Chương 164: Lời nguyền của nhà Hopner và Helios Hopner
Arya Evergreen im lặng rất lâu, Phạm Nhã chỉ nói như vậy rồi thôi, không khí giữa họ bị đọng lại, một kiểu căng thẳng trào ra giữa hai người, cái kiểu căng thẳng này không giống với bầu không khí lườm nguýt chỉ muốn xé xác nhau cho bõ khi The Innovators chọi với Celestial Being ở đảo Sakhalin, mà nó giống với lúc mẹ Hạnh ghé qua Gray Castle, chuẩn bị giao nhóc Cu cho hai anh em Nhã và Tuân.
Phạm Nhã chưa bao giờ nói với ai về việc này, kể cả anh Tuân. Anh Tuân chỉ tự đoán được, trong The Innovators, cũng có nhiều người đoán được nhưng chúa tể không có khẳng định, chỉ với Arya Evergreen, Phạm Nhã lại khẳng định, y nói bằng một giọng chân thành và rõ ràng, cô ta cũng nghe được tình cảm của một người đàn ông dành cho người phụ nữ anh ta yêu thương trong đó.
Arya Evergreen kể một câu chuyện: "Ngươi không phải là người đầu tiên có tình cảm với Leonidovich, Gellert Grindelwald, thực tế, cũng như vậy nhưng hắn ta chưa bao giờ bày tỏ, hắn đã từng đến đây, cũng ngồi ở chỗ mà ngươi đang ngồi. Hắn cũng hứa hẹn rất nhiều, thậm chí hắn còn tuyên bố có thể sửa học thuyết trong tương lai, khi mà hắn quét hết những ảnh hưởng của các Quân Chủ trong liên minh, nhưng hắn lảng tránh việc thông gia, chúng ta biết hắn có tình cảm với Leonidovich."
"Nhưng hắn không thừa nhận. Ngươi có biết tại sao không?"
Phạm Nhã lắc đầu, Arya Evergreen nói: "Leonidovich, Engel Hopner, nhà Hopner. Đặc biệt là chúa tể nhà Hopner có rất nhiều kẻ thù, những kẻ đến từ Acheron chỉ là một trong số đó. Chúa tể, vốn đã có nhiều kẻ thù rồi, nhưng chúa tể nhà Hopner thì lại đặc biệt nhất, có rất nhiều chuyện ở trong quá khứ nay đã không thể lật lại để xem xét tính đúng sai của nó được nữa, nhưng rõ rành là hiện tại, có rất nhiều người là hậu duệ của những người đã chết dưới tay các chúa tể nhà Hopner."
"Họ vẫn còn sống và ấp ủ sức mạnh, mười ba năm trước, hai kẻ chủ mưu ám sát Leonidovich là hai cha con có họ Joyner, hai kẻ này là hậu duệ của Benedict Joyner, chúng không đủ mạnh để chạy tới Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành giết Engel Hopner, chúng ngắm mục tiêu lên một chúa tể nhà Hopner khác là Leonidovich, khi đó, cô ta chưa đứng ở cuối đường. Họ đã gần như thành công tiêu diệt cô ta, may mắn là Leonidovich gặp được Gellert Grindelwald."
Arya Evergreen thở dài, có vẻ ngao ngán: "Nhà Hopner hiện tại chỉ còn mỗi hào quang trong quá khứ, hai vị chúa tể sót lại trên thế gian là Engel Hopner đã sắp từ giã cõi trần và một Leonidovich bị thương nặng. Những người còn lại như Aegis Hopner đại diện cho một hệ phái khác của nhà này, họ là chi phái của Agron Hopner ở Davias, tuy đây mới là chi chính nhưng thực tế thì quyền lực của gia đình này nằm ở nhánh của Crixus Hopner, sau này là Engel Hopner và Leonidovich Hopner."
"Mà cái chi này, lại là chi bị thù ghét nặng nhất, những kẻ thù của nhà Hopner có thể bỏ qua cho chi của Agron Hopner nhưng họ sẽ tìm cách diệt trừ hết hậu duệ của Crixus Hopner, của Engel Hopner. Không một ai dám đứng về phía chi này, Gellert Grindelwald cũng không, việc hắn là người thừa kế của Leonidovich đã khiến hắn thành cái đích ngắm của nhiều thế lực ngầm."
"Nếu như hắn đến được với Leonidovich, thậm chí, họ sinh con. Thì chi này sẽ được kéo dài, nhiều người không muốn thấy cảnh đó. Đây là một bí mật, nhưng ở vị trí của ta, nó không phải là bí mật gì cả."
Phạm Nhã chau mày, chúa tể thấy khó chịu: "Xin lỗi, tôi nói điều này bằng sự tôn trọng, thưa ngài. Gellert Grindelwald có yêu mến ngài Leonidovich và thậm chí là bày tỏ đi chăng nữa thì sao? Ngài Leonidovich sẽ để ý chắc, tôi không thích cách mà ngài nói về ngài Leonidovich."
Chúa tể khó chịu vì cách nói của Arya Evergreen, cứ như Nhật Hạ của y là hàng ế chỏng ế chơ, không có ai chịu, mà cứ như Gellert Grindelwald nói là Nhật Hạ sẽ gật đầu liền vậy, còn sinh con đẻ cái nữa, Nhã càng nghĩ càng thấy tức, nếu như ngồi trước mặt mình không phải là chị vợ là chúa tể sẽ bỏ đi về liền.
Arya Evergreen ngạc nhiên vì chúa tể trẻ này tỏ ra khó chịu, cô bật cười: "Ta quên mất. Ở vị trí của ta, các câu chuyện như thế này đều phải suy nghĩ theo bằng góc độ chính trị, bằng thuyết âm mưu và hàng đống thứ khác, ta không nghĩ tới cảm nhận của ngươi. Thế nhưng có một điều mà chắc ngươi không biết, thực tế, Leonidovich đã từng rất yêu thương Gellert Grindelwald đấy."
Phạm Nhã ngơ ngác, rồi y thấy nhói nơi ngực, chúa tể cảm thấy mặt mình nóng hầm hầm, mà tay chân thì lạnh ngắt, một cảm xúc dữ dội trào lên, nó gọi là ghen.
Arya Evergreen nói: "Leonidovich yêu Gellert Grindelwald, ta là chị của cô ta, làm sao ta lại không biết được. Nhưng rồi cô ta thất vọng với Gellert Grindelwald, mà, ngươi có đủ tỉnh táo không?"
Hiển nhiên là bà chị vợ nhìn ra được trạng thái của chúa tể trẻ này, Phạm Nhã gật đầu: "Tôi không sao, ngài cứ nói tiếp đi."
Arya Evergreen lắc đầu: "Có vẻ như ngươi vẫn chưa tìm hiểu hết về Leonidovich, có một khía cạnh khác của cô ta, mà chỉ có ta, mẹ của cô ta và ngài Lucius nhận thấy. Trong cô ta có sự khát khao với tự do, ngươi có biết vì sao trước khi cô ta lên ngôi, cô ta lại đi hết các thế giới nhân tạo không?"
Phạm Nhã lắc đầu.
"Leonidovich biết, cô ta sẽ không có cơ hội đó nữa." Arya Evergreen mỉm cười: "Cô ta muốn khám phá hết những gì mình chưa khám phá, nhìn những gì chưa được nhìn. Engel Hopner đã quá già, cô ta cần phải lên ngôi rất sớm, cho nên, kể cả khi Leonidovich vẫn chưa đủ mạnh mẽ, cô ta vẫn lén, chạy ra ngoài, tập hợp cùng với đám bạn bè của mình, đi hết chỗ này tới chỗ kia. Chuyện cô ta bỏ nhà đi, lúc đó là chuyện thường ngày, chúng ta phải bưng bít để thông tin không lọt ra ngoài."
"Leonidovich muốn khi thoái vị sẽ ở ẩn tại Thành Trì Trung Tâm Davias, dựng vợ gả chồng như người bình thường. Cô ta luôn mong muốn có cuộc sống như cha và mẹ của mình, cô ta đã có kế hoạch đó khi tuyên bố sẽ nhường ngôi vào năm 2200, mà đối tượng Leonidovich hướng tới lúc đó là Gellert Grindelwald, cô ta cho hắn rất nhiều thứ. Khi cô ta bị thương và thoái vị, cô ta muốn Gellert Grindelwald đi theo mình nhưng mà... "
"Hắn không đồng ý."
Phạm Nhã siết chặt tay, Arya Evergreen nói tiếp: "Hắn có dã tâm của mình, hắn đã thay đổi, trong mười năm đi theo Leonidovich, hắn thay đổi, từ một chàng thanh niên ngô nghê, có lòng dũng cảm, hắn trở nên toan tính, hắn thèm muốn cái ghế Quân Chủ của Leonidovich, hơn cả tình yêu mà hắn dành cho cô ta nữa."
"Leonidovich rất thất vọng, cô ta đã đến gặp ta và uống rượu với ta. Cô ta chẳng nói gì cả nhưng sao ta lại không hiểu em mình chứ."
Arya Evergreen: "Nhưng cũng khó mà trách Gellert Grindelwald, ở cạnh Leonidovich quá nguy hiểm, không kể tới những kẻ thù thì sức mạnh của chúa tể, mà đặc biệt là chúa tể của nhà Hopner... ta không biết phải hình dung thế nào, nhưng dường như nó luôn bị ám bởi một lời nguyền, kể từ khi Engel Hopner giết Benedict Joyner, lời nguyền này đã tồn tại rồi."
Phạm Nhã hỏi: "Khi ngài ấy sử dụng sức mạnh, thì tai ương nào đó sẽ ập đến sao?"
Arya Evergreen lắc đầu: "Cũng không hẳn, chuyện này rất kỳ lạ, chúng ta không giải thích được. Không phải lúc nào cũng như vậy nhưng nó xảy ra thường xuyên, quy tắc của con đường này là hủy diệt, sự hủy diệt này, vốn đã mâu thuẫn với thế giới nhưng với nhà Hopner, thế giới phản hồi lại, một cách khác thường."
"Có đôi khi sẽ là một tai họa nào đó, mà đầu nguồn là do sức mạnh của Leonidovich. Có đôi khi, cô ta sẽ bị rơi vào trong hoàn cảnh ngặt nghèo một cách hết sức ngẫu nhiên, chẳng hạn như ở Noria vậy, thực tế là khi đó, ở Noria cô ta đã rơi vào thế bí. Nhưng Gellert Grindelwald lại xuất hiện, cứu cô ta."
"Tuy nhiên sự nguyền rủa này lại không đủ mạnh để ảnh hưởng tới Leonidovich, thực tế là nó sẽ ảnh hưởng tới những thứ bên cạnh cô ta, chẳng hạn như ở Noria, nếu như cô ta bỏ qua Gellert Grindelwald, cô ta mặc kệ hắn thì sẽ chẳng có gì xảy ra cả, cô ta sẽ an toàn. Nhưng Leonidovich không làm vậy được, nếu như cô ta nhẫn tâm, thì lời nguyền này chẳng làm gì được cô ta cả."
Phạm Nhã chau mày, giờ y mới hiểu một chút về thứ nguyền rủa mà Leonidovich Hopner đã nói, vốn, chúa tể cho rằng đây là một sự ví von, quy tắc hủy diệt của chúa tể quá sức mạnh mẽ, mà thứ sức mạnh lớn như thế, nếu sử dụng không đúng cách thì dù với mục đích tốt hay xấu, nó cũng gây ra thảm họa.
Nhưng mà hiển nhiên nó không đơn giản như vậy, cái nguyền rủa, cái lời nguyền này có thật. Không kể Leonidovich Hopner, Phạm Nhã cũng từng là nạn nhân của nó, khi y giết Alphonso, một chuỗi thảm họa đã xảy ra. Chúa tể cũng đã rơi vào một hoàn cảnh ngặt nghèo ở Nhật Bản, cũng giống với Leonidovich, "lời nguyền" không có sức mạnh để làm gì chúa tể.
Chỉ cần y nhẫn tâm và lạnh lùng, chẳng hạn như mặc kệ đất Nhật, chẳng hạn như tiêu diệt sạch lực lượng phòng vệ mặt đất ở núi Kongo, hay cứ giữ lấy sự phòng thủ cuối cùng khi bị những đứa trẻ hành hạ, y sẽ sống cho tới lúc được hỗ trợ.
Arya Evergreen nói: "Ta đã giải thích cho ngươi đủ nhiều, ta muốn nghe suy nghĩ của ngươi."
Phạm Nhã nói, rất chân thành: "Tôi vẫn yêu ngài ấy, dù rằng có thể chúng tôi chẳng thể ở cạnh nhau được. Nhưng tôi luôn hướng về ngài ấy, trong tôi cũng có niềm tin là Leonidovich cũng hướng về tôi."
Arya Evergreen lắc đầu: "Thế thì ngươi khác gì Gellert Grindelwald, ngươi cũng chẳng có đủ dũng khí để đến với nó. Ngươi có quá nhiều thứ phải bảo vệ, phải quan tâm, ngươi cần quá nhiều thứ. Ngươi là con người của lý tưởng, của công việc, còn nó thì cần một người đàn ông chỉ cần nó. Hơn nữa, ngươi có bị tự tin thái quá hay không, ngươi và nó đã tiếp xúc với nhau bao lâu? Gellert Grindelwald đã ở gần Leonidovich mười năm rồi."
Đây là lần đầu trong cuộc nói chuyện mà Arya Evergreen xưng Leonidovich Hopner là "nó", đây là cách xưng hô rất thân thuộc, Phạm Nhã hiểu, cô ta đang nói với tư cách là một người chị của nữ chúa.
"Tôi dám thừa nhận mình yêu cô ấy." Phạm Nhã nói: "Và tôi cũng dám thừa nhận điều này với cả thế giới kìa, tôi đã từng nói với cô ấy, nếu có một ngày, những ngọn lửa hận thù sẽ đốt lên, tôi sẽ đi trong ngọn lửa thay cho Leonidovich."
Đây cũng là lần đầu Phạm Nhã nhắc tới Leonidovich Hopner mà không dùng kính ngữ, chúa tể nói tiếp: "Thời gian dài hay ngắn không quan trọng, tôi nghe được tình cảm của Leonidovich từ nhịp đập trái tim của cô ấy, ngài có thể không tin điều này, nhưng tôi không nói dối."...
Phạm Nhã rời khỏi đài truyền hình của nhà Evergreen, y đi cùng với Sookie Stackhouse dạo khắp nơi, Luna Lovegood đã loan tin theo yêu cầu của Phạm Nhã, cô ta chọn con đường truyền miệng, cách này đặc biệt hiệu quả với Luna Lovegood, vốn có nhiều mối quan hệ, những người có địa vị cao đã bắt đầu rỉ tai nhau về việc Shaka de Virgo đã đến Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, họ cũng bàn tán về giao kèo của nữ chúa Leonidovich Hopner năm xưa, rồi từ những người này, tin lại truyền xuống những người ở tầng thấp hơn.
Phạm Nhã vẫn đeo mặt nạ, việc Luna Lovegood loan tin theo lệnh của y là bí mật, để cho tự nhiên, y vẫn tỏ ra cẩn thận khi che dấu danh tính, những nơi mà Phạm Nhã đến cũng được chọn lọc, đó là nơi ở của những gia đình tài phiệt, chúa tể chỉ bồi hồi quanh đó, trừ cơ ngơi của nhà Evergreen thì y không tiếp xúc với nhà nào.
Buổi chiều, Phạm Nhã đến Quân khu số một của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, đây là nơi đóng quân của Đại Thống, dù là người hiệu lệnh trực tiếp cho năm vị Thống còn lại, bên dưới ông cũng vẫn có ba Phó Thống và ba ngàn quân, điểm khác biệt là quân của Đại Thống hiện tại là lực lượng... gần như yếu nhất.
Vấn đề này, phải kể đến khi Margaret Martha và Ludgrar W. Kresnik về hưu, lực lượng của Đại Thống và Nhị Thống lúc bấy giờ cũng giải tán mà không hiểu lý do, bất kể sự can ngăn của Quân Chủ thì họ cũng dứt áo ra đi, phần lớn họ vẫn ở lại Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, một số khác thì mang theo gia đình, đến các Vệ Thành khác sinh sống và tìm kiếm cơ hội.
Thế giới này còn lạ kỳ ở chỗ đó, khi ở trong Quân đội, họ phải phục tùng tuyệt đối nhưng đến khi mãn hạn "hợp đồng", họ có thể dứt áo ra đi giống như người quân nhân trong biên chế ở Địa Cầu, chẳng một ai làm khó làm dễ hay nói những người cựu binh này phản bội cả.
Khi đoàn quân của Đại Thống và Nhị Thống giải tán, Engel Hopner đã làm một hành động gây khó hiểu và tranh cãi, đó là ông ta thăng chức các Thống còn lại lên hai cấp, nhưng lại bắt họ phụ trách đoàn quân mới của Thống trước, nghĩa là, Lục Thống thì lên Tứ Thống, sau đó, người Tứ Thống mới này sẽ phải quản lý ba ngàn quân của Tứ Thống cũ.
Riêng Tam Thống và Tứ Thống cũ thì thăng lên làm Đại Thống và Nhị Thống mới, còn Ngũ Thống và Lục Thống thì được đề bạt từ hai Phó Thống của Quân khu số năm và số sáu lên làm.
Đại Thống và Nhị Thống phải tiếp quản một "đoàn quân" ma, chỉ còn rải rác tầm mười mấy người một Quân khu, Engel Hopner cho họ cơ hội để tuyển dụng lính và trong ba năm thì cũng kiện toàn biên chế, nhưng phần lớn chỉ là những người ở chặng một, họ khó khăn lắm mới tìm được ba Phó Thống ở chặng ba.
Đại Thống, thực tế có thể điều nghiêng lực lượng của cả năm vị Thống còn lại nên vấn đề không ghê gớm lắm, nhưng Nhị Thống hiện tại là kẻ khổ sở nhất, lực lượng của ông ta yếu mà ông cũng không điều động được lực lượng của bốn Thống cấp dưới, kể cả lực lượng cũ của mình ở Quân khu số bốn, khổ không kể xiết.
Phạm Nhã đến Quân khu số một rồi dừng lại, y tháo mặt nạ ra và đi vào trong một cách rất đường hoàng, lính canh cổng định cản nhưng nhìn đôi mắt của vị chúa tể thì liền đặt tay lên ngực rồi khom người để chào, đợi Phạm Nhã cùng với "Hion" đi qua, hai anh lính mới nhìn nhau, một anh nói:
"Vị chúa tể lạ mặt này là người thừa kế thứ hai của Cựu Quân Chủ thì phải."
"Có người đang loan tin về điều này, tin truyền rất nhanh, từ những vị ngồi trên, giờ đã truyền xuống đến cả những quán bar và trên đường phố, dường như có người muốn đưa vị này lên chỗ có sóng gió lớn, để những người thừa kế phải cảnh giác."...
Phạm Nhã đi vào trong Quân khu số một có diện tích mười mấy mẫu, rất lớn, các kiến trúc như lâu đài màu đen mọc khắp trên đất, nơi này cũng là nhà của gia đình các binh sĩ, ba ngàn quân đóng ở đây nhưng cả Quân khu phải có tới mười mấy ngàn người.
Để cho binh sĩ và gia đình ở chung, cũng là một điều kỳ lạ ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, điều này chứng tỏ là họ rất tự tin với các Quân khu bởi vì nếu có chiến tranh thì những cứ điểm quân sự như thế này sẽ là trọng điểm để các thế lực thù địch tổ chức đả kích. Phạm Nhã suy nghĩ một lúc thì thấy, phương thức chiến tranh của MU Continel rất khác với Địa Cầu.
Ở đây không có tên lửa tầm dài tầm trung gì cả, họ không cần phải thiết lập lập hệ thống phòng thủ mặt đất, các binh sĩ đều có thể bay lượn tự do, tính cơ động của họ là cực cao, chiến tranh ở nơi này sẽ rất khác, tư duy quân sự của họ cũng sẽ khác.
Kể cả việc ra vào Quân khu cũng không được kiểm soát nghiêm ngặt, cơ bản thì mỗi một anh lính là một kho vũ khí, người ta không cần đề phòng bí mật quân sự hay thông tin về khí tài bị rò rỉ ra ngoài, những thứ "vũ khí bí mật" thì có lẽ sẽ được bảo vệ ở một nơi khác.
Phạm Nhã dạo trong Quân khu, y đi đến một túp lều, túp lều này xây trong một góc sân, nó như kiểu lều của người Mông Cổ ngày xưa vậy, khá lớn, tất nhiên so với kiến trúc trong Quân khu thì thật bé nhỏ.
"Hion" đứng ở ngoài lều, còn Phạm Nhã thì len vào trong, một người đàn ông đã chờ ở đây, chính là Đại Thống của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.
Đây là một người... nói quen thì cũng gần như quen.
Chính là cha ruột của Aegis Hopner, quý ngài Helios Hopner, anh họ của Leonidovich Hopner. Một người của gia đình Hopner, chi chính của Agron Hopner!
Leonidovich Hopner đã từng nói Aegis Hopner là "cháu ruột", tới giờ Phạm Nhã mới hiểu, tư duy "ruột" của người MU Continel nó... lạ lắm. Chắc vì tư duy "ruột" kiểu như vậy mà nhà Hopner vẫn luôn đoàn kết tới giờ.