Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 305:

Trần Ngọc Lâm cũng khá ngạc nhiên, trước khi tiến vào trong hang của Tử Kim Thiền hắn có đem phun ra hàng chục con Quyến Tộc tìm kiếm hang ổ của trùng tộc. Nhưng thay vì tìm thấy hang ổ của trùng tộc, thứ mà hắn tưởng tượng như một cái ổ côn trùng thì hắn lại tìm thấy một thành phố tạo nên bởi những công trình sinh học.

Còn gì có thể xuất hiện không?


Tuy nhiên, thứ này khiến cho việc trả đũa của Trần Ngọc Lâm dễ dàng hơn nhiều.

"RẦM!!!"
Hoàng Kim Long Thiềm vung tay, một tảng thịt khổng lồ bị nó xé rách ra khỏi cái công trình tởm lợm kia. Trần Ngọc Lâm lập tức thu hồi nó về trong hòm Item.

Đây dường như không phải thịt, mà là một loại nấm gì đó. Hoặc cũng có thể là thái tuế, một loại hình đan xen giữa thịt và thực vật. Một vài vùng có những truyền thuyết về những cục thịt biết đi, đốt lên bốc mùi hôi thối, đều là thái tuế cả.

Có điều hắn cũng không quan tâm lắm tới kết cấu sinh vật này, dựa vào việc bọn trùng tộc bảo hộ sâm nghiêm, hắn đoán rằng khu vực này vô cùng trọng yếu. Nhìn qua là biết, đây hẳn là nơi bọn chúng sinh ra con non.

Hoàng Kim Long Thiềm cặp sừng tỏa ra một loại chấn động, rung bần bật như mũi khoan, cặp sừng đi tới đâu, các khối thái tuế công trình bị xé mở đến đó, một loại chất lỏng, không rõ là máu, huyết tương hay là chất dinh dưỡng đổ tràn ra mặt đất, trong không khí còn phảng phất vị hơi ngọt.

Quang cảnh Hoàng Kim Long Thiềm đối với thành phố làm từ thịt này giống như thể sói lạc giữa bầy cừu, tùy ý trảm sát. Tràng cảnh máu tanh này đủ khiến cho cả đống lớn người nôn ọe.

"KRÉCCCCCC!!!"

Nữ Hoàng Zerg Tộc hồi phục từ trong cơn hoảng hốt, rít lên một tiếng dài, lệnh cho bầy trùng tộc hải dương tựa như sóng lớn đánh về phía Trần Ngọc Lâm. Từng con trùng tộc há to miệng ra, rít lên từng tràng tràn về phía hắn, bầy trùng tộc này nhỏ thì cũng cỡ người bình thường, mà lớn nhất thì lại là hai con Ultralisk đang xông phá về hướng này.

Cả hai con Ultralisk này đều có tu vi Tứ Phẩm Ma Thú, hơn nữa đồng dạng rất khổng lồ. Nếu đụng độ chúng, chắc chắn Hoàng Kim Long Thiềm sẽ bị hạ gục trong nháy mắt mặc dù nó to lớn hơn nhiều lần 2 con Ultralisk này. Nhị Phẩm đại viên mãn chiến đấu cùng Tứ Phẩm đơn giản là hoàn toàn bị nghiền ép.

Ở một tỉ lệ nào đó, kích cỡ có thể nghiền ép tu vi, nhưng không áp dụng trong trường hợp này.

Trần Ngọc Lâm điều khiển cho Hoàng Kim Long Thiềm né chiến, nhảy bật sang một bên đồng thời miệng bồn khẩu há to ra trong nháy mắt nuốt trọn hàng trăm con Zergling đang bay lượn xung quanh. Dù cho trong số này có cả Tam - Tứ Phẩm tuy nhiên với sức nghiến của hàm răng, độ cứng của lớp vỏ lũ trùng tộc chẳng là gì, lập tức vỡ vụn trong bộ hàm của nó.

Đây mới là trường hợp có thể áp dụng kích cỡ nghiền ép tu vi. Hàng trăm tấn lực nhai đọ lại một con côn trùng dù là Tứ Phẩm cũng có thể khiến nó bị đè ép chết.

Cảm nhận hàng trăm điểm Vận Mệnh nháy mắt tràn tới, số liệu thăng cấp cuồng bạo, Trần Ngọc Lâm nhìn về phía đám trùng tộc đang điên rồ lao tới kia, hai mắt sáng rực.

Người khác nhìn thì thấy đó là hải dương trùng tộc, hắn nhìn thấy là hải dương điểm vận mệnh a.

Coi như không uổng phí hơn ngàn điểm bỏ ra để thăng cấp cho Tử Kim Thiền lên thành Hoàng Kim Long Thiềm, lực chiến này đủ một chọi 5 con Tử Kim Thiềm.

Giơ cao bộ móng vuốt, Hoàng Kim Long Thiềm xé mở hải dương trùng tộc ra một cái lỗ hổng. Thân thể sau nâng cấp lên thành Hoàng Kim Long Thiềm nặng phải tới năm tới bảy trăm tấn, một vỗ của nó đủ đem bất kỳ tồn tại dưới Lục Phẩm Linh Hồ nào vỗ thành thịt nát, càng đừng nói tới trùng tộc từng cá thể vốn không quá mạnh mẽ.

Đây là vấn đề chính của những loài chiến đấu thành từng đàn hàng ngàn con. Thực lực không mạnh, lại không có cơ hội luyện tập, chiến thuật chủ yếu là lấy thịt đè người khiến cho thực lực chúng không quá nổi mức bình quân. Ngược lại, khả năng chiến đấu theo bầy của chúng lại là nhất đẳng.

Cùng lúc này, một ngọn lửa màu tím nhạt nổ tung gần sát Hoàng Kim Long Thiềm, trong nháy mắt hủy diệt hàng trăm con trùng tộc. Trần Ngọc Lâm đau lòng, một phần là số lượng đó cũng phải tới 3-400 điểm a, một phần khác thì là bởi vì hắn phải vội vàng lệnh cho Hoàng Kim Long Thiềm tỏa ra một loại kim cang chi khí tự vệ.

Loại khí này tạo ra từ việc hút đi tinh hoa vàng ròng, dùng một lần thiếu một lần a. Còn tốt hắn cũng nhanh chí cho tạo một lớp thủy linh lực xung quanh cơ thể Hoàng Kim Long Thiềm.

Ngũ hành tương sinh, kim sinh thủy, hai hệ cộng lại chính là đủ để hóa giải 9 thành công kích này.

Liếc nhìn qua, lập tức Trần Ngọc Lâm liền nhận ra nguyên nhân của vụ nổ. Trên đỉnh của một công trình thịt giống như cây nấm, một.. không, ít nhất bốn con bọ Plasma đang chĩa nòng về phía hắn. Trong đó có 3 con đang nấp bên trong cây nấm cho nên ban đầu hắn không để ý.

Trần Ngọc Lâm nhận thấy mấy con kia có dấu hiệu chuẩn bị khai hỏa bèn giơ tay lên, chỉ về phía nó. Một khẩu pháo laze xuất hiện trên đầu hắn, khai hỏa ra một tia sáng đỏ rực, trúng vào bụng của một con. Lập tức một vụ nổ giống như nổ hạt nhân phát ra từ cây nấm, tuy rằng chỉ có hai ba trăm con trùng tộc xung quanh chết đi, tuy nhiên bị hủy hoại càng nhiều hơn là công trình kiến trúc xung quanh.

Vụ nổ tới từ ba con bọ Plasma bị hủy diệt không thể khinh thường.

Hơn nữa, công trình bằng thịt này có vẻ là loại nguyên liệu cực phù hợp với lửa plasma, lửa xanh nhạt cháy vượng kinh khủng, đã gần giống với một vụ cháy rừng quy mô lớn. Tiếng lửa rít gào lách tách cùng với các công trình làm từ thịt, xác chết hàng ngàn con Trùng Tộc trên mặt đất khiến cho quang cảnh càng giống như địa ngục hơn bao giờ hết.

"Hừ. Cháy to lên đi."
Trần Ngọc Lâm tàn ác cười nhìn đám trùng tộc dưới đất thì dính hỏa, lửa plasma dập không thể tắt, trên trời thì bị khói hun cho phải rơi xuống. Đương nhiên chỉ mấy con yếu kém mới thế, càng nhiều hơn là kệ xác những đốm lửa mà vẫn tiếp tục lao tới.

Không chỉ đốt cháy xung quanh, những ngọn lửa này lại liên tục dẫn xuất những vụ nổ khác khi đám cháy lan tỏa tới những mỏ khí gas trong rừng, hoặc những con bọ Plasma không kịp bỏ chạy. Mặc dù phần nhiều lũ bọ Plasma bị giết là do hắn dùng Huyễn Ảnh Pháo Trang bắn hạ, dẫn dắt thêm vài vụ nổ nữa.

Hoàng Kim Long Thiềm dưới sự khống chế của Trần Ngọc Lâm thể hiện hoàn toàn hành động của một kẻ tránh chiến đấu. Nếu có bất kỳ con trùng tộc nào to hơn 20 mét cao tiến lại gần lập tức hắn sẽ rút lui, tiến đánh chỗ khác. Một phần cũng là do số lượng trùng tộc quá đông và hung hãn, một phần khác..

Đây chính là mục đích của Trần Ngọc Lâm, phá hoại mà không phải chiến đấu.

Không thể nghi ngờ, với thân thể đồ sộ nặng hàng trăm tấn, cao hàng trăm mét của Hoàng Kim Long Thiềm nó là một kẻ phá hoại trời sinh đối với các kiến trúc này. Trùng tộc số lượng mặc dù đông đảo nhưng còn chưa đạt tới mức đông đảo đến mức lấy hàng triệu con khí thế mà xông lên được.

Chúng còn chưa đạt tới hàng triệu con. Có lẽ chỉ tiếp cận mức vạn.

Cảnh tượng này cùng với kiến cắn voi không sai lệch lắm. Chỉ trừ việc là không con kiến nào đủ khỏe để bám trụ lên thân thể con voi đang chạy nhảy tán loạn mà thôi.

"Đủ rồi."
Trần Ngọc Lâm sau một lúc ngẩng đầu nhìn trời, gật gật đầu. Hắn búng ngón tay, lệnh cho Hoàng Kim Long Thiềm rút lui. Hoàng Kim Long Thiềm vung tay phạt bay một khối thái tuế công trình trước khi bỏ đi.

"Chúc may mắn."
Trần Ngọc Lâm vui vẻ cười nhìn về chiến trường phía sau. Thật khó tưởng tượng chiến trường như vậy lại được tạo ra chỉ với một con ếch cao mấy trăm mét, tuy nhiên dù cho có khó tưởng tượng chăng nữa đây vẫn là sự thật.

Dù thế, nãy giờ hắn mới chỉ đồ sát được không quá 3 thành trùng tộc. Điều này dẫn tới giai đoạn hai, hoặc chính xác hơn một tí thì là giai đoạn một. Giai đoạn dùng Hoàng Kim Long Thiềm phá hoại mới là giai đoạn hai.

"Grào... rít rít rít.."

Một ánh đen lóe lên, xuất hiện ở trên đầu của Hoàng Kim Long Thiềm cùng với hắn. Đó là một con rồng mang màu đen đáng sợ cùng với những vằn đỏ rực hơn cả máu.. Không sai, chính là Sơ Long.

Trong suốt quá trình chiến đấu, thậm chí từ trước đó Sơ Long đã ẩn mình trên mây để rải độc phấn xuống phía dưới. Trong khi Hoàng Kim Long Thiềm phá hoại, Sơ Long phía trên rải một lượng cực lớn độc vụ đặc thù của riêng nó xuống.

Không chỉ thế, phía trên lưng Sơ Long Shuten Douji cũng phun ra tửu độc của chính nàng.

Lượng độc này ít nhất cũng có thể giết thêm 1/5 nữa.

Trần Ngọc Lâm thoải mái liếc nhìn lượng điểm Vận Mệnh sau khi dùng một lượng lớn mấy hôm trước đã tăng trưởng trở lại lên tơi hơn 14500 điểm, cảm giác một trận này hoàn toàn đáng giá.

Hơn nữa, nương theo đám trùng tộc vẫn không ngừng chết toi, hoặc bởi lửa, hoặc bởi độc của Sơ Long, số điểm này không ngừng tăng lên.

Dù sao, mặc dù mấy cái danh tự kia có chút khó nghe, nhưng vẫn có tác dụng. Nếu hắn dùng những thủ đoạn không quang minh chính đại mà chiến đấu, sát thương lên trùng tộc nói là tăng gấp 2 cũng không sai biệt lắm.

Bỏ ra một ngàn ba trăm điểm để kiếm về hơn 7 ngàn điểm, một trận giao dịch này kiếm lời lớn, hơn nữa lại không lỗ. Ít nhất Hoàng Kim Long Thiềm hắn có thể một mạch sử dụng tới tận Lục Phẩm tu vi, tuy rằng có lẽ lương thực cũng sẽ là cái phát sầu lớn.

Cứ nhìn thân thể của nó là biết.

Tuy nhiên, Trần Ngọc Lâm lại không cảm giác tốt cho lắm. Hắn nhìn lên trời, lập tức ra lệnh:

"Hệ Thống, khai mở cửa hàng."
Trần Ngọc Lâm lạnh lùng nói. Lập tức, Cửa Hàng hiện ra trước mắt hắn.

15 ngàn điểm, hiện tại đã đầy đủ hắn mua một món vũ khí mới. Lựa đi lựa lại mất một chút thời gian, hắn quyết định lựa chọn...

Trên tay Trần Ngọc Lâm đột nhiên xuất hiện vô số điểm sáng, kế đó những điểm sáng này hội tụ lại thành một đại đao trông mười phần mỹ lệ, toàn thân nó điểm xuyết những tia sét đỏ rực. Ngay khi nó xuất hiện, lập tức không khí xung quanh giống như thể bị đè nén vậy.

[Phệ Huyết Ma Đao.
Vũ khí phẩm chất: Tam Phẩm Linh Khí cấp A-.
Cảnh giới khuyên dùng: Tứ Phẩm Tu Chân Hệ.
Giá trị: 15200 điểm Vận Mệnh.
Kĩ năng: [Huyết Đao]: Đem bản thân máu huyết, hiến dâng cho Phệ Huyết Ma Đao, tỉnh lại Phệ Huyết Ma Đao, bản thân người sử dụng sẽ tăng sức mạnh khi thức tỉnh lại Phệ Huyết Ma Đao, đồng thời càng hiến dâng nhiều, sức mạnh tăng lên càng lớn..
[Phệ Huyết]: Thông qua chém giết, lấy máu đối phương bổ sung các thiệt hại trong chiến trận, đồng thời hồi phục HP. Tỉ lệ hồi phục là 10 - 1.
]

Sau khi vừa kết toán xong Phệ Huyết Ma Đao, hắn lại ngẩng lên nhìn bầu trời lúc này đã không hiểu thấu từ lúc nào xuất hiện vô số vết nứt lớn. Giống như thể bản thân không gian này đang vỡ ra vậy, để lộ ra một phiến không gian khác...