Chương 1. Sống lại Vĩnh Sinh vị diện.

Xuyên Việt Chung Cực Hệ Thống

Chương 1. Sống lại Vĩnh Sinh vị diện.

Chương 1. Sống lại Vĩnh Sinh vị diện.

Chư Thiên Vạn Giới, tồn tại hằng hà sa số vị diện. Trong đó cường đại nhất là Đại Thiên Thế Giới Hồng Hoang Vực, tồn tại vô số đại năng giả có thể đơn giản diệt đi vũ trụ tồn tại, sau đó thì đến Trung Thiên Thế Giới và Hạ Thiên Thế Giới.

Nhưng mà lại không có một ai biết đến, ngự trị bên trên những Thế Giới đó lại là một Giới mà những cự đầu lật tay có thể khai thiên, ngửa tai có thể diệt vị diện tồn tại, đó là nơi mà những đại thần thông giả luôn luôn hướng tới.

Đó là Hỗn Độn Giới.

......

Hỗn Độn Giới, Vận Mệnh Thiên Cung

Một nam nhân thân mặc long bào ngồi xếp bằng tại Trung Ương Đại Điện, khuôn mặt bị che khuất bởi Hỗn Độn Linh Khí làm không thể nhìn rõ ngũ quan, khí thế của hắn đơn giản có thể phấn toái không gian, hắc động không ngừng xuất hiện quanh tại thân thể, hỗn độn cương phong đơn giản có thể xoắn nát Thần Đế tồn tại vậy mà không làm hắn bị tổn hại mảy may, ba ngàn bạch ti tung bay đâm thẳng vào từng đạo hắc động giống như ba ngàn Chân Long đang cuồng vũ, giương nang múa vuốt.

Ðây chính là một trong hai đại Chúa Tể, cũng là truyền kỳ tu luyện ít năm nhất trên Hỗn Độn Giới trở thành tối cao Chúa Tể?!

Vận Mệnh Chúa Tể, từ một hạ vị diện bắt đầu tu luyện, hắn một đường sát phạt trưởng thành, trảm thiên kiêu, diệt yêu nghiệt. Sau đó phi thăng lên Tiên Giới, muời năm tu thành Thiên Tiên, trăm năm đat được Thần Tiên, nghìn năm đột phá Huyền Tiên, sau cùng là Kim Tiên, Đại La, Thánh Tiên, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Đế. Sau này tự thân chế tạo ra chí cao pháp bảo trấn giữ vận mệnh vũ trụ là Vĩnh Sinh Chi Môn đạt được tư cách tiến vào Hỗn Ðộn Giới. Một đường thẳng tiến cuối cùng đột phá tối cao Chúa Tể. Nếu tính toán thời gian thì hắn tu luyện không đến mười vạn năm!

Mười vạn năm!

Phải biết rằng dù là những Thần Đế ở quá khứ khi bắt đầu tu luyện cho đến cảnh giới hiện tại đều cần thời gian tỉ tỉ năm. Còn hắn chỉ cần muời vạn năm là có thể đứng cao hơn bọn họ, khiến người nghe phải rợn cả người.

Lúc này, từng đạo kim quang từ trên cơ thể Vận Mệnh Chúa Tể phát ra, trong từng đạo kim quang này thỉnh thoảng bắn ra từng luồn tử sắc khí.

Hồng Mông Tử khí

Theo truyền thuyết, chỉ có những người Siêu Thoát Thiên Đạo mới có thể nắm giữ Hồng Mông Tử Khí, mà giờ đây trong cơ thể Vận Mệnh Chúa Tể, Hỗn Độn Khí bắt đầu chuyển hóa thành Hồng Mông Khí, rõ ràng đây là dấu hiệu hắn sắp Siêu Thoát Thiên Đạo.

Trên Vận Mệnh Tiên Cung, cuồng lôi cắn xé, cương phong gào thét.

Một cỗ uy áp từ bốn phương tám hướng bao phủ toàn bộ Hỗn Độn Giới.

Trong khoảng thời gian ngắn, Hỗn Độn Giới liền sôi trào, các đại cự đầu toàn bộ phi thăng lên thượng thiên, đều hướng ánh mắt về phía Vận Mệnh Thiên Cung mà khiếp sợ, kinh hãi.

Bên ngoài cách Vận Mệnh Thiên Cung ức vạn dặm, một ngọn núi cao hơn trăm vạn trượng, một nữ nhân phóng lên cao, uy áp tỏa ra từ người nữ nhân này không kém gì Vận Mệnh Chúa Tể, đây chính là Điễn Mẫu Chúa Tể - một vị Chúa Tể khác đứng chung với Vận Mệnh Chúa Tể.

"Long Quân, chẳng lẽ ngươi phải bước ra bước cuối cùng này sao?!"

Điện Mẫu Chúa Tể nhìn cảnh tưởng trên bầu trời Vận Mệnh Thiên Cung, trong lòng lo lắng nghĩ.

Không một ai biết rằng, khi Vận Mệnh thành công đột phá Thần Đế thì trong một lần du lịch tìm kiếm tài liệu luyện chế pháp bảo bản mệnh thì tình cờ gặp được một thần nữ sắp bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, lúc đó hắn chỉ nghĩ dù sao cũng có duyên gặp nhau nên ra tay cứu giúp. Chỉ là vị thần nữ này lấy lý do trả ơn mà khăng khăng đi theo bên người hắn. Từ đó hai người cùng nhau du lịch, vượt qua trăm ngàn hiểm địa, sống cùng nhau gần vạn năm, tình cảm cũng từ từ được hình thành. Nhưng hắn lại không bao giờ biết được thân phận thật của vị thần nữ ấy.

Nàng chính là Điễn Mẫu Chúa Tể - vị tối cao chúa tể trong Hỗn Độn Giới.

Ngay lúc này, trong Vận Mệnh Thiên Cung tỏa ra uy áp càng ngày càng nặng, ngoài Ðiện Mẫu ra các cự đầu khác đang chờ ở bên ngoài toàn bộ đều chịu không được cỗ úy áp này, toàn bộ quỳ rạp trên đất, có tu vi yếu kém thậm chí thất khiếu chảy đầy máu tươi, hôn mê tại chỗ.

Bầu trời Vận Mệnh Thiên Cung giao lôi cuồn cuộn không ngớt, không ngừng liên tục bao phủ khuếch tán lan rộng, bốn phía chung quanh trăm vạn sơn mạch đã bị thiên lôi kích trúng hóa thành bột mịn.

Tiếp đến, không gian Hỗn Độn Giới như ngừng lại, một hố đen khổng lồ từ từ hình thành, từng đạo tử tiêu lôi trụ và hỏa diễm đỏ thẩm bỗng nhiên từ trên đó trút xuống.

Hồng Mông Chi Lôi và Thiên Đạo Chi Hỏa không ngừng oanh kích, tựa hồ vình viễn không có kết thúc.

Cứ như vậy, nhiều giờ đồng hồ sau, đột nhiên, hư không biến đổi, Hồng Mông Chi Lôi và Thiên Đạo Chi Hỏa từ từ dung hợp lại thành một đại kích đen tuyền, giáng xuống ngay đầu của Vận Mệnh Chúa Tể.

"Thiên Ðạo Thần Kích, không ngờ là Thiên Ðạo Thần Kích, đây là Thiên Ðạo không muốn có người siêu thoát Thiên Ðạo"

Điện Mẫu thấy đại kích đang đến gần đầu của Vận Mệnh thì hoa dung thất sắc, không quan tâm nhiều mà cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía trước.

Nhưng đã trễ, một luồng sức mạnh khổng lồ từ Vận Mệnh Thiên Cung khuếch tán ra, bắt Điễn Mẫu phải dừng lại tập trung phòng ngự, còn những nơi bị cỗ lực lượng đi qua, hết thảy hóa thành hư vô.

"Chạy, chạy mau."

Một số Thần Quân, Thần Đế sắc mặt biến đổi, bỏ chạy tứ tán.

Chỉ có điều, tại bọn họ chuẩn bị thi triển pháp lực chuẩn bị chạy thì hủy diệt lực lượng liền nhanh chóng quét tới, chỉ thấy thân thể của bọn họ từ từ tan rã sau đó biến mất tại trong thiên địa, giống như chưa bao giờ tồn tại vậy.

Một hồi lâu sau, toàn bộ Hỗn Ðộn Giới dần dần yên tĩnh lại.

Lấy Vận Mệnh Thiên Cung nằm ở trung tâm, chung quanh khắp nơi một mảnh hoang vu, toàn bộ sơn mạch, thánh thụ, thánh thú đều bị tuyệt diệt, đại địa băng liệt dưới nền đất lõm xuống lỗ khoan sâu không thấy đáy.

Lúc này, trên bầu trời, một thân ảnh mảnh mai nhưng khuôn mặt tràn đầy nước mắt đang ngơ ngác nhìn phế tích bên dưới mà lẩm bẩm:

"Không thể nào, sao Long Quân lại chết được chứ, không thể nào đâu....Ta biết rồi, đây chỉ là mơ thôi.... Chỉ là mơ thôi.... Ahhhhhh!!"

Một tiếng thét cao vút vang lên, tầng tầng không gian bắt đầu rạn nứt, một luồng uy áp khổng lồ tỏa ra từ người Điễn Mẫu khiến cho những Thần Quân, Thần Đế vừa mới thoát chết một lần nữa nằm rạp trên mặt đất, đến một ngón tay cũng không động được.

"Long Quân ca ca, nhân gia có thể đi theo huynh được không?"

"Long Quân ca ca, huynh thật bại hoại, nhìn lén nhân gia tắm rửa?"

"Long Quân ca ca, huynh bị thương rồi, để ta băng bó cho huynh?"

"Long Quân ca ca, huynh có biết không, ta thật ra rất yêu huynh đó, vì thế huynh phải chăm sóc ta cả đời nhé!"

"Long Quân ca ca,........"

Từng dòng từng dòng ký ức khi còn ở bên người của Vận Mệnh tràn về, bắt đầu từ lúc mới quen nhau cho đến khi đồng sinh cộng tử, làm cho khuôn mặt Điễn Mẫu lúc thì bi thương lúc thì vui vẻ..... Sau một lúc, khuôn mặt ấy liền biến trở về lạnh lùng và tràn đầy tử chí, nàng ngơ ngác nói:

"Long Quân, hãy chờ ta, ta sẽ xuống đó với chàng nhanh thôi, chàng sẽ không cô đơn đâu, chờ ta...."

"Không nên, hắn chưa chết...."

Khi Ðiện Mẫu đang một lòng tìm chết thì một thanh âm bỗng nhiên nhiên vang lên từ trong nội phủ của nàng. Nhìn lại, nơi phát ra âm thanh đó là một món pháp bảo giống cửa mà không phải cửa, trên người nó tỏa ra từng luồng khí tức tang thương, cổ lão, trên đỉnh có khắc hai chữ Vĩnh Sinh.

"Cái gì, Long quân chưa chết, không phải mới vừa rồi chàng ấy đã bị Thiên Ðạo Thần Kích tiêu diệt rồi sao..."

"Hừm, ta cũng không biết nói sao cho đúng, hắn chết nhưng cũng không phải là chết, lúc Thiên Ðạo Thần Kích đánh xuống thì một tia linh hồn của hắn bị một lực lượng cường đại cứu giúp, may mắn trốn thoát và vượt qua hàng rào vị diện, rơi xuống hạ giới.... Nếu ta đoán không lầm thì đó là Huyền Hoàng Đại Thế Giới nằm trong 3000 ngàn thể giới của cao cấp vị diện Vĩnh Sinh Vị Diện.

Nghe Vĩnh Sinh Chi Môn nói thế, Ðiện Mẫu liền vui vẻ trở lại, tuy vậy trong mắt nàng vẫn còn một tia lo lắng.

Nàng quyết định sau khi trở về sẽ phân ra một tia linh hồn chuyển thể đầu thai để có thể nắm chắc hi vọng là Long Quân vẫn an toàn.

.................................