Chương 1: Xuyên Hai Lần

Vô Hạn Chi Hắc Ám Hàng Lâm

Chương 1: Xuyên Hai Lần

" Oáp buồn ngủ thật, về nhanh thôi " Một cậu thiếu niên vừa đi vừa ngáp. Đang tưởng tượng với một giấc ngủ và một giấc mơ tuyệt vời thì cậu đạp phải một thứ gì đó " a chú là ai vậy, cảm ơn đã đỡ giúp, a cái gì " cậu té ra và ôm một ai đó nhưng.......... Đoàn một tiếng nổ lớn làm cho cậu choáng một viên đạn bay ra, headshort trúng đầu.

.......
.......
.......

" Đây là bản tin ngày hôm nay, hôm nay vào lúc 5h chiều một cậu thiếu niên đã dẫm phải một bãi phân chó mà té ngã vào một tên khủng bố do đó đã bị tên đó bắn chết,chúng tôi thành thật chia buồn,. Theo như thông tin điều tra được, nạn nhân tên thật là Lâm Hắc Vũ quê ở tỉnh......... là trẻ mồ côi từ nhỏ nên toàn bộ hậu sự sẽ do chính quyền lo. Tiếp theo là bản tin cuối ngày...... "

......
......
......

" Chuyện éo gì, đây là cái nơi khỉ nào, có ai không cứu con, con sợ ma " Hắc Vũ rống lên cho bớt sợ.

" ngươi đã ở trong tàn hồn của ta, và sự thật là ngươi đã chết " Một bóng đen từ trong bay ra.

Hắc Vũ giật một cái " Má ơi ma, cứu ".

Cái bóng đen im lặng "....." có vẻ như nó rất thiếu kiên nhẫn " Ta không có thời gian mà nói rõ cho ngươi tự tìm hiểu đi " Nói xong thì một quả cầu màu đen từ tàn hồn kia bay về phía Hắc Vũ rồi nó tự tiêu biến đi.

Cậu ta cũng bất tỉnh nốt, một cái lỗ đen tự nhiên chui ra đem Hắc Vũ hút vào trong.

" Sặc, chỗ éo nào thế " Hắc Vũ tính lại chỉ thấy cái trần nhà.

" ui đâu đầu quá, đệt cái gì Hỗn Thiên Thế Giới, Linh Không Vực...... Huyền Linh Tông,...... đệ tử ngoại môn Hắc Vũ......... Éc là xuyên à, không lẽ giống bọn Phương Bắc (TQ ấy), lúc trước cứ nghĩ bọn Phương Bắc mới có xuyên không chứ ai ngờ " Hắc Vũ có chút choáng trí nhớ nhiều quá.

Một quả cầu tự nhiên bay ra từ người Hắc Vũ,một âm thanh vang lên " Ta là Chúa Tể Hắc Ám chỉ vì đi sai con đường mà phải bỏ mình, nay ta đem toàn bộ số Tu Vi của ta tặng hoàn toàn cho ngươi hi vọng ngươi sẽ bước tiếp trên con đường của ta. Vì thân thể của ngươi quá yếu nên ta không thể thẳng tay cho ngươi toàn bộ, ngươi cứ từ từ tu luyện ta đã phong ấn một số nhỏ năng lượng trong người của ngươi. Cuối cùng ta đã tặng cho ngươi bản nguyên Không Gian nó sẽ giúp ngươi tới nơi phù hợp mà ngươi cần tới, cho đến khi đủ hoàn toàn thực lực thì có thể hoàn toàn nắm giữ nó"

" Hắc Vũ sư đệ, đệ có ở đây không? " đột nhiên có người rõ cửa.

Hắc Vũ nghe thấy thì đi ra mở cửa " A là Thiên Hạo sư huynh và Linh Vân sư tỷ à " cả hai người này là đệ tử nội môn thân phận cao hơn Hắc Vũ nhiều lắm, lúc Hắc Vũ vào tông môn cậu được cả hai giúp rất nhiều, mà cái thân phận này chắc là do Chúa Tể Hắc Ám tạo ra để tránh bị Thiên Đạo của giới này nghi ngờ.

" Hắc Vũ, hôm nay 2 người bọn ta cùng với một vài đệ tử ngoại môn đi săn yêu thú ngươi có đi không " Thiên Hạo chỉ về phía sau mình.

" Ách các vị cứ đi đi, đệ tu vi còn thấp không thể đi được " Hắc Vũ tìm đại một cái cớ.

" ukm được rồi " Nói rồi Thiên Hạo dẫn mọi người đi.

........
..........
.........

Hắc Vũ vào phòng ngồi tĩnh tọa theo động tác trong kí ức của Hắc Ám Đại Đế, theo như được biết thế giới này cấp bậc cũng là: Luyện Khí, Trúc Cơ Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Đại Thừa, Độ Kiếp... Không hiểu sao thế giới này gần như là không có Đại Thừa mạnh nhất chỉ là Hóa Thần, lấy được một phần tu vi nhưng cũng là Hóa Thần kì rồi.
...........
...........
.........

Hắc Vũ cũng đã tốn thời gian 2 năm luyện tập tự chiến cho đến một ngày.
" xoẹt xoẹt... " một cái lỗ đen hút Hắc Vũ vào trong.

" Cái quỷ gì a " Hắc Vũ bất tỉnh luôn
----_--------

" Chết tiệt lại là cái hố đen đó " Hắc Vũ bực tức.

" Cái gì vậy " Hắc Vũ liếc mắt lên trời thấy rõ bầu trời toàn ma,quỷ khí bay lượn.

" Hừ Phù Tổ ngươi cũng muốn trở thành giới này chi chủ sao, đừng hòng Dị Ma Hoàng ta mới là người làm việc đó " một cái bóng đen quanh ma khí lượn lờ đối mặt với một vị lão giả.

" Hừ Dị Ma Hoàng dù ta muốn làm giới này chi chủ thì sao, ta nhưng không ác như ngươi " Vị lão giả phản bác.