Vương Phi Của Hàn Vương

XUYÊN KHÔNG

-YÊN YÊN cậu xem tớ lắp đặt máy tạo đạn này như thế nào? _ Kỳ Hạo hỏi Ngọc Yên
-Đc đấy, mà cậu định cho máy tạo đạn hợp kim hay đạn bạc đấy,ước chừng sản xuất đc bao nhiêu thành phẩm chưa. Nghiên cứu cho kỉ vào không thì lại kếm tớ nữa thì gây đấy? _Ngọc Yên trả lời dùng ánh mắt dò xét nhìn Kỳ Hạo
-Này này cậu làm như việc gì tớ cũng nhờ cậu không bằng? _Kỳ Hạo nói.
-Ừhm. Thì đứng rồi, chuyện máy định vị bom hôm trước cũng nói thế đấy. Rồi rốt cuộc ai làm nào? Tớ nói rồi đấy lo mà tự xử đi nhé! _ Ngọc Yên cười nói nhìn về phía Kỳ Hạo
-Thôi tớ thua cậu rồi đấy, tớ làm là đc chứ gì. Kỳ Hạo nói xong cầm tập tài liệu đến xem chiếc máy tạo đạn của mình.
-À, Kỳ Hạo. Tớ mang ít đồ về cô nhi viện, cậu ở lại nghiên cứu tiếp đi tớ về trước có gì báo tớ nhé. Nói giáo sư dùm tớ đấy! _ Ngọc Yên vừa nói vừa bỏ hồ sơ vào túi
-Ừ. Cho tớ hỏi thăm sơ với các em nhé._ Kỳ Hạo nói nhìn tập tài liệu xoa thái dương
-Ok. Cố lên. Đi đây. _Nói xong Ngọc Yên xách túi ra ngoài
-Đang đi trên đường về nhà lấy đồ đến cô nhi viện thấy một cậu bé chạy ra đường khi đèn xanh. Không suy nghi nhìu Ngọc Yên la lên "cẩn thận " đẩy cậu bé ra.
_ Xung quanh Ngọc Yên chỉ thấy một màu đen, đi được vài bước Ngọc Yên thấy 1 chút ánh sáng lóe lên vọng lại tiếng:" TỊNH NGỌC YÊN thọ mệnh chưa dứt, ta giúp ngươi nhập thể làm con gái tể tướng ".
- Ưm... đây là đâu? Ưm đau đầu hóa? _ Ngọc Yên tỉnh lại nhìn xung quanh, sau đó xoa đầu
- Tiểu thư tỉnh rồi làm cho nô tỳ sợ quá, tiểu thư đợi nô tỳ đi gọi tướng gia cùng các công tử tới._ Diệu Mai vừa nói xong chạy ra ngoài
Ngồi trên giường Ngọc Yên nghĩ chẳng lẽ mình đã chết rồi xuyên không sao trời.
-TỊCH NGỌC YÊN ta sẽ giúp ngươi nhớ lại hết ký ức của thân xác này và cố gắng sống cho tốt đấy!_ tiếng nói của người lúc nãy vang vọng
- Sau khi nghe tiếng nói Ngọc Yên ngất đi không biết gì nữa..