Chương 1: Cuộc gặp gỡ thoáng qua

Xin Chào Ai Cập

Chương 1: Cuộc gặp gỡ thoáng qua

Tôi là Hạ Tử Du, 16 tuổi. Một cô gái hồn nhiên vô tư nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh. Tôi sinh ra trong gia đình bình thường, học lực bình thường, ngoại hình cũng bình thường. Tất cả đều bibhf thường hơn cả cái bình thường vốn có.
Hôn nay là một ngày đẹp trời như bao ngày đẹp trời khác tôi đang te tởn với đống đồ ăn. Vâng, tay phải cầm túi nem rán, tay trái cầm túi bánh bao và miềng đang nhai ngấu nghiến cái xúc xích. Bỗng "rầm" đồ ăn tung bay còn tôi hồn lìa khỏi xác.
"Đây là đâu?" Hạ tử Du ngơ ngác hỏi. Cô chỉ nhớ mình xảy ra tai nạn còn về sau thì không biết.
" Đây là âm phủ, còn ta là Diêm Vương" Diêm Vương đen mặt trả lời.
"Tôi... chết rồi sao?" Hạ Tử Du run run nói. Cô mới 16 tuổi a, tuổi còn rất trẻ, còn cả tương lai ở phía trước. Tại sao lại thế? Hu hu.
"Ờ thì... thì... thực ra trong lúc làm nhiệm vụ đáng lí ra Hắc Bạch Vô Thường chỉ câu hồn của tên tài xế lái xe tải thôi không ngờ câu thêm cô" Diêm Vương cười ha ha nói.
"Cái gì? Mạng người đấy? Cái quái nào thế này? Ông điên à mà câu hồn của tôi, ông làm cái gì thế này." Hạ Tử Du gầm lên. Quá đáng. Tự nhiên câu hồn người ta xuống âm phủ.
"Ngươi có thể sống lại..."Diêm Vương chưa nói xong Hạ tử Du đã gầm hét lên như một con chó điên.
" Hú hú" Ta biết mà mình sẽ sống đền một trăm tuổi.
"Cuộc đời vẫn đẹp sao tình yêu vẫn đẹp sao"
"À, tuy nhiên ngươi không thể nhập vào thân xác bây giờ đâu. Ngươi sẽ xuyên cào thân xác của nữ hoàng Asisư"
" Không ta không trọng sinh vào thân xác nữ hoàng độc ác đấy đâu"
" Rất tiếc là không còn lựa chọn nào nữa đâu"
Hạ Tử Du trầm tư suy nghĩ. Nếu mình trọng sinh vào nữ hoàng Asisư thì cả cuộc đời mình sẽ sống trong giàu sang, muốn ăn gì thì ăn. Được.
"Ê, Diêm Vương à nhỡ ta bị bắt cóc thì sao? Không được, ta phải có võ công cao cường, à còn phải biết múa nè, biết vẽ, biết hát, còn phải biết chơi đàn nữa nha."
"Được" Trời ơi, 10 Hạ Tử Du nữa chắc mình phát điên. "úm bla xì bùa..."
"Ủa thế là được à?"
"Ừ, Hắc Bạch Vô Thường đưa cô ta đi"
"Vâng"
"Tạm biệt Diêm Vương nha"
Đi đi cho khuất mắt ta.
"Rầm"
"Á. Tên kia đi đứng kiểu gì mà đâm vào ta. Hic connf cướp mất nụ hôn đầu của ta nữa chứ."
"Không có thời gian đâu mau đi thôi" Hắc Bạch Vô Thường kéo Hạ Tử Du đi.
Tên đụng phải Hạ Tử Du mặt hằm hằm sát khí đi gặp Diêm Vương.
"Lão già kia mau ra đây."
" Ấy Kagama ngươi làm cái gì mà dữ thế?"
"Lão Diêm cô ta là ai?"
"Ai? Hạ Tử Du á? Cô ta đi trọng sinh rồi tìm cô ta làm gì?"
"Ông làm Diêm Vương cái kiểu gì thế"
"Ta làm sao chứ?Nói ta xem xảy ra chuyện gì?"
"Cô ta hôn ta đó"Kagama đau khổ nói.
"Uầy...chậc..chậc..tội Kagama quá...."
"Nói cô ta ở đâu"
"Ai Cập TCN......xuyên vào nữ hoàng Asisư "
"Lão Diêm cứ đợi đấy" Nói xong Kagama đi thẳng.
Kagama à, có trách thì đừng trách ta nhé. Ai bắt ngươi chọc giận muội muội ta chứ. Ta tìm khắc tinh đến trị ngươi là truyện thường thôi. Dù gì sau này hai người các ngươi có làm sao thì cũng đừng trách ta. Ha ha...
" Huynh à" Một giọng nói ngọt ngào vang lên.
Không xong rồi, không xong,ta phải chuồn thôi.