Chương 27: Tận thế tới gần

Thần Cấp Pháp Sư Hồi Máu

Chương 27: Tận thế tới gần

******

Theo thời gian, bị mây đen che phủ mặt trăng dần lộ ra ngoài, cung cấp chút ít ánh sáng vốn không hữu dụng cho lắm.

Bóng đen trước đó lao tới phía hắn dần giảm tốc độ lại.

Vị trí mà Thiên Long đang dùng để ẩn nấp rất phù hợp cho việc quan sát xung quanh.

Quên nói, hắn đang ở trên một cái cây.

Tán cây bên trên khá rậm rạp. Muốn phát hiện ra hắn, trừ khi đứng ở dưới gốc cây nhìn thẳng lên. Thế nhưng trong điều kiện ánh sáng như thế này, nếu hắn không di chuyển một chút nào thì khả năng bị nhận ra cơ hồ là bằng không.

Theo hướng nhìn của hắn, cái bóng đen to lù lù vẫn đang cẩn thận mà chậm rãi bước tới.

15 mét.

10 mét.

5 mét.

"Ừ?"

Cái bóng đen to lù lù trước đó hắn nhìn thấy hoàn toàn không phải do mục tiêu hình thể to lớn hay cái gì cả.

"Mẹ nó! Đây rõ ràng là bug! Chỗ nào giống lõa trang chứ! Không phải mỗi người chỉ có 300 linh hồn tệ ban đầu thôi sao?"

Nhìn được vũ trang tới tận răng đối thủ, nội tâm Thiên Long âm thầm chửi mẹ.

Tích!
[Đã phát hiện mục tiêu nhiệm vụ. Khoảng cách tới mục tiêu còn 4 mét.]

"Ta đi! Cái gì vừa xảy ra? Không phải nói Voldemort là trùm cuối sao? Làm thế nào lại xuất hiện tại một cái tình huống như vậy?"

Thiên Long âm thầm nguyền rủa thằng bạn thân của hắn.

Hắn đã chuẩn bị một lô lốc các tình huống có thể xảy ra bên trong phó bản này và cách đối phó với chúng. Thế nhưng hắn không thể nào ngờ thằng bạn hắn lại nổi hứng đi thiết lập một cái phó bản như vậy!

"Hệ thống, tình huống cụ thể như thế nào?"

Tích!
[Toàn bộ phó bản đã tiến vào trạng thái đóng băng. Không một sinh vật không phải người chơi nào có thể bị thay đổi trạng thái.]
[Người chơi đã nhận được vật phẩm ‘Thư gửi Thiên Long bản dự phòng’*1]

Vật phẩm [Thư gửi Thiên Long bản dự phòng]

"Gửi Thiên Long,
Anh tạo ra cái phó bản này cho chú thay cho quà sinh nhật, cơ mà nó được thiết lập dựa theo hệ thống máy chủ. Bởi vì thế nếu máy chủ xảy ra vấn đề gì thì chú cũng sẽ bị truyền tống tới nơi an toàn, đề phòng việc nhân vật của chú bị hệ thống xóa sổ theo sau cái phó bản luôn.

Nếu chú tìm được cái nghề nghiệp anh chuẩn bị sẵn cho chú thì tốt. Thế nhưng phần thưởng là khẩu Barret của chú thì anh không thể đưa cho chú được vì khẩu Barret nó cũng bị hủy luôn theo cái phó bản rồi.

Đây có lẽ cũng một phần là lỗi của anh khi mà anh đã áp dụng phép tính cấu tạo sinh mệnh cho cái hệ thống máy chủ của trò chơi này.

Anh đã không thể kiềm chế được khi mà một hệ thống máy móc tối tân như thế, có thể nói là tối tân tới mức có thể tự vận hành theo một vài điều luật cơ bản do con người đặt ra. Phép tính cấu tạo sinh mệnh cho phép một loại máy móc bất kì tự đưa ra một hành động và thực hiện nó.

Điều kiện duy nhất để phép tính cấu tạo sinh mệnh có thể hoạt động là khi mà loại máy móc đó có đủ khả năng xử lí một vòng lặp thông tin dạng mạch kín, cho bộ phận trung ương đầy đủ thời gian để tìm ra phương thức hoạt động tốt nhất cho một phương án nào đó.

Chú không cần ngạc nhiên vì sao anh lại biết được một cái công thức bá đạo như thế này. Anh có thể tìm ra công thức này hoàn toàn là do bộ thao tác phân tích cực nổi tiếng trong giới hacker ‘Cửu tinh cực vực’ do chính bản thân anh tự nghĩ ra. Nó cho phép phân tích bất cứ một dạng thông tin đã được mã hóa nào ra một dạng văn bản, hình ảnh hoặc âm thanh mà con người có thể hiểu được. Anh của chú đã thành công khi sử dụng bộ thao tác này để phân tích ‘Chìa Khóa Giải Mã Linh Hồn’, cỗ máy Soul Translation STL được sử dụng để tạo ra các NPC có khả năng giao tiếp như một con người bình thường. Và như chú thấy đấy, kết quả của việc này đã cho ra phép tính cấu tạo sinh mệnh. Anh đã áp dụng phép tính này cho đầu não trung ương của [Legend Never Die] và có lẽ vào thời điểm chú đang đọc bức thư này thì công thức phép tính sinh mệnh đã dung hợp một cách hoàn mỹ với nó, giờ đây chắc ở ngoài đang có một trận náo loạn không hề nhẹ.
Bye bye,
Nguyễn Quốc Huân
P/s: Bây giờ chú sẽ được dịch chuyển thẳng về thị trấn tân thủ."

"Phép tính cấu tạo sinh mệnh? Chẳng lẽ cái thế giới này chưa có phép tính cấu tạo sinh mệnh? Nó lạc hậu đến thế à?"

Thiên Long sửng sốt.

Phải biết ở kiếp trước nơi hắn sinh sống dù có cơ sở khoa học kĩ thuật không cao như ở đây, thế nhưng phép tính cấu tạo sinh mệnh vẫn rất phổ biến, chỉ cần hơi bỏ tiền một chút là có thể học được.

Vậy mà một thế giới có khoa học kĩ thuật cao như ở đây mà vẫn chưa thành tựu công thức phép tính cấu tạo sinh mệnh.

Lúc trước khi đến đây, hắn cứ cảm thấy là lạ mà không biết tại sao. Bây giờ thì hắn biết rồi, đó là không có một loại máy móc nào ở đây có thể tự vận hành, bởi vì chúng không được dung hợp công thức phép tính cấu tạo sinh mệnh!

[Tự động truyền tống còn 3… 2… 1…]

Vừa nghĩ, bên tai Thiên Long vang lên tiếng đếm ngược.

Đếm ngược kết thúc, dưới chân hắn hiện lên từng vệt sáng. Những vệt sáng này dần bao phủ cả người hắn. Khi mà những vệt sáng này tiêu tán, trên ngọn cây đã không một bóng người.

******

Cùng lúc đó, ở ngoài thế giới hiện thực.

******

"Tiến sĩ đâu? Tiến sĩ Limited Moonlight đâu?"

Bên trong căn cứ được xây dựng bí mật tại vị trí nằm cách mặt đất vài cây số đang xảy ra một trận náo loạn.

Thế nhưng nhân vật quan trọng của chúng ta, anh chàng Limited Moonlight, lại không có ở đây.

"Mẹ nó! Tại sao tiến sĩ lại đéo có mặt vào lúc quan trọng như thế này!"

Đâu đó vang lên tiếng chửi tục.

Vào lúc này, trong phòng hội nghị, những nhân vật xuất chúng nhất trên thế giới đang ngồi xung quanh một chiếc bàn tròn.

"Tiến sĩ đâu?"

Một giọng nói sốt ruột vang lên.

"Mẹ nó, vẫn chưa tìm thấy tiến sĩ? Hiệu suất của mấy người thế nào vậy?"

Một người khác nói chuyện điện thoại. Lời lẽ không quá đẹp đẽ.

Chiếc bàn tròn này đã kín gần hết chỗ, tuy thế vẫn còn một chỗ trống.

Ở giữa bàn đặt một cái giá đỡ, bên trên là một khối thủy tinh hình cầu màu đỏ đang tỏa ra một loại ánh sáng ảm đạm. Khối thủy tinh này không biết làm cách nào mà có thể lơ lửng giữa không trung mà không rơi xuống.

Bên trong thủy tinh cầu, từng đợt bóng đen lưu chuyển qua lại giữa một loại vật chất màu đỏ. Thoạt nhìn rất quỷ dị.

Ầm!

Cánh cửa phòng họp bị mạnh mẽ đẩy ra. Có một bóng người chạy vào.

"Cấp… Cấp báo! Đã tìm… tìm thấy tiến… tiến sĩ! Tiến… tiến sĩ đang trong thời gian ngắn… ngắn nhất tiến tới hội bàn tròn… Hộc… hộc!"

Người kia vừa nói vừa thở ngắt quãng. Có lẽ người này đã vận động liên tục để đưa được tin tức tới đây.

"Tốt quá rồi!"

"Đúng vậy!"

"May quá!"



Mọi người ngồi quanh hội bàn tròn thở phào, tự nhủ may mắn.

"Hự!!!"

Một việc không ai đoán trước được lại xảy ra.

Thanh niên lúc trước báo tin xong ngã khuỵu xuống, tắt thở!

******