Chương 76: Chung Kết (1)

Xuyên Không Dị Giới Vô Thượng Hệ Thống

Chương 76: Chung Kết (1)

-"Ha ha Chấn Lân, Lý Nam, các ngươi xem con gái ta rất có bản lĩnh phải không, nó còn tiến tới chung kết rồi", Lâm Hưng ngồi trên khán đài đắc ý khoe khoan.

Gia chủ hai nhà Âu Dương cùng Lý Gia đều lắc đầu cảm thán.

Trên sàn đấu lúc này bốn người tiến vào vòng chung kết vẫn còn đang đứng đó, chỉ có điều Lâm Phi Yến như lạc lỏng trong không khí căng thẳng giữa ba người Thiên Hạo, Triệu Phi cùng Mộc Hàm.

-"Tiểu tử, ngươi đã chuẩn bị di thư trước khi chết chưa hả", Triệu Phi hung ác nói.

-"Triệu đại công tử ngươi muốn ta chết cũng không dễ dàng vậy đâu", Thiên Hạo nhẹ nhàng đáp.

-"Xin mời bốn thí sinh bốc thăm chọn đối thủ".

Nhanh chóng cả bốn người thay phiên nhau rút thăm, sau một hồi kết quả cuối cùng cũng đã có, trên bẳng lúc này đã hiện lên đối thủ của từng người.

-"Đại ca đấu với Mộc Hàm".

Đoan Mộc Bạch trên khán đài nhìn thấy kết quả bốc thăm cũng ngạc nhiên kêu lên, tuy hắn không rõ thực lực của Mộc Hàm cỡ nào nhưng tuyệt đối đối với Thiên Hạo là một điều bất lợi.

-"Tiểu Bạch, có gì không ổn sao", Hưng Quân ở bên liền hỏi.

-"Ta cũng không biết, ta thấy bất an trong lòng mà thôi", Đoan Mộc Bạch lắc đầu đáp.

-"Yên tâm, với bản lĩnh của Thiên Hạo ta tin hắn sẽ không có vấn đề gì đâu", Thiếu Kiệt kế bên liền nói.

Phía dưới lúc này Mạnh Vân đã bước lên trên sàn đấu dõng dạc nói to.

-"Các vị, sau nhiều ngày trải qua những trận đấu hấp dẫn cuối cũng hôm nay chúng ta đã có được bốn danh ngạch bước vào vòng chung kết, tại đây sẽ diễn ra hai vòng đấu, người chiến thắng mỗi vòng sẽ bước vào trận đấu tranh quán quân và á quân, phần thưởng cho quán quân sẽ là cơ hội được đi vào Long Vân Thánh Địa".

-"Long Vân Thánh địa", Thiên Hạo bên dưới lầm bầm.

-"Đó là thánh địa của Long Vân Đại Đế, ngàn năm trước ông ta là người mạnh nhất trong số tất cả các cường giả", Lâm Phi Yến ở bên nghe Thiên Hạo lầm bầm liền giải thích.

-"Long Vân Đại Đế….người có tu vi cao nhất, không lẽ tu vi của ông ta là Thái Đế Thần Cảnh", Thiên Hạo ngạc nhiên hỏi.

-"Đúng vậy, nhưng rất tiếc ông ấy đã vẫn lạc lâu rồi", Lâm Phi Yến đáp.

-"Xin mời cặp đấu đầu tiên của vòng chung kết: Thiên Hạo và Mộc Hàm".

Mạnh Vân lên tiếng làm đứt quãng mạch suy nghĩ của Thiên Hạo, ở đối diện Triệu Phi cũng thì thầm to nhỏ với Mộc Hàm điều gì không rõ.

Thiên Hạo và Mộc Hàm lúc này cũng từng bước lên tới sàn đấu, đây là lần đầu tiên Thiên Hạo có cảm giác đề phòng đối thủ.

Mộc Hàm tư thế tự nhiên, gương mặt so với Thiên hạo có phần nhỉnh hơn một chút nhưng so về chiều cao thì lại thấp hơn Thiên Hạo nửa cái đầu.

-"Ngươi là con trai của đoàn trưởng Lạc Ảnh Dong binh đoàn?", Thiên Hạo giả vờ hỏi.

Đối với việc Hắc Vũ lên làm đoàn trưởng của Lạc Ảnh Dong binh đoàn thì Thiên Hạo đã biết, còn về Đoan Mộc Khang thì từ khi đến Vĩnh An Thành thì hoàn toàn mất tích.

-"Đúng vậy, không ngờ vương gia lại biết rõ lai lịch của ta đến vậy", Mộc Hàm nhếch mép đáp.

-"Lúc trước tình cờ gặp được đệ đệ ngươi ở Cổ Vân Trấn, hắn cũng có nói về ngươi", Thiên Hạo sắc mặt không đổi nói.

Mộc Hàm nghe vậy cũng sốt ruột, hắn bấy lâu này phái người đi tìm tung tích của Hắc Ưu nhưng đều không có hồi âm.

-"Vương gia đã gặp đệ đệ của ta, vậy không biết nó hiện giờ đang ở đâu?", Mộc Hàm vội vàng hỏi.

-"Hắn động vào người không nên động, làm điều không nên làm nên đã bị người ta giết rồi, hồn phi phách tán", Thiên Hạo thở dài đáp.

Mộc Hàm sắc mặt liền biến đổi, gân xanh trên mặt đã nổi lên từng đợt khi nghe tim Hắc Ưu bị người ta giết chết, tuy hắn chỉ là con nuôi của Hắc Vũ nhưng đối với Hắc Ưu thì tình cảm huynh đệ giữa hai người bọn hắn với Hắc Ưu còn hơn cả anh em ruột.

-"Vậy vương gia có biết kẻ nào đã giết đệ đệ ta không?", Mộc Hàm bàn tay nắm chặt hỏi.

-"Chính là bổn vương", Thiên Hạo không quanh co mà nhìn Mộc Hàm mỉm cười đáp.

-"Ngươi…….", Mộc Hàm trợn mắt nghiến răng nhìn Thiên Hạo đầy căm hận.

Mộc Hàm ánh mắt đầy lửa hận nhìn Thiên Hạo như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng liền áp chế lại.

-"Ta muốn bỏ cuộc", Mộc Hàm quay lại nhìn Mạnh Vân bên dưới nói lớn.

Thiên Hạo nghe thấy Mộc Hàm tuyên bố bỏ cuộc thì nhất thời ngây ngươi ra, Thiên Hạo không ngờ rằng Mộc Hàm lại có quyết định bỏ cuộc như vậy.

Trên khán đài lúc này cũng ồn ào bàn tán khi nghe quyết định của Mộc Hàm chỉ có Triệu Phi vẫn bình thường đứng bên dưới nhìn Mộc Hàm gật đầu.

-"Do Mộc Hàm chủ động bỏ cuộc vì vậy trận này Thiên Hạo của Nguyên Phong Quốc chiến thắng", Mạnh Vân nói to.

Chu Khiêm trên khán đài nhíu đôi mắt quan sát, khi thấy Mộc Hàm từng bước rời khỏi sàn đấu liền phái một người bí mật bám theo.

-"Bây giờ trận thứ hai của vòng chung kết, xin mời hai đối thủ Triệu Phi và Lâm Phi Yến".

Triệu Phi và Lâm Phi Yến dưới đài nghe Mạnh Vân nói xong liền từng bước tiến lên trên sàn đấu.

Triệu Phi một thân y phục lam sắc, đầu tóc được búi cao lộ ra khí chất tuấn lãng còn Lâm Phi Yến đối diện tuy mới chỉ mười lăm mười sáu tuổi nhưng phát triển đến mê người, chỗ lồi chỗ lõm được khắc họa rõ nét.

-"Phi Yến muội muội, ngươi mau nhận thua đi, đối thủ ta muốn đấu là hắn ta chứ không phải muội", Triệu Phi đưa tay chỉ về phía Thiên Hạo nói.

Lâm Phi Yến nhíu mày không phục nhưng trong lòng nàng biết rõ so về thực lực thì nàng không bằng Triệu Phi, nói cách khác là nàng không có cơ hội để thắng Triệu Phi, nhưng trước khi đại hội bắt đầu nàng đã mạnh dạn nói với phụ thân nàng rằng sẽ đoạt quán quân nên nếu bây giờ mà tuyên bố rút lui thì sẽ rất là mất mặt.

-"Triệu Phi, ngươi không cần nói nhiều, ta đã hứa với lão gia tử nhà ta, bây giờ ngươi bắt ta rút lui thì mặt mũi Lâm Phi Yến này ở Vĩnh An Thành sẽ để đâu".

Lâm Phi Yến nghiến răng đáp lại, phải nói rằng Lâm Phi Yến ở Vĩnh An Thành rất là có danh tiếng, ngoài danh hiệu mỹ nhân Lâm Gia ra thì còn một danh hiệu nữa mà nam nhân trong Vĩnh An Thành khi nhắc đến nàng đều khiếp sợ, đó chính là "Sát Thần Tiểu Nương Tử".

Hung danh mỹ miều đó là do vô số nam nhân ăn phải cay đắng của Lâm Phi Yến lan truyền cho nên Bắc Thiên Hầu Lâm Hưng rất đau đầu vì tương lai hôn sự của con gái yêu của mình.

Triệu Phi đứng đối diện nghe xong cũng lắc đầu, đây là kết quả mà hắn đã biết trước, tuy hắn nói Lâm Phi Yến đầu hàng nhưng với tính cách của Lâm Phi Yến thì còn lâu nàng mới xin hàng.

-"Được, vậy ta đắc tội rồi, cho muội đánh trước", Triệu Phi liền nói.

Lâm Phi Yến gượng cười, trên tay nàng lúc này đã xuất hiện một thanh kiếm sắc bén lập tức phóng tới Triệu Phi.

Triệu Phi nhếch mép cười một cái rồi nhanh chóng né tránh đòn tấn công của Lâm Phi Yến.

Lâm Phi Yến hung hăng ở những trận đấu trước hiên giờ đang chật vật và bị Triệu Phi chiếm thế thượng phong.

Triệu Phi vẫn như cũ chỉ tránh né những đường kiếm tấn công của Lâm Phi Yến mà không có ý định đánh trả.

-"Coi bộ tên Triệu Phi này là đối thủ khó nhằng đây", Thiên Hạo bên dưới thì thầm.

-"Khốn khiếp Triệu Phi, ngươi còn định tránh né đến bao giờ", Lâm Phi Yến bực bội thu lại kiếm nói lớn.

-"Chỉ cần muội chịu nhận thua thì ta đảm bảo sẽ không tổn thương muội", Triệu Phi cười đáp.

…………………Hết chương 76……………..