Chương 17: Boss ở thị trấn tân thủ (3)

Thần Cấp Pháp Sư Hồi Máu

Chương 17: Boss ở thị trấn tân thủ (3)

******

"A! Là nữ thần Mộc Tử!

Đứng trên vách đá cao nhất, với cây cung màu bạc nắm chặt trong tay, đôi mắt của cô gái hoàn toàn sắc lạnh nhìn về con quái vật phía trước. Mái tóc dài tung bay trong gió, đôi tay thanh mảnh lại kéo căng dây cung một lần nữa.

Vun vút. Mũi tên lại xé gió lao đi, nó xoáy tròn như một cơn lốc. Xuyên phá không khí theo một quỹ đạo cực kì ảo diệu mà bay đến chỗ bộ giáp.

Đúng như Mộc Tử dự đoán. Lần này, con Boss không hề "Hấp thụ " nữa mà đã chuyển qua sử dụng kiếm chém văng mũi tên đi luôn. Cô thu cây cung, rồi nhẹ nhàng nhảy xuống từ vách đá.

"Mọi người ở đây, bất kì ai thuộc Class [Archer] và đã học kĩ năng [Phong tiễn] thì hãy theo tôi! Chúng ta sẽ lập một đội bắn tỉa từ xa để tấn công con Boss này. Đây là loại năng lượng khắc chế mạnh nhất đối với nó!

Trước sự kiên quyết của cô gái này, mọi người đều như giật mình. Ai nấy cũng đều lật đật đứng dậy phân bố lại đội hình một lần nữa.

Cùng lúc ở đằng xa kia, một cô bé tóc vàng đột nhiên nhảy lên từ đám người, chân cô như đang đạp lên các bậc thang làm từ không khí. Đôi mắt màu xanh lục ngọc khó chịu lướt qua con quái vật một lần, từ giữa không trung, cô bắt đầu (sử dụng chakra:v) kết ấn.

"Hỡi tinh linh của gió! Người ban phát cho thế gian sự sống vĩnh hằng! Tựa như ánh sáng soi rọi màn đêm! Tựa như bóng trăng phản chiếu trên mặt nước! Tựa như cơn gió mùa thu, đầy dịu dàng và thanh khiết! Đến đây! Ta triệu hồi ngươi [Người bảo hộ của gió]!"

Cơ thể cô bé chợt phát sáng. Từ phía sau Lâm Hi Hi, những cơn gió cứ từng cơn từng cơn thổi đến. Khắp không gian đều phủ kín thứ phép thuật này. Trong nháy mắt khí đen đang như được gột rửa, từ từ mờ nhạt dần. Chưa dừng lại ở đó, chúng trở lại xoay quanh cô bé.

Chân của Lâm Hi Hi rời khỏi mặt đất khoảng 5 cm, những cơn gió bao bọc cô bé cũng làm quần áo của cô bay lên.

Màu trắng! Là màu trắng thuần khiết!

Lâm Hi Hi di chuyển xuống chiến trường từ nơi quan sát khá xa con Boss. Đám người chơi phía dưới như đang bắt đầu lấy lại ý thức.

Cô bé đáp xuống một ngọn cây gần đó, hai lọn tóc nhẹ nhàng đung đưa, cô hét:

"Tất cả lũ ngu ngốc kia! Nghe đây! Thứ nhất là tránh xa tầm tấn công của boss ra! Thứ hai là lập lại đội hình một lần nữa! Lựa những lúc trên người nó không có khí đen để mà tấn công! Đó là trạng thái mà Boss không thể hấp thụ năng lượng được. Cứ lặp đi lặp lại liên tục như vậy thì có thể hạ gục được nó!"

Nghe được giọng nói quen thuộc này, thanh niên đội trưởng không khỏi giật mình:

"Hi Hi! Sao em lại ở đây? Lên trên đi! Ở dưới này nguy hiểm lắm!"

Lâm Hi Hi đáp xuống, khuôn mặt vô cùng tức giận:

"Nguy hiểm sao? Anh vừa nói cái gì cơ? Anh thử xem lại xem ai là người vừa cứu anh, nếu không có tôi thì giờ anh còn sống mà đứng đây kêu gào thế này không?"

"À rồi rồi! Anh xin lỗi mà! Mà điều em nói vừa nãy có đúng không vậy?"

"Đúng! Đặc điểm của con Boss này chỉ cần nhìn một lần là ra, chỉ có mấy kẻ ngu ngốc như các anh mới không biết thôi!"

Thanh niên đội trưởng gãi đầu cười khổ, hắn có cảm giác rằng cứ mỗi khi nói chuyện với cô bé này thì mình sẽ trở thành người ngu ngốc vậy. Nhưng thôi, giờ còn có chuyện quan trọng hơn. Mọi người đã lấy lại ý thức, hắn nhanh chóng hô hào mọi người tập hợp lại một lần nữa. Chuẩn bị tấn công!

"Cách đánh con Boss này đã biết rồi! Vậy thì lần này không thể thua được! Nhất định chúng ta phải giành lấy chiến thắng!"

Sau hơn 30 phút.

Lượng máu của con Boss đã tiếp cận 10%.

Ngay lúc này, con mắt của con boss trở nên đỏ ngầu, lóe sáng!

"Mọi người cẩn thận" Lâm Hi Hi đang đứng chung với Mộc Tử hét lên.

Không ai nghe thấy cả.

Mặt đất xung quanh với bán kính 50m tính từ cái bóng của con boss bắt đầu biến đổi thành bùn nhão. Cử động của các Class đều bị hạn chế! Lúc này tất cả các Class đánh xa đều đã mất hết thủ đoạn công kích. Xạ thủ thì hết tên. Pháp sư thì hết cmn mana. Mấy Class máu giấy này chỉ còn cách đứng xem. [Assassin] không ngoại lệ.

Các Class cận chiến thuộc lớp [Knight] và [Hero] hiện giờ đến di chuyển còn khó khăn, lấy cái gì để tấn công?

"Mọi người, toàn lực tấn công! Con Boss chết và chúng ta sẽ sống!" Một người nào đó hét to lên

"Tấn công!"

"Đúng vậy, thông nát ass còn Boss nào!"

Máu của họ vẫn đang tụt nhanh, nhưng dưới DPS thần thánh của những người chơi, lượng máu của con boss dần dần tụt xuống tới mức 5%, các mảnh giáp của con Boss dần rơi xuống.

Ngay khi mảnh giáp cuối cùng rơi xuống cũng là lúc lượng máu của con Boss tụt xuống dưới 5%, lượng máu ít ỏi của những đơn vị gần đó tụt một cách không phanh và nhanh chóng chạm vạch 0.

"Không thể nào… Dựa vào DPS của mọi người, có thể tính ra nó vẫn còn hơn 100k máu?" Mộc Tử đang quan sát qua [Ưng nhãn] tuyệt vọng nói. Tin tức này được truyền qua hệ thống đến với những người còn sống sót.

Ai có thể gây ra cho con Boss này 100k sát thương cho dù hiện tại chỉ số phòng ngự của nó tiếp cận con số 0?

"Lần đánh Boss này… Thất bại rồi." giọng nói tuyệt vọng vang lên

Trước mặt nàng, hệ thống nhảy ra một đầu tin tức, là tin nhắn tổ đội.

[Tin nhắn tổ đội: Trần Cảnh: "Không. Chưa thất bại đâu."]

******