Chương 287: Chén Thánh giáng lâm:

Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 287: Chén Thánh giáng lâm:

Trên bến cảng..

Saber đứng chống thanh kiếm xuống mặt đất, nàng cố gắng điều chỉnh nhịp thở, vừa nhìn về phía Rider đang đứng im cách đó không xa, khuôn mặt rõ ràng nét chán nản.

Excalibur của Saber, với sức mạnh hẳn là do Saber đã dùng toàn bộ lượng ma lực còn sót lại của mình để ra đòn, đã thành công chém trúng Thần Uy Xa Luân ngay trước khi Bảo Khí của ông: "Ánh Hào Quang Bên Kia Thế Giới" kịp húc trúng nàng. Hiện tại, có lẽ lượng ma lực còn sót lại của Saber chỉ vừa vặn đủ cho nàng duy trì lấy hình dáng của mình tại thế giới này.

Không chỉ thế, Ước Thúc Thắng Lợi Kiếm không chỉ xẻ xuyên qua Thần Uy Xa Luân, mà còn chẻ đôi cả đạo quân của chính ông, lẫn Cố Hữu Kết Giới mà một vạn binh lính đã tạo dựng.

Bảo Khí Excalibur - không chỉ đơn giản là một Bảo Khí phá thành, còn có một truyền thuyết khác về nó - thanh gươm xé toạc thế giới - khiến cho hiệu quả của Excalibur mặc dù là một Bảo Khí cấp bậc phá thành, nhưng vẫn gần đạt tới phạm trù của một Bảo Khí Diệt Thế.

Gần như tương đồng với Ea, mặc dù thân là một Anh Linh đã nếm trải cả Ea lẫn Excalibur, ông có thể nói Ea nhỉnh hơn một chút.

Tuy nhiên, Iskandar cũng chẳng khá hơn. Ông liếc nhìn cánh tay mình lúc này đã ở dạng nửa trong suốt, ông biết rõ đây là do bản thân mình cũng sắp tới giới hạn. Lượng ma lực ông vừa sử dụng để triệu hồi cả "Ánh Hào Quang Bên Kia Thế Giới" lẫn "Đội Quân Đế Vương" đều là lấy từ lượng ma lực mà ông dùng để duy trì chính mình.

Hơn nữa, giữa cả hai có một sự chênh lệch không nhỏ.

Cùng là đang hết ma lực, nhưng Saber lại sở hữu một kĩ năng gọi là "Hành động độc lập", thứ có thể khiến cho dù là trong tình huống không có Master cung cấp Ma Lực, Anh Linh vẫn có thể tiếp tục tồn tại trong một thời gian dài nhờ khả năng kiềm giữ ma lực cấp cao. Iskandar thì lại không có kĩ năng này.

Dù sao, Master của ông cũng không phải một pháp sư vượt trội như Kirei, hay một Lord của Tháp Đồng Hồ...

"Nhắc mới nhớ, còn một điều ta muốn hỏi cậu."
Iskandar quay đầu nhìn Master của mình, hỏi:
"…Huh?"

"Waver Velvet. Cậu sẽ trở thành một bề tôi trung thành của ta chứ?"
Toàn thân cậu nhóc rung lên vì xúc động, và hai dòng nước mắt tuôn trào như con đập vỡ òa.

Đó là một câu hỏi mà cậu biết là ngoài tầm với của mình, thế nhưng vẫn luôn mong ngóng và chờ đợi. Không cần phải tìm kiếm câu trả lời nữa; vì cậu đã chuẩn bị từ lâu rồi, câu trả lời được cất giữ ở nơi sâu thẳm trong con tim và quý giá như một bảo vật.

"Ngài…"
Cậu nhóc, lần đầu được gọi bằng tên thật, ưỡn ngực đầy tự hào, không thèm gạt đi những giọt nước mắt, và trả lời dứt khoát.
"…Ngài là Vua của tôi. Tôi sẽ hầu hạ ngài. Tôi sẽ hiến dâng tất cả cho ngài. Làm ơn, hãy dẫn dắt, và cho tôi thấy chung một giấc mơ với ngài."

Vua Chinh Phục mỉm cười hài lòng trước lời thề đó. Với tôi tớ của ngài, nụ cười ấy là phần thưởng tột bậc cho họ. Ông gật đầu:
"Hm, rất tốt."

"Là một vị vua, trách nhiệm của ta là đề ra ước mơ. Là một bề tôi, trách nhiệm của ngươi là tìm hiểu giấc mơ ấy, và truyền nó lại cho thế hệ sau."
Vị Vua Chinh Phục mỉm cười cương nghị nhưng cũng thật rực rỡ khi ông ban mệnh lệnh.
"Hãy sống tiếp, Waver. Quan sát mọi thứ cho tới tận cùng, hãy sống lâu, và kể lại nó, về nhà vua của ngươi, về tinh thần của Alexander này."

Waver nhìn về phía 3 cái Lệnh Chú vẫn còn lại trên tay mình, há miệng ra muốn nói gì đó, nhưng rồi lại ngậm lại. Iskandar nhìn thế, nở nụ cười hài lòng:
"Không cần thiết phải dùng Lệnh Chú. Nếu dùng Lệnh Chú để cho ta khôi phục thì chính ta cũng không muốn đánh bại Saber. Nếu thế thật, thì có lẽ ta sẽ đợi cho Saber khôi phục lại trước. Hừm! Hẳn là thế rồi."

Alexander là một nhà chiến lược, và hoàn toàn thừa nhận dòng chảy không thể chống lại của chiến trận. Nhưng chúng, về cơ bản vẫn khác nhau. Vị Vua Chinh Phục muốn trận chiến cuối cùng của mình trong Cuộc Chiến này là một trận chiến hoàn toàn công bằng.

Nhưng không có cam chịu hay thất vọng, đó hoàn toàn là sự phấn khích tột độ đang trào lên trong trái tim ông.

Quay đầu về phía Saber, ông rút ra thanh gươm đảo Síp, thân hình đồ sộ của ông lao thẳng về phía Saber. Cùng lúc này, Vua Hiệp Sĩ cũng mỉm cười, thanh gươm lúc này đã chĩa thẳng về phía Iskandar đang lao tới...

Gươm đấu gươm, kiếm đấu kiếm. Tuy nhiên, thậm chí từ trước khi cả hai lao vào nhau, kết cuộc của trận chiến này đã được định đoạt.

Một Anh Linh Trường Phái Rider sẽ có rất ít hy vọng trong một cuộc chiến chống lại một Anh Linh Trường Phái Saber!

Vua Hiệp Sĩ cúi mình tỏ lòng kính trọng với Vua Chinh Phục khi Iskandar, với thanh Excalibur - lúc này đã hiển lộ hào quang vàng chói của nó, Phong Vương Kết Giới đã bị bỏ đi - cắm sâu vào lồng ngực, rồi từ từ tan biến. Nàng nhìn qua Master của Iskandar, nói:
"Đừng lo. Ta sẽ hộ tống cậu về nhà."

Nàng biết, thông qua một vài thỏa thuận, rằng Waver và Iskandar đang trú ẩn ở một ngôi nhà với tư cách là cháu trai của cặp chủ nhà. Đây là một trong các thông tin mà nàng yêu cầu, nếu không phải bị mắc kẹt với Caster và gã Gilles kia, có lẽ nàng đã thách đấu với Iskandar từ trước rồi.

"Úi ChA ôI!!"
Một âm thanh vang lên khiến cho cả Saber lẫn Waver giật mình. Saber lập tức giương kiếm lên, chĩa về hướng phát ra âm thanh. Thế rồi trên bến cảng, một cái chỗ mà nửa giây trước còn là lề đường, nửa giây sau đã có một cậu trai trông có vẻ bị trọng thương nằm trên đất.

Francois Prelati cười nói:
"Chào, tui vẫn còn sống nè. Nhăn răng luôn nhe. Ối, nhưng ông bạn thân của tui thì bay màu rùi. Buồn quá à!"

"...."

"Caster Giả."
Saber kinh ngạc:
"Ngươi vẫn chưa chết."

Iskandar thì thôi đi, ông ta không thực sự hứng trọn chiêu Excalibur của nàng. Excalibur là một chiêu thức chuyển hóa ma lực thành nhiệt lượng, nó không thực sự bắn ra từ thanh kiếm, chính xác hơn Excalibur được bắn ra từ mũi kiếm. Hơn nữa, khoảng cách giữa mục tiêu và nàng càng xa thì Excalibur càng hiệu quả.

Iskandar lúc đó ở ngay bên cạnh nàng cho nên chỉ dính một chút, tuy nhiên toàn bộ đạo quân của ông ta, lúc đó chắc chắn có Caster ở bên đã bị dính toàn bộ một chiêu Ước Thúc Thắng Lợi Kiếm, vậy mà vẫn còn sống?

Tuy nhiên, Saber Gilles đã biến mất, hẳn là không qua khỏi.

"Ối ối ối"
Francois Prelati hét toáng lên khi Saber chĩa thanh kiếm vào người mình:
"Đừng có chĩa kiếm vào người tui chứ? Quan trọng hơn, mấy người có cảm nhận gì không?"

"...."

"Hự..."
Chợt, Waver co rụm người lại. Anh cảm nhận một cơn đau truyền ra từ trong xương tủy, cơn đau này rất quen thuộc. Đây là cơn đau khi mà một lượng ma lực lớn một cách kì lạ tràn qua, khiến cho các mạch ma thuật yếu kém của anh nhận phải kích thích.

Saber dí lưỡi gươm sát cổ Francois Prelati, lạnh lùng:
"Nói, ngươi làm gì?"

"Ồ không, Artie!"
Francois Prelati cười sằng sặc:
"Nó không phải cái gì đặc biệt đâu. Và hơn nữa, ta chẳng làm gì cả. Cô làm gì mới đúng."

"...."

"Nhớ lại xem, cô đã đánh bại Iskandar. Lượng ma lực khổng lồ của ông ta đã quay trở về cội nguồn, chính là Chén Thánh."

"Không sai, Saber. Nhờ có cô, Đại Chén Thánh đã xuất hiện. Đương nhiên chắc là cùng lúc này cũng phải có một Anh Linh khác bị đánh bại nữa."
Francois Prelati cười tươi nới.

Chén Thánh, một kiện thánh tích cổ xưa vô cùng, bao gồm hai kiện là Đại Chén Thánh và Tiểu Chén Thánh. Thứ xuất hiện trong Cuộc Chiến ở Fuyuki chỉ là Tiểu Chén Thánh. Khi Tiểu Chén Thánh đã đầy tràn, Đại Chén Thánh thực thụ sẽ giáng lâm và mở ra lối vào với Căn Nguyên, hoặc, ban điều ước Trong Thế Giới.

Từ đầu trận chiến tới giờ, các Anh Linh đã bị đánh bại bao gồm: Iskandar, 2 Assassin Giả và Thật, Lancer Giả và Thật, Saber Gilles, Rider Darius Đệ Tam, Archer Gilgamesh. Mặc dù có trường hợp kì quặc là sự biến đổi Trường Phái của Gilles từ Caster sang một trong Tam Hiệp là Saber.

Tức là có tới 8 Anh Linh đã vong mạng, trong khi đó Tiểu Chén Thánh chỉ được chế tạo dành cho 7 Anh Linh.

Cốc đã đầy.

"Không thể nào!"

Saber nhìn về một phía, nơi đó là căn cứ địa của nhà Eiznbern. Lúc này khói đã ngập tràn trong căn cứ, một vật thể khổng lồ xuất hiện ngay phía trên bầu trời...

Đó là một vầng mặt trời đen, một chiếc hố khổng lồ.

Từ chiếc hố, có một đường dẫn trực tiếp nối với Khắc ấn của Đại Chén Thánh, được giấu bên dưới bệ thờ của cuộc triệu hồi, sâu trong lòng đất của núi Enzou, kéo dài cho tới tận phía đông Miyama. Cốt lõi của Đại Chén Thánh, suốt sáu mươi năm nay hút năng lượng từ long mạch và giờ thu thập đủ linh hồn của các Anh Linh, đã đầy tràn và trở thành một vòng xoáy ma lực khổng lồ.

Một sức mạnh khổng lồ, và.. ô uế nữa, chỉ chờ đợi để ban ra điều ước.

"Đây là.."
Saber kinh dị tự hỏi:
"Chén Thánh sao?"