Chương 2: Biến Trong Động

Việt Tiên

Chương 2: Biến Trong Động

Ở đây có 2 đường để tiện cho các khách du lịch nhưng do đi vào ban đêm nên chỉ tổ chức đi 1 hướng thôi nghe nói là để đảm bảo an toàn cho hành khách nhưng thực chất đỡ mất công trông coi với chi phí khác mà thôi.
2 thằng khốn nạn nào đó sau khi phân chia "chiến lợi phẩm" xong thì bắt đầu đợi thuyền của mình.
Thằng hiếu được phân chia vào thuyền khác vậy mà nó không có ý kiến gì lại để cho thằng Cường ngồi lởm thởm với 1 ông anh tây lạ hoắc mà nó lại không biết nói tiếng anh thành ra hắn phải ngồi yên mà lắng nghe vì quá đen là phu thuyền lại biết tiếng anh. "ngáo thật" trong lòng Cường chỉ còn biết âm thầm mà chịu đựng
Phải đi một đoạn trên biển mới đến được các hang động, đây là lúc mà mấy thằng ranh ngồi chém gió với người đẹp, không thì đi soi cá thỉnh thoảng thấy có tiếng vẫy nước chắc có thằng nào lén mang vợt mà hớt cá trong đêm rồi.
Hắn ngồi tít về đuôi thuyền để tránh cuộc nói chuyện của 2 người kia, nhìn về thằng bạn tốt đẹp kia thì nó đang nói chuyện ngon lành với 1 em cùng thuyền đã thế được 1 lúc thì nó lại quay đầu lại nhìn Hắn với ánh mắt khinh bỉ, được 1 lúc hình như nó mải nói chuyện mà quên luôn hắn thì phải, thấy vậy hắn cũng đành chửi thầm trong bụng mà thôi
"thằng ó thấy sắc quên bạn cầu mong cho mày sặc nước mà chết" lầm bầm 1 câu trong miệng đúng lúc ấy thuyền đằng trước như chém gió với em nó nhiều quá nên thằng hiếu khát nước ngửa cổ lên tu đột nhiên ho sặc sụa như bị sắc nước, hắn Cường thấy vậy cười ha2 sảng khoái làm mấy người nhìn hắn với ánh mặt lạ kì trong đó có ánh mắt giết người của thằng nào đó nữa.
Đến hang động rồi nên thành ra ít người lên tiếng thỉnh thoảng có vài tiếng cảm thán vang lên thôi, Cường chán nản cho tay xuống nước nghịch "dại" mà quên đi lời ai đó đã nhắc nhở là không cho chân tay xuống rồi, đang mải ngắm nhìn những kì cảnh thiên nhiên mà ông trời ban tặng chưa kịp cảm thán thì.
Bên đuôi mạn thuyền tăm tối ấy 1 ngón tay của ai đó đang tạo ra những rẽ nước xinh đẹp chạy dài về phía sau thuyền mà không để ý rằng đằng trước nó có 1 hòn đá sắc lạnh nhô ra để rồi 2 thứ giao lưu với nhau và trao cho nhau đó là 1 tiếng á khe khẽ, và đương nhiên là tay của cậu bé nghịch dại của chúng ta rồi, hắn vội rút ngón tay lên.
Qua sự phản chiếu ánh sáng từ chiếc đèn pin hắn nhìn thấy 1 kì cảnh thiên nhiên ban tặng khác làm hắn phải buột miệng cảm thán kêu lên
"đen vãi shit"
Rồi bất đắc dĩ băng bó sơ qua, mà không biết dòng máu cao thiêng của hắn đang trôi nổi bên con nước lêng đêng, sóng do con thuyền tạo nên tạt vào khe đá rồi thấm vào đó không thấy đâu nữa. Khoan! có chút lạ kì ở đây, thình lình viên đá như như được ban phát sinh mệnh, nó phát tán ra quang mang yếu ớt rồi tắt ngúm, sóng nước lại tiếp tục tạt vào khe đá nhưng hôm nay hình như sẽ định là có nhiều sự kiện lạ sẽ sảy ra.
Chỉ thấy viên đá đã nhô ra tưởng như hàng "n" năm gắn liền vào dãy núi rồi thì giờ đây 1 làn sóng nhẹ xô vào khiến nó bị tách ra rồi chìm xuống dưới theo ánh sáng tối dần phản chiếu lại từ đầu bên kia của hang động nơi những chiếc thuyền đang dịch chuyển.
Tưởng như đã kết thúc trong im lặng thì 1 lúc sau cũng tại vị trí ấy đột nhiên phát ra tiếng "ục ục" như nước sôi rồi ánh sáng xanh không có dấu hiệu báo trước chiếu sáng toàn hang động nếu có ai ở đây chứng kiến thì sẽ thấy kì cảnh mà không ở đâu có, họ sẽ thấy khi ánh sáng xanh này chiếu lên trần hang động thì hình ảnh những con rồng xanh 5 chân hiện lên 1 cách sinh động chúng như còn sống mà uốn lượn vờn quanh nhau như chơi đùa với nhau, cạnh đó là không kém phần uy nghiêm của 1 loài rồng phương đông chút nào. nhưng lạ thay nó không hề thoát ra ngoài dù chỉ 1 chút nó cứ như vậy sau 1 lúc ánh sáng như bị hút về 1 điểm những hình ảnh con rồng mờ nhạt rồi biến mất.
Mà điểm đó chính là nơi hòn đá kia rơi xuống, tiếng "ục ục" vẫn tiếp tục phát ra cho đến khi ánh sáng xanh bị hút còn còn chỉ khoảng 1 không gian nhất định thì không giảm nữa, tiếng sôi nước kết thúc là lúc hòn đá nổi lên trên mặt nước, nó lúc này không còn đen sì như trước nữa mà là màu xanh bảo ngọc, nó to như quả trứng gà, xung quanh điêu khắc những hoa văn họa tiết khó hiểu nhưng đầy huyền bí cổ xưa, bên trong như đang có 1 cái gì đó lúc nhúc sống dậy kì cảnh hết sức kinh người. Đột nhiên quả trứng gà đó rung rung 1 cách mãnh liệt nó bay khỏi mặt nước rồi trôi nổi trên không trung, nó rung theo 1 tiết tấu gì đó hết sức huyền bí rồi ngưng lại qua vài giây sau lại tiếp tục ngưng nó lặp lại vài lần.
Ở 1 nơi nào đó, hang động này đã là hang thứ 3 rồi cách chỗ cũ cũng khá xa, đoàn thuyền vẫn đang khởi hành về phía trước và điều quan trọng nữa là thuyền hắn vân đang đi cuối có lúc hắn định khiếu nại chủ thuyền cho đi nhanh lên nhưng mà nghĩ lại thấy thôi nên hắn đành ngồi im ăn bim bim vậy, thằng bạn ó chết của mình thì đã đi lên trên mất hút rồi, chắc qua mấy ngã dao chuyển thuyền nó vượt lên trước lúc nào không hay, còn hắn đang ngắm cảnh hắn suýt xoa vì những đường nét do sự bào mòn của nước tạo ra mà không ông họa sĩ nào có thể vẽ ra được bằng giấy bút cả.
Như nói về tình yêu vậy mấy ông chỉ biết được là nó khó nói thành lời khó miêu tả bằng bút được thôi, nhìn nó hắn lại nhớ đến thời trẻ trâu của mình lấy cát rỏ núi, nhưng được cái nó không khác lắm so mới nơi đây, khác là ở đây chi tiết hơn mà thôi, thế là có thằng lại đang tự sướng về mình.