Chương 525: Hai Loại Nữ Nhân

Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 525: Hai Loại Nữ Nhân

Chương 525: Hai Loại Nữ Nhân

Bên trong lớp học, Nhu Tiểu Băng ánh mắt có chút thấp xuống không dám ngẩng đầu nhìn xung quanh. Dù sao thì nàng cũng quá nổi tiếng, tin tức nàng bên ngoài thuê trai bao tại trường học cũng vô cùng nổi. Ở trường nàng vốn không được ưa thích, hiện tại càng là bị xa cách.

"Nhìn xem, bình thường tỏ ra thanh cao nữ nhân, không nghĩ tới lại là loại nữ nhân như vậy."

"Tiểu thư Nhu gia quả nhiên khác người, Đông Phương thiếu gia không muốn gả, hết lần này đến lần khác gả cho một cái trai bao nam nhân."

"Cẩn thận, để nàng ta nghe thấy được."

"Sợ cái gì, chúng ta đều là nói sự thật, không biết liêm sỉ bên ngoài tầm hoan. Chúng ta nói sai sao? Học chung lớp với loại người này thật sự là hạ thấp chúng ta đẳng cấp. Tuyệt đối muốn khai trừ nàng ra khỏi lớp học."

"Hôm nay không thấy Đông Phương thiếu gia cùng với Mỹ Đình tỷ tỷ đi học nhỉ? Họ mới là trời sinh một cặp. Trước đây Đông Phương thiếu gia làm thế nào lại coi trọng Nhu Tiểu Băng loại này mặt hàng."

"Họ không đi học chắc liền là do không muốn gặp người nào đó đi. Đều là tại nàng."

Nhu Tiểu Băng nằm gục xuống bàn mệt mỏi muốn thiếp đi, nàng không muốn nghe xung quanh lời nói. Lớp học này vốn dĩ dành cho những học sinh có danh tiếng đến học. Đương nhiên, họ sẽ cảm thấy chướng mắt nàng.

"Xin lỗi, bạn có phải là lớp trưởng đúng không?" Mộ Dung Thiên âm thanh êm ái dẫn theo đằng sau Hoàng Nhất Bảo cùng với Vương Nhu Nhu được xếp cùng một lớp đến lớp trưởng chỗ làm quen.

"Đúng, ba người là học sinh mới sao?" Nhu Tiểu Băng ngạc nhiên nhìn ba cái đại mỹ nữ trước mặt mình, đặc biệt là Mộ Dung Thiên thực khiến nàng vô cùng ghen tỵ, tại trường học các lớp cũng không có phân chia ra lớn hay nhỏ, chỉ cần có thực lực đều có thể lên lớp cao cấp, vậy lên nhìn Nhu Nhu tương đối nhỏ tuổi, nàng cũng không cảm thấy có gì lợi hại.

"Đúng vậy, ta là Mộ Dung Tiên, đây là Vương Nhu Nhu muội muội cùng với Hoàng Nhất Bảo muội muội. Chúng ta hôm nay nhập học." Mộ Dung Tiên trả lời.

"Mộ Dung gia? Mộ Dung Tiên? Không phải đã mất tích?" Nhu Tiểu Băng có chút ngạc nhiên nhìn xinh đẹp như Tiểu Tiên Nữ một dạng trước mặt nữ nhân.

"Ta không phải mất tích, là đi lấy chồng." Mộ Dung Tiên ngốc manh trả lời. Còn tốt, lời nói này chỉ có Nhu Tiểu Băng nghe thấy, phòng học cũng toàn nữ sinh. Nam nữ phòng học được chia đôi, nếu không thì không biết bao nhiêu cái nam nhân trái tim tan nát đâu.

"Lấy chồng sao? Thật không biết cái nào nam nhân được phúc như vậy. Ngươi đợi một lát, nghe nói hôm nay sẽ có giáo viên mới đến. Lúc đó sẽ sắp xếp ba người chỗ ngồi." Nhu Tiểu Băng thành thật đáp. Nàng do học hành điểm số cao lại là Nhu gia cùng Đông Phương gia ở giữa quan hệ, liền được làm lớp trưởng, hiện tại nàng mất đi tất cả, e rằng chức vụ này cũng chuẩn bị thuyên chuyển cho người khác.

"Vậy chúng ta có thể ngồi đây sao?" Vương Nhu Nhu ôm một tay Hoàng Nhất Bảo ngồi xuống gần chỗ của Nhu Tiểu Băng nói.

"Như vậy không hay lắm đâu." Nhu Tiểu Băng có chút lúng túng. Dù sao thì nàng quan hệ không được tốt cho lắm, ba người họ ngồi cùng nàng. Nàng sợ sẽ khiến họ về sau khó kết bạn với người khác.

"Có gì không tốt, chúng ta đều là nữ sinh, có việc gì phải ngại?" Hoàng Nhất Bảo cảm thấy không có vấn đề, Mộ Dung Tiên chính là không lo không nghĩ ngồi một bên.

"Ba người vừa mới trở lại kinh thành chắc có lẽ không biết… ta… danh tiếng có chút xấu." Nhu Tiểu Băng đỏ mặt xấu hổ nói.

"Kết bạn còn quan trọng danh tiếng người đó tốt xấu sao? Ta thấy lớp trưởng vô cùng tốt bụng người, cũng rất dễ gần. Lão công ta nói kết bạn không phải vì họ tốt hay xấu mà là khi mình gặp khó khăn họ có sẵn sàng giúp đỡ hay không. Lớp trưởng giúp đỡ chúng ta báo danh, đương nhiên là người tốt." Mộ Dung Tiên thiên sinh ngây ngốc nói.

"Ta cũng không tốt như vậy. Thật thất lễ quá, ta là Nhu Tiểu Băng, các ngươi nếu đọc qua báo hẳn là biết ta. Mặc dù danh tiếng có chút xấu, nhưng ta không phải như báo chí nói như vậy." Nhu Tiểu Băng được Mộ Dung Tiên khen có chút đỏ mặt đáp.

"A, ngươi chính là nữ sinh Nhu Tiểu Băng đi thuê trai bao? Ngươi thật sự làm thế sao? Thật ngạc nhiên." Vương Nhu Nhu kinh ngạc nói. Dù sao nàng cũng trẻ tuổi, cái gì cũng dễ phun ra khỏi miệng.

"Nhu Nhu ý tứ." Hoàng Nhất Bảo nhắc nhở nói.

"Hóa ra lớp trưởng tên Nhu Tiểu Băng, tên thật hay." Mộ Dung Tiên hoàn toàn không biết tý nào thông tin chỉ vui vẻ đáp.

"Tiểu Băng tỷ tỷ xin lỗi. Ta vừa rồi là quá ngạc nhiên. Ta thực không cố ý." Vương Nhu Nhu áy náy cúi thấp đầu xin lỗi.

"Không sao, dù sao cũng không phải lỗi tại ngươi." Nhu Tiểu Băng lắc đầu cười gượng nói.

"Đến rồi, các ngươi xem đến rồi. Nhu Mỹ Đình tỷ tỷ đến rồi. Chúng ta chuẩn bị gặp chính là Đông Phương thiếu phu nhân." Đám người lập tức ồn ào như vỡ chợ đón tiếp Nhu Mỹ Đình đi vào lớp. Dù sao Đông Phương gia con cọp lớn ai không muốn nhảy lên. Dù không muốn nhảy lên đương nhiên cũng sẽ không đi đắc tội.

Nhu Tiểu Băng nghe thấy Nhu Mỹ Đình đến đầu đều cúi đến không có ngẩng lên. Nàng không muốn gặp mặt cái con người này. Quá khiến nàng chán ghét rồi. Ngoài ra, chuyện tối hôm qua…

"Nhu Tiểu Băng không nghĩ tới cô còn dám đến lớp học bên trên, da mặt quả nhiên là dày hơn so với người thường?" Nhu Mỹ Đình vừa vào lớp đã bắt gặp Nhu Tiểu Băng không thèm để ý mình ngồi trong lớp học liền vô cùng tức giận. Nếu không phải tại nàng cùng tên lưu manh đó, nàng nào có rơi vào tình cảnh như bây giờ? Thân thể bị đám thối tha cùng vô gia cư đó ngủ, khiến nàng cảm thấy chán ghét chính mình cơ thể.

Nhu Tiểu Băng không chú ý đến Nhu Mỹ Đình nằm xuống trên bàn mặc kệ nàng. Diệp Thần cũng đã thay nàng trả thù, nàng còn đòi hỏi cái gì nữa chứ. Nhu Mỹ Đình đã có bài học thích đáng, nàng hiện tại không còn cảm thấy hận thù gì với nàng. Chẳng qua không muốn tiếp xúc lần nữa.

"Nhu Tiểu Băng ngươi phớt lờ ta? Ta nói cho ngươi biết mấy ngày nữa ta sẽ cùng Đông Phương thiếu gia tổ chức hôn lễ, đến lúc đó ngươi chẳng tính là cái gì cả." Nhu Mỹ Đình cười lạnh nói.

"Mỹ Đình ngươi bị như vậy, Đông Phương thiếu gia vẫn để ý đến ngươi sao? Quả nhiên, hai người thật chân tình sâu đậm." Nhu Tiểu Băng có chút ngạc nhiên nói.

"Ngươi..." Nhu Mỹ Đình mặt trở lên đỏ xấu hổ nghiến răng ken két.

"Mỹ Đình đừng để ý đến nàng, loại con gái như nàng không xứng cùng ngươi nói chuyện."

"Đúng vậy, Mỹ Đình sắp tới ngươi trở thành Đông Phương gia thiếu phu nhân, một ngón tay cũng đáng giá hơn nàng."

Đám người thi nhau xu nịnh lấy lòng Nhu Mỹ Đình khiến nàng bớt đi giận dữ. Nhưng ánh mắt vẫn bất thiện vô cùng nhìn về Nhu Tiểu Băng. Nhìn đến Mộ Dung Tiên, Hoàng Nhất Bảo, còn có Vương Nhu Nhu ngồi cạnh Nhu Tiểu Băng còn so với Nhu Tiểu Băng xinh đẹp, Nhu Mỹ Đình lại càng ghen ghét.

"Ba người các ngươi, liệu mà tránh xa Nhu Tiểu Băng một chút, nàng không phải hạng người tốt gì. Ở cạnh nàng người không có tốt hậu quả." Nhu Mỹ Đình nhắc nhở nói. Nàng đang uy hiếp.

"Ta không tránh, Tiểu Băng đối với ta rất tốt, nàng là người tốt. Ta thấy ngươi mới là người xấu. Suy bụng ta ra bụng người. Lão công ta mà tại nhất định đánh ngươi." Mộ Dung Tiên ôm chặt lấy Nhu Tiểu Băng cánh tay không buông chu miệng đáp.

"Ngươi… không biết tốt xấu. Nhìn ngươi như vậy e rằng cùng một phe với nàng đi. Chưa gì đã kết hôn, sẽ không phải là lại trai bao đó chứ? " Nhu Mỹ Đình khinh bỉ nói.

"Nhu Mỹ Đình đừng có nhục mạ người khác vô cớ." Nhu Tiểu Băng tức giận bất bình.

"Không phải sao? Loại người như ngươi cũng có bạn? Ta nói sai sao?" Nhu Mỹ Đình khinh thường nói.

"Đúng vậy, nhất định không phải loại tốt lành gì."

"Hừ, bọn họ nhất định cùng một loại người."

Xung quanh mọi người ủng hộ Nhu Mỹ Đình lời nói. Dù sao người ta chuẩn bị hóa phượng hoàng, nói cái gì cũng sẽ có trọng lượng.

"Ta..." Nhu Tiểu Băng cắn răng không nói. Nàng danh tiếng quả thực xấu, giải thích chỉ thêm đen.

"Đủ rồi, từ bao giờ Mộ Dung gia tiểu thư muốn làm việc, còn cần người khác dị nghị sao?" Hoàng Nhất Bảo vốn tính là trải qua rèn luyện, liền mở miệng ứng phó.

"Mộ Dung gia? là Mộ Dung đại thế gia sao? Y học thế gia. Ba người này là Y học thế gia Mộ Dung gia người?" Đám người xung quanh đột nhiên nhốn nháo. Nhu Mỹ Đình mặt cũng khẽ biến sắc, cái này mới đến học sinh lại là Mộ Dung gia người? Mặc dù nàng gả vào Đông Phương gia nhưng không có nghĩa có thể đắc tội Mộ Dung thế gia.

"Tiên Nhi tỷ tỷ chính là cháu gái được Mộ Dung lão gia tử yêu quý nhất. Các ngươi phỉ báng nàng thanh danh, Mộ Dung thế gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi." Vương Nhu Nhu phụ họa.

Y học thế gia, ai mà không bị bệnh, ngươi chết ra đấy còn không nhờ họ hay sao? Giết người lợi hại nhất không phải là sát thủ, mà là bác sĩ, họ có thể giết người từ không hợp pháp trở thành hợp pháp. Có khi mình chết lúc nào không hay, đứng đầy thái tinh bắc đẩu Mộ Dung thế gia chính là Y học đứng đầu, người có quyền nợ họ ân tình không thiếu. Đông Phương lão gia tử mấy năm nay sức khỏe nghe nói đều nhờ vào Mộ Dung lão gia tử ra tay bảo vệ tính mạng.

"Hừ, lần này nể mặt, Mộ Dung tiểu thư, không cùng ngươi tính toán. Nhu Tiểu Băng nếu ngươi còn có thể diện, vẫn là từ trường học lui ra. Đừng để ta phải động thủ. Ngày hôm qua sự việc, ta sẽ để ngươi trả giá đắt." Nhu Mỹ Đình nhắc nhở nói.

"Ta sẽ không lui ra khỏi trường học, ngươi mơ tưởng đi." Nhu Tiểu Băng kiên quyết trả lời. Nàng rời khỏi trường học, đám người này sẽ tha cho nàng sao? Sẽ không. Họ hận không thể giết chết nàng đi.

"Hừ, ngươi sớm muộn sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay." Nhu Mỹ Đình nghiến răng nói. Chỉ cần Nhu Tiểu Băng ra khỏi cổng trường, mẹ của nàng sớm đã thiết kế người. Lúc đó nàng sẽ để Nhu Tiểu Băng trả giá đủ những gì nàng phải chịu.

"Sẽ không đâu." Nhu Tiểu Băng khinh bỉ nói.

"Tiểu Băng tối nay ngươi qua nhà ta dùng bữa thế nào? Ta muốn giới thiệu cho ta lão công ta bạn học." Mộ Dung Tiên nhìn Nhu Tiểu Băng mở miệng nói. Nàng cảm thấy Nhu Mỹ Đình nụ cười không có ý tốt.

"Cái này hình như không tốt cho lắm." Nhu Tiểu Băng gãi gãi đầu muốn từ chối. Nàng còn phải trở về gặp Diệp Thần, dù sao nàng hiện giờ cũng bao nuôi hắn. Với lại nàng muốn tìm việc làm thêm, trường học bên này có lẽ sớm muộn sẽ bị đuổi học, nàng không thể không có tiền sinh con được. Trông chờ vào Diệp Thần vẫn là thôi đi.

"Có gì không tiện? Ta thấy rất thuận tiện. Qua nhà ta ăn cơm tối, ta có thể đưa ngươi về nhà nha. Với lại ta thấy nữ nhân đó không có thiện ý." Mộ Dung Tiên khuyên can.

"Vậy thì làm phiền rồi." Nhu Tiểu Băng biết Mộ Dung Tiên ý tốt liền không tiện từ chối đáp. Dù sao nàng đang mang thai, an toàn là trên hết, mặt mũi muốn làm cái gì.

"Nhu Tiểu Băng, ta có chuyện muốn cùng ngươi nói. Đi theo ta." Nhu Mỹ Đình nghe thấy Nhu Tiểu Băng muốn theo Mộ Dung Tiên trở về liền biến sắc. Nếu như đám người ngoài kia không may làm bị thương Mộ Dung gia tiểu thư, liền không tốt.

"Có việc gì? Ngươi nói luôn ở đây." Nhu Tiểu Băng không có ý định rời đi nói.

"Phụ thân bảo ta ba ngày nữa ta sẽ cùng Đông Phương thiếu gia thành hôn. Đến lúc đó, mong ngươi sẽ đến dự, dù sao ba ba cũng đã nói."Nhu Mỹ Đình ánh mắt không thiện ý nói.

"Phụ thân bảo ta đi sao?" Nhu Tiểu Băng nghi ngờ.

"Không đi liền không đi, ta cũng không tính mời ngươi. Là phụ thân muốn gặp ngươi." Nhu Mỹ Đình mở miệng nói.

"Gửi địa điểm qua tin nhắn cho ta, ta sẽ đi." Nhu Tiểu Băng cắn răng nói. Dù sao Nhu Hải cũng là nàng cuối cùng người thân trên cõi đời này, nàng không muốn cùng ba ba mình hoàn toàn trở mặt.

"Được, Nhu Tiểu Băng nếu có thể dẫn thêm ngươi tên trai bao đó. Ba ba cũng rất muốn xem mình con rể là người thế nào. Mắt nhìn người của ngươi thật sự kém, gả cho trai bao cũng không chịu gả cho Đông Phương thiếu gia, chắc chỉ có ngươi." Nhu Mỹ Đình giọng nói có gai bất thiện nói.

"Cái gì? Trai bao? Nàng gả cho trai bao?"

"Thật sao? Không nghĩ tới nàng bên ngoài đọa lạc không tệ còn nghĩ tới cưới một cái trai bao."

"Mặc kệ hắn có ra sao, cũng là ta lão công. Hắn làm trai bao thì sao? Không phải dựa vào bản thân kiếm tiền?" Nhu Tiểu Băng tức giận lạnh lùng nói. Không hiểu sao khi Nhu Mỹ Đình xúc phạm người đó, nàng liền giận dữ vô cùng.

"Hừ, ra vẻ cao quý. Loại nữ nhân như ngươi, cũng chỉ xứng đáng với nam nhân như vậy thôi." Nhu Mỹ Đình khinh thường nói.

"Còn tốt hơn một số người, không nhìn ai cũng có thể." Nhu Tiểu Băng không yếu thế nói.

"Ngươi nói cái gì? Việc đó còn không phải tại ngươi,..." Nhu Mỹ Đình nghe vậy hoàn toàn mất kiểm soát tức giận giơ tay lên muốn đánh vào Nhu Tiểu Băng mặt, Nhu Tiểu Băng nhắm mắt chịu đựng đau đớn, dù sao nàng cũng không qua tập võ không kịp phản ứng. Nhưng bàn tay mãi vẫn chưa chạm vào khuôn mặt của nàng.

"Đánh bạn học khác trong lớp? Ngươi là muốn bị đuổi học sao? Hay nói không đem lão sư ta đặt ở trong mắt. Vừa rồi hai em là vì vấn đề nữ nhân mà cãi nhau sao? Nữ nhân nói ra thì đơn giản lắm chỉ có hai loại, một loại là ngủ nam nhân, loại thứ hai để nam nhân ngủ. Nhìn Mỹ Đình bạn học này chắc là loại thứ hai rồi chứ?" Tiếng nói lạnh lùng vang lên. Nhu Mỹ Đình tay có chút đau sợ hãi nhìn người đàn ông bàn tay đang nắm chặt mình tay phải, cả người đều trở lên run rẩy. Cái ác ma này tại sao lại ở đây.