Chương 4: Chiến đấu bản năng.

Võng Du Độc Hành Bất Bại

Chương 4: Chiến đấu bản năng.

Thanh Phúc trên người lóe lên quang mang trắng liền 2 lần. Trong lúc đó, bên tai hắn nghe được một thông báo của hệ thống:

-Người chơi giết Hổ (lv9), vượt cấp giết quái điểm kinh nghiệm 500%, nhận được 500 kinh nghiệm -

- Người chơi đẳng cấp 2 -

Từ cấp 0 lên cấp 1 cần 100 kinh nghiệm, cấp 1 lên cấp 2 cần 200... nhưng từ cấp 2 lên cấp 3 tới tận 400...

Như thế suy ra, lên đến cấp 10 cần đến 2000 kinh nghiệm, mà giết một con hổ lv9 chỉ có 100 kinh nghiệm, đủ để biết Tân Thế Giới thăng cấp khó đến mức độ nào.

Không những thế, còn khó khăn hơn với những game thủ là mỗi khi nhân vật lên cấp chỉ có 3 điểm chỉ số tự do mà thôi.

Thanh Phúc lắc lắc đầu, hắn biết thế giới này có những tồn tại kinh khủng vô cùng. Những cuộc chiến đấu ở hậu kỳ Tân Thế Giới, người chơi chỉ có thể đứng ngoài mà nhìn vào, không hề có một chút xíu tư cách nào tham dự cả.

Hắn điều cần làm là mạnh hơn, mạnh hơn nữa....

Gạt đi những suy nghĩ dư thừa, Thanh Phúc tập trung lên, nhảy lên từng tán cây trong khu rừng, phóng về phía trước.

....
...
..
.
Liên tục trong rừng cây tìm kiếm Hổ, khoảng 1 tiếng trôi qua, Thanh Phúc hiện tại bay vọt đến đẳng cấp 5. Hầu hết những trận đấu đều là solo 1 vs 1 thì với khả năng chiến đấu của Thanh Phúc dễ dàng hạ sát những con quái *yếu* này.

Thêm nữa, vì liên tục chiến đấu với đẳng cấp cao quái vật, cộng với luôn luôn là đánh vào điểm yếu, kĩ năng của hắn lên cấp nhanh vô cùng:

-Cơ bản đao pháp (lv9) (70%)
-Gia tăng đao sát thương 20%, tốc độ đánh 20% -

Thêm nữa việc luyện tập điều khiển *Năng Lượng*, Đế Quyết của hắn cũng tăng thêm 10% độ thông thạo.

...

Đang nhảy băng băng trên cành cây, bỗng nhiên Thanh Phúc nhìn thấy một bãi cỏ rộng bạt ngàn.

Nơi đó, một đàn hổ, khoảng 15-18 con đang ở nơi đó nghỉ ngơi. Thanh Phúc mắt lóe lên một vẻ nghi hoặc.

Vốn Hổ là Chúa Sơn Lâm, rất ít khi tụ bầy, thế mà đằng này có 1 số lượng đông đảo Hổ tập trung lại một chỗ.

Nguy hiểm càng cao, hồi báo càng lớn. Đương nhiên nơi đó có thể là bảo vật, hoặc boss.

Thanh Phúc không sợ sệt chút gì, tài cao gan lớn, cộng thêm đã là lv5, đẳng áp chế sát thương đã ít đi, hắn xông thẳng vào bầy Hổ.

Gặp người tiến vào trong lãnh địa của mình, bầy hổ lập tức nhổm người dậy. Trừng mắt nhìn kẻ tiến đến.

Tiết kiệm thời gian, Thanh Phúc sử dụng luôn *Năng Lượng*, tụ tập vào chân, phóng nhanh về phía trước.

Nơi thanh Katana của hắn, có một luồng quang mang màu tím nhạt bao phủ lại, long lanh lưu chuyển khắp thân đao.

Phóng tới trước, tầm mắt Thanh Phúc hiển hiện rõ ràng đàn hổ. Tâm thần hắn không suy nghĩ bất cứ thứ gì, tập trung vào những điểm yếu trên người đám *quái* phía trước.

Ngay con hổ đầu tiên vồ lên, hắn chệch bước, nghiêng người. Thanh đao kéo lê một đường từ dưới cổ đến bụng con hổ bay trên đầu mình.

Không dừng bước, hướng bên trái chuyển thân 2 lần, né ra một cú trảo từ một con hổ khác.

Hắn đã lọt vào vòng vây tấn công của đàn hổ. Nhưng lại không hề có bất kì nao núng, ánh mắt vẫn lạnh như băng.

Dịch thân, né tránh, chuyển đao cầm ngược hướng cổ tay, trong lúc xoay người đâm vào mắt một con hổ đang lao đến.

Thả người, nhảy lên đạp vào đầu con hổ đã chết, lợi dụng phản lực phóng ra ngoài.

Một móng vuốt khác xuất hiện ngay lúc hắn đang ở trên không. Không hổ là chúa tể sơn lâm, bản năng chiến đấu cũng kinh khủng nhất trong tất cả loài rừng rậm.

Đang lúc người ở trên không, nguy cơ đến gần. Thanh Phúc lại dùng chân đá ra một cước, từ dưới lên.

Cước đầu chạm vào vuốt hổ, hắn lao xuống dưới. Dùng eo vặn xoắn, khi chân vừa mới vừa rời đi móng vuốt, một đường ánh đao đã xẹt qua cổ con hổ.

Xác hổ rơi.... người cũng rơi. Nơi phía dưới, lại là một con hổ đang phóng tới vị trí hắn đang xuống.

không né được... Đón đỡ, nhưng không phải là bình thường đón đỡ.

Để Katana ngang người, đẩy nhẹ tới trước, lập tức chạm tới nanh trên con Hổ. Cước bộ nhẹ nhàng khuỵa xuống, hắn như đám quân nhân nằm ngửa khi xe tăng chạy qua. Chỉ khác là phía trên hắn là con hổ.

Bật ngửa ra nằm, vì cộng thêm xung lực lao tới của con Hổ, một chút tổn thương từ trên đầu hắn bay ra:

- 10

Đây là lần đầu tiên trong game hắn bị thương, nhưng hắn không để ý. Tụ năng ngay bàn tay, chưởng xuống đất bật người dậy.

Chuyển đao tay trái, xoay người một vòng loan nguyệt chém ra, đùi trái con hổ kia đứt lìa.

Không kịp giải quyết nó, cả đàn hổ lại tiếp tục tấn công....

Như xuyên hoa hồ điệp. Những cú tấn công vũ bão của cả đàn hổ liên tiếp lao đến, đều được Thanh Phúc nhẹ nhàng hóa giải, sát thương lên người hắn hầu như không có một điểm.

Nhẹ nhàng từng ánh đao, từng luồng Trăng Tím theo đường đao hiện lên ưu mĩ và diễm lệ.

Theo màu đỏ huyết hạ văng tung tóe hoặc hạ xuống, bức tranh chiến đấu tuyệt mĩ được hắn vẽ lên.

......

Một lúc sau, chiến đấu kết thúc, Thanh Phúc cắm Katana trên mặt đất, lẳng lặng một lúc.

Thở ra một hơi, hắn bắt đầu thu thập tất cả những đồ vật rơi ra... cùng với xử lý thi thể.

Trong Tân Thế giới, rớt đồ cũng giống các game khác... có một chút khác biệt là, nếu muốn sử dụng thu thập... những người chơi phải thực sự ngồi xuống thu thập....

Thế là những tràng cảnh máu me diễn ra khiến vô số người lên án.... không kể có vài tên đồ tể điên khùng khá thích thú với việc này....

- Người chơi nhặt được 1 bạc 32 đồng -
- Người chơi nhặt được Mãnh Hổ Đao (trắng)-
-Người chơi nhặt được Mãnh Hổ ngoa -
-Người chơi nhặt được.....-

....

Ròng rã 4 món vật phẩm, vài tấm da hổ được lột ra cùng với hổ cốt, hổ nha, hổ tiên.... các loại được hắn thu thập vào trong ba lô. Đứng lên phủi quần áo trên người không dính một hạt bụi. Hắn nhìn về một phương hướng.

Một đôi mắt sáng kinh người.

Một mùi hôi thúi rùm trời.

Bộ lông trắng đen xen kẽ rực rỡ như áo tù.....

À hình như lạc vấn đề.

Nơi đó, xuất hiện một con hổ trắng... to như một con voi... nước dãi chảy ròng ròng, mắt xung huyết nhìn về phía Thanh Phúc.

Sắc mặt hắn nghiêm nghị, nâng kiếm thủ thế.....
....
...
..
.