Chương 4: Đạo tặc

Vô Địch Tiên Đế

Chương 4: Đạo tặc

Nghĩ về tương lai mình được nhiều người kính ngưỡng hắn nghĩ mình mấy kiếp trước sống thật chán a giờ tìm được nghề thích hợp cho bản thân tranh thủ làm vài vụ

" bây giờ ta đã hết linh lực không thể nào đi hành nghề được để dành tối mai"

Duơng trần quyết định xong kế hoạch của mình, hắn ngủ một giấc cho đã a tu luyện làm cái rắm

Sáng hôm sau mặt trời đã lên núi những tia nắng đầu tiên chiếu xuyên qua làn sương mờ ảo

Lúc này những người ở kiếm vực đại lục đã bắt đầu một ngày mới ai làm việc nấy

Nhưng mà lúc này vẫn có một tên vẫn đang nằm ngủ, tên này không ai khác ngoài Dương trần hắn rất lười đi đâu chỉ muốn ăn ngủ xong tu luyện sống qua ngày nhưng cuộc đời hắn không cho phép

" Dương trần huynh đệ sắp trễ giờ làm việc rồi nhanh lên Tô chấp sự trách phạt "

Một tên mập mập là Đoạn Đức, kế bên một tên gầy yếu là Lý la bọn hắn đợi lâu không thấy Dương trần đến làm nên đành đi xem tên này

" Ân, ta còn chưa ngủ cho đã đây làm sao trời sáng nhanh thế " Hắn chán nản ngồi dậy đi tắm rửa

10 phút sau

Dương trần mệt mỏi đi ra hắn chỉ muốn ngủ thôi, chẳng muốn làm gì thận chí tu luyện hắn cũng lười

khi thấy Dương trần đi ra với vẻ mặt mệt mỏi Lý la mờ mịt hỏi

" này Dương trần huynh đệ người làm sao mệt mỏi thế không lẽ tối hôm qua người đi trộm "

Dương trần đang mệt mỏi nhưng khi nghe mình bị cõng nồi oan hắn lập tức tỉnh táo la lên

" trộm cái rắm ta chỉ muốn ngủ một tí thôi ta như thế này mà người bảo ta ăn trộm hả "

Trong lòng hắn gào thét ta còn chưa trộm được đây mà đã bắt ta cõng nồi đánh chết ta cũng không nhận

" thôi ta chỉ hỏi người một tí làm gì mà lớn tiếng như thế thật là "

Lý la mặt đầy mồ hôi a ta chỉ hỏi tí làm gì người phản ứng ghê thế không lẽ nguời có gì mờ ám

" thôi Dương trần huynh đệ đi nhanh sắp đến giờ làm việc rồi không khéo ba chúng ta bị phạt thì nguy "

Đoạn đức thúc giục đi nhanh lên hắn biết tên tiểu bạch kiểm này chỉ muốn ăn với ngủ a nên hắn cũng không nói nhiều

Thời gian dần trôi qua khi bình minh đã buông xuống mảnh đại lục

Dương trần mệt mỏi cơm nước no nê xong hắn quyết định đi ngủ cho đến tối mới hành động

5 canh giờ sau

màn đêm bắt đầu buông xuống
tv-mb-1.png?v=1
những người khác bắt đầu chìm vào giấc ngủ hay tu luyện

lúc này tại đỉnh núi Đông Sơn một thân ảnh đang đứng trên cây tay hắn cầm một tờ phù một lúc sau tờ giấy sáng lên thân ảnh hắn từ từ mờ nhạt và biến mất

Ngay tại lúc này một tên đệ tử trông coi linh dược và nuôi trồng kê hắn vẫn nằm canh tại nơi này mắt hắn như sắp ngủ chợt cảm thầy đầu mình ê ẩm và hắn ngất đi trước khi hôn mê hắn còn chửi tên nào dám đánh hắn

sau đó một thân ảnh từ từ hiện ra hắn nhìn tên đệ tử có cục u to như quả trứng gà đang nằm bất tỉnh duới đất hắn không khỏi cảm thán:

" gõ ám côn kiểu này kích thích thật vừa đã tay lại còn bớt đi rắc rối sao này ta muốn cướp ai trực tiếp gõ vài tên cứ chém chém giết giết làm gì cho mệt "

Hắn cảm thấy mình dần có kinh nghiệm trong nghề đạo tặc này xem ra ăn trộm còn khó hơn khắc phù văn a

hắn cảm thán xong đi vào chuồng kê trực tiếp bắt đi vài con kê sau đó hái vài cây linh dược xong đi ra sẵn tiện chào hỏi tên bất tỉnh xong một đường vọt thẳng về phòng mình có ngu mới đứng lại a

Một lúc sau tên đệ tử mơ hồ tỉnh lại hắn miên man nói

" đầu ta sao đau thế này không lẽ có người đánh ta bất tỉnh trộm đồ, A đúng thật có người đánh ta đầu ta lại sưng một cục to thế này "

nghĩ đến bị trách phạt hắn rùng mình chạy vào kiểm tra nhưng một lúc sau hắn lẩm bẩm đi ra

" lạ nhỉ rõ ràng hắn đánh ta nhưng ta vào kiểm tra lại không thấy mất gì chẳng lẽ tên này có thù với mình "

Nghĩ đến một cục u sưng to như quả trứng gà hắn tức giận muốn thổ huyết trong lòng lôi tên đánh mình mười tám đời tổ tông ra chửi một lượt

tên gõ ám côn là Dương trần hắn đã dự định sẵn kế hoạch của mình lúc bắt gà hay trộm hắn để phù văn biến thành những con kê hay linh dược ấy vài tiếng sau phù văn hết tác dụng tự biến mất không có dấu vết, và không ai biết gì về hắn nên cứ thoải mái đi trộm

20 phút sau

tên trộm đã về đến phòng nhìn đống vật liệu trước mắt hắn không khỏi cảm thán

" đúng là trộm mau giàu nhất, cứ đi tu luyện rồi tranh đoạt mấy cái thiên tài gì gì đó làm gì cứ theo dõi ai có nhiều tài nguyên xong trực tiếp trộm là được "

hắn càng nhìn mắt hắn càng sáng lên càng nghĩ đi nghĩ lại sau này cải trang thành đệ tử sau đó trộm hết của cải những tên gọi thiên tài ấy hắc hắc các người tranh đến đổ máu nhưng bị ta trộm không chừa lại thứ gì chắc tức thổ huyết a

Ân, tên này đã quên đi thân phận thật của mình, thế là một tên đạo tặc vương ra đời sẽ khiến người khác yêu quý của cải hơn những thứ khác

Nhìn một lúc lâu hắn chợt tỉnh ngộ nói

" mấy con kê này thì trực tiếp ăn, còn linh dược dùng hơi lãng phí. Thôi đợi tu luyện đến kiếm sĩ sau đó đi săn yêu thú bán kiếm tiền luyện đan "

Đúng như thế linh dược càng quý hiếm càng thích hợp để luyện đan nếu trực tiếp dùng hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều

Sáng hôm sau

Như thường lệ hai tên huynh đệ đến rủ hắn lúc này tổ hợp ba người đến như thường nhận công cụ nhưng lúc này nghe những tiếng bàn tán
tv-mb-2.png?v=1

" Các người biết gì không tối hôm qua tông môn có tên trộm hắn trộm đi vài con kê làm những tên trưởng lão khiến bọn hắn tức giận thổ huyết tìm cho được tên đạo tặc này "


"Phải không đó làm sao người biết, mà trộm có mấy con kê làm gì đến mức đó "

" xì, sáng nay ta vừa đến đó quét dọn mấy tên trưởng lão giận tím người la hét chấn động cả núi "


" đúng đấy sáng ta đi theo tên này các người biết không tên đạo tặc trời đánh ấy, trộm kê không nói gì hắn lại trộm mấy chục gốc linh dược mấy nghìn năm làm tông môn tổn thất khá to "


" tên đạo tặc này khá cường đại trộm không ai biết hành tung hắn, tên đệ tử trông coi chỗ đó giờ đang bị trách phạt "

Một đám tạp dịch xì xào bàn tán khá hứng thú với chủ đề này

Phải biết trong tông môn với số linh dược ấy có thể bồi dưỡng ra một số thiên tài tự nhiên ngủ một đêm thức dậy bay sạch hỏi xem có ai tức không

lúc này tên Đoạn Đức phản ứng nói

" tên nào thất đức trộm đồ thế ta, ở trong tông bấy lâu lần đầu thấy trường hợp này "

hắn cũng cảm thấy hứng thú

Lý la cố ý nhắc nhở

" mặc kệ đi chúng ta là tạp dịch quan tâm làm gì những chuyện của bọn tu đạo bàn tán có khi bị dính vào thì mệt"


hắn cố ý nhắc nhở hai đồng bạn chuyện gì nên làm nên không làm


Mà tên gây chuyện này đang ở kế bên hai người


Dương trần lúc này trong lòng đậu đen rau muống

" mới đây đã bị phát hiện ta còn định làm vài vụ đây
Ân, hai ngày nữa ta làm vụ lớn rồi chuồn xem các người làm sao tìm được ta "

hắn phi thường chán nản mới hành nghề trộm đã bị phát hiện

hắn quyết định tối nay tu luyện rồi hai ngày nữa đi trộm một vụ lớn rồi cao chạy bay xa

vì hắn khẳng định tối nay đi sẽ bị phát hiện