Chương 4: Thái Huyền Kinh

Việt Tiên Ký

Chương 4: Thái Huyền Kinh

Sáng hôm sau mặt trời vừa ló rạng, bầu trời dâng cao, Thái Dương nhu hòa ban phát ánh sáng cho sinh linh vạn vật, bình minh, vùng trời đỏ thẩm không khí một buổi sáng đẹp trời trong lành và tươi mát.

Hôm nay là một ngày trọng đại trong cuộc đời Lạc Tiên, chắc chắn chặng đường về sau của hắn rất dài, nhưng tiền đề luôn là nền móng vững chắc cho tương lai, ngày hôm nay đích thân tộc trưởng sẽ tận tay giao cho hắn công pháp tu luyện Thái Huyền Kinh.

Lạc Tiên vô cùng háo hức, được cầm trên tay kinh thư đồng nghĩa với việc tộc nhân Xích Quỷ đã thừa nhận bọn hắn, những gả chiến sĩ mới chính thức trưởng thành, hài tử luôn là vậy.

Con đường mòn dẫn đến tế đài hôm nay hình như ngắn hơn so với mọi ngày, có thể là vì bước chân hắn dài hơn hoặc cũng có thể vì tâm hồn giờ phút này đang ngắn lại.

Tế đài đông vui không kém gì ba hôm trước, người người chen chúc cười đùa náo nhiệt, bậc trưởng bối của tám mươi đứa trẻ được chọn kia ai nấy tay đều đặt nặng lên vai con, trong đôi mắt khó che dấu được nét mừng vui, hãnh diện, những người còn lại dù thần tình có đôi chút ủ dột nhưng vẫn không quên nhắc nhở hậu nhân phải cố gắng từng ngày.

Tộc trưởng tận tay giao cho Lạc Tiên một phiến đá đen nhẳn thín, phiến đá chỉ lớn cở bàn tay nhưng bên trên được khắc họa chi chít hoa văn cùng ký tự, đây là bản chép tay Thái Huyền Kinh.

Ngay hôm đó Lạc Tiên bắt tay vào tu luyện, trên kinh thư giới thiệu vô cùng tỉ mẫn về phương pháp luyện khí nhập môn, quá trình luyện khí đơn giản là dẫn dắt linh thí ngoài Thiên Địa tiến nhập thể nội, cọ rửa cùng bồi bổ kinh mạch, cơ thể phàm nhân thông thường có tám đại mạch.

Theo người xưa, 4 khí dương từ trên đi xuống (Thiên khí) và 4 khí âm (Địa khí) từ dưới đi lên
8 dòng khí hóa trên giao lưu qua cơ thể con người, tạo thành 8 kinh, gọi là Kỳ kinh bát mạch.


Kỳ kinh bát mạch gồm: Nhâm mạch, Đốc mạch, Dương duy mạch, Âm duy mạch, Dương Kiều (Kiểu) mạch, Âm Kiều (Kiểu) mạch, Xung mạch và Đái (Đới) mạch.

Lạc Tiên dựa vào nhửng chỉ dẫn trên kinh thư
Xếp bằng đả tọa, tay bắt quyết, từng sợi tơ huyền khí mờ nhạt bên ngoài Thiên Địa dần dần dung hội rồi theo kinh mạch tiến nhập vào Đan Điền, quá trình như vậy gọi là một vòng chu thiên, qua chín chín tám mươi mốt chu thiên một sợi tơ linh khí đen nhánh nhìn vô cùng tinh thuần từ Đan Điền trôi ngược về kỳ kinh bát mạch, linh khí đi đến đâu, trong cơ thể hắn cảm thấy vô cùng thoải mái như là một lần toàn thân được thoải mái cọ rửa cùng tẩm bổ.


Trường hợp linh khí kia có thể thuận lợi tiến vào Nhâm Mạch đồng nghĩa với việc hắn đột phá thành công Võ sĩ nhất giai, Nhâm mạch là một kinh mạch rất lớn, bên ngoài bao phủ chằng chịt bởi những sợi tơ mỏng manh, sợi tơ kia tuy nhìn qua rất mỏng nhưng ẩn chứa mang theo một tia bản nguyên Thiên Địa pháp tắc.

Đại môn Nhâm Mạch được ký hiệu bởi ký tự "Nhâm" Một đêm trôi qua lượng linh khí tích hợp trong Đan Điền cũng vừa đủ, Lạc Tiên bắt đầu gia tăng áp lực vận chuyển linh khí công phá Nhâm Mạch.

Linh lực cuồng bạo như một dòng suối nhỏ, không ngừng chảy, đánh thẳng Nhâm Mạch, hắn cắn răng đau đớn hét lớn: " Phá!!! "

Ầm...ầm

Thể nội vang vọng thanh âm va chạm, Lạc Tiên đau đớn cắn chặt môi, mồ hôi tuôn ra thành từng dòng, khuôn mặt hắn đỏ lừ, đôi mắt hiện lên vằn tơ máu..." Thất bại sao? "

Đại môn vẫn đứng đó vững vàng như khiêu khích, mặc cho linh khí kia có công kích thế nào, thân thể truyền đến từng hồi đau đớn khó tả.

Một lần..

Hai lần....

Năm mươi lần đều thất bại......

" Không ổn, nếu cứ như thế này không phải là cách, phải thật bình tĩnh, dục tốc bất đạt, một lần không được thì ngàn lần, một ngày không thành công thì mười ngày...Trăm ngày "

Chung quy thì đột phá Võ sĩ (chiến sĩ giai) không hề dễ, bởi vậy những người mang trong mình hạ phẩm linh căn trước hết đều không có tiềm năng tu luyện, những người còn lại một khi thành công đột phá đồng nghĩa với chiến lực cùng thọ mệnh sẽ có một bước thăng hóa vô cùng lớn.

Mỗi một đại cảnh giới trong Thái Huyền kinh được chia thành chín tiểu giai, những cảnh giới nhỏ kia lại dược phân thành ba giai đoạn: Sơ kỳ- trung kỳ- hậu kỳ, sở dĩ được phân chia như vậy cũng bởi vì kết cấu phức tạp của kinh mạch, ví dụ như nhâm mạch, bên trong nhâm mạch được cấu tạo bởi chín tầng kinh mạch nhỏ hơn đan xen và thông suốt với nhau.

Cũng tương tự như chín hồ nước được nối liền nhau, nước lấp đầy hồ này sẽ tự động chảy sang hồ kia, cứ thế đến khi chín chiếc hồ cùng đầy chúng sẽ đồng thời tràn ra biển lớn, biển ở đây là Đốc Mạch, tức cảnh giới tiếp theo....

Lại một ngày một đêm nữa trôi qua, Lạc Yến, thân mẫu hắn không ngừng chăm chút cho con trai từng ly từng tí, Lạc Tiên vẫn ngồi ở đó nhập tâm tu luyện mặc cho kinh mạch tùy thời không ngừng mang lại từng hồi đau đớn, lực lượng linh khí trong Đan Điền bây giờ đả chất đầy, Đan Điền trương lớn như một quả bóng được người ta bơm đầy hơi.

Thái Huyền Kinh cấp tốc vận chuyển, linh khí cuồng bạo ngày càng co nén, co nén đến cực hạn, Đan điền cùng kinh mạch hắn bạo trướng, toàn thân đau đớn, Lạc Tiên cắn răng thừa nhận thống khổ, mồ hôi thành dòng tuôn ra như tắm mang theo một lớp dịch nhờn đen nhơm nhớp, phảng phất mùi hôi thối khó tả: " Nén, tiếp tục nén!!! "

Rõ ràng Linh khí càng bị nén ép thì lực công kích càng mạnh, như cầm được lối thoát Lạc Tiên không ngừng súc tích, Thiên Địa chi khí bị co nén đến cực hạn, một mũi khoan linh khí được hình thành trong Đan Điền, nũi khoan từ từ khoan phá, ăn mòn " Đại Môn Nhâm Mạch ".

Nửa ngày sau, ký tự " Nhâm" trên đại môn nhâm mạch quang minh chớp động, kim quang phá không trùng kích cửu thiên, đại môn theo thời gian dần vỡ nát, Thiên Địa Linh khí sung sướng reo hò, từng đoàn từng đoàn huyền khí như nước lũ tràn thẳng vào đại môn Nhâm Mạch.

Bên ngoài thân thể Lạc Tiên tầng tầng hắc tuyến theo lỗ chân lông thoát ra dày đặc mùi hôi tanh tưởi khó chịu thoang thoảng không trung, một cỗ sinh khí cường đại tràn ngập thân thể, lực lượng mới này vậy mà khiến hắn có cảm giác muốn phá không bay lượn, chiến lực Lạc Tiên lúc này đang ở một tầm cao mới mà trước kia không thể so bì.


" Chiến sĩ nhất giai "

Trong Đan điền Lạc Tiên, Thiên Đạo chi khí bao phủ nồng đậm vô biên, tu vi của hắn, chiến lực của hắn, thọ nguyên của hắn ngay giờ phút này trong một chớp mắt ầm ầm kéo lên, thần hồn ngay một khắc được cô đọng hình thành.

Thông thường thì tu sĩ từ Võ Tôn cảnh mới xuất hiện Nguyên Thần, từ Võ Đế trở đi Nguyên Thần theo thời gian tiến hóa nên Thần Hồn, Thần Hồn là một thứ gì đó vô cùng cao siêu, thần thánh, là một phần ý chí của bản thể nhưng nhờ dung hợp cùng với bổn nguyên Thiên Địa pháp tắc bên ngoài nên chỉ cần Thần Hồn còn thì tính mạng còn, hay nói cách khác, chỉ cần Thiên Địa còn thì thần hồn cũng như nhục thân được vĩnh sinh bất tử.

*****

Những chuyện này để sau hẳng nói

*****



Lúc này một tia Thiên Đạo chi khí nào đó bên trong Thiên Địa phóng lên tận trời, tràn ngập quang mang thần thánh, khí thế như bài sơn đảo hải bao phủ toàn bộ không gian này, thần hồn sơ khai vừa thành hình xuất hiện một tia cảm ứng khiến hắn có cảm giác khoảng không gian này cùng chân chính Thiên Địa bên ngoài được câu thông.

Một cái chớp mắt phảng phất tại bầu trời xa xôi bên ngoài được chồng chất thêm một tầng Thiên Khung Đại Địa, ở nơi đó tràn đầy vẻ tang thương của tuế nguyệt, cùng khí tức Viễn Cổ bao trùm.

Không gian kỳ dị này không ngừng truyền đến từng hồi thanh âm lách tách,cả bầu trời được bao phủ bởi thiểm điện dày đặc, thậm chí mặt đất cũng không ngoại lệ, có cảm giác như chính hắn đang ngâm mình tắm rửa trong Lôi Trì, thanh âm ngày càng lớn cuối cùng là một tiếng nổ vang, từng đạo từng đạo vết nứt to lớn trong nháy mắt khuếch tán toàn bộ thương khung, có cảm giác như ai đó đang lấy bàn tay hung hăng xé toạc bầu trời, đại địa run rẩy, núi cao hóa thành bình địa, bình nguyên dần dần nâng lên, cảm giác như toàn bộ thế giới đều muốn sụp đổ.

Ở phiến Thiên Địa xa lạ đó hắn nhìn thấy một tấm màn vô cùng lớn, tấm màn màu vàng vương giả bao trùm một khoảng không gian, xung quanh những đồ án kỳ bí cùng ký tự cổ xưa không ngừng vận chuyển theo một quỹ tích kỳ dị.

" Grao..." Tiếng gào thét mang theo luồng ba động linh lực cực lớn chấn nát tầng tầng không gian xung quanh, tấm màn hoàng kim kia đang lung lay khó khăn cố trấn áp một thứ gì đó vô cùng kinh khủng không ngừng vùng vẫy bên trong.

Bản thân hắn ngay lập tức nhận ra đây chính là Trấn Ma Đồ, một địa phương huyền bí nằm sâu bên trong địa giới Xích Quỷ tộc, nơi đây phong ấn mười đầu Yêu Vương ma tộc, có tu vị siêu việt Võ Thánh nhân loại.

Thời khắc khi thần hồn Lạc Tiên thành hình, Thiên Địa bắt đầu xuất hiện dị tượng, vẫn là vầng trăng bạc treo lơ lửng giữa tinh không, vầng trăng tỏa ra thứ ánh sáng mát lạnh nhu hòa, nhưng kèm theo đó là một luồng uy áp thần thánh khó tả.


Uy áp từ chín tầng trời không ngừng giáng lâm như thái sơn áp đỉnh khiến toàn bộ tộc nhân Bách Quỷ cúi đầu thở dốc, ai nấy đều có cảm giác chính mình một khắc này vô cùng nhỏ bé khi so sánh với Thiên Địa, uy áp vương giả kia liên tục phủ xuống, khiến bất kỳ kẻ nào kể cả cường giả Võ Vương, thậm chí vị Võ Đế bí ẩn kia đều phải bất lực kháng cự khấu đầu triều bái, ngàn vạn chúng sinh một mảnh quỳ rạp.

Khi luồng uy áp kia che mờ Thiên Địa, bao phủ cửu châu, len lỏi khắp nơi ở một vùng đất xa xôi thuộc về Bắc Châu Hoa Hạ, một tôn rất lớn trung niên toàn thân giáp vàng, trên thân thể hắn Chân Long khí tức chập chờn phiêu động, trung niên ngồi trên Hoàng Kim tọa, tay cầm vương trượng toàn thân toát ra một cỗ chúa tể chi uy.

Trung niên đôi lông mày nhíu lại, cùng lúc từng giọt mồ hôi to lớn không ngừng nặng nề rơi xuống hắn khó khăn mở miệng cất lời " Hư Thần thần hồn uy áp? Là ai? Kẻ nào vừa đột phá Hư Thần "

Ánh mắt kia mang theo bảy phần kinh ngạc cùng sợ hãi, hắn miệng lẩm bẩm pháp quyết, tức thì một tôn tiểu nhân vàng rực như tượng đồng từ thể nội trung niên lao ra, phá không bay thẳng lên bầu trời, hắn Nguyên Thần xuất khiếu mục đích muốn tìm ra nơi phát sinh uy áp, mấy mươi hơi thở sau trung niên khó khăn cất tiếng: " Uy áp kia vậy mà phát sinh trên Bách Việt, Bách Châu? ".

- Không Tâm Nguyệt Lượng-