Chương 1: Ỷ Liên Thanh

Ỷ Liên Thanh

Chương 1: Ỷ Liên Thanh

Trong tòa lâu đài bên phía Đông thành phố S
Một nữ nhân 21 tuổi ngũ quan tinh tế, mái tóc dài màu đen xõa ngang vai, đôi môi mọng nước, đôi mắt màu đen, làn da trắng nõn đang ngồi chiếc ghế vàng như chiếc ghế long ngai của các vị vua thời xưa, nhìn như một vị nữ vương.
" A Thất, vụ Hoa gia đã ra sao rồi "- Nữ nhân ấy lên tiếng, giọng nói như chim oanh hát
" Bẩm chủ nhân, Hoa gia đã bị diệt hoàn toàn " - Người tên A Thất nói
" Tốt, các ngươi lui ra được rồi " - Cô ta nói
Hoa gia là gia tộc đứng thứ hai thành phố S chỉ thua Ỷ gia cũng chính là gia tộc cô, vì muốn lấy được vị trí thứ nhất trong ngũ đại gia tộc mà không từ thủ đoạn muốn hại chết cha cô - Chủ tộc Ỷ gia thời đó, trong một lần kí hiệp ước hợp tác giữa Hoa gia và Ỷ gia, không ngờ gia chủ Hoa gia đã gài bom giết chết cha cô. Mẹ cô vì nghe tin này đã lên cơn đau tim rồi chết, trước khi chết bà còn nói với cô, kêu cô trả thù Hoa gia, lấy lại sĩ diện cho gia tộc.

Lần này cô đã hoàn thành mong ước của mẹ, và thả bỏ lòng thù hận với Hoa gia, một gia tộc đã bị diệt thì có thể gây nguy hiểm với Ỷ Liên Thanh sao? Không hề.

Thở dài một hơi, rồi cô nhíu mày nói:
" A Thất! Sao ngươi còn chưa lui, có việc gì muốn nói sao "
Người tên A Thất giật mình, ngửa đầu lên nhìn chủ nhân mình, a thật đẹp nha, khoan bỏ qua việc này, rồi nhìn chú hổ cao 2m bên cạnh chủ nhân
Đúng là hổ, đây là hổ sao khi ba cô mất, nó đã xuất hiện ngoài cửa lớn nhà cô ta, Ỷ Liên Thanh lúc cô đơn nhất lại có một con hổ đến bên cô, đây không phải là trời ban cho cô sao, từ lúc đấy Tiểu Thần - tên của con hổ - trở thành một nhân vật không thể thiếu bên cạnh cô

" À hèm, thưa chủ nhân, Thần thiếu gia đại tiện một lần nữa " - A Thất nói

Lúc đó Tiểu Thần gầm lên một tiếng như hiểu được lời nói của A Thất

Ỷ Liên Thanh bỗng bật cười, nhìn Tiểu Thần bên cạnh mình nói
" Thần Thần, mày lại làm lần nữa à "

Không hiểu sao mấy tuần này Tiểu Thần thường hay làm đại tiện mà ngay chính bản thân mình cũng không biết và cục phân lại không có mùi nào

Tiểu Thần chỉ gầm lên một tiếng rồi làm mếu, liếm liếm Ỷ Liên Thanh

Nàng bật cười lần nữa, không nhận ra tiểu Thần nhà mình thật manh nha. Quay sang A Thất nói
" Được rồi ngươi xử lý đống này đi " Rồi nhìn ra cửa sổ thấy trời đã tối từ lúc nào cũng không hay biết " Ta đi ngủ đây "

A Thất mặt mày nhăn nhó, lại là mình, dù phân không có mùi nhưng vẫn có hình nha, thiệt lớn.

Trong phòng Ỷ Liên Thanh, cô lâu rồi không có một giấc ngủ ngon sau khi cha mẹ mất, hàng ngày đều phải đấu tranh với các vị trưởng lão, ban đêm thì lại phòng ngừa coi có ai đến giết mình không. Thiệt là những chuỗi ngày kinh hoàng. Cô không biết là tiểu Thần trong một góc của căn phòng đang có trạng thái khác người.

"... Đang chạy chương trình đế vương... đang xử lí.... 1%.... 2%...10....50%....80%....90%..100% Chương trình hoàn tất "