổi mới hít vào cái luồng không khí tanh tưởi đó. Cũng may là cảm giác ấy đã qua đi, đằng xa có một luồng sáng, và trước khi biết được điều gì, thì bốn đứa tiếp tục rơi xuống.
-AAAAA!!!!-Bốn đứa la lên
Rớt cái bịch xuống đất, nền đất mềm và trũng, chỉ cần dập mạnh là cả cái chân sẽ lún xuống. Xuân Khang ngửa mặt lên khỏi đống đất cát xám xịt ấy
-Đất này nếm như súp hải sản trộn với kẹo mạch nha-Xuân Khang nhận xét
-Mày từng ăn súp hải sản trộn với kẹo mạch nha?????-Ba đứa kia tròn mắt nhìn Xuân Khang
-Nhìn kìa!!!-Xuân Khang chỉ về phía trước
Bốn đứa nhìn về phía Xuân Khang chỉ. Những tảng thịt to lớn, những mảnh kim loại sắt nhọn, những thứ vũ khí to lớn, cùng da thịt máu mủ, trộn lẫn vào nhau và rải rác khắp phần đất đằng trước. Và xa hơn, có một tòa lâu đài cổ xưa, khoác lên mình một vẻ ngoài ghê sợ
-HellGate ở trên đó!!-Huy chỉ tay lên đỉnh tòa lâu đài
-Sao anh bek??-Thiện hỏi
-Tôi kiếm được một bản cổ văn nói về HellGate-Huy trả lời
-Khang đang một mình trên đó!! Ta phải đến trợ giúp thôi
…………………………………………………………………..
Trở lại lúc thần chết xuất hiện trước cửa phòng trọ của Khang
-Cậu sẽ một mình, đối mặt với đội quân khát máu, dã man đó???-Thần chết hỏi
-Đúng!-Khang trả lời thẳng thừng
Thần chết đưa tay ra, trên tay anh ta xuất hiện…
-Một thanh Katana??-Khang hỏi
-Cậu không định dùng tay không đấu với bọn chúng chứ?-Thần chết hỏi-Đây là tất cả những gì tôi có thể hỗ trợ cho cậu, nó tên là Dark Night
-Tên ngầu đấy!!-Khang nói
-Cậu chờ thêm đi Khang-Sam nói
-Đúng đấy! Những người khác đang trên đường về-Cô Loan nói thêm vào
Khang đứng lại, có vẻ đang suy nghĩ. Chợt thần chết thét lên
-AAAHH!! HAAAA!!!!
-Sao vậy???-Khang vịn anh ta lại
-Không hay rồi!-Thần chết nói, giọng yếu ớt-C…án..h cổ..n.g đa..n.g đư..ợ..c.. m..ở…..
-Vậy thì phải nhanh ngăn gã Jonathan lại!
Khang bước nhanh ra ngoài, phóng thật nhanh tới nghĩa trang thành phố. Sau khi bước qua cánh cổng, Khang đáp xuống thế giới ngăn cách. Khi nhìn qua hướng của tòa lâu đài cổ, Khang thấy cả một đội quân, gồm những sinh vật mập bự, như những tảng thịt di động, mang tên Háu ăn, những con quỷ cao to, lực lưỡng, tay cầm những cây búa, thanh gươm to bản. Những con quỷ xương xẩu, nhỏ bé, tay lăm lăm một con dao nhỏ đỏ lét máu người, và hàng ngàn, hàng triệu con nữa, bọn chúng xếp hàng trước lâu đài, không cho bất kỳ ai vào.
-Sống là cho cái chết vinh quang!-Khang nói một mình
Nắm chặt thanh Dark Night trong tay, Khang chạy đến chỗ tụi quỷ
-RA ĐEYYYYYYY!!!!!-Khang hét to
Bọn quỷ bắt đầu chú ý, và kéo đến chỗ Khang. Thanh Dark Night có phần lưỡi màu đen tuyền, cầm nhẹ tay, nhưng lại rất sắc bén, vết chém của nó ngọt không tưởng được. Và phải vài giây sau, phần thân trên của những con quỷ mới trượt xuống phần thân dưới qua nhát chém, rớt xuống đất, lộ ra những lá gan, ruột, bao tử…..và dị nhiên là máu, máu rươi khắp mọi nơi, phủ lên mọi thứ, khiến không gian bao trùm sát khí, luồng sát khí khiến những con quỷ từng trải nhất cũng phải e dè.
-Tới đây!!! Tụi bây sợ một thằng Âm hầu tập sự àh???-Khang hét to phấn khích
Một con quỷ ngã xuống, lập tức con quỷ khác chèn vào thế chỗ, mỗi cái đầu rơi ra, lại thêm một con quỷ xuất hiện, chúng đông như loài kiến, bu quanh chỗ Khang cho dù Khang đi đâu.
-Ăn đi này!!-Khang đá một cây chùy to chèn qua miệng một con quỷ
Một con quỷ giơ tay lên cao, định bổ thanh kiếm đá to đùng lên đầu Khang, nhận thấy, Khang chém vào một chân khiến con quỷ mất đà, thanh kiếm rơi vào đầu mấy con quỷ ở đằng sau, nhưng không hề ảnh hưởng tới lực lượng áp đảo của đội quân hung tợn này. Tuy rất mạnh, nhưng Khang cũng chỉ có một mình, và sức lực của cậu thì có giới hạn. Sau vài trăm con quỷ, cơ thể Khang bắt đầu xuống sức, choáng váng và hoa mắt. Núi xác chất đống bao nhiêu, thì thể lực của Khang mất đi bấy nhiêu. Và trong một phút sơ hở, một con quỷ nhỏ bám vào lưng Khang, dùng con dao nhỏ nhưng sắc nhọn cắm liên tục vào lưng Khang. Khang ngửa người lên, oằn mình vì đau đớn.
-AAAA!!!-Khang thét
Vứt con quỷ ra, tay chân Khang bắt đầu không nghe lệnh nữa, khắp cơ thể mệt mỏi, đau đớn. Chỉ một giây, trong đầu Khang có ý nghĩ buông xuôi, mặc cho chuyện gì xảy ra cũng được. Nhưng liền sau đó Khang tức giận vì chính suy nghĩ của mình
*Mình sẽ không bỏ cuộc! Khi nào trái tim mình vẫn còn đập*Khang thầm nghĩ
Những đường kiếm không còn điêu luyện, chính xác nữa, mà trở nên loạn xạ, không bài bản, và có trúng có trật. Tử khí bắt đầu ôm lấy Khang, Khang có thể cảm nhận vòng tay lạnh lẽo đến ghê người, nhẹ như một áng mây, bao trùm lấy mình như một người phụ nữ. Và chính lúc đó, khi Khang cảm thấy tê rần cả người, máu không ngừng tuôn, và bàn tay không còn sức để nắm chặt thanh DarkNight nữa
-Keeng!!!!-Lưỡi gươm rơi xuống đất
Khang quỵ xuống, hai đầu gối đổ lên mặt đất. Mọi thứ quay cuồng và tối đi. Bên tai chỉ còn duy nhất tiếng cười hoang dại đắc thắng của rất nhiều con quỷ.

Chương mới hơn