Chương 16: gặp Lăng Thanh Trúc

Xuyên Việt Tới Vũ Động Thế Giới

Chương 16: gặp Lăng Thanh Trúc

Lâm Vũ tìm được một cái hang nhỏ để hấp thụ Ma khí và luyện tập bí kĩ mới." Trước hết xem có bí kĩ gì mạnh không đã" Lâm Vũ bắt đầu xem các bí kĩ trong truyền thừa của mình có khá nhiều.

Xem qua hàng loạt các loại Lâm Vũ tìm được một vài cái khá hay và mạnh mẽ:

* Sưu Hồn Nhập Thể Thuật: Một tà thuật được chuyển hóa từ Sưu Hồn thuật của tu chân giả do Quỷ Linh lão tổ tạo ra. Có tác dụng xem trí nhớ của người khác từ linh hồn và thay đồi nó. Một khả năng đặc biệt sau khi được chuyển hóa,có thể lấy linh hồn của một người khác nhập vào một thứ gì đó như: khôi lỗi, vũ khí.... để gia tăng uy lực.

*Ma kĩ Hắc Thương: là bản mệnh kĩ năng của Quỷ Giới Quý Tộc mới đủ sức học, ma kĩ này có thể huyễn hóa ra một cây thương từ địa ngục tấn công thẳng vào linh hồn.

*Tà Ma Toàn Linh Vũ: là một bản lớn các loại võ học đặc thù của Quỷ Giới

Tìm trong mấy trăm ngàn mấy loại bí kĩ cậu chỉ tìm được 3 cái là thích hợp, cậu lấy Sưu Hồn Nhập Thể Thuật là vì cậu định lấy linh hồn của cường giả nhập vào Huyết Nô để cho Huyết Nô thêm thông minh và mạnh hơn, còn Hắc Thương cậu lấy nó đơn giản vì nó mạnh và thích hợp với cậu, còn Tà Ma Toàn Linh Vũ cậu lấy chủ yếu là để học một số vũ kĩ chứ chỉ đơn thuần dùng trảo thì không tốt cho lắm.

Từ trong Tà Ma Toàn Linh Vũ, Lâm Vũ quyết định học Ác Linh Thần Quyền và Đoạt Mênh Trảo.

Lâm Vũ trước hết học hai cái Vũ Kĩ đó trước và hấp thu luôn số ma khí của tên dị ma lúc nãy.


Thời gian của người tu luyện trôi qua rất nhanh, mới đây mà đã 2 tháng trôi qua, Lâm Vũ đang nhắm mắt tĩnh tọa, xung quanh cậu Ma Khí bay lượn mù mịt còn có cả những Huyết Nô mặc trang phục giống hết loài người và chúng cũng đang nói chuyện với nhau chúng đã có linh hồn cho bản thân.

Ma Khí trong động ngày càng nhiều, khí tức Lâm Vũ đang tăng dần lên, cậu áp súc toàn bộ Ma Khí của một Niếc Bàn Lục Nguyên, " Thôn Phệ" Lâm Vũ gầm lên toàn bộ nguồn Ma khí bị Thôn Hồn nuốt nagy trong tích tắc, tu vi của Lâm Vũ bùng nổ, đột phá Bước Thứ Năm,không ngừng lại ở đó Bước Thứ Năm sơ kì đỉnh phong, trung kì, hậu kì, hậu kì đỉnh phong.

Lâm Vũ đột phá một hơi gần một đẳng cấp lớn, lần này Lâm Vũ hơi điên cuồng nuốt một hơi toàn bộ số Ma Khí đó chính là tự tử nhưng may mắn lúc nuốt vào Lâm Vũ cũng đả kích phát Tội Lỗi cho bản thân Tội Cuồng Nộ, bởi cậu quá điên cuồng nên đả kích hoạt nó.

Rầm, Lâm Vũ muốn thử thực lực của mình nên ra một quyền vào hướng những ngọn núi, đây chỉ là dùng sức mạnh thuần túy của cơ thể thôi mà đã đem cả khu vực rừng sang thành bình địa.

" Không hổ là Bước Thứ Năm Hậu Kì (Niếc Bàn Bát Nguyên), quá mạnh mình còn chưa sử dụng đến Ma lực mà đã như vậy, mà không biết mình giới thiệu bao lâu rồi" Lâm Vũ than thở.

Lúc suy nghĩ thì một giọng nói vang lên làm Lâm Vũ giật mình " Chào ngài" Một con Tiểu Quỉ nhỏ có một cái sừng trên đầu bắt tri bắt giác xuất hiện bên cạnh Lâm Vũ.

Đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình mà bản thân không phát hiện được làm cho Lâm Vũ cảnh giác với con Tiểu Quỉ này. "Ngươi là ai, sao ngươi lại xuất hiện ở đây " Lâm Vũ thủ thế cảnh giác hỏi.

" Ta là hiện diện những lĩnh vực của ngươi " Con Tiểu Quỉ nói bằng mọt giọng hùng hồn. "Sau khí ngươi thành công thức tĩnh ra bản thân Lĩnh Vực thì chắc chắn ta sẽ xuất hiện và hỗ trợ về tri thức cho ngươi "

Giống như cảm nhân được sự liên thông Linh hồn của mình với con Quỉ nên Lâm Vũ rất nhanh thì chấp nhận " được rồi vậy sau này ngươi đi bên cạnh ta vậy "

" Được rồi thưa chủ nhân " Con Quỉ bắt đầu tan biến đi nhưng Lâm Vũ vẫn nhận ra sự hiện diện của nó.

" Minh Nguyện" Lâm Vũ dùng thần thức thông tri cho hộ vệ của mình.

" Vâng thưa chủ nhân, có chuyện gì" lóe lên một Minh Nguyệt xuất hiện bắt ngờ bên cạnh Lâm Vũ.

Lâm Vũ nhìn thấy khí tức của Minh Nguyệt khá mạnh mẽ, Bước Thứ Năm sơ kì (Tam Nguyên Niếc Bàn) " Sặc, sao cô ta tu luyện kinh thế " Lâm Vũ sặc một cái có chút kinh ngạc về tốc độ tu luyện.

" E hèm, Minh Nguyệt Đại hoang cổ bi đã sắp đến thời gian mở chưa "Lâm Vũ cần rõ thời gian đi vào Đại hoang cổ bi để tìm thêm Ma khí.

" Trưa hôm nay chính là lúc mở đấy chủ nhân, đây là bản đồ vị trí Đaị hoang cổ bi " Minh Nguyệt cung kính đưa bản đồ cho Lâm Vũ.

" ừm vậy chúng ta đi " sau lưng Lâm Vũ mọc ra hai cái cánh dơi bay đi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đại Hoang Cổ Bi, Đất Hoang Quận xưa nhất tồn tại, đối với cái này do Viễn Cổ di truyền hạ xuống đích di tích, rất nhiều người đều là đem coi là Thần Thoại giống như tồn tại, thường nhân căn bản không cách nào tưởng tượng, thời đại kia, loại tông phái này, đến tột cùng là đã cường đại đến một loại gì tình trạng.

Đại Hoang Cổ Bi đã không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng, nhưng bên trên phong ấn, lại như cũ đến nay không người có thể phá giải, tại loại này vô cùng cường đại phong ấn xuống, mặc dù là Niết Bàn cảnh đích cường giả, phảng phất đều là vô năng vô lực, mà đây cũng là vì sao Đại Hoang Cổ Bi có thể một mực đứng sửng ở đất hoang cổ nguyên phía trên cuối cùng nguyên nhân, bởi vì, căn bản không người có thể rung chuyển cái loại này phong ấn...

Mà bởi vì Đại Hoang Cổ Bi đích tồn tại, đất hoang cổ nguyên, không thể nghi ngờ là Đất Hoang Quận thậm chí toàn bộ Đại Viêm Vương Triều, đều là tiếng tăm lừng lẫy địa vực, mỗi một lần làm:lúc Đại Hoang Cổ Bi phong ấn yếu bớt thời điểm, tại đây, đều muốn sẽ nghênh đón vô số đến từ bốn phương tám hướng cường giả cùng thế lực!

Đọc quan sơ lược về Đại hoang cổ bi Lâm Vũ cũng chả thấy cái gì đặc biệt. " Không biết tên Lâm Động kia có tới không, mình lấy đi cả đống cơ duyên của hắn ở Mộ Phủ đó thì hắn không biết như thế nào rôi?, kệ vậy haha lần này ta cũng muốn biết kẻ nào là Lâm Lang Thiên để xem ngươi mạnh tới đâu mà kiêu ngạo dữ vậy " Lâm Vũ cười nhạt, cậu lúc trước đọc cũng rất ghét Lâm Lang Thiên.

Bay tới gần Đaị hoang vu bi Lâm Vũ bay lên một cái cây cao cạnh Đại hoang vu bi để quan sát. " Hừm Lâm Động cũng tới rồi à " Lâm Vũ thấy một cậu thiếu niên ngồi trên lưng một con hổ đang bay phía trên cao đứng đối đầu với một thanh niên tóc hồng với vẻ mặt kêu ngạo trên lưng một con chim huyễn hóa từ nguyên lực xem thường nhìn xuống phía dưới.

" Chắc cái tên thanh niên kêu ngạo để tóc màu hồng kia là Lâm Lang Thiên nhỉ, ồ Lâm Động hình như đang đấu với tên khỉ tóc đỏ, Lâm Động cũng mạnh đấy Tạo Khí tiểu thành tu vi " Lâm Vũ cười nhạt, cậu cũng định đi lại gần để xem lỡ có gì thì hỗ trợ luôn.

Vương Viêm tên đó chẳng mấy chốc liền thua kể cả hộ vệ Tạo Khí đại thành hộ vệ cũng bị hắn đánh bay, " ngừng tay, Lâm Động ngươi định phá hoại danh tiến của Lâm Thị gia tộc chúng ta à " Giữa lúc Lâm Động đang định kết thúc thì Lâm Lang Thiên gầm lên chup ra một chương đánh bay Lâm Động về phía sau.

" Hừ kẻ gây ra xung đột lớn giữa hai gia tộc phải bị trừng phạt " Lâm Lang Thiên ra tay một kích toàn lực định giết luôn Lâm Động để diệt trừ hậu hoạn, bị trừng phạt thì gây xung đột giữa hai gia tộc chỉ là cái cớ thôi.

Đòn tấn công đã tới gần Lâm Động đang nguy hiểm, " Ha ha Lâm Động tiểu huynh đệ không sao chứ " Bất chợt một giọng nói vang lên theo đó một nguồn Ma lực bay ra va chạm vào nguồn nguyên lực đó và triệt tiêu lẫn nhau.

" a Lâm Vũ huynh, sao huynh lại ở đây " Lâm Động ngồi dậy thấy là Lâm Vũ thì cũng yên tâm hơn.

" Hừ hóa ra là người quen của một kẻ phế vật, thì chắc cũng chỉ là một phế vật " Lâm Lang Thiên thấy Lâm Động được cứu thì cũng có chút tức giận.

" hử ngươi nói ai là phế vật " Lâm Vũ vừa nói vừa dùng Ma Lực khống chế kéo Lâm Lang Thiên xuống, định thân ở đó đạp thẳng vào đầu, " nhắc lại đi ai là phế vật ". Lâm Lang Thiên cắn răng không trả lời những trong mắt hắn là sát khí và tức giận ngút trời hắn cũng không hiểu tại sao mình không thể di động.

" Hai vị công tử coi như nể mặt Thanh Trúc tạm ngừng đấu đi, chúng ta hợp sức phá phong ấn trước" một bóng người xin đẹp trên một bông hoa sen đứng trước mặt Lâm Vũ.

Nàng là Lăng Thanh Trúc, nàng lần trước từng đến Mộ phủ ở Thiên Viên sơn mạch để lấy Niếc Bàn Tâm nhưng không hiểu sao lại không có nên mới đành đến đây.