Chương 394: Thực Mộng, Dream Eater
Đưa hai tay lên xoa xoa người mình, cảm giác rợn hết cả mình thật sự là điên cuồng không chịu nổi, anh không muốn phải trải qua cảm giác kinh khủng đó đâu.
Thế này thì sợ là đến khi Tinh Nguyệt Môn và League of Cygnus gặp nhau anh sẽ không dám đấu trực tiếp với công chúa quá, Phantom đại ca à, mọi chuyện tiểu đệ quyết định nhường hết cho anh đó, đệ hứa là sẽ mua bó nhang và hoa quả đến thắp hương cho ca.
" Ta cũng không biết, lần đầu ta nhìn thấy tiểu thư sử dụng năng lực đó"
Vu Thiên cũng không hơn được gì Ryan, mặc dù võ hồn Địa Ngục Dao Găm của cô có thuộc tính âm hàn, nhưng cũng không thể nào sánh được việc Hình Na ra tay trong yên lặng mà bóp người không tiếng động.
Mặc kệ cho việc tra hỏi diễn ra thế nào, nhưng bọn họ chỉ cần biết, Hình Na ở cùng phe với bọn họ, và bản thân sẽ không bị loại hình tra tấn đó áp đặt lên người thôi là đủ rồi.
" Thật là không thành thực, mà thôi, ta cũng không cần quan tâm các ngươi nữa, dù sao thì thông tin cũng khá là đủ rồi, thứ còn lại là …"
Thở ra một hơi dài, nhìn gương mặt tái mét của Đắc Minh, biết là không thể tra hỏi gì thêm được nữa rồi, Hình Na mới chầm chậm đứng dậy.
Nhưng mà cũng ngay lúc đó, nhiệt độ của môi trường bỗng nóng lên đột ngột, bàn tay đỏ rực của Đắc Minh như nứt ra, các đường gân phát sáng như nham thạch và bắt đầu chảy dịch đỏ nung nóng, đây là ….
" Tử Viêm Dung Nham!"
Đưa bàn tay lên cao, một loại hồn kỹ quần công đem toàn bộ môi trường nung cháy, vì tấn công quá mức đột ngột, hơn nữa hai người Vu Thiên và Ryan cũng không ngờ đối phương vậy mà từ bỏ đồng đội của mình.
Đứng ở gần Đắc Minh nhất không chỉ có một mình Hình Na, mà bên cạnh đó còn có thêm cả Độc Tâm, đồng đội của hắn đang ở trong tình trạng điên loạn và không có hồn lực phụ thể, nếu mà dám sử dụng quần công hồn kỹ, vậy không khác nào là đem đồng đội của mình nung chết
Vòng hồn hoàn thứ năm và thứ sáu sáng lên, trực tiếp sử dụng hồn kỹ vạn năm, đối phương thật sự tính thổi tung tất cả để bỏ trốn khỏi nơi này.
" ẦM ẦM ẦM"
" Tiểu Na!"
" Công chúa"
Cả hai người Ryan và Vu Thiên lập tức hóa thành cái bóng bắn thẳng như tia chớp, mỗi người từ trong hông rút ra một thanh dao găm nhỏ, kéo ra một đường cong Parabol hoàn hảo, chẻ đôi dung nham của đối phương ra trong một khắc.
Tốc độ ra đòn rất nhanh, nhưng không có một ai để dư tâm trí mà quan tâm thằng đồng bạn ngốc Độc Tâm bị bạn mình bỏ rơi, hắn ta nằm rơi trong vào biển nham thạch, da thịt bị đốt cháy bỏng, tiếng gào thét trở nên khàn hơn.
Sau đó thì Độc Tâm dần trở nên yếu đuối, âm thanh hắn phát ra nghe như móc tim móc phổi mà nói, cho đến khi mà không còn âm thanh nào được phát ra, hắn ta đã quá đuối, cặp mắt bất lực đấy vẫn cố gắng ngưỡng lên nhìn mặt đồng bạn mình.
Tại … sao ….
Đó chắc chắn là lời nói mà hắn ta muốn kêu lên lúc này, cảm giác tội lỗi và ám ảnh từ khuôn mặt của đồng bạn đeo bám làm khuôn mặt Đắc Minh trở nên tái nhợt, nhưng mà hắn không hối hận, hoặc là nói, vì mạng sống của mình, hắn nguyện ý từ bỏ sinh mạng của đồng đội.
Hai vòng hồn hoàn thứ bảy và thứ tám tiếp tục sáng lên, hiện tại hắn không biết phải làm sao để rời khỏi khu vực sương mù này được, nhưng mà trước tiên hắn cần phải bỏ trốn và né tránh con bé đáng sợ kia, nếu được, giết luôn con ả là có thể thoát khỏi nơi này.
" Nham Bá Vương + Mưa Thiên Thạch"
Cơ thể hóa thành dung nham dạng đặc, toàn thân bốc lửa, lớp quần áo lập tức bị thiêu rụi, sức tấn công vật lý của hắn được gia tăng thêm, đưa tay từ trên giộng xuống dưới, đối mặt với hai con quái vật Vu Thiên và Ryan đang giận dữ, một chọi hai đối diện trực tiếp, hắn không có một tỷ lệ thắng nào, vậy nên
" OÀNH"
Mặt đất vụn vỡ ra, từ trên trời tích tụ hàng loạt các khối thiên thạch bùng cháy, khói mù và hơi nóng bức lên làm cản tầm nhìn, hắn ta muốn dùng đòn tấn công này để bảo vệ bảo thân.
Kết hợp hồn kỹ phía trước Tử Viêm Dung Nham đã đem mặt đất hòa tan và trở thành một bãi dung nham rộng lớn rồi, kết hợp với sương mù có sẳn nữa, coi như bọn hắn có võ hồn là linh mâu cũng rất khó để có thể bắt kịp tầm nhìn của anh.
" Khốn nạn, hắn ta vậy mà bắn ra loại hồn kỹ đáng chết này, không ngờ bản thể võ hồn cũng có thể chơi xa chiến đấy!"
Tuy mới là Hồn đế lục hoàn, đối mặt với hồn kỹ của Đắc Minh Ryan hoàn toàn không chút khó khăn, thanh dao găm nhỏ bé của anh cứ như là thần khí, chém đâu là đứt đó, tuy nhiên lại không thể khiến nó biến mất và hóa vụn trong hư vô được.
Rõ ràng là sự chênh lệch tu vi không nhỏ khiến cho Ryan không chiếm được lợi thế, cho dù có sử dụng hồn kỹ mười vạn năm thì chưa chắc là anh sẽ đuổi kịp đối phương, vậy cho nên...
" Vu Thiên đại tỷ a, làm ơn, chuyện này nhờ đại tỷ đấy, an toàn của công chúa để cho ta"
Liên tục chém lấy những tảng thiên thạch đang rơi xuống, Ryan nhường lại công lớn cho Vu Thiên, dù sao thì an toàn của công chúa vẫn là hàng đầu, không thể từ bỏ được.
" Tốt thôi, Tiểu Na mà có xây xát gì thì ngươi tự thiến đi thằng nhóc"
Trừng mắt nhìn ngược lại Ryan, gật đầu một cái và phun ra lời đe dọa, cô nhanh chóng hóa về phía trước, một cái động màu đen mở tung ra, bay lọt vào bên trong, mọi việc diễn ra với tốc độ nhanh như chớp.
" Kenggggg"
Lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào người của Đắc Minh, nhưng ngay lập tức có một lớp màng bảo vệ nhanh chóng xuất hiện vây quanh người anh lại, cản trở vết đâm của Vu Thiên.
Phần bóng tối len lỏi qua lớp vòng bảo vệ tuyệt đối nhanh chóng tụ thành hình, cứa một đường lên cổ đối phương, tuy không thể giết chết, nhưng hắn ta cũng cảm thấy bản thân gần kề với tử vong thế nào.
" Bá đạo!"
Trợn mắt lên nhìn cách mà Vu Thiên chiến đấu, loại hồn kỹ cho phép dịch chuyển tức thời lúc nãy là gì, hơn nữa còn có thể bất chấp không nhìn luôn hàng phòng ngự của hồn đạo khí vòng bảo hộ tuyệt đối, đây không phải là dạng vừa đâu.
Bị chém và đập lùi về sau, hai chân chà vào đất tạo ra tiếng két két khó chịu, chân của anh cũng chảy máu và tổn thương nặng nề, nhưng lúc này không phải là thời gian để phàn nàn.
Liếc mắt quan sát liên tục, tầm nhìn này rõ ràng không thể cho phép đối phương chiến đấu một cách tối ưu, vậy mà có thể khóa chặt anh lại, không đơn giản.
Từ trong trữ vật của bản thân, Đắc Minh rút ra một loại hồn đạo khí định trang, là một cây đại pháo khổng lồ, có vẻ hắn muốn dùng nó để bỏ trốn, nhưng mà …
" Thực Mộng, Dream Eater!"
Giọng nói lạnh lẽo vang lên, hình bóng một con rồng béo ụ nhưng lại tràn đầy uy nghiêm xuất hiện ở đằng sau, cặp cánh rồng khổng lồ, bộ sáu hồn hoàn của Hình Na tỏa sáng, đen đen đen đen đỏ xanh dương.
Lớp khói sương mù tản đi hết, dung nham cũng biến mất, mọi thứ cứ như chưa từng xuất hiện, kể cả hồn kỹ và nhiệt độ nóng chết người lúc nãy, tuy nhiên bên cạnh bọn họ, cái xác của Độc Tâm lại vẫn cháy khô và nung cho thành than, thành tro cốt, cặp con ngươi đến chết vẫn trợn lên như thể muốn nuốt chửng lấy Đắc Minh.