Chương 34: Thiên Cơ Lão Nhân

Vô Tận Băng Vực

Chương 34: Thiên Cơ Lão Nhân

Trung Châu, Thiên Cơ Các.
Một trong những môn phái nhị lưu Bạch Cấp của Trung Châu, nhưng không một thế lực hay một người nào dám xem thường Thiên Cơ Các cả.

Nói nhị lưu thế lực thì cũng không phải, mà do đệ tử của Thiên Cơ Các không đông tính đến thời điểm hiện tại chỉ có vài chục người, đệ tử thân truyền chỉ có một do vậy mới trở thành nhị lưu thế lực.

Chứ lão tổ của Thiên Cơ Các nếu xét về chiến lực cũng đã lọt vào top một trăm người, nhưng đó không phải là lý do mà Thiên Cơ Các không bị xem thường và ức hiếp. Trọng yếu nhất là Thiên Cơ Lão Nhân có một thuật bói quẻ thông thiên, trên thông thiên văn dưới tinh địa lý, đã nhiều lần giúp dỡ các thánh đĩa của Trung Châu.

Nên các thánh địa và rât nhiều đại năng đều nợ lão một nhân tình, mà nợ nhân tình sẽ ảnh hưởng đến nhân quả gây khó khăn khi độ kiếp, nên một khi lão gặp khó khăn ai cũng muốn giúp lão để trả xong cái nhân tình đó. Do đó không một ai nguyện ý đắc tội nguyên một đám thế lực cả.

Hoàng Cực Hạo Nam đang đứng bên ngoài Thiên Cơ Các, Thiên Cơ Các xung quanh là bốn ngọn núi lơ lửng, ngọn thứ nhất là dành cho đệ tử bình thướng, ngọn thứ hai là dành cho đệ tử nội các, ngọn thứ ba dành cho đệ tử thân truyền, ngọn thứ tư là dành cho vị lão tổ của Thiên Cơ Các và vài vị trưởng lão.

Hoàng Cực Hạo Nam hiện nay đang đứng chính là ở trên ngọn núi thứ tư, đối diện hắn là một tòa phủ cỡ trung bên ngoài treo một tấm bảng hình bát quái, xung quanh là những cây hoa anh đào được bày theo Thiên Cang Bắc Đẩu Trận, Cửu Kiếp cường giả cũng phải tránh lui.

" Thiếu chủ thứ năm của Chí Tôn Điện đến đây xin có chuyện nhờ vả, mong Thiên Cơ tiền bối gặp mặt."
Hoàng Cực Hạo Nam dùng âm ba công nói một tiếng vang vọng hết cả bốn ngọn núi làm cho nhiều người phải chóng mặt.

Nhưng một hồi lâu hắn vẫn không thấy hồi âm, đa số gặp trường hợp này thì sẽ tức gận nhưng hắn thì không trước khi đi tới đây hắn đã thăm dò tình khí của lão này, lão chỉ tiếp nếu ngươi hội đủ ba yêu cầu:
+ Tiết lộ một sự kiện quan trọng mà lão chưa biết
+ Lấy ra một món đồ có thể đánh động được lão
+ Một kiện bí pháp trong môn phái

Quả thật ba yêu cầu này nếu để ngoại nhân biết được sẽ rủa lão là ăn cướp, nhưng thật ra ai mà đã từng chứng kiến qua bản lãnh của lão rồi thì lại không nghĩ vậy.

Nếu trong trường hợp kẻ thù không đội trời chung với ngươi chạy thoát, ngươi có yên lòng được không, nếu như ngươi nhờ lão ngươi sẽ tìm ra được người đó ngươi có nguyện đổi ba thứ này lấy tính mạng ngươi không?

Câu trả lời dĩ nhiên là có.

Hoàng Cực Hạo Nam liền nói:
" Không biết tiền bối có muốn biết cảnh giới ở trên Tiên Cảnh không."

"Ồ thú vị."
Bỗng một tiếng nói nhò từ trong phủ truyền ra

Bỗng từ đâu một vị đạo đổng đi ra cung kính lấy hai tay nói:
" Sư phụ bảo mời ngài vào trong diện kiến."

Hoàng Cực Hạo Nam nhanh chân bước theo sau lưng đạo đồng đi vào trong, bên trong rất là đơn sơ chỉ đơn giản có ba bức tranh bát quái treo trên tường và một cái đệm nhỏ chính giữa,

Ngồi trên đó là một vị lão nhân râu tóc bạc phơ, hai tay đang kết thành hình tròn, đôi mắt nhắm nghiền. Không sai người này chính là đỉnh đỉnh đại danh Thiên Cơ Lão Nhân.

"Hoàng Cực Hạo Nam ra mắt tiển bối, mong tiền bối giúp đỡ."
Hoàng Cực Hạo Nam cuối lưng thắp xuống hai tay chắp lai nói:

" Trước hết cho ta biết về cảnh giới đó đi."
Thiên Cơ Lão Nhân mắt nhắm nghiền nói ra.

" Cảnh giới này ta cũng chỉ nghe đại ca ta nói sơ qua, đó là dung hợp pháp tắc thành lĩnh vực tạo thành Hỗn Nguyên xưng Hỗn Nguyên Tiên Cảnh.
Hoàng Cực Hạo Nam không chậm trể nói ra:

"Ồ."
Như ngộ ra được điều gì đó hai mắt lão mở ra như có vô tận trí tuệ bên trong, một khí thế như đạo lý âm dương tỏa ra xung quanh khiến cho Hoàng Cực Hạo Nam không nhịn được mà phải nháy mắt vài cái rồi mồ hôi theo đó rơi ra như mưa.

"Chịu được cả Âm Dương pháo tắc của ta tuy chỉ có một phần nhưng ngươi không tệ đấy tiểu tử."
Thiên Cơ Lão Nhân nhìn kỹ hắn rồi cười cười tán thưởng.

Hoàng Cực Hạo Nam cười khổ cúi đầu một cái như cảm tạ.

" Mà đại ca ngươi là ai sao hắn biết chuyện này."
Thiên Cơ Lão Nhân tò mò hỏi.

"Hoàng Cực Long."
Hoàng Cực Hạo Nam gắng từng chữ nói ra.

" Thì ra là hắn quả thật một đời đệ nhất thiên kiêu, mà ngươi gọi hắn là đại ca chẳng lẽ ngươi cũng là con của người đó."
Thiên Cơ Lão Nhân hiếu kỳ nói ra, dưới vòm trời này khiến cho Thiên Cơ Lão Nhân không dám gọi thẳng tên cũng chỉ có Hoàng Cực Hạo Thiên..

" Đúng vậy vãn bối chính là con của "người đó "."
Hoàng Cực Hạo Nam nghe vậy tự hào cười nói, thật sự mà nói thì hắn biết rõ Thiên Cơ Lão Nhân đang ám chỉ cha hắn.

Mà nói cũng phải dưới vòm trời này ai mà không lấy danh con của đệ nhất cường giả của Đại Thế Giới mà tự hào.

"Ồ vậy lão phu quá thất lễ rồi."
Thiên Cơ Lão Nhân cười khách khí nói ra.

"Không có gì,"
Hoàng Cực Hạo Nam khách sáo nói

"Không biết hôm nay công tử tìm ta có chuyện gì."
Thiên Cơ Lão Nhân dò hỏi, nhưng trong câu nói hắn cũng đổi xưng hô thành công tử để tỏ rỏ sự tôn trọng dành cho người đó.

"Ta muốn tìm một người tên Lâm Minh sống tại Lâm Gia Linh Thành."
Hoàng Cực Hạo Nam thấy sự chuyển biến của Thiên Cơ Lão Nhân thì cười thầm nhưng cũng nhanh nhẩu trả lời.

"Vậy công tử cũng biết quy tắc ba điều của lão già ta mà, nhưng vì công tử là con của người đó nên ta cho công tử miễn điều số hai, công tử chỉ cần xuất ra bí pháp là được."
Thiên Cơ Lão Nhân bình tĩnh nói

Nghe vậy Hoảng Cực Hạo Nam nhanh nhẩu móc ra một quyển bí pháp đưa cho lão, lấy tay cầm lấy quyển bí pháp dùng linh hồn dò xét một thoàng, sau dó lão thõa mản cười nhìn Hoàng Cực Hạo Nam.

"Ngươi có giờ sinh bát tự của hắn không."
Thiên Cơ Lão Nhân hỏi

"Năm 1790 ngày 6 tháng 3 giờ mùi."
Hoàng Cực Hạo Nam đúng lấy ngày sinh mà thuộc hạ hắn sưu hồn lão nô bộc mà ra.

Nghe xong không dám chậm trễ một cái bát quái bàn tròn xuất hiện trong tay hắn, hai con mắt của lảo như có tinh quang bắn thẳng vào bát quài bàn, một luồng khí vô hình như lũ cuốn ra khiến cho không khí xung quanh như vặn vẹo.

Hoàng Cực Hạo Nam thấy vậy cũng không dám chậm trễ mà thi triển linh lực hộ thân. Một lát sau hai con mắt Thiên Cơ Lão Nhân mệt mỏi nói ra:
"Phía nam Nam Châu trên một hòn đảo nhỏ giáp với Long Tượng Đại Lục."

"Đa tạ tiền bối."
Nói xong câu cảm ơn rồi hắn liền bay nhanh đi tới đó, vì hắn không có nhiều thời gian cho truyện này nên hắn phải tranh thủ từng phút từng giây