Chương 33: Thu hoạch sau trận chiến

Võng Du Chức Nghiệp Lạc Long Quân

Chương 33: Thu hoạch sau trận chiến

"Tại sao lại như vậy, rõ ràng tao đã tấn công trúng nó, tại sao nó không chết, thậm chí là không mất máu." Nhìn trước mắt chỉ còn toàn là màu xám, Tư Phi khó hiểu, rất nhiều câu hỏi đọng lại trong đầu hắn nhưng lúc này vào trạng thái "tử vong" hắn không cách nào lên tiếng.

Tuấn Hoàng cũng không biết Tư Phi cảm thấy thế nào, bản thân hắn chỉ có cảm giác hưng phấn của người thắng sau trận chiến.

Vào đòn tấn công cuối cùng, trong khoảnh khắc lưỡi kiếm của Tư Phi bổ xuống người Tuấn Hoàng, hắn đã sử dụng kĩ năng [Vô Địch] tiến vào trạng thái miễn dịch sát thương hoàn toàn trong hơn 2 giây nhờ đó tránh thoát được bị kết liễu đồng thời hắn cũng đánh trả khiến Tư Phi tử vong.

Chỉ tiếc hiện tại 2 kĩ năng bá đạo của hắn đều rơi vào trạng thái đông cứng, trong khoảng 2 ngày tới nếu có tình huống bất ngờ xảy ra khó tránh sẽ nguy hiểm. Đưa tay thu thập đốm sáng chứa vật phẩm, đây chính chiến lợi phẩm từ trên người Tư Phi rơi ra. Hiện tại nên quay sang giúp các cô gái dọn sạch đám Skyrocket này đã.

Với sự giúp đỡ của Tuấn Hoàng rất nhanh trận chiến của các cô gái cũng kết thúc.

"Đi thôi không bọn nó lại kéo thêm người tới thì phiền phức." Thu thập một chút, Tuấn Hoàng lên tiếng tiếp đó dẫn theo 4 cô gái rời đi.

Trở về thành Cổ Loa, 5 người tìm kiếm một khu vực an toàn, thành Cổ Loa rất lớn, khả năng bị bọn người Skyrocket tìm đến rất nhỏ. Mỉm cười, Tuấn Hoàng bắt đầu thả hết vật phẩm hắn thu nhặt được từ đám người Skyrocket.

Tổng cộng có 11 món trang bị, đa phần là thiết phẩm, chỉ có 3 món đồng là một giày và một nón cấp 5, cuối cùng một áo kiếm sĩ của Tư Phi cấp 10, những trang bị này Tuấn Hoàng hiện tại không cần, đồ thiết thì hắn cũng chẳng cần trang bị lên. Ngoài ra còn một số dược phẩm hồi phục nhưng rất phổ thông không có giá trị.

Tuấn Hoàng cười nói: "Những trang bị đồng các cô phân chia đi còn đồ thiết nếu có món nào thích hợp thì sử dụng không thì đem bán đi."

Bốn cô gái gật đầu, những vật phẩm này đừng xem chỉ là thiết phẩm, hiện tại với phần lớn người chơi vẫn rất có tác dụng, không phải ai cũng có khả năng săn boss, kết đội thì ăn chia cũng rất nhỏ.

Tiếp đó Tuấn Hoàng mở ra phần vật phẩm hắn thu hoạch được từ boss Xà Vương.

[Xà Chỉ Cung] (bạc): cấp 15, vật lý công kích 47-58. Phụ trợ đòn tấn công hiệu ứng độc, mỗi giây giảm 2 sát thương duy trì 5 giây, cộng dồn tối đa 5 lần.

[Nhẫn Kinh Mộ] (đồng): cấp 10, ma pháp công kích 23, phòng thủ ma pháp 11.

[Dây Chuyền Phong Hóa] (đồng): cấp 10, vật lý công kích 18, ma pháp công kích 18.

[Lưu Tinh Quyền]: sách kĩ năng, học được sử dụng kĩ năng chủ động Lưu Tinh Quyền.

Nhìn qua một lượt những vật phẩm đáng chú ý, Tuấn Hoàng vui mừng, trừ Xà Chỉ Cung, 2 trang bị còn lại cộng thêm sách kĩ năng đều là thứ hắn đang cần, đặc biệt là kĩ năng, bởi vì những kĩ năng của hắn hiện tại đều trong trạng thái làm lạnh, không thể sử dụng.

Trầm tư một lát, Tuấn Hoàng quay sang thả ra những vật phẩm thu thập từ boss kèm theo 300 ZD, hắn thẳng thắn nói ra những thứ mình cần đồng thời nếu các cô gái có dị nghị hắn sẽ chấp nhận không đòi hỏi bất kỳ món gì.

Kim Ngân sau khi nghe hắn thuật lại liếc nhìn 3 người chị em của mình, các cô gái cũng gật gật đầu, lúc này mới mỉm cười nói:

"Cậu đừng ngại, những thứ cậu cần cứ việc lấy và sử dụng, hiện tại cậu cũng là người một nhà vả lại nếu không có cậu những vật phẩm này chúng tôi cũng không thể đạt được."

"Vậy thì tốt quá, yên tâm đi, đây chỉ bước đầu mà thôi. Rất nhanh chúng ta sẽ còn có nhiều nguồn lợi hơn." Tuấn Hoàng cười nói.

"Ừm, hiện tại chúng ta cần tìm người thu mua những vật phẩm này mới được." Kim Ngân nói tiếp.

"Để xem nào, trừ đi hết những vật phẩm chúng ta sử dụng, hiện tại còn dư lại 5 món thiết phẩm trang bị, bán đi có lẽ sẽ kiếm được 200-300 ZD." Ánh Tuyết tính toán sau đó tổng kết lại.

"Ít như vậy?" Tuấn Hoàng ngạc nhiên hỏi.

"Đó là bọn gian thương thu mua vào, qua tay phải giá trị nhiều hơn, chỉ là chúng ta không ai rảnh rỗi ngồi treo cửa hàng cả ngày để buôn bán, chịu lỗ một chút vậy." Ánh Tuyết trả lời Tuấn Hoàng.

Tuấn Hoàng lúc này mới gật đầu, đạo lý sang tay kiếm lời này hắn cũng hiểu. Nếu bán những trang bị đồng có lẽ giá trị sẽ nhiều hơn nhưng vẫn phải ưu tiên nâng cao năng lực bản thân trước đã.

Như nghĩ tới điều gì, Tuấn Hoàng hỏi.

"Quên mất, có điều này tôi thắc mắc cũng khá lâu, không biết giá trị của ZD ở thực tế vào khoảng bao nhiêu?"

"Cái này cậu không biết sao? Theo tỉ giá ở nước mình thì vào khoảng 10 ngàn đồng bằng 1 ZD." Kim Ngân trả lời, kĩ năng Tuấn Hoàng cao như vậy lại không biết giá trị tiền tệ, quả thật làm nàng có chút ngạc nhiên.

Chỉ là nhìn mặt Tuấn Hoàng đột nhiên thộn ra càng làm nàng không hiểu.

"Cậu làm sao vậy?" Kim Ngân hỏi.

"A a, không, không có gì, không sao hết, ha ha." Tuấn Hoàng ngoe nguẩy liên tục, tâm tư của hắn thì đang cười khổ, hắn hiện tại có hơn 4600 ZD nếu đổi ra thì có hơn 46 triệu đồng, thế mà hắn còn đi xin việc làm, thật không biết phải dùng lời nào diễn tả cảm xúc của hắn hiện tại.

"Cám ơn anh nhiều lắm, chúng em lúc đầu cũng phải dùng tiền để mua các loại vật phẩm, cái áo đồng của chị Ngọc cũng không rẻ đâu, giờ thì mọi người có vài trang bị vừa ý rồi, hiện tại có người dám bắt nạt tụi em cũng có anh bảo kê hì hì hì." Cô gái Yến Phương quơ quơ nắm tay, khuôn mặt đáng yêu treo đầy nụ cười rạng rỡ.

Nhìn cô gái nhạy cảm, dễ xúc động, cách đây 1 ngày bị KS boss còn nức nở, đột nhiên Tuấn Hoàng cảm thấy nhận việc làm ở phòng SG này cũng không quá tiếc nuối, tiền kiếm nhiều một chút nhưng những cô gái này có thể rơi vào tình trạng tồi tệ nào đó, hắn sẽ không thấy được nụ cười rạng rỡ của Yến Phương, ừm phải nói là 4 cô gái xinh đẹp lúc này đều đang rạng rỡ, vui vẻ.

Nói hắn dại gái cũng được, hắn cảm thấy đáng giá đổi tiền tài lấy một chút nụ cười là được.