Chương 232: Gặp lại Vũ Hạo và trở về
"Tiểu Na, con đã hoàn thành xong dự án của mình rồi à?"
Mặc Lâm ngạc nhiên khi thấy Hình Na ra ngoài, từ khi biết thân phận của cô thì ông lập tức thay đổi xưng hô, dù sao thì rất ít người quan tâm đến 2 thầy trò bọn họ, đại đa số đều tập trung vào cậu nhóc Hoắc Vũ Hạo hơn là cô nhiều.
"Vâng, đã thành công, và cũng đến lúc mà con sẽ trở về Sử Lai Khắc học viện!"
Hình Na gật gật đầu, Tuyết nhi chính là minh chứng còn sót lại duy nhất trong đống thành tựu của cô, giờ cô đã hoàn thành xong tất cả các mục tiêu của mình rồi, thời gian rồi cũng sẽ đến, ngày mai sẽ là ngày cô trở về cùng với các lão sư học viện.
"Thế, thành quả của con đâu?"
Mặc Lâm rất háo hức được xem thành quả của Hình Na, dù sao thì cô đã bỏ gần cả năm trời chỉ vì một mình nó, đó chắc chắn phải là một thứ gì đó siêu bá đạo luôn, ông tin chắc là vậy, vì thế nên giờ ông rất là hào hứng.
"Xin lỗi sư phụ, thành quả của con đã được gửi đi rồi, nếu ngài muốn gặp vậy sau khi chúng ta rời khỏi Nhật Nguyệt đế quốc học viện, con tin chắc ngài sẽ bất ngờ cho xem!"
Tuyết nhi đã được Dragonite mang đi ra ngoài học viện, tuy có hơi nguy hiểm khi không có võ hồn của bản thân, nhưng Song tử vẫn còn có thể giúp đỡ cô rất nhiều, chưa kể là còn có hệ thống hồn đạo khí vũ trang toàn thân, cô cũng không sợ rằng mình sẽ gặp nguy hiểm đâu.
"Thành quả được gửi đi? Con không trang bị nó trên người sao? Chẳng lẽ nó không phải là một đồ vật?"
Mặc Lâm nhanh chóng bắt được vấn đề, nếu một hồn đạo khí được tạo ra mà Hình Na không mang vào người thì chỉ có thể là một thứ gì đó không phải là hồn đạo khí, dù sao thì Hình Na nói là dự án, chứ không phải nói cụ thể là tạo ra cái gì, rất có thể các kiến thức mà con bé không nói cho ông đã bị phá hủy, chỉ có mỗi thành quả là được giữ lại.
"Sư phụ quả là nhạy bén, thành quả của con là một bé gái bé nhỏ"
Hình Na cười cười, Tuyết nhi chính là kết tinh kiến thức của Trái đất và Đấu la đại lục kết hợp lại mà tạo ra, lấy từ nguồn tế bào ưu tú của Tuyết đế mà tạo thành, đảm bảo Tuyết nhi sẽ là một con quái thú đáng sợ trong tương lai.
"Ồ, vậy ta rất hi vọng được trông thấy nó, được rồi, giờ con hãy chuẩn bị đi thôi, cũng sắp đến lúc mà con phải rời đi, nói chung vị trí con dặn ta đã nhớ rõ rồi, lúc đó nhớ đến ông già ta nhé!"
Cười gật gật đầu, ông cũng không quá háo hức đến độ phải xem ngay lúc này, những bất ngờ nối tiếp bất ngờ của Hình Na ông đã quá quen rồi, giờ thì ông chỉ cần phải đợi cho đến khi gặp được thành quả của con bé mà thôi.
"Vâng, con xin được phép chuẩn bị"
Cúi đầu chào Mặc Lâm lần cuối, Hình Na lập tức quay người lại trở về căn phòng thí nghiệm của mình, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, 2 năm ký ức bỗng ùa về, tuy là một nơi khác xa so với Sử Lai Khắc học viện, tuy cô dành đại đa số thời gian cho việc học tập và nghiên cứu, nhưng căn phòng và khu vực này đã để lại cho cô một dấu ấn khó phai.
Ngồi xuống giường, Hình Na tiếp tục tu luyện một chút để làm cho tâm tình của mình bình tĩnh trở lại, ngay sau khi cô cảm thấy mệt mỏi thì Hình Na đánh một giấc ngủ thật sâu, chờ cho đến khi ánh sáng mặt trời của ngày mai ló lên, đó là lúc mà cô sẽ rời đi.
Thời gian trôi đi thật là nhanh, từ khi cô mới tới đây thì mới chỉ là một con nhỏ 14 tuổi chưa biết gì về hồn đạo khí, nhưng giờ cô đã là một hồn đạo sư cấp 7 chỉ mới sau 2 năm, hơn nữa cô còn đột phá giới hạn trở thành một hồn đế 6 hoàn, thời gian đúng là chẳng đợi ai nhỉ?
Một ngày mới lại tới, Hình Na thức dậy trong sự khỏe khoắn thoải mái, vệ sinh cá nhân xong cô thay một bộ đồ phù hợp bản thân, lão sư dẫn đường đã chờ sẵn ở bên ngoài gọi cô để dẫn đi về phía Kính hồng trần và Hoắc Vũ Hạo, dù sao thì cô đến cùng 2 người thì cũng nên về cùng 2 người, thật là, gặp lại thằng nhóc Vũ Hạo làm cô bực mình dễ sợ.
"Thiên Lam tỷ, lâu rồi không gặp!"
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Thiên Lam thì liền lập tức cúi đầu chào, từ hồi lấy được Tuyết đế phôi thai, cậu đã nhận thấy sự hiện diện của Thiên Lam gần đó, cô cũng chiến đấu với một hồn đấu la không khác gì cậu nhưng vẫn còn sống, điều này chứng tỏ cô ấy không hề đơn giản.
Việc cậu đánh bại một hồn đấu la tuy là có dựa thực lực bản thân nhưng đại đa số thì lại phụ thuộc vào vận khí, trong khi Thiên Lam lại ở một khu vực không có năng lực chịu ảnh hưởng từ bên ngoài, điều đó chứng tỏ rằng cô đã chiến đấu và chiến thắng một hồn đấu la bằng chính sức của mình, một hồn vương, lại có thể mạnh đến như thế! Thật không thể coi thường!
"A, chào nhóc, có vẻ trong khoảng thời gian qua nhóc đã làm nhiều chuyện đến nỗi nổi danh luôn nhỉ?"
Thiên Lam cười cười trả lời, cô đã nghe hết rồi, mấy chuyện mà cu cậu này làm, nào là thách chiến các hồn đạo sư trong Nhật Nguyệt học viện và chưa từng thua, hơn nữa cậu nhóc còn từng nói chuyện gì đó với Kính Hồng Trần, chắc là lại lừa lọc gì đó, không thể không nói tuy ồn ào nhưng thằng nhóc này đúng là vẫn rất thông minh.
"À, không có chuyện gì như vậy đâu ạ!"
Vũ Hạo lập tức trả lời, đại đa số chiến công mà cậu làm được đều phụ thuộc vào hồn hoàn mới là Tuyết đế, à không, không nên gọi là hồn hoàn, bởi vì Tuyết đế đã trở thành một hồn linh, một tồn tại mới trong Đấu La đại lục với 4 cái hồn hoàn màu cam đã giúp cho Vũ Hạo trở thành một hồn vương mạnh mẽ.
"Hửm, mà thôi, chị đây cũng không quá quan tâm"
Liếc nhìn về phía Kính Hồng Trần, nhìn mặt ông ta có vẻ rắm thúi và tức giận, chắc là bị thằng nhóc này chơi một vố, tuy nhiên, không liên quan đến cô.
"Hồng Trần đường chủ, liệu chúng ta có thể trở về được chưa?"
Hình Na hỏi chuyện Kính Hồng Trần, cũng không có việc gì để ông dừng lại tại đây cho lắm, nhanh chóng bưng bọn nhóc này trở về với học viện bên họ để đón lại 2 đứa Mộng Hồng Trần và Kính Hồng Trần có vẻ tốt hơn.
"Đi thôi"
Lại lấy ra hồn đạo khí phi hành, Kính Hồng Trần dẫn theo 2 người rời khỏi Nhật Nguyệt đế quốc học viện, nếu như là lúc đầu Hình Na thấy nó thì cô còn có vẻ ngưỡng mộ, nhưng mà giờ trong mắt cô lại yên tĩnh vô cùng, loại công nghệ này, cô hoàn toàn có thể tạo ra một thứ tốt hơn thế này nhiều!