Chương 2: Thế giới tuyết trắng và lũ Hound
Thời gian và không gian, trong khoảnh khắc "đồng hồ" kết thúc quá trình đếm ngược, bỗng trở nên không chân thực.
Cả thế giới như chìm vào trong bóng tối, Phạm Nhã mụ mị đầu óc, y cảm thấy mất phương hướng, đồng thời cũng đánh mất khái niệm về thời gian, thời gian giống như đã trôi qua rất lâu, cũng giống như chỉ là trong khoảnh khắc.
Bên tai không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, mắt không nhìn thấy, mũi không ngửi được, miệng không nghe vị, cũng không có cảm giác. Phạm Nhã chợt nghĩ tới một nhân vật mà mình rất yêu thích trong bộ truyện tranh "Saint Seiya" là "Shaka de Virgo", chủ nhân của Thánh Y Vàng chòm sao Xử Nữ.
Trong truyện, "Shaka" có một tuyệt chiêu gọi là "A lại da thức", tuyệt chiêu này tước đoạt ngũ giác của kẻ địch, khiến cho kẻ địch mất hết năm giác quan, chìm vào bóng tối vĩnh hằng.
Không biết trôi qua bao lâu, giống như rất lâu, giống như chỉ trong khoảnh khắc.
Bóng tối tan biến, người thiếu niên mở mắt ngồi chồm dậy thở dốc liên tục, đoạn y rùng mình một cái, cảm giác rét lạnh như cắt vào xương.
Đập vào mặt y là một quang cảnh xa lạ, nơi này giống như một nhà thờ cổ, y đang ngồi giữa lễ đường, trên một tấm thảm đỏ dày cộm, thảm đỏ kéo dài từ ngoài cửa chính vào trong lễ đường, nhìn ra ngoài cửa có thể thấy từng cơn gió cuốn theo bông tuyết bay phấp phới.
Phạm Nhã kiểm tra một lượt, y phát hiện tất cả những thứ mình chuẩn bị đều vẫn ở đó, ba lô vẫn ngập thức ăn và thuốc men, ngọn giáo tự chế, đồ mặc trên người, mọi thứ hoàn hảo. Thiếu niên thở phào một hơi.
"Vậy, đây là xuyên không sao?" Thiếu niên nghĩ.
"Xuyên không", hay "xuyên việt" chẳng phải là một khái niệm xa lạ với Phạm Nhã, nói đúng hơn, chuyện này hoàn toàn không xa lạ với người thanh niên trong xã hội hiện đại, đã có quá nhiều tác phẩm văn học, phim ảnh, truyện tranh, anime nói về đề tài này.
Tựu chung, "xuyên không" là quá trình một người bằng một cách nào đó, đi đến một thế giới hoàn toàn khác. Trong "The Chronicles of Narnia", những đứa trẻ, nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết đi vào một cái tủ quần áo và bước vào thế giới "Narnia".
Ngoài "The Chronicles of Narnia", có rất nhiều tác phẩm cùng chủ đề, đặc biệt là văn học mạng Trung Quốc và Anime Nhật Bản, nhân vật chính bị sét đánh rồi "đi" đến một thế giới khác, bị xe tải tông chết rồi "đi" đến thế giới khác, rất nhiều cách thức "xuyên không". Nhưng tựu chung, "xuyên không" có thể được chia làm "thân xuyên" và "hồn xuyên"
"Hồn xuyên", nghĩa là chỉ có linh hồn tiến hành "xuyên không" vào một thân xác ở một thế giới khác. Còn "thân xuyên", là cả thân thể và linh hồn đều "đi" vào một thế giới khác.
Trường hợp của Phạm Nhã, chính là "thân xuyên". Thiếu niên nhìn về phía "đồng hồ", hàng chữ số nhấp nháy màu xanh lục, từng ký tự như tạo thành từ những con rắn nhỏ xíu, cảm giác ma mị và kỳ bí.
071:58:11
"Đồng hồ" tiếp tục nhấp nháy
071:58:10
071:59:09
Phạm Nhã suy nghĩ, hẳn đây là thời gian đếm ngược đến thời điểm trở về? Thiếu niên cảm thấy rất có thể mình đã "xuyên không" đến chỗ của "Hion", bối cảnh trong các Video Clip của "The Chronicles of MU".
Thiếu niên cảm thấy suy đoán của mình là chính xác, "Hion" chắc chắn cũng là một người "xuyên không" giống như mình, hơn nữa đối phương còn là một "tiền bối" đã đi và về giữa hai thế giới ít nhất nửa năm.
Như vậy, hiện tại mình có thể đi tìm "Hion", nên ra ngoài tìm người này sao?
Phạm Nhã gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, hiện tại y không biết mình đang ở nơi nào, bên ngoài thế giới tuyết trắng kia không biết có nguy hiểm nào đang chờ đợi mình hay không, trước mắt phải làm rõ hoàn cảnh sau đó cố gắng sống sót đến khi kết thúc đếm ngược mới là lựa chọn đúng đắn nhất.
Phạm Nhã nhìn đồng hồ đeo tay tên cổ tay trái, tất nhiên đây là một cái đồng hồ điện tử hiệu Casio rất bình thường. Thời gian biểu thị đang là hơn 12h đêm.
Y nhớ rõ, mình "xuyên không" vào thời điểm 12h đêm. Ở thế giới này lại là ban ngày.
Thiếu niên một tay cầm chảo, một tay cầm giáo tự chế, lò dò mở cửa đi ra ngoài, bên ngoài nhà thờ lớn có tuyết đang rơi, tuyết đọng dày đến mắt cá chân, lạnh buốt, thiếu niên nhìn xung quanh, nơi này không có dấu vết của con người, không thấy dấu chân, phía ngoài nhà thờ lớn như một thế giới màu trắng, trong tầm mắt chỉ thấy có tuyết.
Đối với Phạm Nhã, tuyết là thứ chỉ nhìn thấy trên tivi, quê hương y chỉ có vùng Tây Bắc xa xôi là có tuyết. Phạm Nhã từng cho rằng có thể cả đời mình cũng không được nhìn thấy tuyết ngoài đời thực, không nghĩ đến hiện tại là có thể thấy tuyết.
Trong phim ảnh và truyện tranh, tuyết rất đẹp, cũng lãng mạn, nhưng ở đời thực nó khắc nghiệt và tàn nhẫn, cũng rất bẩn, tuyết đọng dưới đất mang theo bùn đất và vi khuẩn. Một trận tuyết lớn còn có thể dìm ngập nhà cửa, đường xá khiến cho giao thông trì trệ, người trưởng thành đi trong gió tuyết nếu không có áo ấm sẽ bị hạ thân nhiệt rất nhanh, có thể dẫn đến tử vong.
Hiển nhiên chiếc áo Hoodie của Phạm Nhã không thể làm thiếu niên cảm thấy đủ ấm, thiếu niên đánh giá hoàn cảnh xung quanh, y nhìn mặt trời, thậm chí còn đóng cây giáo xuống đất để đo bóng đổ rồi mới quay trở vào nhà thờ.
Phạm Nhã điều chỉnh thời gian trên đồng hồ đeo tay thành 12h trưa.
Thiếu niên đi lại trong nhà thờ lớn, y đánh giá những vật dụng và bàn ghế trong nhà thờ, tuyết rơi làm cho nhiệt độ hạ xuống rất thấp, những cánh cửa cũng không chắn hết gió lạnh, nước đọng trên bàn ghế, các vật dụng bằng kim loại cũng phủ một lớp băng mỏng dính, có lẽ trong thời gian ngắn cũng không ai quay lại nơi này.
Y ngồi xuống thảm đỏ, lôi ra từ trong ba lô vài thanh lương khô, vừa ăn vừa suy tư.
Có thể xác định đây là thế giới trong "The Chronicles of MU", không phải Địa Cầu, "Hion" quay lại rất nhiều thứ ở đây, thế giới này có những sinh vật kỳ bí, những sinh vật trong thần thoại và truyền thuyết thách đố mọi nguyên lý sinh vật học hiện đại. Con rồng trong Video "God’s smile" chỉ là một trong số những sinh vật đó thôi.
Nơi này cũng có con người, bằng chứng chính là kiến trúc giống như cái nhà thờ lớn này, đây là tác phẩm do bàn tay con người tạo ra, hơn nữa, kiến trúc này nếu như là nhà thờ vậy nó còn mang hàm nghĩa văn hóa tâm linh sâu sắc, rất có thể loài người ở thế giới này cũng đã có nền văn minh của riêng mình.
071:00:00
Phạm Nhã nhìn "đồng hồ", trước mắt thiếu niên vẫn phải đặt trọng tâm vào hai nhiệm vụ, sống và làm rõ hoàn cảnh.
Thiếu niên không biết mình có nên đi ra ngoài hay không, ở lại nhà thờ có thể sẽ có nguy hiểm, không biết người ở nơi này sẽ quay lại đây lúc nào, cũng không biết họ có ác ý với y hay không, nếu phát hiện y, không biết họ sẽ làm gì? Thế nhưng đi ra ngoài, lang thang không mục đích trong gió tuyết cũng không phải là lựa chọn tốt.
Ở lại nhà thờ, thức ăn và nước uống y chuẩn bị đủ dùng cho một tuần, lương khô tuy không ngon lành gì nhưng nó là loại thực phẩm dã chiến tốt nhất, hàm lượng dinh dưỡng vừa đủ, hơn nữa gọn nhẹ dễ mang vác, nhai vào lại uống một ngụm nước là no cả buổi, như vậy vấn đề thức ăn và nước uống coi như được giải quyết.
Còn lại là mối đe dọa từ những sinh vật kỳ bí, Phạm Nhã nghĩ, trong các Video Clip của "Hion" có ghi lại những sinh vật kỳ bí thoắt ẩn thoắt hiện, trong số đó có những thứ sinh vật vừa nhìn đã thấy rất dữ dằn, nếu như gặp phải bọn chúng thì chỉ với cây giáo tự chế trong tay, thiếu niên vẫn không có sức tự vệ.
Hơn nữa, trong bối cảnh của các Video Clip mà "Hion" đăng tải, Phạm Nhã không nhìn thấy có bối cảnh nào như hoàn cảnh tuyết trắng trời đất giống như lúc này, rất có thể mình sẽ gặp phải những thứ không có trong các Video của "Hion".
Điều may mắn là mình đang ở lại trong một nhà thờ kiên cố, Phạm Nhã nghĩ, thiếu niên do dự một lúc rồi loay hoay đẩy những cái ghế dài chèn vào cánh cửa gỗ to lớn của nhà thờ, như vậy từ bên ngoài sẽ không thể phá cửa vào trong.
065:00:00
Sáu giờ đồng hồ trôi qua, thiếu niên ngồi bó gối, trên người trùm tấm thảm đỏ trải dưới thềm nhà thờ, tấm thảm dày mang lại cảm giác ấm áp cho y, trước mặt Phạm Nhã là một đống lửa nhỏ, gỗ được lấy từ bàn ghế, y phải mất rất lâu để nhóm lửa, cũng may mắn là thiếu niên chuẩn bị sẵn khá nhiều hộp quẹt.
Củi lửa nổ lép bép, từng sợi khói bốc lên, Phạm Nhã rít một điếu thuốc để chống lạnh, không phải y không muốn đốt một đống lửa lớn để sưởi ấm, mà là y không dám, không gian trong nhà thờ tuy rất lớn nhưng nếu khói quá nhiều có thể sẽ làm y bị ngất, hơn nữa khói len ra ngoài, bốc lên cao sẽ gây chú ý.
Không biết vì sao, Phạm Nhã cảm giác rất thoải mái, trong hoàn cảnh này, y thấy sảng khoái đến lạ, có lẽ do trời lạnh được rít thuốc lá, có lẽ do cảm giác tò mò bất tận đối với thế giới bên ngoài, Phạm Nhã không phân rõ ràng cảm giác này đến từ đâu, người thiếu niên chỉ cảm thấy so với cuộc sống mưu sinh, vật lộn với cơm áo gạo tiền ở thế giới bên ngoài, nơi này khiến y được tự do.
Không cần phải lo nghĩ về tiền nhà hằng tháng, về những khoản nợ học phí, chẳng phải suy tính quá nhiều thứ.
063:00:00
Trời trở đêm, gió rét cũng khắc nghiệt thêm, gió cuốn bông tuyết bay khắp trời, thế giới trắng xóa bên ngoài u ám dần rồi tối xuống, trong thế giới tuyết trắng dường như chỉ có tiếng gió hú và sự lạnh lẽo cùng cực.
Bỗng nhiên!
"Kíttttttttttttttt"
"Kíttttttttttttttt"
Từng tiếng động lạ vang lên trong gió tuyết, nghe như tiếng kim loại ma sát, Phạm Nhã chồm dậy, tay nắm chặt ngọn giáo tự chế, thiếu niên chạy lại gần cửa sổ pha lê nhìn ra phía ngoài.
Trong màn tuyết u tối, trên nền đất tuyết đọng, không biết khi nào thì xuất hiện từng đôi mắt sáng rực như bóng đèn đang lom lom nhìn về hướng nhà thờ lớn. Phạm Nhã hít sâu một hơi, thiếu niên cẩn thận dập tắt đống lửa rồi ẩn mình vào bóng tối im lặng quan sát những "sinh vật" mới xuất hiện.
Trời quá tối, y không thấy rõ lũ sinh vật, chỉ có thể dựa vào âm thanh nghe như tiếng kim loại ma sát mà chúng phát ra, cùng với đôi mắt sáng như bóng đèn của chúng để xác định vị trí.
Có chừng mười con, mười cặp mắt. Chúng đứng im như tượng hơn mười mét phía trước nhà thờ. Phạm Nhã quan sát, dựa vào khoảng cách giữa những cặp mắt và mặt đất có thể thấy lũ sinh vật này có hình thể khá nhỏ, cỡ con chó nhà.
Thiếu niên nhớ lại các Video Clip của "Hion", có một Video được đăng từ hai tuần trước, trong Video đó "Hion" quay lại được cảnh một lũ sinh vật bốn chân vừa giống cua vừa giống chó đang rượt đuổi một sinh vật giống như Minotaur trong thần thoại Hy Lạp, lũ sinh vật kỳ lạ này cũng phát ra những âm thanh nghe như tiếng kim loại ma sát mà Phạm Nhã đang nghe thấy.
Video Clip đó được "Hion" đặt tên là "Hound", nghĩa là chó săn, ý chỉ những sinh vật này.
"Kíttttttttttttttt"
"Kíttttttttttttttt"
Phạm Nhã lắng nghe âm thanh, y đã xác định đây là lũ "Hound", tiếng kim loại ma sát nghe rợn người mà cũng rất đặc trưng, thiếu niên đã xem đi xem lại Video Clip nhiều lần, không thể nhầm lẫn được. Xem ra, dù hoàn cảnh của y có khác với "Hion" thì quần thể sinh vật mà hai người gặp phải cũng không mấy khác biệt.
Ít nhất, Phạm Nhã cũng biết thứ gì đang rình mò mình ngoài kia.
Lũ "Hound" phía ngoài nhà thờ lớn đứng yên bất động giữa gió tuyết, chúng chỉ lom lom nhìn vào nhà thờ, thiếu niên căng thẳng nhìn bầy "Hound", tổng hợp một chút thông tin ít ỏi từ Video của "Hion".
Thứ nhất, đây là động vật ăn thịt, săn mồi theo bầy, không loại trừ khả năng bọn này biết sử dụng chiến thuật để đi săn.
Thứ hai, trái với thường thức trong thế giới động vật, lũ "Hound" không thấy sợ đối thủ to lớn hơn chúng nó nhiều lần.
Thứ ba, trong Video, con mồi của "Hound" là "Minotaur" chạy rất nhanh, hình thể cao lớn lực lưỡng trông rất mạnh mẽ, thế nhưng vẫn bị lũ này săn đuổi mà không dám phản kháng, đồng thời cũng không thể chạy thoát trước sự săn đuổi của chúng nó.
Thứ tư, "Hound" tấn công con mồi bằng hai chi trước, hai chi trước của sinh vật này giống như lưỡi đao kim loại, trong Video, "Minotaur" bị chúng nó "tùng xẻo" dẫn đến mất máu quá nhiều, hao hết thể lực, cuối cùng ngã xuống và bị xé xác.
Thiếu niên cảm thấy căng thẳng, hai thông tin đầu cho thấy lũ "Hound" có trí khôn, hiện tại rất có thể y đã bị chúng nó đưa vào tầm ngắm và tiến hành bao vây, không thể đánh lạc hướng để bỏ chạy được, mà có chạy cũng chạy không thoát.
Hai thông tin phía sau cho thấy tương quan lực lượng giữa hai bên, trong lòng Phạm Nhã rõ ràng mình sẽ không có bất cứ cơ hội sống nào nếu đối mặt với bầy "Hound".
Hiện tại cơ hội duy nhất của mình là cố thủ trong nhà thờ lớn, lối vào duy nhất đã bị Phạm Nhã chặn lại, y cũng kiểm tra qua, nơi này hầu như không có kẽ hở để lũ "Hound" lẻn vào, hiện tại nơi hiểm yếu duy nhất của nhà thờ chính là cái cửa sổ pha lê.
Cố ép bản thân bình tĩnh, Phạm Nhã gõ nhẹ vào cửa sổ pha lê, rất may mắn, miếng pha lê rất dày, lũ "Hound" hẳn không phá cửa sổ để vào trong nhà thờ được.
061:00:00
Hai giờ đồng hồ trôi qua, trong hoàn cảnh căng thẳng, áp lực thần kinh khiến Phạm Nhã cảm thấy thời gian trôi rất chậm, bên ngoài nhà thờ, lũ "Hound" vẫn đứng im bất động, chỉ thỉnh thoảng kêu lên từng hồi nghe rợn tai, thiếu niên rít một điếu thuốc, thời gian càng trôi qua, y lại càng bình tĩnh và suy xét nhiều vấn đề hơn.
Lũ "Hound" hẳn không thể công phá lối vào hay cửa sổ để đột nhập vào trong, chúng cũng không thử tấn công thăm dò mà chỉ đứng im bên ngoài, chúng đang chờ đợi cái gì sao?
Thiếu niên nghĩ, thời điểm mình "xuyên không" đến thế giới này là vào ban ngày, hiện tại đã về đêm, vào ban ngày mình không nhìn thấy chúng, đến đêm chúng lại hiện ra rất đột ngột, trong Video Clip của "Hion" cũng quay lại cảnh lũ "Hound" săn giết "Minotaur" là vào ban đêm, như vậy không loại trừ khả năng sinh vật này có tập tính săn mồi vào ban đêm, hiện tại nếu chờ đến sáng rất có thể chúng nó sẽ bỏ đi.
054:00:00
Một đêm trôi qua, Phạm Nhã lộ rõ vẻ mỏi mệt, mi mắt của thiếu niên trĩu nặng như đeo chì, ngoài cửa sổ, từng tia sáng ấm áp chiếu xuống thế giới tuyết trắng, lũ "Hound" lì lợm canh giữ ngoài cửa nhà thờ lớn một đêm như tượng đá, trời vừa sáng chúng đã chui xuống đất, biến mất như chưa từng xuất hiện.
Phạm Nhã lúc này mới nhìn rõ dáng vẻ của chúng, giống như trong Video Clip của "Hion", "Hound" có cơ thể thuôn dài, thân trước có lớp giáp xác màu nâu đỏ bao bọc, hai chi trước như hai lưỡi đao sắc lẻm, đôi mắt ánh lên vẻ khát máu lõm sâu vào hộp sọ gắn liền với phần thân, không có phần cổ, hai chi sau gấp khúc, nếu phải hình dung, sinh vật này có nửa trước giống cua, nửa sau giống chó.
Một nửa là sinh vật giáp xác, một nửa là thú.
Ngoài những thông tin Phạm Nhã đã biết, đến rạng sáng nay y còn tổng hợp được thêm ba thông tin mới của loài này.
Thứ nhất, "Hound" là loài săn mồi cực kỳ kiên nhẫn và thông minh, chúng có thể đứng bất động để canh giữ con mồi cả đêm, đồng thời không ngừng dùng âm thanh khủng bố tinh thần con mồi.
Thứ hai, "Hound" có tập tính săn đêm, vào ban ngày chúng sẽ đào hang trốn dưới đất. Điều này cũng lý giải vì sao đến đêm "Hound" lại xuất hiện đột ngột như mọc ra từ trên đất.
Thứ ba, "Hound" không sợ lạnh, cái rét căm căm cắt vào tận xương tủy không là gì với chúng nó, chúng nó có thể đứng trơ mình cả đêm dưới gió tuyết như tượng.
Phạm Nhã thở dài. Tuy làm rõ được khá nhiều thông tin về "Hound", cũng hoạch định được vài kế hoạch để vượt qua nguy cơ lần này thế nhưng y cũng không khỏi lo lắng cho tương lai của mình.
Thiếu niên chỉ mới "xuyên không" đến thế giới này một đêm, thế nhưng đã bắt đầu kinh lịch cảm giác đi lại giữa lằn ranh sống và chết, thế giới này quá nguy hiểm đối với người bình thường, y chẳng qua chỉ là may mắn khi vừa "xuyên không" đã có nơi trú ẩn kiên cố như nhà thờ lớn, nếu như xuất hiện tại một chỗ đồng không mông quạnh, lại gặp đàn "Hound" như đêm nay, y chắc đã là những miếng thịt thơm ngon nằm trong bụng những sinh vật này.