Chương 172: Chạy Trốn

Vô Cực Liên Minh

Chương 172: Chạy Trốn

Vũ Văn Hải đi rồi, Lục Đạo mới dẫn theo Mục Niệm Từ từ bãi cỏ đi ra.


Mục Niệm Từ nhìn bốn xác người nằm trên mặt đất, sắc mặt lập tức tái đi. Mặc dù nàng là Nguyên Sư, nhưng đến giờ vẫn chưa có trải qua chiến trường chính thức. Thế nên đây cũng là lần đầu tiên, nàng thấy người chết


Cả người run rẩy núp vào ngực Lục Đạo, không dám nhìn hiện trường, thanh âm lắp bắp


" Lục Đạo, có chuyện gì xảy ra vậy!?"


" Em không biết, nhưng chắc là có người muốn giết Vũ Văn Hải" Lục Đạo vỗ vai Mục Niệm Từ, trấn an " Chị Niệm Từ nè"


" Hửm" Mục Niệm Từ ngờ vực quay sang.


Ngay lập tức, Lục Đạo một tay để phía sau chiếc cổ trắng nõn nà của nàng. Trong nháy mắt, Mục Niệm Từ hai mắt mơ hồ sau đó đóng lại, đầu cũng nghẹo sang một bên


Chuyện tiếp theo, hắn không muốn cho Mục Niệm Từ tham dự vào. Mà muốn ở trước mặt nàng rời đi, lại càng không thể. Chẳng lẽ nói với nàng, là mình sẽ đuổi theo sao? 99% cô gái này không đồng ý

Vậy nên, cách đơn giản nhất là đánh ngất ah


Ôm lấy Mục Niệm Từ đã bị mình điểm huyệt ngủ lên. Cảm nhận nơi ngực bị thứ gì đó đè ép, Lục Đạo một trận run rẩy


Cô gái nhỏ này!? Đủ nóng bỏng ah


Trong lòng ý dâm đầy mình, nhưng Lục Đạo không có làm động tác quá lớn. Rất sợ sẽ đánh thức nàng dậy.


Thời điểm này, Suchet cũng chạy tới.


Lục Đạo đặt cô nàng vào trong xe. Mà khi hắn chui ra khỏi xe, một cảnh đẹp đập vào mắt khiến hắn không tài nào di rời lực chú ý được


Bởi vì Mục Niệm Từ hoạt động mạnh, khiến chiếc áo sơ mi trên người lộn xộn. Để Lục Đạo muốn phun máu mũi là hàng cúc áo phía trên đã bị bứt ra, bộ ngực cực lớn bị chiếc áo đè ép cứ vậy hiện ra trước mặt Lục Đạo


Thật lớn!! thật tròn


Lục Đạo nuốt nước miếng ừng ực, cực kì gian nan mới ngăn được ý định cúi xuống nắm lấy hai con đại bạch thỏ kia. Không phải hắn không muốn, mà bởi vì tình cảnh giờ không phải là lúc ah


" Sucet, bảo vệ cô ấy" Hướng Sucet nhắn nhủ, Lục Đạo liền xoay người rời đi


*************


Đường cao tốc trên không, dòng xe cộ nườm nượp qua lại.


Trên đường cao tốc, ba chiếc Camry màu đen nối đuôi nhau, lấy tốc độ cực nhanh lao vút trên không trong.


Người trong xe cũng không biết rằng, bay phía trên đầu bọn họ thì là thanh niên sát thủ, đang phi hành theo kiểu " Iroman"


Ở trong một chiếc Camry, Vũ Thiếu cảm xúc giờ đã bình tĩnh lại, có điều sắc mặt cũng chẳng mấy khả quan, hai mắt tràn đầy lo sợ nhìn Báo Ca, nói


" Báo Ca, hiện tại chúng ta lên làm gì?"


Vũ Văn Hải dù gì cũng đã làm chủ tịch công ty, ít nhiều tâm lý cũng cao hơn đám thiếu gia quần là áo lụa khác. Thế nên dù hắn sợ chết khiếp, nhưng cũng không có phát rồ, mà cố gắng tỉnh táo hỏi Báo Ca cách thoát thân


Báo ca một bên vừa lái xe, một bên trầm giọng nói


" Từ việc sát thủ xuất hiện ở công viên Disney Land, ta có thể chắc chắn là Vũ thiếu đã bị theo dõi ngay từ khi rời khỏi nhà rồi"


" Không thể nào! Bổn thiếu rời nhà rất bí mất, thậm chí tất cả mọi người trong gia đình đều cho rằng ta vẫn còn ở trong nhà ah" Vũ Văn Hải lập tức phản bác


Vũ Văn Hải dù não tàn,nhưng vẫn hiểu mức độ đáng sợ của sát thủ. Thế nên hắn cực kì cẩn thận trong vấn đề che dấu tung tích của mình.


Lần duy nhất hắn lộ mà chỉ là khi đánh Lục Đạo mà thôi. Lúc đó, bởi vì chỗ Lục Đạo đứng không có ai qua lại, hơn nữa xung quanh càng không có máy quay, thế nên hắn mới thay đổi chủ ý, dùng mặt thật để gặp gỡ Lục Đạo


Vũ Văn Hải cũng không biết, cái vị trí đỗ xe đó, chính là Lục Đạo cố tình sắp đặt


" Ha…ha, Vũ thiếu quá coi thường sát thủ rồi đó. Trước đây ta có tiếp xúc qua với một tên sát thủ, hắn nói trừ khi là đối tượng trốn chui lủi một chỗ không ra, chứ chỉ cần di động giới sát thủ có đến n cách để tìm ra vị trí của hắn" Báo Ca cười lạnh, ngữ khí mang cảm giác khá là trào phúng Vũ Văn Hải


Đổi thành ngày thường, Vũ Văn Hải đã nổi giận. Nhưng hôm nay, hắn được Báo Ca cứu một mạng, trong tâm mang cảm kích. Hơn nữa giờ hắn còn phải dựa vào Báo Ca để sống, thế nên cũng không có phát tác


" Vậy chúng ta nên làm gì?"


Vũ Văn Hải không quá hiểu nhiều về sát thủ, lại thêm hành động của hắn thật bị sát thủ phát hiện. Cái này để hắn hoàn toàn tin tưởng lời Báo Ca nói


" Ta không biết sát thủ có bao nhiêu người, càng không biết bọn chúng có mai phục ở nhà Vũ thiếu không? hay vậy đi, ta sẽ đưa Vũ thiếu trốn tạm một chỗ nào đó, đợi ta triệu tập nhân thủ của Hỏa Kì Đường đến sẽ đưa ngài về" Báo Ca suy tư một chút rồi đề nghị


Vũ Văn Hải nghe vậy cảm thấy cũng có lý, thế nên gật đầu


" Vậy việc này nhớ Báo Ca" Ngừng lại một chút, Vũ Văn Hải mang theo lời nói " chắc như đinh đóng cột" " Yên tâm, chuyện này qua đi, ta sẽ nói với Đinh Hùng về hành động cứu mạng anh hôm nay. Tin tưởng, không lâu sau đó, chức ghế Trưởng lão sẽ là của Báo Ca"


Nghe thế, Báo Ca hai mắt sáng lên, thần thái hưng phấn vô cùng. Một tay vỗ ngực, hào húng lớn tiếng nói


" Vũ thiếu yên tâm, dù phải hi sinh cái mạng nhỏ này, ta cũng bảo vệ ngài an toàn"


Nói xong, hắn lấy bộ đàm, hướng về phía mấy tên thuộc hạ đang ở trên hai chiếc Camry nói gì đó. Sau khi truyền đạt mệnh lệnh xong, hắn nói với Vũ Văn Hải


" Hiện tại chúng ta sẽ xuống đường bộ rồi ta sẽ đưa Vũ thiếu tới một nơi an toàn"


" Ok!! cứ theo ý ngươi" Vũ thiếu gật đầu


*************


Chỗ mà Báo Ca đưa Vũ Văn Hải trốn là một nhà máy bỏ hoang. Bầu không khí im ắng của buổi đêm khiến nhà máy có chút gì đó rợn tóc gáy


Vũ Văn Hải nhìn bên ngoài tối đen như mực, chỉ loáng thoáng thấy được từng khối kiên trúc bỏ hoang, trong lòng một trận hãi hùng, hướng Bảo Ca hỏi


" Báo Ca, tại sao lại chọn chỗ này?"


" Chỗ này trước là một nhà máy sản xuất Ma Cụ, sau nhà máy chuyển đi nên người ta bỏ hoang nơi này. Mặc dù nhà máy đã rời đi, nhưng bên trong vẫn còn một số Ma Cụ, thậm chí là binh khí vẫn có


Ta cũng muốn đưa ngài về tổng bộ Hỏa Kì Đường, nhưng mà ta sợ đám sát thủ đó cũng đã điều tra được quan hệ giữa ta và ngài rồi" Báo Ca nghiêm giọng


Từ việc mình hành động bí mật như vậy mà sát thủ vẫn phát hiện ra được, Vũ Văn Hải đáy lòng đối với nghề nghiệp này có bóng mờ. Nghe Báo Ca nói vậy, liền tin rồi,cũng không có tiếp tục hỏi nguyên nhân


Mà quan trọng hơn, hắn không nghĩ rằng Báo Ca sẽ hại mình


Thấy Vũ Văn Hải tin tưởng, Báo Ca khóe miệng kéo ra độ cong.


*****************


Ba chiếc Camry đỗ lại trước một ngôi nhà hai tầng với tấm biển xiên vẹo với nhiều vết ô vàng, chỉ mơ hồ có thể thấy được ba chữ: Khu Quản Lý


Đỗ xe lại, Báo Ca cùng Vũ Văn Hải bước xuống, theo sau đó là từng tên thuộc hạ Hỏa Kỳ Đường, trong tay cầm Năng Lượng Súng đi xuống từ hai chiếc Camry còn lại, nhanh chóng bao quanh lấy hai người, cảnh giác nhìn xung quanh


Vũ Văn Hải cảm nhận bầu không khí âm ư rợn người của nhà máy bỏ hoang, hắn nội tâm kinh hoàng cực kì. Nhưng khi thấy xung quanh mình là thành viên Hỏa Kì Đường với vũ khí nóng trong tay, hắn không khỏi yên tâm phần nào


" Vũ thiếu, bám sát ta ah" Báo Ca hướng Vũ Văn Hải nói rằng, sau đó dẫn đầu đi vào bên trong Khu Quản Lý


Khi người cuối cùng đi vào tòa nhà, Báo Ca ánh mắt hơi liếc về phía hóc nhà. Nơi đó, thinh thoảng xuất vài tia sáng lập lòe


Bên trong tòa nhà vẫn còn có ánh đèn chập chờn, bất quá không gian trống trơn cùng với những vết nứt trên bức tường, lại khiến người ta có cảm giác như bước một ngôi nhà ma vậy


Bước vào bên trong, Vũ Văn Hải chưa kịp nhìn xung quanh, hắn liền cảm thấy đầu óc choáng voáng, thân thể bỗng dưng ngã xuống


Bất quá Vũ Văn Hải không có ngã xuống đất, bởi vì hắn đã bị Báo Ca đỡ lấy


" Vũ thiếu!! không sao chứ?"


" Ta không sao?" Vũ Văn Hải lắc đầu nói. Hắn không có nói giả, bởi vì cảm giác hoa mắt thật không còn.


Bất quá, Vũ Văn Hải chỉ có rằng là mình quá mệt mỏi nên xảy ra hiện tượng vậy thôi, cũng không có đi sâu tìm hiểu


Báo Ca nhìn một chút Vũ Văn Hải, thấy hắn thật không có vấn đề gì liền yên lòng. Hướng mấy tên thuộc hạ đạt mệnh lện


" Số ba, số bốn, số năm. Ba bọn mày xuống tầm hầm tìm kiếm Ma Cụ trong kho. Còn lại thì theo ta lên phòng giám đốc"


Đề nghị của hắn lập tức được Vũ Văn Hải đáp ứng. So với ở hành lang âm u này, hắn càng tán thành việc ở trong một căn phòng


Rất nhanh, đoàn người tìm thấy phòng giám đốc. Khoảng mấy phút sau thì đám thuộc hạ mang theo một rương đồ đến. Mở ra bên trong đều là Năng Lượng Súng


Cái này nhất thời để Vũ Văn Hải yên tâm hơn nhiều. Hắn cũng không có suy nghĩ, với cần này số Năng Lượng Súng, liệu một nhà máy Ma Cụ thông thường có thể sản xuất ra? hắn cũng không nghĩ một điều: Nhà máy bỏ hoang này, tại sao lại có nhiều Năng Lượng Súng đên vậy


Ra lệnh cho đám đàn em ở bên ngoài canh gác, hắn mang theo Vũ Văn Hải vào bên trong


Trong phòng giám đốc có cửa số cách lý ánh sáng, thế nên Báo Ca không có lo ngại mà bật đèn lên.


Theo đèn sáng, Vũ Văn Hải tâm lý căng thẳng cuối cùng cũng buông lỏng. Hắn ngồi phịch trên ghế salong, thở ra nhưng hơi năng nề


Bị sát thủ ám sát, sau lại phải trốn ở một hơi " đáng sợ" như nhà máy bỏ hoang này, Vũ Văn Hải biểu thị, mình thật sự gần như muốn phát điên ah


" Vũ thiếu, xin ngài chờ chút. Ta lập tức gọi tiếp viện"


" Nhanh lên ah, ta không muốn sống thêm bất kì giây phút nào ở đây nữa" Vũ Văn Hai gấp gáp nói


Báo Ca gật đầu, đoạn lấy ra điện thoại bấm số. Nhưng hắn chưa kịp bấm xong, thì một tiếng quát lạnh của đàn em vang lên phía bên kia cửa


" Người nào…"