Chương 117: Tôi sẽ đi trong ngọn lửa, không phải ngài

Vinh Quang Chúa Tể

Chương 117: Tôi sẽ đi trong ngọn lửa, không phải ngài

Chương 117: Tôi sẽ đi trong ngọn lửa, không phải ngài

Cuộc họp lần thứ nhất của tất cả tổ chức người xuyên không, có hoặc không có Walker cùng với các bên liên quan nhằm thống nhất phương án ứng phó với thảm hoạ toàn cầu do hậu quả của đợt dịch chuyển lần thứ tư được tiến hành ở Thành Trì Trung Tâm Davias dưới sự kêu gọi của The Innovators, Katie cảm thấy cần phải cho nó một cái tên xứng tầm, hơn nữa phải xúc tích, ngắn gọn.

Thế là cô liền hỏi bạn nữ có đôi mắt buồn đang nằm Massage bên cạnh: "Trang, Trang, đặt tên cuộc họp này là gì nhỉ, cô đề xuất mấy cái đi."

Hai cô gái này đang nằm sấp, mặc độc cái quần lót, họ được mấy cô bé nhân viên bản địa Massage oil toàn thân, ở thế giới này khoản Massage cũng được đầu tư nghiên cứu ghê lắm, là một ngành dịch vụ kiếm lời không biết bao nhiêu tỉ Zen mỗi năm.

Trang đang thư giãn, sướng, phê hết sức, sắp ngủ tới nơi rồi, nghe vậy thì quay qua hỏi ngược Katie: "Sao cô không hỏi cánh đàn ông?"

"Không thích."

Katie thẳng như ruột ngựa: "Thoth còn đỡ tí chứ mấy thằng cha kia đặt tên như hạch. Riêng ông nội Shaka toàn lôi tên từ Anime ra nghe quê chết mồ."

Trang cười hì hì: "Đúng vậy ha, nói thiệt tới giờ tôi cũng chưa đọc được tên mấy ổng, nhất là Chien... như Chiến ấy, Chiến the Great."

"Chien là tiếng Pháp, là con chó, tên hắn là con chó vĩ đại, không biết sao hắn đặt tên vậy thôi. Mà quay lại vấn đề chính đi, cô có ý kiến gì không?"

Trang: "Đại hội Walker?"

"Còn gì hay hơn không?"

"Walker anh hùng đại hội?"

Katie thấy tuyệt vọng luôn, cô ta cũng quên mất con nhỏ này là dân nghiện game, khéo cổ tham thảo tên mấy buổi offline game thủ Võ Lâm Truyền Kỳ, cô không có thèm trưng cầu ý kiến của Trang nữa mà lảng sang chuyện khác: "Dạo này tôi thấy Tokuda với Anubis ghê lắm nha, hình như hai người đó quen rồi đó, tua qua giai đoạn tìm hiểu luôn."

Trang nghe tới Anubis liền xìu xuống, Katie thấy vậy thì hỏi: "Sao thế?"

"Tôi thấy tôi cùi bắp quá à, tôi cũng muốn đi làm nhiệm vụ với anh Thoth giống chị Anubis, buồn quá, hay là tôi đi nhận ban ân nhỉ... "

"Cô hâm dở à." Katie ngồi dậy tét mông Trang một phát khiến hai bé nhân viên giật nẩy: "Lỡ chết thì sao?"

"Đauu." Trang nhăn nhó, Katie tét mông cô đỏ hết lên: "Chứ tôi thấy tôi cùi quá, thể lực tôi yếu không có làm được gì nhiều, mau bị mệt mà công việc mình quá trời nhiều, với lại... tôi thấy người ta chết nhiều quá rồi, chả hiểu sao tôi không có sợ nữa, tôi cũng có người thân gì đâu, chết thì thôi."

Katie không có tét nữa mà thò tay ra bóp mông Katie khiến cô mắt buồn la lên, Katie bóp rất lực, mông Trang mẩy lắm, bóp rất sướng tay:

"Bọn tôi không phải là người thân và gia đình cô hả? Hoàng hay nói cô hâm dở, giờ tôi thấy cô đúng là hâm dở đó, cô nghĩ gì vậy, rồi... ông kia sống làm sao?"

Trang bị Katie bóp, đỏ hết mặt, cô ta ngồi dậy phủi tay Katie xuống rồi nói: "Ông kia... kệ ổng chớ. Tôi là người thường, mốt tôi già tôi chết ổng vẫn còn trẻ thôi, lúc đó ổng cũng quên tôi à."

Mấy bạn nhân viên nhìn hai chị khách "ở bên bển mới qua" không có Massage nữa mà ngồi dậy luôn, nói chuyện chí chóe thì không biết sao hết, Katie thấy vậy thì xin lỗi hai bạn rồi kêu Trang nằm xuống để mấy bạn "tác nghiệp":

"Tôi thấy cô chịu ổng đi, chọn người thương mình chứ đừng đu theo người mình thương, khổ lắm, ổng vừa đẹp trai, lại mạnh, ở bên này có quyền thế, quan trọng nhất là ổng yêu cô thật lòng. Tính của ổng cũng rất tốt, cô thấy ổng chưa bao giờ xáp lại gần làm chuyện gì quá khích với cô không, cô từ chối, ổng cũng không có bỏ cuộc, thời nay cô kiếm được ai như vậy nữa?"

Trang thở dài thườn thượt mà không nói gì.

Cô rất thương Thoth, ban đầu là cảm mến cái tài hoa của gã quân sư này, lâu dần thành tình yêu lúc nào cô cũng không hay. Thoth thì chẳng hiểu, gã chỉ xem cô như em gái thôi, The Innovators bây giờ có rất là nhiều việc cần phải làm, Thoth gần như sống hết với lý tưởng và sứ mệnh của gã, chẳng mảy may để ý tới chuyện tình cảm trai gái khiến Trang buồn mà chẳng biết làm sao hết.

Dù bình thường làm việc với Thoth cũng khiến cô vui đó nhưng mà cô không thấy đủ, cô còn muốn được chia sẻ nhiều hơn với Thoth, nếu như The Innovators là một bức tranh ghép lớn, Trang muốn mình là mảnh ghép cạnh bên Thoth, giống như Anubis vậy.

Đối với Aegis Hopner, Trang thấy áy náy, phần vì anh ta tốt với cô quá mà cô không có cách nào đáp lại tình cảm của anh. Tình yêu nó lạ lắm, nó chẳng phải thứ có thể đem ra để trao đổi đồng giá, không phải một bên cho nhiều thì bên kia phải đáp lại, Thoth có cho Trang gì đâu mà cô vẫn cứ yêu gã đấy thôi?

Còn Aegis Hopner, dù anh cho Trang quá nhiều thứ, cũng cho The Innovators quá nhiều thứ nhưng ngoài lòng biết ơn ra, Trang không có nảy sinh được tình cảm với Nguyên lão.

Bình thường chỉ có Katie mới chia sẻ mấy chuyện này với Trang thôi, hai cô đã thân từ hồi còn ở đội thợ săn cơ, từ lúc làm việc ở The Innovators họ còn thân hơn, như hai chị em vậy.

Katie già đời rồi sao không hiểu Trang được? Cô ca sĩ suy nghĩ một hồi rồi chia sẻ:

"Có nhiều khi tình yêu không có quan trọng như cô nghĩ đâu, ông bà mình xưa toàn là ba mẹ đặt đâu con ngồi đó, họ gặp nhau rồi cưới mà có khi còn chẳng biết gì về nhau, nói gì tới yêu. Nhưng ở chung, rồi có cái tình, cái nghĩa, cũng yêu thương nhau đấy."

"Quan trọng là Aegis Hopner thật sự là người đàn ông tốt, tôi gặp nhiều gã đàn ông rồi nhưng chưa thấy có ai như vậy, ừm, trừ Shaka ra, tôi thấy anh ta không có giống đàn ông mà giống mấy cậu thiếu niên hơn."

"Cô có thể tìm hiểu Aegis Hopner mà, giống như Anubis với Tokuda đó, hai người họ cũng tìm hiểu, nếu mà hợp thì tới còn không thì thôi... "

"... "

"Mà bỏ vụ nhận ban ân đi nha, tôi không có muốn mất cô đâu."

"... "...

Trong khi hai cô gái "yếu đuối" của The Innovators đang phè phởn Massage, bàn luận chuyện đời, chuyện tình thì cánh đàn ông đực rựa với cả hai cô gái "mạnh mẽ" của tổ chức phải chạy ngược chạy xuôi đủ thứ chuyện, như vắt giò lên cổ.

Shaka de Virgo nhớ sẵn chỗ của mấy anh phi công xui xẻo nên chạy ra rất nhanh, cũng tìm thấy thẻ nhân viên nhưng nhiêu đó không đủ, họ phải rà lại hết những nơi có xác người, tìm thẻ nhân viên hoặc bất kỳ thứ gì chứng minh nhân dạng của các phi công để chuyển cho Thoth và Anubis.

Gần cả ngày trời, họ tìm được sáu người phi công.

Sáu người, trong đó có hai người "nằm" sát bên nhau, xem ra là tổ bay cùng một chuyến, là cơ trưởng và cơ phó của một chuyến bay vận tải hành khách nào đó đang bay trên khu vực Châu Á Thái Bình Dương, đợt trở về Địa Cầu lần này, chiếc máy bay này sẽ mất lái và lướt tự do, có khả năng gây ra thảm họa.

Thoth và Anubis là khổ nhất, sau khi nhận thông tin của sáu người phi công từ Shaka de Virgo, họ phải đi hết hai trăm cái nhà thờ để hỏi tin tức.

Không phải ai cũng hợp tác, có mấy người xuyên không lạ lắm, gặp các Walker mới cứu mạng mình, họ chẳng những không thấy biết ơn mà còn yêu sách đủ thứ chuyện.

Thấy Thoth và Anubis họ liền đòi hai người chở về Thành Trì Trung Tâm, thậm chí họ còn kích động người xung quanh để gây áp lực với cả hai, chẳng phải đám đông nào cũng có "dân trí" cao, nhiều người bị kích động cũng đứng dậy hô hào đòi quyền này lợi nọ, chẳng để tâm đến vấn đề mà hai người muốn trao đổi.

Giống như lúc này, hai người đang đứng bên trong nhà thờ, có gần một trăm năm mươi người, đây là cái nhà thờ thứ ba mươi mà Thoth và Anubis đi qua, ở những chỗ khác, họ đều nhận được sự hợp tác của những người xuyên không nhưng tới nơi này thì họ lại gặp được một gã đàn ông béo tốt, hói đầu.

Gã này là người Hàn Quốc, phần lớn mọi người trong nhà thờ cũng là người Hàn, gã đứng lên kêu gọi mọi người yêu sách với The Innovators, vài người có điện thoại di động, họ móc điện thoại ra quay phim, họ nói những người đổi mới bắt họ chui rúc trong một nơi bẩn thỉu phải ỉa đái chung với nhau, họ dùng thẳng những từ như ỉa, đái, họ cũng ăn vạ và họ chẳng nể nang ai.

Thoth là quân sư số một của The Innovators, Shaka de Virgo giao cho anh ta nhiệm vụ tiếp tế lương thực là nhiệm vụ phải tiếp xúc nhiều nhất với quần chúng, trong vụ tìm kiếm, anh ta và Thoth cũng đảm đương trọng trách truy tra lai lịch của mấy người phi công trong cộng đồng.

Thoth bày cho Anubis để cô giao tiếp bằng tiếng Hàn với mấy người này: "Mọi người có bình tĩnh được không, nếu không chúng tôi đi nhé?"

Gã đàn ông la làng lên: "Các anh không được vậy, các anh đưa tụi tôi tới đây thì phải có trách nhiệm với bọn tôi chứ, các anh là siêu anh hùng mà không phải sao, tôi có xem lễ ra mắt của các anh, các anh nói các anh làm điều đúng đắn, đưa tụi tôi tới Thành Trì Trung Tâm là điều đúng đắn mà."

Anubis cũng lấy ra một cái điện thoại, lia một vòng:

"Mọi người cứ thoải mái quay chụp đi, chúng tôi cũng vậy. Mọi người quay chúng tôi trước, chúng tôi có quyền quay lại để bảo vệ danh dự của bản thân, tránh bị vu khống, đúng không?"

"Không phải là chúng tôi không muốn đưa mọi người đến Thành Trì Trung Tâm, mà hiện giờ chúng tôi có quá nhiều việc phải xử lý, quân số chúng tôi có hạn, chỉ có thể chuyển những trường hợp bị thương nặng thôi, ở đó chúng tôi cũng tài trợ hết tiền viện phí. Riêng mọi người đều là người khỏe mạnh cả, chúng tôi đã cung cấp lương thực, nước uống và nhu yếu phẩm, mọi người sinh hoạt ở đây tuy bất tiện nhưng rất an toàn."

"Mọi người nên thấy quý hoàn cảnh hiện tại của mình chứ không phải gây áp lực thêm cho chúng tôi, mọi người có biết có bao nhiêu người không đến được nơi này, đã chết ở ngoài tuyết không? Mấy ngày nữa sẽ có Thuyền Bay đi qua nơi này mà, mọi người leo lên đó cũng đến được Thành Trì Trung Tâm rồi, mọi người vội vàng để làm gì?"

Sau đó cô giải thích về vụ phi công và tai nạn liên hoàn, giọng của cô rất lớn, át hết tiếng la ó của đám đông, nói cho họ hiểu, nhét chữ vào đầu họ để họ khỏi cãi lại:

"Nếu như mọi người không hợp tác, gây áp lực cho chúng tôi, bắt chúng tôi phải đáp ứng các yêu sách của mọi người, làm trễ nãi thời gian quý báu của chúng tôi, khiến chúng tôi không làm được nhiệm vụ, vì sự ích kỷ của mọi người mà hàng triệu người sẽ chết, sẽ có những tổn thất về tài sản rất lớn, tất cả mọi người ở đây đều phải chịu trách nhiệm hết."

Gã đàn ông người Hàn đầu hói muốn lý luận cái gì đó nhưng mà làm gì còn lý nữa mà luận, đuối lý rồi, nói nữa thì gã thành một tên xấu xí, hèn hạ và ích kỷ thôi.

The Innovators mà công bố Video Clip này thì chẳng có ai ủng hộ gã, gã sẽ bị dìm ngập trong nước bọt.

Đám đông cũng im re hết, Anubis và Thoth rất kiên nhẫn, họ chẳng hề sử dụng bạo lực hay đe dọa sử dụng bạo lực với những người đang kích động này, họ đứng trên đỉnh của đạo đức và pháp luật để phán xét, đây là lợi thế của The Innovators khi đi làm nhiệm vụ, cũng là cái khiên chắn vững chãi cho những người đổi mới.

Những ai nghĩ rằng các Walker này sẽ xù lông nhím lên với đám đông, để họ bắt chẹt, công kích là những người hết sức ngây thơ, sức mạnh vũ lực của The Innovators chưa bao giờ là vũ khí của tổ chức này; vũ khí của họ chính là cái đại thế ở trên đời, cờ của họ là lá cờ đại nghĩa, chống lại họ, là chống lại chính nghĩa.

Đây là kết quả của những hoạt động từ trước tới nay, từ đi cứu tế và "truyền đạo", cho tới xây dựng Lord Castle và Continental, thúc đẩy dân bản địa MU Continel lập pháp hay mới nhất là cứu hộ người xuyên không đợt bốn.

Đây là thứ mà Shaka de Virgo phải trân mình dưới những nhát dao oan nghiệt của lụ trẻ, phải chống chọi hai mươi bốn giờ trên núi Kongo để đổi lấy.

Cuối cùng, mọi chuyện xong xuôi cả, Thoth và Anubis có thể làm công việc của mình, "lướt" qua hết người xuyên không ở đây, họ lại đi tới một cái nhà thờ khác....

132:00:00

Mười hai giờ đêm, MU Continel.

Các Innovators về lại biệt thự trắng, các Walker đã "công tác" tới ba mươi sáu giờ, chỉ nghĩ ngơi một chút để nghe vụ Shaka de Virgo xúi bậy Leonidovich Hopner qua Địa Cầu và xem Rengoku Kyojuro hành hung anh ta, sau đó "bỏ phiếu" quyết định nuốt hết bí mật vào bụng, đem xuống mồ.

Trang và Katie được giải trí phè phỡn, kỹ thuật Massage ở MU Continel quá tuyệt vời, không những làm hai cô nàng thư giãn mà còn xóa tan hết áp lực và căng thẳng, người bản địa còn xông cho họ một loại tinh dầu giúp họ ngủ một chút, chỉ một chút nhưng khiến họ thấy như đã đánh một giấc lâu, bao nhiêu cơn buồn ngủ bay đi hết, rất là xịn.

Vừa nãy hội The Innovators có bàn bạc một chút về thời gian tổ chức đại hội võ lâm, khục, đại hội Walker, họ quyết định đến giờ đếm ngược thứ 72 thì sẽ tiến hành họp ở một nhà hàng lớn trong Thành Trì Trung Tâm, từ đây tới lúc tổ chức đại hội là khâu chuẩn bị; Katie cũng yêu cầu các Walker bên Noria và Lorencia thu thập thông tin để trình bày trong buổi họp này.

Hiện giờ là lúc tắt đèn đi ngủ, các Walker chui vào phòng hết, thật ra bình thường họ cũng chẳng ngủ sớm thế mà còn lảng vảng trong sân, đi dạo hoặc ngồi uống rượu giải trí nhưng hôm nay thì khác, ai nấy đều tự giác chui vào phòng vì họ biết, bên ngoài sân, đặc biệt là ở cái đình sẽ có một chiến trường lạnh giữa Shaka de Virgo và... ai đó.

Không ai muốn can dự vô chuyện này....

"Ngươi có mệt không... hồi sáng, bị đánh có đau không?"

Leonidovich Hopner hỏi, nữ chúa không chỉ mặc bộ đồ thường ngày mà còn khoác thêm một cái áo lông, dường như cô ấy bị lạnh, mà ở Thành Trì Trung Tâm Davias thì không có chuyện lạnh, chúa tể nhìn mà thấy buồn lắm, vừa buồn, vừa thương nhưng cũng có nhiều cảm xúc khác, lẫn lộn tùng phèo.

Phạm Nhã lắc đầu: "Không quan trọng, tôi làm chuyện nên làm thôi. Ngài đã đỡ hơn chưa?"

Nữ chúa thở dài: "Cũng... tạm, không có chạy xuống dưới đánh ngươi mấy cái được thôi, sao ngươi ngốc thế, sao lại nhận hết lỗi thay ta vậy?"

"Tôi không muốn mọi người có ác cảm với ngài, tôi cũng không muốn một ngày nào đó người Địa Cầu sẽ hận ngài. Tất cả những gì mà tôi có hiện giờ đều là do ngài ban cho, ngài không cần phải nói về Vinh Quang với tôi đâu, tôi đã hiểu Vinh Quang rồi, có thể nó có sự sắp đặt của nó nhưng người mà nó đem đến cho tôi là ngài, chứ không phải ai khác, điều này có ý nghĩa đối với tôi.."

"Và cũng vì tôi, mà ngài mới phải đến Địa Cầu, không phải sao. Nếu ngài thực sự thấy tò mò với thế giới đó thì ngài đã đi đến đó vào dịp khác, chứ chẳng đến vào ngay lúc tôi cần ngài nhất."

Phạm Nhã nhìn vào đôi mắt rực lửa của nữ chúa: "Cho nên, đây là trách nhiệm của tôi."

"Là trách nhiệm của tôi, nếu một ngày kia sự hận thù sẽ đốt thành những ngọn lửa, tôi không muốn thấy ngài bị thiêu rụi trong ngọn lửa đó, tôi sẽ đi ở trong ngọn lửa đó, không phải ngài, đó là sự sắp đặt của Vinh Quang cho tôi."