Chương 91: Đơn chiến, Nỗ lực (2)
"Trận đơn chiến thứ 3, Bối Bối đối chiến Mễ Già, mời tuyển thủ 2 bên lên sân đấu" Một lần nữa âm thanh báo hiệu trận đấu bắt đầu vang lên.
"Bối Bối, nhờ cả vào anh" Hình Na vỗ nhẹ vào lưng cậu, cười nhẹ cổ vũ đối phương, trận chiến này bọn cô quyết không thể thua.
"Đại sư huynh, cố lên" Vũ Hạo cùng Vương Đông đều rất ngưỡng mộ, đồng lòng chúc phúc cho Bối Bối đánh thắng được đối thủ.
"Để đó cho anh" Đáp lại những lời cổ vũ chân thành, Bối Bối bước lên sàn đấu với một tư thế tự tin, ánh mắt kiên cường và đôi mắt đầy trí tuệ mà nhìn đối phương.
Mễ Già, học viên tham chiến bên Nhật Nguyệt, anh có khuôn mặt dữ dằn, hai tay và hai chân được lắp các thiết bị bằng kim loại, ắt hẳn là hồn đạo vũ trang, hồn đạo khí, lóe lên trên cặp mắt đó là sát khí hung hiểm, xem ra bên Nhật Nguyệt đế quốc học viện nổi điên rồi đây.
Khởi đầu trận đấu bằng một phát nã pháo, một viên cầu chóe lửa vàng được bắn ra phóng thẳng về phía Bối Bối, trong rất nguy hiểm.
"Đến hay lắm, vậy xem uy lực của đòn này của ngươi thế nào" Bối Bối cũng không lạc hậu, tay giơ lên phóng ra Lôi Đình Long Trảo, đòn tấn công vừa chứa lôi lực lẫn long lực, bao trọn viên đạn pháo của đối phương.
Nhưng không ngờ rằng Lôi Đình Long Trảo của Bối Bối lại bị hút trọn vào trong quả hồn đạo đạn pháo của đối phương, rốt cuộc cây đạn pháo của đối phương là gì vậy?
"Bùm" Âm thanh va chạm và phát nổ, sự oanh tạc gây ra chấn nát sàn đấu, Bối Bối bị áp lực thổi lùi lại phía sau vài bước, Hòa Thái Đầu đứng bật dậy.
"Đây, Đây là hồn đạo pháo hẹn giờ! Bọn họ ngay cả cái này cũng có sao? Đạn pháo này không những có thể truy lùng tung tích đối thủ, hơn nữa còn có thể điều chỉnh thời gian phát nổ, Đại sư huynh, cẩn thận" Thái Đầu nhắc nhở Bối Bối, xem ra đám thiên tài bên Nhật Nguyệt không hề đơn giản như họ tưởng.
"Đây là?" Hình Na đảo mắt khắp xung quanh, cô đang cố tìm ra nguyên lí của việc hồn kỹ của Bối Bối bị hút vào, thứ này quá bất bình thường, mặc dù thật sự rất khó để nói cái thế giới này bình thường, nhưng đại đa số sự vật vẫn tuân theo quy luật tự nhiên.
Lôi lực của Bối Bối là các electron tự do hỗn độn di chuyển với tốc độ cực nhanh, bản thân quả hồn đạo pháo kia được duy trì bởi hạt nhân và lực hút của nó, khi Lôi Đình Long Trảo bao phủ đối phương, hẵn đã có lực hút tĩnh điện giữa hạt nhân và electron, vì tốc độ di chuyển của lôi điện quá nhanh nên nó bị xoay tròn rồi bị lực hướng tâm do cơ chế phóng đại nào đó hút vô, sự xung kích tạo ra kíp nổ, oanh tạc sân đấu.
"Năng lực truy tung có thể dùng hồn lực, vậy còn cơ chế phát nổ được điều khiển như thế nào? tương tác từ trường??" Hình Na nhíu mày, cô không rõ lắm về mấy cái hồn đạo khí này, có lẽ cô nên tiện thể học tập một chút hồn đạo khí tri thức.
Không cho Bối Bối thời gian nghỉ ngơi, Mễ Già lập tức bắn ra thêm một quả hồn đạo pháo, khác với lần trước, Bối Bối sử dụng tay không đón đỡ, bàn tay được xuất ra nhanh đến độ có ảo ảnh, nhìn giống như là cả chục cánh tay đang bao phủ quả đạn pháo.
"Ngu xuẩn, dám dùng tay bắt hồn đạo pháo của ta, chết đi" Đối phương cười nhạo trước hành động của Bối Bối, nhưng không được bao lâu, hắn lại phải há mồm trước quá trình này, viên hồn đạo pháo bị đánh lệch sang hướng khác!!!
"Ồ, cái này cũng thú vị không kém" Khác với cơ chế đầy tính vật lý của hồn đạo khí, cách sử dụng kèm lợi dụng lực áp và dùng lực đánh gây chệch chiều vector, Bối Bối xuất sắc trong các kỹ thuật cận chiến, đây hẵn gọi là tuyệt kỹ của Đường Môn đi, được, cô thích, môn tuyệt kỹ này cô sẽ nghiên cứu sau.
Đối phương cũng bất ngờ trước việc đạn pháo của mình bị Bối Bối tránh được, đưa tay ra kích nổ lập tức viên hồn đạo pháo, trong tích tắc đó cô để ý thấy được tia lửa điện được đánh lên, dù cho có Vũ Hạo thám trắc nhìn thấy cũng sẽ không hiểu được, đối phương còn bồi thêm một quả hồn đạo pháo khác, phản ứng rất nhanh.
"Có qua phải có lại, ngươi tặng ta 2 quả pháo như vậy, ta cũng tặng ngươi một quả chứ" Bối Bối phóng ra một quả cầu màu đen về phía đối phương, tiện thể ngữa người xuống tránh đòn của Mễ Già, động tác liền mạch, cậu quay lại phóng ra một con dao, hay là phi châm dạng đó vào thẳng đòn đánh của đối phương, kích nổ phá hủy hồn đạo pháo.
Mọi người trầm trồ với cách phản ứng và đáp trả của Bối Bối, đối phương có vẻ hơi nổi giận, đối mặt với quả cầu màu đen của Bối Bối, cậu lôi ra một cây kiếm điện quang, chặt đôi quả cầu của đối thủ.
"Khí độc?" Trừng mắt ra ngạc nhiên, tiếng roẹt roẹt phát ra, lập tức sử dụng lá chắn phòng ngự, nhưng cơ thể không chịu kiểm soát, Mễ Già bị trúng đòn rồi, cậu không hiểu lý do tại sao, không phải lá chắn đã chặn được màn khói đấy rồi sao.
"Độc châm được che dấu bởi khí độc sao? hơn nữa còn là số lượng cực lớn" Hình Na lợi dụng tinh linh mắt, toàn bộ sàn đấu được cô dùng vị trí thứ 3 quan sát rõ mọi thứ, Đường Môn ám khí, xem ra sau này nếu phải đối mặt trực tiếp với bọn họ thì cô cần phải cẩn thận hơn đây, mặc dù bây giờ họ là đồng bọn, nhưng tương lai ai biết trước được.
"Quá tuyệt vời, đại sư huynh ngầu quá" Vũ Hạo và Vương Đông cực kỳ hâm mộ mà gào lên như fan cuồng, đám này điên hết rồi.
Đang tính phóng thêm một quả hồn đạo pháo nhưng cơ thể bị tê liệt bởi độc châm, hiện tại cậu không thể cử động, hơn nữa bị lá chắn phòng ngự bao vây, nếu không có ai cứu thì cậu sẽ bị chính hồn đạo đạn pháo của mình oanh tạc mà chết.
"Oành" Âm thanh phát nổ từ phía đối phương, lớp khói được rút đi, trọng tài kịp thời ngăn chặn việc đạn pháo gây tổn thương cho học viên học viện Nhật Nguyệt, tuy nhiên trúng độc vẫn không thể giải, xem ra cậu ta không còn khả năng tham gia trận chiến 2 – 2 – 3 rồi, mà bọn cô cũng không tính đấu vòng này đâu, bên cô các học viên đã bị đuối sức rất nhiều, nếu không thể thắng ngay thì rất khó cho các trận sau.
"Sử Lai Khắc học viện chiến thắng" Âm thanh tuyên bố vang lên, mọi người nhiệt liệt ủng hộ, quá ngầu Bối Bối quá ngầu lòi, cậu đã đánh thắng đối thủ một cách thông minh mà ít tốn lực nhất.
"Độc?" Phát hiện Mễ Già gục xuống, khuôn mặt tím lại ông lập tức nhìn sang phía Bối Bối, đáp lại ông là nụ cười trông thì có vẻ thân thiện " Không phải kịch độc đâu, sau khi kết thúc trận đấu tôi sẽ đưa thuốc giải, nhưng tất nhiên không phải bây giờ rồi" Bối Bối cười như một cậu trai hiền lành vô hại mà nói.
Bên Nhật Nguyệt học viện, lão sư dẫn đầu bên họ tối mặt lại, đã có 3 trận thua, còn tổn thất một thành viên, xem ra khó khăn đây, "Mộng Hồng Trần, những trận tiếp theo nhờ em, hy vọng em có thể xoay đổi cục diện trận đấu" ông đặt hết niềm tin còn lại về phía cô gái nhỏ này, tuy bị dính đòn bởi Hình Na nhưng không có nghĩa là cô yếu.
"Không sao, cứ giao cho em" Mang trên mình trách nhiệm nặng nề, Mộng Hồng Trần với ánh mắt màu đỏ của hỏa thuộc tính, cô đứng dậy chuẩn bị đáp chiến trận thứ tư, bên cô Vương Ngôn hơi lo lắng, khả năng của Mộng Hồng Trần còn là ẩn số, tuy biết là băng hồn sư nhưng cặp mắt mang thuộc tính hỏa làm ông cảm thấy kì lạ, Hình Na đang bị thương không biết có khả năng tham chiến nữa không, đành phải tiếp tục trông cậy vào Bối Bối rồi.